Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thực ra lúc này, mẹ con Hồ Tinh đã nhìn thấy Tô Lam từ lâu rồi, Hồ Tinh đeo kính râm, Hồ Mỹ Ngọc thì cười gian. 

Nhìn thấy hai người bọn họ, Tô Lam ngứa ran cả da đầu. 

Cô không hề sợ hai người bọn họ, mà bây giờ cô đang thay mặt cho công ty du lịch, nếu như xảy ra xung đột, sẽ đem đến phiền phúc rất nghiêm trọng cho công ty du lịch, cho nên có nghĩ mặc kệ thế nào cứ nhịn trước đã, tốt xấu gì cũng phải đợi đến hai ngày dẫn đoàn này xong rồi nói tiếp. 

Một khắc sau, chỉ thấy Hồ Mỹ Ngọc giơ tay lên, dùng giọng điệu vô cùng kiêu kỳ nói: “Chúng tối đến rồi, nhưng mà cô Tô Lam, tôi muốn hỏi là cô có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch không? Là hướng dẫn viên chính thức chứ?” 

Tô Lam biết cô ta đang soi mói, nhưng mình quả thật không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch, trong nhất thời không khỏi nghẹn lời. 

Vào lúc này, Hồ Tinh lớn tiếng nói: “Chúng tôi đã bỏ tiền ra để đến du lịch, cũng tìm công ty du lịch chính quy, bây giờ lại cử một hướng dẫn viên giả không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch đến là có ý gì? Việc này đã xâm phạm đến lợi ích của du khách như chúng tôi, bây giờ cô phải nói rõ ràng cho tôi!” 

Một hòn đá nhấc lên ngàn tầng sóng, các du khách nhao nhao kháng nghị. 

“Chúng tôi không muốn một hướng dẫn viên nghiệp dư!” 

“Đúng vậy, phải nói rõ ràng cho chúng tôi.” 

“Lẽ nào các người là công ty du lịch gà rừng sao?” 

Thấy cảm xúc của các du khách trên xe bắt đầu trở nên kích động, Tô Lam mím môi, cô thật sự chưa từng gặp phải loại tình huống này, nhất thời trong lòng vô cùng hụt hẫng. 

Cô quyết mắt nhìn Hồ Tinh và Hồ Mỹ Ngọc phía sau, chỉ thấy lúc bấy giờ bọn họ đang giương cằm nhìn chằm chằm cô, ý muốn xem trò vui của cô. 

Tô Lam hít thở sâu một hơi, xem ra bây giờ không còn cách nào khác, thôi thì còn nước còn tát, thế nào cũng không thể để gian kể của bọn họ thành công được. 

Sau đó, Tô Lam lập tức cầm loa nhỏ lên hô: “Mọi người im lặng, mọi người im lặng! Trước tiên xin hãy nghe tôi nói.” 

Lát sau, các du khách đều im ắng lại. 

Sau đó Tô Lâm giải thích: “Các vị, quả thực tôi không phải hướng dẫn viên du lịch chính thức, cũng không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch, thực ra tôi là nhân viên kế toán của công ty du lịch” 

“Nhân viên kế toán tính tiền hàng, có thể dẫn du khách được sao? Đúng là làm bừa!” Lại có du khách bắt đầu càm ràm. Tô Lam với giải thích: “Các vị, là bởi vì hướng dẫn viên của công ty du lịch chúng tôi bị đau bụng không thể dẫn đoàn, mọi người cũng biết bây giờ là mùng hai tết, các hướng dẫn viên du lịch cũng có người nhà, bọn họ cũng phải về nhà ăn tết với gia 

đình, cho nên những hướng dẫn viên còn ở lại thật sự là người nào việc nấy, trong nhất thời hoàn toàn không thể tìm được hướng dẫn viên có thể thay thế.” 

Các du khách nghe đến đây cũng đều bắt đầu gật đầu, bởi vì tình huống bây giờ đúng thật là như vậy. 

“Vậy thì các người cũng không thể để người không có chứng nhận hướng dẫn viên du lịch vào việc chứ?” Lại có du khách kháng nghị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK