Mục lục
Thẩm Nguyệt, Một Kiếp Hồng Trần (full) - Tác giả: Thiên Quân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọc Nghiên khóc: “Công chúa không thể để Bắp Chân không có mẹ được”.

 

“Ta biết”, lông mày của Thẩm Nguyệt chan chứa sự buồn bã không thể tiêu tan.

 

Ngọc Nghiên lấy chủy thủ dấu dưới gối và cả phi tiêu ra, cất lại, cũng chuẩn bị rất nhiều ngân châm, vũ khí đem đi phòng thân.

 

Nhưng Ngọc Nghiên cũng vô tình lấy ra cả sáo trúc dưới gối Thẩm Nguyệt.

 

Ngọc Nghiên chần chờ hỏi: “Công chúa, có cần mang theo nó không ạ?”

 

Nàng ta sợ Thẩm Nguyệt không mang theo thì sẽ không ngủ được ngon.

 

Có những thứ đồ rất có ma lực, có thể khiến con người ta yên tâm, được an ủi.

 

Thẩm Nguyệt ngẩn người nhìn sáo trúc kia, ánh mắt hơi lóe lên vẻ đau thương, nói: “Không cần, ta đem đi trả”.

 

Cứ chấp nhất cũng không phải chuyện tốt.

 

Nàng sẽ mãi không thoát ra được.

 

Trả lại cây sáo trúc này cho Tô Vũ, sau này sẽ coi như hoàn toàn kết thúc.

 

Nàng không muốn nghĩ đến hắn nữa.

 

Cũng chẳng biết chuyến này một đi có trở lại hay không.

 

Thẩm Nguyệt nắm sáo trúc trong tay, lòng bàn tay hơi nóng lên, thay đổi một bộ đồ đơn giản rồi đi ra khỏi phủ tướng quân.

 

Trước đó Thẩm Nguyệt cứ cảm thấy đường về nhà Tô Vũ quanh co toàn lối rẽ, không nhớ nổi.

 

Nhưng bây giờ khi vòng qua cửa trước nhà Tô Vũ, đi vào ngõ hẻm phía sau, Thẩm Nguyệt mới nhận ra bản thân đều nhớ rõ từng đường đi lối rẽ.

 

Nàng đến cửa sau nhà Tô Vũ, đứng đó ngẩng đầu lên nhìn cánh cửa đang đóng chặt dưới ánh trăng lờ mờ.

 

Nàng hít sâu một hơi, không kìm nén được nỗi đau đớn bỗng ào lên trong lòng.

 

Trước đó, khi nàng rời khỏi đây, Tô Vũ đứng ngoài cửa tiễn đưa nàng, khi nàng đi vào đây, Tô Vũ cũng đứng ngoài cửa đón nàng.

 

Nàng đứng trước cửa nhà hắn rất lâu mà chưa gõ cửa.

 

Nàng đang nghĩ, nếu mình gõ cửa thì ai sẽ mở cửa ra đây? Cơ thiếp trong nhà hắn sao?

 

Nàng nên làm gì, nói gì?

 

Chẳng lẽ lại đưa sáo trúc này ra rồi nhờ cơ thiếp trong nhà hắn truyền lời lại?

 

Đến khi Thẩm Nguyệt hồi thần thì mới tự giễu bản thân nghĩ quá nhiều.

 

Nàng chỉ đến trả đồ, thế mà lúc này nàng lại còn ngại phụ nữ trong nhà hắn.

 

Thẩm Nguyệt chần chờ một lúc, không biết có nên ném sáo vào trong viện hoặc nhét qua khe cửa hay không, trả đồ như vậy thì sẽ không cần gặp bất kỳ ai trong nhà hắn.

 

Nhưng như vậy thì Tô Vũ chưa chắc đã phát hiện ra, nếu cứ để sáo trúc nằm trong bụi cỏ hoặc dưới khe cửa thì quả là phí của.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK