Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không phải vì bụng của nàng đã to lắm rồi, Tần Như Lương gần như sẽ tưởng tượng đến cảnh nàng vừa vỗ vào cửa vừa ôm bụng cười đến khua chân múa tay.  

             Nữ nhân này!  

             Tần Như Lương giận thì giận, nhưng hắn ta cũng không có cách nào.  

             Hắn ta đường đường một tướng quân, chẳng lẽ phải đi moi bô của nữ nhân?  

             Thế mà Tần Như Lương đi rồi, Ngọc Nghiên lật úp cái bô, đổ phi tiêu ra ngoài. Bên trong sạch sẽ khô ráo, chẳng có gì hết.  

             Đây là cái bô vẫn luôn dự trữ sẵn trong phòng Thẩm Nguyệt, nhưng nàng không có thói quen thức dậy đi tiểu đêm nên chưa từng dùng tới.  

             Thẩm Nguyệt đứng ở cửa, dựa người vào cửa cười đến mức ưỡn bụng lên trời. Ngọc Nghiên ở bên cạnh dìu nàng cũng phải cười theo, đứa trẻ ở trong bụng dường như cũng vui lây, thỉnh thoảng còn đạp vài cái.  

             Hôm đó, khi Hương Lăng tới phòng bếp lấy thuốc bổ cho Liễu Mi Vũ, vừa vặn ngang qua tiền viện, trông thấy một người ngó nghiêng ở phủ tướng quân, bị người canh cửa ngăn lại, định đuổi ra ngoài.  

             Người đó nói: “Tiểu nhân chỉ là người đưa tin, quan nhân dặn dò phong thư này nhất định phải đưa tới tay phu nhân”.  

             Kẻ này không thể giao thư cho lính gác để lính gác chuyển hộ, nhưng một người không rõ lai lịch, lính gác làm sao có thể cho hắn gặp phu nhân trong phủ.  

             Hương Lăng nghe thấy hai chữ “phu nhân” mà dừng chân, bước tới hỏi: “Bức thư này ngươi muốn giao cho vị phu nhân nào?”  

             Người đưa thư đáp: “Là Liễu phu nhân”.  

             Hương Lăng lập tức nói: “Ta là nha hoàn bên cạnh phu nhân, ngươi đưa thư cho ta, ta đem về trình cho phu nhân”.  

             Ngươi đưa thư thấy giao cho nha hoàn cũng đáng tin hơn giao cho lính gác cổng, miễn cưỡng đồng ý.  

             Hương Lăng đem thư về Phù Dung Uyển, nói với Liễu Mi Vũ: “Phu nhân, có thư của người”.  

             Liễu Mi Vũ tâm trạng ủ dột, nhất thời không nhớ ra trong kinh còn có ai viết thư cho mình, tiện tay nhận lấy rồi mở ra, sau đó lập tức biến sắc.  

             Trong phong thư chỉ có một con hạc giấy được gấp rất tinh tế, Liễu Mi Vũ cầm trong tay mà run rẩy. Nàng ta mở to mắt như không thể tin nổi, nước mắt bỗng chốc trào ra.  

             Hương Lăng ở bên cạnh im lặng, không dám nói nhiều.  

             Liễu Mi Vũ vội vàng mở con hạc giấy ra, bên trên chỉ để lại tên của một quán trà trong kinh, ngoài ra chẳng có gì nữa.  

  “Tướng quân ra ngoài chưa về ạ”.  

             Giờ đang là xế chiều, còn một hai canh giờ nữa mới đến hoàng hôn. Liễu Mi Vũ liền giữ vững tinh thần, bảo Hương Lăng trang điểm thay đồ cho mình.  

             Đây là lần đầu tiên Liễu Mi Vũ ra ngoài từ khi vào phủ tướng quân đến giờ.  

             Quản gia hơi kinh ngạc: “Phu nhân muốn đi đâu?”  

             Hương Lăng nói: “Phu nhân nói trong phủ bí bách, muốn ra ngoài đi mấy vòng”.  

             Quản gia nói: “Vậy lão nô sẽ đi chuẩn bị”.  

             Nhị phu nhân gần đây không được đắc ý, muốn ra cửa giải sầu cũng là lẽ thường tình.  

             Nhưng trước khi đi, Liễu Mi Vũ không mang theo hộ vệ, chỉ ngồi lên kiệu rồi ra ngoài. Nàng ta nói chỉ đi dạo quanh phố xá rồi về.  

             Bốn kiệu phu cũng là người học võ, hiện giờ trong kinh thái bình nên sẽ không xảy ra chuyện gì.  

             Liễu Mi Vũ trực tiếp đến Trai Tâm Lâu, muốn lên tầng hai uống trà ăn điểm tâm, nên để cho kiệu phu ngồi dưới lầu chờ, thuận tiện uống mấy ấm trà giải khát.  

             Sau khi hỏi thăm thì quả thật có một vị khách đang ngồi trong nhã gian lầu hai chờ người.  

             Liễu Mi Vũ giấu tâm tình khẩn trương trong lòng, gõ cửa phòng, thấy người bên trong xuất hiện ngoài cửa, Liễu Mi Vũ giương mắt lên nhìn thì lệ đã rơi đầy mặt.  

             “Vào đi rồi nói”.  

             Liễu Mi Vũ quay đầu nói với Hương Lăng: “Ngươi chờ bên ngoài đi”.  

             Người đàn ông đứng đối diện Liễu Mi Vũ mặc kình phục, ngũ quan giống Liễu Mi Vũ đến bảy phần. Cả hai có rất nhiều điều muốn nói nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.  

             Đây chính là huynh trưởng của Liễu Mi Vũ, Liễu Thiên Hạc.  

             “Tiểu muội những năm qua… vẫn khỏe chứ?”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK