Mục lục
Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chúng tôi đến Đảo Quái Vật một ngày trước khi mùa mưa bắt đầu. Mặc dù đã lên kế hoạch dành cả ngày để thám hiểm xung quanh hòn đảo, chúng tôi đổi ý và đi thẳng đến ngôi làng.

“……Đúng thật là một ngôi làng của những con quái vật, như tôi từng nghe nói.”

“Ông Wyatt… anh chắc chuyện này ổn chứ?”

“Không phải Nam tước đã dặn mọi người phải giữ bình tĩnh sao?”

Dù tôi đã giải thích trước đó, các nhà thám hiểm vẫn không giấu được sự căng thẳng khi nhìn thấy ngôi làng quái vật.

“Quái vật tự xưng là con người…?”

“Chuyện này… thật khác thường.”

“Tôi nghe nói nếu nói bằng cổ ngữ, chúng ta có thể giao tiếp với họ?”

“Hah! Chẳng phải tôi đã nói mãi rồi sao? Một mê cung khổng lồ mà không có lấy một sinh vật thông minh để trò chuyện thì đúng là quá phí phạm!”

Đoàn Thám hiểm Armin – những nhà thám hiểm đích thực – thể hiện sự tò mò hơn là sợ hãi trước lũ quái vật.

Dĩ nhiên, ba pháp sư trong nhóm là những người nhiệt tình nhất.

“Anh nói chúng ta sẽ ở lại đây cho đến khi mùa mưa kết thúc đúng không? Nếu có cơ hội, tôi muốn nói chuyện với họ.”

“Khỉ thật, lẽ ra tôi nên học cổ ngữ nghiêm túc hơn.”

“Đừng lo. Tôi sẽ ghi âm mọi cuộc hội thoại và sau đó biên dịch lại. Đây là phát hiện chưa từng có trong lịch sử mê cung!”

Từ góc nhìn của họ, quái vật trên Đảo Quái Vậy hẳn là một thứ gì đó giống như người ngoài hành tinh.

Một số người sẽ phản ứng bằng sự sợ hãi, nhưng người khác sẽ muốn tìm hiểu thêm.

“Từ đây, tôi sẽ đi một mình. Mọi người quay về nhà nghỉ đi. Emily, cô lo cho họ nhé?”

“Không thành vấn đề.”

Sau khi để nhóm lại căn nhà mà trưởng làng đã chuẩn bị, tôi bước vào dinh của ông ấy.

“Tốt. Anh đã trở về đúng lúc.”

“Ông lo lắng sao?”

“Dĩ nhiên. Dù gì thì các anh cũng là những người đầu tiên xuất hiện sau một thời gian dài.”

Dù nói thế, giọng của trưởng làng vẫn hoàn toàn vô cảm, cảm giác như đang nói chuyện với một cỗ máy.

Nghĩ đến việc Aynar đã kết bạn được với một số quái vật khác, rõ ràng có những quái vật vẫn thể hiện cảm xúc. Nhưng ông ta thì không.

“Nhân tiện…”

Trưởng làng cất tiếng khi tôi đang chìm trong suy nghĩ.

“Nhóm của anh đã đông hơn lần trước. Chuyện gì đã xảy ra?”

Có vẻ ông ta đã nghe từ những quái vật mà chúng tôi gặp trên đường đến.

“Có vẻ thời gian bên ngoài vẫn trôi như bình thường, dù chúng tôi đang ở đây.”

“Đó là lý do có thêm nhà thám hiểm đến nơi này sao?”

“Đúng vậy.”

Tôi gật đầu, nhưng trong đầu lại nảy sinh một câu hỏi.

“Ông không thấy ngạc nhiên?”

“Việc thời gian bên ngoài trôi bình thường đã được nhóm cậu chứng minh rồi mà.”

Ừ thì đúng là vậy.

Nhưng nghĩ lại, tôi nhớ lại ngày đầu tiên gặp ông ta trên đảo này.

[“Chào mừng. Các ngươi là những nhà thám hiểm đến từ Raphdonia sao?”]

[“Được. Vậy bên ngoài đã trôi qua bao lâu rồi?”]

Để hỏi câu đó, hẳn là ông ta đã biết thời gian bên ngoài vẫn đang trôi.

‘Càng nghĩ, lão già này càng đáng nghi…’

Tuy nhiên, tôi giữ những nghi ngờ cho riêng mình.

Hiện tại tôi vẫn cần sức mạnh và kiến thức của ông ta.

Và nếu thật sự ông ta đang che giấu điều gì, thì dù có hỏi cũng chẳng có được câu trả lời thật.

“Vậy, bên ngoài hòn đảo này đã xảy ra chuyện gì?”

Đáp lại câu hỏi của trưởng làng, tôi tóm tắt lại hành trình vừa qua.

Từ việc khám phá Đảo Cây, gặp các nhà thám hiểm mới ở Đảo Đá, giải cứu nhóm mắc kẹt ở Đảo Khổng Lồ, cho đến phiến đá dịch chuyển trong hang động.

Và cuối cùng là gã khổng lồ to lớn mà chúng tôi thấy khi rời đảo.

“…Trong thời gian ngắn như vậy mà các anh phát hiện được nhiều thứ thật.”

Trưởng làng nói bằng giọng không hề mang vẻ ngưỡng mộ, rồi hỏi tiếp:

“Nhưng tại sao cậu lại quay lại Đảo Đá?”

Tôi đã đoán trước được câu hỏi này.

Tôi hoàn toàn không nhắc đến Ác linh trong phần kể của mình, điều đó tạo nên một khoảng trống dễ nhận ra trong câu chuyện.

“Sau khi suy nghĩ kỹ những gì ông nói, tôi kết luận rằng thời gian bên ngoài vẫn trôi bình thường. Với lại, ở Đảo Cây, tôi cũng đã không thể tiếp tục tiến về phía trước.”

Trưởng làng dường như không nghi ngờ lời giải thích đã được tôi chuẩn bị sẵn này, và cuộc trao đổi thông tin kết thúc.

Ngay sau đó, ông chuyển sang chủ đề tiếp theo.

“Một phiến đá dịch chuyển không hoạt động… Có thể đó chính là chìa khóa để thoát khỏi nơi này. Kế hoạch tiếp theo của anh là gì?”

“À, về chuyện đó.”

Trước khi trả lời, tôi đề cập đến một điều.

“Trưởng làng, giữa chúng ta có một thỏa thuận. Ông giúp chúng tôi thám hiểm, và đổi lại, chúng tôi chia sẻ thông tin. Đúng chứ?”

“Đúng vậy. Nhưng…?”

Giọng của trưởng làng thể hiện sự khó hiểu khi tôi nhắc lại điều đó.

Tch, tính ăn chùa à?

Tôi nhếch mép cười:

“Từ bây giờ, tôi cần sự giúp đỡ của ông.”

Bước đầu tiên trong kế hoạch thoát ra khỏi đây.

“Sự giúp đỡ của tôi…?”

Chúng tôi cần trở nên mạnh hơn.

*****

Tôi nhận ra điều đó ngay sau khi rời khỏi Đảo Khổng Lồ. Sau tất cả, chúng tôi đã thấy một gã khổng lồ khủng khiếp ở cuối hành trình.

‘Dựa vào độ khó tăng vọt hiện tại… tôi có thể giả định rằng Đảo Thư Viện và Đảo Cây cũng có những sinh vật khủng khiếp tương tự chờ đợi ở cuối.’

Đây vẫn chỉ là suy đoán.

Nhưng tên khổng lồ đó rõ ràng là boss của hòn đảo.

Chúng tôi cũng tìm thấy phiến đá dịch chuyển tại đó.

‘Theo dữ liệu mà tôi đã thu thập sau nhiều năm chơi Dungeon&Stone, xác suất tên khổng lồ đó là chìa khóa để thoát ra khỏi nơi này là rất cao.’

Nhưng…

“Tôi cần thời gian suy nghĩ.”

Trưởng làng phản hồi rất hờ hững.

Dù ông ta bị mắc kẹt ở đây từ rất lâu và chắc chắn muốn thoát ra hơn bất kỳ ai…

“Mùa mưa bắt đầu vào ngày mai. Hãy cho tôi câu trả lời trước khi nó đến.”

“Được rồi.”

Với điều đó, cuộc trò chuyện tạm kết thúc.

Chúng tôi chuyển sang chủ đề nhẹ nhàng hơn.

“Giờ có nhiều người như vậy, căn nhà đó chắc chật chội lắm. Tôi sẽ thu xếp chỗ ở mới cho các anh vào ngày mai. Hãy cố chịu thêm một đêm.”

“Một ngày không sao. Trước đây họ còn ngủ trên mặt đất cơ mà, chẳng ai than phiền đâu.”

“Vậy thì tốt.”

“Nhân tiện, những người đó đi đâu rồi?”

“Nếu anh nói đến Clan Silver Lion, họ rời đi không lâu sau khi các anh đi và vẫn chưa quay lại.”

Hmm… thật sao?

Mùa mưa sắp đến rồi.

‘Họ gặp chuyện gì đó trên một hòn đảo kỳ lạ nào chăng?’

Với cấp độ của họ, chuyện đó hoàn toàn có thể xảy ra.

Nhưng chúng tôi đang thiếu người cho các nội dung giai đoạn cuối, nên nếu họ quay lại thì sẽ là tin tốt.

“Tôi dự định sẽ chờ lâu nhất có thể. Nhưng một khi mùa mưa bắt đầu, cổng làng sẽ bị phong ấn.”

“Chuyện đó tôi không phản đối.”

Vì có thể họ đang trên đường về, tôi quyết định không nói thêm nữa.

Và…

“Anh còn điều gì muốn nói không?”

“Không. Chỉ cần cho tôi biết quyết định của ông càng sớm càng tốt.”

“Được thôi.”

Không còn gì để thảo luận, tôi trở lại căn nhà nơi các đồng đội đang chờ.

Nơi từng là mái ấm thoải mái trong mùa mưa lần trước giờ đã giống như trại tị nạn.

Cũng phải thôi. Nhân số bảy người giờ đã tăng lên ba mươi chín—tôi còn mong gì ở nó nữa?

“Hex, Myul. Cố gắng chịu đựng thêm chút nữa. Trưởng làng nói sẽ chuẩn bị chỗ ở mới vào ngày mai.”

“Nghe vậy tôi yên tâm rồi.”

Wyatt Hex, người luôn đặt sự sống còn lên hàng đầu, chỉ bày tỏ sự nhẹ nhõm, nhưng Armin thì khác.

“Chỗ ở không quan trọng lắm. Nhưng… tôi nghe nói về trưởng làng…”

“Và?”

“Có đúng là ông ấy chính là Long Kỵ Sĩ, Cornelius Brungrid?”

“…Ai nói với anh điều đó?”

Tôi hỏi, Myul khẽ giật mình rồi liếc sang một hướng.

Cuối ánh nhìn đó, Aynar lảng tránh ánh mắt tôi.

“Haizz…”

Lỗi là do tôi.

Tôi đã không dặn cô ấy giữ bí mật. Nếu có, cô ấy chắc chắn đã không nói ra.

Thấy tôi thở dài, Myul nhanh chóng lên tiếng giải vây cho Aynar.

“Xin lỗi. Đó là một câu hỏi không cần thiết…”

“Không sao. Dù gì đây cũng không phải chuyện cần giấu. Câu trả lời câu hỏi của anh là : chỉ đúng một nửa thôi.”

“Một nửa… Thể nghĩa là sao?”

“Ông ta tự nhận là vậy, nhưng chưa có gì để xác nhận cả.”

“Ra vậy…”

Vì câu chuyện đã đi xa đến thế, tôi quyết định nghe quan điểm của Myul – người đã dành phần lớn cuộc đời tìm hiểu về bí ẩn mê cung.

Có thể anh ta biết điều gì đó.

“Myul, anh nghĩ sao? Lời ông ta nói có đáng tin không?”

“Chà, tôi chưa gặp ông ấy trực tiếp nên không thể kết luận chỉ qua lời đồn. Nhưng nếu là thật, có một điều khiến tôi băn khoăn.”

“Điều gì?”

