Ngay lúc Tô Lam nhắm mắt, chuẩn bị chấp nhận số mệnh.
“Dừng lại!” Đột nhiên, một giọng nói lớn, mang theo vẻ tức giận của một người đàn ông từ ngoài ngõ vọng vào.
Tên béo và tên gầy nghe thấy tiếng động thì lập tức dừng tay, đứng dậy nhìn bóng người đang đi từng bước vào trong ngõ.
Tô Lam mở mắt, đúng lúc nhìn thấy một bóng người cao lớn đi về phía mình, hình như người đó đang mặc áo khoác da, dáng người cao lớn, vạm vỡ, còn chưa động tay đã khiến người khác cảm thấy khiếp sợ.
Nhìn thấy dáng người kia, tuy không biết người nọ là ai, nhưng Tô Lam có thể nhìn thấy một tia hy vọng, có thể cô sẽ được cứu.
Sau đó Tô Lam vội vàng kéo quần và áo len của mình lại, dùng hai tay ôm chặt lấy thân thể của bản thân, lúc này nhiệt độ rất thấp, cô chỉ mặc một lớp quần áo mỏng, vì vậy cả người run bần bật, tất nhiên cũng là vì sợ hãi.
Bóng người kia dừng lại cách tân béo và tên gây chưa tới ba mét, tuy Tô Lam không nhìn rõ mặt người kia, nhưng cô cứ cảm thấy người này vô cùng quen thuộc.
Tên mập nghiêng đầu nói với người đàn ông: "Anh bạn, tôi khuyên anh đừng xen vào chuyện tốt của anh em chúng tôi, nếu anh cũng muốn có một người phụ nữ để giải tỏa nhu cầu, đợi anh em chúng tôi chơi xong sẽ nhường em gái này cho anh!"
Nghe xong lời này, Tô Lam lập tức hít sâu một hơi!
Đôi mắt cô kinh hoàng nhìn xung quanh một lượt, con hẻm này là một ngõ cụt, cô không thể chạy thoát được.
Vốn tưởng có người đến cứu cô, không ngờ cô rất có thể vừa vào hang sói vừa chui miệng cọp, phải làm sao đây? Lập tức, Tô Lam càng thêm hoảng sợ.
Lúc này, tên gầy lại cợt nhả nói thêm một câu: "Anh bạn, cô em này trẻ trung xinh đẹp, nếu không chê anh vẫn có thể cưới cô ấy về làm vợ."
"Ha ha..." Tên gầy và tên béo cùng cười phá lên.
Người kia nghe vậy, tay nắm chặt thành nắm đấm, Tô Lam gần như có thể nghe thấy tiếng răng rắc phát ra từ nắm đấm giữa đêm.
Sau đó, chỉ thấy người đàn ông kia đi về phía trước, đồng thời hét lên: "Mấy người chết đi!"
Khoảnh khắc tiếp theo, nắm đấm của người đàn ông kia đánh vào mặt tên béo và tên gầy, tên béo và tên gầy tất nhiên cũng không chịu thua, hai người xông vào đánh nhau với người kia.
Rõ ràng là tên béo cùng tên gầy hoàn toàn không phải là đối thủ của người nọ, mới đấm được ba đấm, đá được hai cái tên gầy và tên béo đã bị đánh ngã ra đất.
Giờ phút này, tuy không biết người vừa đến này là người tốt hay người xấu, Tô Lam vẫn hy vọng người này có thể đánh thắng hai người kia, ít nhất có vẻ ngoại hình của người này rất đẹp, hơn nữa miệng cũng không nói mấy lời khó ưa.
Lúc này, trong lòng Tô Lam cũng đang tự giễu cợt chính mình, cô đang muốn tính toán gì vậy? Cùng là bị người khác chà đạp, nhưng vẫn hi vọng tìm một người đẹp trai trẻ trung đến làm nhục mình đúng không? Cô cười khổ trong lòng.
Thấy bản thân không phải đối thủ của người này, tên gầy cùng tên béo chỉ vào người đàn ông kia, già mồm nói: "Mày chờ đấy, lần sau ông đây sẽ tới trừng trị mày, đi!"
Nói xong, tên gầy và tên béo sợ hãi bỏ chạy.
Thấy tên béo và tên gầy đã đi, người đàn ông quay người đi đến bên cạnh Tô Lam.
Lúc này Tô Lam đang ngồi trên mặt đất, dựa lưng vào tường, hai tay ôm ngực, dùng một đội mắt sợ hãi nhìn anh ấy cúi người ngồi xổm ở trước mặt mình.
“Cô không sao chứ?” Lúc này, giọng anh ấy vừa nhẹ nhàng vừa quan tâm.