Sau đó cô cũng hiểu được, chắc chắn là Quan Khởi Kỳ đã nghe lời cô, có lẽ là giữ lại chút mặt mũi cho Tôn Ngọc Như, để cho cô ta tự mình đề nghị từ chức.
“Có biết tại sao cô ta lại từ chức không?” Tô Lam hỏi Tiểu Ninh.
Tiểu Ninh trả lời: “Nghe nói là đã để xảy ra sơ suất trong khi làm việc, còn về việc đó là sơ suất gì thì em cũng không biết. Theo em đoán thì chắc chắn là đã đắc tội với ông chủ lớn, vốn dĩ luật sư Quan đã không thích cô ta, chị không biết từ khi Tôn Ngọc Như lên làm trưởng phòng tài chính, cô ta đã diễu võ dương oai ở trong công ty, có rất nhiều hóa đơn cần phải thanh toán thế nhưng cô ta lại cố ý kéo dài không phê duyệt hoàn lại, người trong công ty đều oán trời than đất, em đoán rằng có lẽ luật sư Quan đã nghe thấy cũng nên!”
Tô Lam nghe xong cười nói: “Chẳng cần phải quan tâm lý do cô ta từ chức là gì, dù sao thì chuyện này đối với em mà nói chắc chắn chính là một tin tức tốt, sau này em cũng có thể yên tâm làm việc.”
“Đó là đương nhiên, sau này cũng không cần nhìn sắc mặt của cô ta nữa, chị Lam, mấy ngày này em cũng sắp trầm cảm mất rồi.” Tiểu Ninh oán trách.
Tô Lam cười một tiếng.
Tô Lam thật sự không ngờ tới Quan Khởi Kỳ sẽ khai tử Tôn Ngọc Như nhanh đến vậy, xem ra những thứ cô ghi chép lại trong cuốn sổ nhỏ lúc trước đã phát huy được công dụng to lớn.
Ngay sau đó, Tiểu Ninh đã mang theo tông giọng cười trên sự đau khổ của người khác nói: “Chị Lam, do chị không nhìn thấy cảnh mới vừa rồi thôi, lúc Tôn Ngọc Như thu dọn đồ đạc rời đi có dáng vẻ vô cùng tồi tệ, nhìn cái gì cũng không thuận mắt, còn dùng chân để đá
mở cánh cửa, nhưng không ngờ tới chất lượng cửa lại quá tốt, khiến cho chiếc giày cao gót thuộc nhãn hiệu nổi tiếng của cô ta bị đá hỏng luôn! Rất nhiều người bị cô ta gây khó dễ trong công ty cũng tới xem trò hay. Đúng rồi, không phải cô ta còn là bà con xa của Tưởng Vân hay sao? Xem ra lần này ngay cả Tưởng Vân cũng không cứu được cô ta.”
Đối với những lời tám chuyện bên lề này, Tô Lam đều chỉ cười trừ một tiếng.
Nhưng đáy lòng vẫn cảm thấy rất vui mừng cho Tiểu Ninh, dẫu sao thì sau này cô ấy cũng có thể hài lòng làm việc. Còn Tồn Ngọc Như kia cũng là kẻ ác thì có ác báo, như vậy mới gọi là lẽ trời!
Sau đó Tiểu Ninh lại nói cho Tô Lam nghe một tin tức khác giật gần hơn, khiến cho Tổ Lam cũng hơi ngoài ý muốn.
“Chị Lam, nghe nói Khải Vy sắp đổi tên” Hôm nay Tiểu Ninh rất phấn khởi, ôm điện thoại không chịu buông xuống, liên tục trò chuyện với Tô Lam.
“Đang êm đẹp tại sao lại phải đổi tên?” Tô Lam nghi ngờ hỏi.
Mặc dù văn phòng luật sư Khải Vy mới chỉ được thành lập trong mấy năm ngắn ngủi, nhưng trong giới tư pháp ở Giang Châu vẫn có tiếng tăm rất lớn, có thể nói Khải Vy chính là một bảng hiệu chữ vàng, tại sao Quan Khởi Kỳ lại đột nhiên nghĩ đến chuyện muốn đổi tên?
Lúc này, tông giọng của Tiểu Ninh lại nhỏ hơn một chút: “Nghe nói luật sư Quan và Tưởng Vân đang cãi nhau đòi chia tay, chị nghĩ mà xem, cái tên Khải Vy vốn dĩ là được chọn ra dựa vào tên của hai người, nếu như bọn họ thật sự chia tay, tiếp tục gọi cái tên này nữa thì sẽ không quá thích hợp, nghe nói luật sư Quan muốn đổi tên văn phòng luật sư Khải Vy thành văn phòng luật sư Khởi Kỳ!”
Nghe nói như vậy, Tô Lam không kiềm chế được nhíu mày lại.
Không phải mối tình của Quan Khởi Kỳ và Tưởng Vân đã kéo dài rất nhiều năm hay sao? Lần này chia tay chẳng lẽ có liên quan đến mình?
Nghĩ đến đây, Tô Lam lập tức vội vàng chối bỏ trong lòng. Cô và Quan Khởi Kỳ thật sự không có gì, chẳng lẽ là do Tường Vân hiểu lầm?
Mặc dù Tô Lam không hề có một chút ấn tượng tốt nào đối với Tưởng Vân, thế nhưng nếu như chuyện này xảy ra là do cô, trong lòng vẫn không tránh khỏi dâng lên chút áy náy.
“Chị Lam, có người tới rồi, lần sau em lại nói chuyện với chị” Sau đó, Tiểu Ninh nhanh chóng cúp điện thoại.