“Việc ông ta cư trú trong thân xác quái vật để đạt được sự bất tử.”

“Tại sao chuyện đó khiến anh băn khoăn?”

“Tiểu sử của Đại Hiền Giả rất rõ ràng, nhưng… thông tin về các đồng đội của ông ấy lại cực kỳ ít. Vì tò mò, tôi từng cố gắng thu thập mọi tài liệu có thể—”

“Thôi, nói thẳng vào vấn đề chính đi.”

“Vâng. Tôi từng tìm thấy một tài liệu cổ về Cornelius Brungrid ở chợ đồ cổ.”

“Nó viết gì?”

“Trước tiên, để tôi làm rõ: Tôi đã xác minh được tài liệu này đúng là từ thời đó, nhưng chưa thể kiểm chứng tính xác thực nội dung bên trong.”

Tch, tôi bảo nói ngắn gọn cơ mà.

“Rồi rồi. Nói đại đi.”

Khi tôi thúc giục, Myul Armin cẩn trọng nói:

“Tài liệu ghi rằng anh hùng Cornelius Brungrid bị ám ảnh bởi sự bất tử hơn bất kỳ ai khác trong nhóm, điều này nhiều lần khiến ông mâu thuẫn với Đại Hiền Giả.”

Một câu chuyện cổ chưa từng nghe, nhưng…

“Sự bất tử…”

Tự nhiên tôi thấy bất an.

*****

Ngày 64, 9:00 tối.

Trưởng làng đến nơi chúng tôi ở.

Ông ta có hai việc muốn thông báo.

Đầu tiên, ông đã chuẩn bị chỗ ở mới để giải quyết tình trạng chật chội…

“Tôi đã quyết định chấp nhận đề nghị của cậu.”

Thứ hai, ông cuối cùng đã đưa ra quyết định.

Dù câu chuyện về sự bất tử khiến tôi không yên tâm, nhưng tôi sẽ không đề cập đến nó bây giờ.

Giờ chưa phải lúc đối đầu với ông ta.

Tạm thời, tôi sẽ tận dụng những gì có thể và điều tra sau.

Vậy nên…

“Các chiến binh trong làng đã sẵn sàng.”

Chúng tôi ra ngoài cùng đội chiến binh mà trưởng làng huy động.

Lý do thì đơn giản.

Tầng Hầm số 1: Khu Lưu Trữ Hồ Sơ.

Thoát khỏi nơi này với cấp độ hiện tại là điều không tưởng. Vì vậy, chúng tôi cần trở nên mạnh hơn.

Và để mạnh hơn, chúng tôi cần phải trải qua thử thách khắc nghiệt.

“Còn khoảng hai tiếng nữa. Nếu anh muốn đổi ý, hãy nói ngay bây giờ. Không gì ngu ngốc bằng việc ra ngoài và đối đầu trực diện với tai hoạ mà bản thân có thể lẫn tránh .”

“Dù thế nào tôi cũng không đổi ý.”

Trưởng làng cố thuyết phục, nhưng tôi không chùn bước.

Và rồi…

[Uuuugh!]

[Gero, gero, grok…!!]

[Kuh! Kuh! Kheuheheung!]

Trong một bản hợp xướng quái dị, vô số quái vật gào thét và lao xuống từ bầu trời trên cao.

Quái vật rơi thẳng xuống đất cứng, tan biến thành ánh sáng rồi biến mất.

SWOOOOOOOSH—!

Trong những tia sáng rực rỡ, các con quái vật còn sống sót, tuy bị thương nhưng vẫn có thể chiến đấu, lao thẳng vào chúng tôi. Các nhà thám hiểm và chiến binh quái vật rút vũ khí, tạo thành chiến trận.

Và rồi—

‘Tai họa? Là tai họa gì cơ chứ?’

Tôi giơ cao khiên, gào lên:

“BETHEL—RAAAAAAAAAAAH!!!”

Mùa mưa.

Một sự kiện giống như tai họa, khi quái vật đổ xuống từ trên trời như sủi cảo.

Nhưng đúng như tôi đã đoán—

[Bạn đã đánh bại Ryture Talisman Shaman. EXP +4]

[Bạn đã đánh bại Werewolf.]

