“Rốt cuộc anh muốn thế nào?” Tô Lam nghe được Quan Khởi Kỳ vô cùng tức giận.
Tên béo đó lại cười nói: “Chẳng muốn thế nào, chỉ muốn tìm luật sư Quan để đòi ít tiền tiêu.”
“Chẳng phải lần trước tôi mới đưa cho các người sao?” Giọng nói của Quan Khởi Kỳ mang theo sự kìm nén lại vừa phẫn nộ. Tên béo đó lại không biết xấu hổ mà nói: “Luật sư Quan, anh em chúng tôi nghe nói rằng anh có thể kiếm được rất nhiều tiền, đại diện cho một vụ án lớn có thể kiếm được mười mấy mấy chục vạn. Nếu như anh đã có thể kiếm tiền dễ dàng như vậy, anh em chúng tôi cũng đã từng bán mạng cho anh, anh đừng keo kiệt như vậy chứ!”
“Vậy các người cũng không thể đòi tiền tôi hết lần này đến lần khác được, tôi không mở ngân hàng”
Quan Khởi Kỳ cố gắng hết sức hạ thấp giọng nói chuyện. Nhìn thấy Quan Khởi Kỳ đang trốn tránh, tên béo đó lại càng được nước lấn tới: “Anh em tôi đang làm việc nguy hiểm đến tính mạng, tôi nói cho anh biết, nếu như hôm nay anh không đưa cho chúng tôi mười vạn, anh em chúng tôi sẽ khiến anh mất hết thể diện. Luật sư Quan ơi luật sư Quan, danh dự của anh quan trọng hơn mười vạn này đúng chứ?”
“Các người...là đồ ăn cướp!” Quan Khởi Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói.
Tô Lam đang ở sát vách nghe thấy những lời nói này, biết rằng tiếp theo Quan Khởi Kỳ chắc chắn sẽ đồng ý, dù sao thì đối với anh ấy, danh dự là thứ vô cùng quan trọng.
Hơn nữa hôm nay là ngày bọn họ kết hôn, bên ngoài có rất nhiều khách khứa mà lại đều là những người có uy tín danh dự ở Giang Châu, Quan Khởi Kỳ thực sự không thể để mất mặt được.
Sau đó, Tô Lam để chân xuống rồi chuẩn bị để váy xuống, cô quyết định bây giờ cô sẽ ra ngoài, không thể để cho tên cặn bã đó đạt được ý đồ.
Tuy nhiên, lời nói tiếp theo của tên béo đó lại khiến cho Tô Lam cảm thấy vô cùng ngạc nhiên: “Dù cho chúng tôi có ăn cướp thì cũng được thuê bởi Luật sư Quan. Anh chính là luật sư hàng đầu của Giang Châu, anh không những hiểu pháp luật mà còn giúp người ta kiện tụng. Những việc mà anh em chúng tôi làm cho anh đều là liên quan đến giết người, loại tội danh này anh là người hiểu rõ nhất sẽ bị kết tội gì đúng chứ?”
Tên béo liếc mắt về phía Quan khởi Kỳ.
Nghe thấy lời nói này, Tô Lam thu tay lại từ bỏ ý định mở cửa.
Giết người? Không phải Quan Khởi Kỳ để cho hai tên này giả vờ làm kẻ cướp để dọa nạt bản thân sao? Nếu muốn nói thì cũng phải là tội cướp bóc cộng với làm nhục phụ nữ, sao lại liên quan đến giết người?
Chẳng lẽ Quan Khởi Kỳ còn muốn hai người bọn họ làm chuyện gì khác?
Giây phút này, trong lòng Tô Lam cảm thấy vô cùng hoảng sợ, nhưng cũng chỉ có thể đứng yên chờ xem tình hình như thế nào, nghe những lời tiếp theo mà bọn họ nói, hy vọng có thể biết được những điều mà cô muốn biết từ trong những lời đó.
“Anh đừng có nói linh tinh, lúc trước tôi bảo anh gây ra một vụ tai nạn giao thông chứ không hề sai khiến anh đụng chạm người, tôi chỉ bảo anh tùy ý đụng một phát mà thôi!” Quan Khởi Kỳ nói với giọng điệu đứng đắn.
Nghe thấy lời nói này, Tô Lam không khỏi ngạc nhiên.
Có ý gì vậy? Gây ra tai nạn giao thông? Quan Khởi Kỳ đã bày mưu đặt kế cho bọn họ đâm ai?
Lúc này, trong lòng Tô Lam cảm thấy vô cùng hoảng sợ, không là vô cùng hoảng loạn. Quan Khởi Kỳ lại có thể giấu bản thân chuyện gì đó, hơn nữa lại là gây ra tai nạn giao thông, vấn đề nghiêm trọng như vậy.
Quan Khởi Kỳ, rốt cuộc thì anh là người như thế nào? Là thiên thần hay là ác quỷ? Anh có thể làm ra những chuyện như này sao?