[Bạn đã đánh bại Wall Mole.]

[Bạn đã đánh bại Akeltas. EXP +5]

[Bạn đã đánh bại Subterranean Drake. EXP +4]

[Bạn đã đánh bại Iyantlo.]

[Bạn đã đánh bại Orc Warrior.]

[Bạn đã đánh bại Blade Sentinel…]

[…]

[…]

Những quái vật mà chỉ có thể gặp trong khe nứt, khu vực ẩn, hoặc xác suất cực thấp ở khu vực thường—giờ đang đổ xuống từ trời.

[Cấp độ nhân vật của bạn đã tăng.]

[Sức Mạnh Linh Hồn tăng thêm +30.]

[Giới hạn hấp thụ tinh chất tối đa tăng thêm +1.]

Nếu đây không phải sự kiện cày cấp (burning event), thì còn là gì nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
29 Tháng ba, 2025 14:31
anh em im lặng quá để thả bom cho vui. Chương 470 : .... Sau khi rời khỏi phòng chat, tôi lập tức vào Hooin Bàn Tròn. Tôi mặc bộ đồ vest màu navy thường ngày và đeo chiếc mặt nạ sư tử lên mặt. Thịch, thịch. Tôi đi qua hành lang trống hướng tới căn phòng chính nơi cuộc họp đang diễn ra. Nhưng đây là gì? “Hahaha! Cáo, lâu quá không gặp!” Bên trong hội trường Bàn Tròn, ngoài những thành viên thường lệ, còn có một số gương mặt mới mà tôi chưa từng gặp trước đây. Và không chỉ có một— “Ồ, anh hẳn là Sư Tử phải không? Rất vui được gặp anh!” “……” "Xin chào……" Có đến ba người.
Hieu Le
28 Tháng ba, 2025 14:49
tui đăng sai chương 296 mà k ai nhắc luôn, buồn
Hieu Le
25 Tháng ba, 2025 08:50
dịch giả cho mình xin nguồn tiếng anh với được không ạ
Trần Đình Tuấn
25 Tháng ba, 2025 00:36
bối cảnh fantasy phương tây thì tên tiếng anh hợp hơn đó, đằng nào nhân vật, địa điểm, item đều tiếng anh hết
TuanVIP
24 Tháng ba, 2025 22:05
Ý kiến mình là để tiếng Anh ạ, cảm ơn bác đã dịch :33
Hieu Le
24 Tháng ba, 2025 10:11
mọi người nghĩ t nên để tên kỹ năng bằng tiếng anh hay tiếng việt, ưu khuyết đều có hết. Tên tiếng việt thì tui sẽ tham khảo để cho nó một cái tên Hán việt ngầu ngầu, nhưng mà nhiều khi dịch ra nó không sát nghĩa hoặc nghe đụt lắm
binto1123
23 Tháng ba, 2025 00:33
Sao truyện này tìm trong thanh tìm kiếm k ra nhỉ? Cả app và web đều k thấy, dt cũ t tình cờ click vào xem nên còn, mà qua dt mới k thể tìm thấy luôn
Hieu Le
19 Tháng ba, 2025 09:08
có ae nào từng đọc bộ này bên mtc chưa, t đã từng đăng bên đó mà bị xoá mất. Hồi đó có chắc cỡ 6 người đọc thôi, k biết mấy ae đó có biết tui đăng lại bộ này bên ttv không
Bikaze
18 Tháng ba, 2025 17:48
Bộ này đọc bánh cuốn phết. Lâu lắm mới tìm được bộ viết về thời trung cổ hợp ý như thế này.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2025 02:35
chạy dl nên lên chương trễ, sr ae
Hieu Le
16 Tháng ba, 2025 18:48
cái tên này, đọc ra nó bị cấn
Trần Đình Tuấn
16 Tháng ba, 2025 18:14
outlaw of the wasteland theo tui là hoang dã vô pháp giả
Trần Đình Tuấn
16 Tháng ba, 2025 13:40
sasuga sư tử sama . mô típ não bổ đúng là k bao h chán
zionkai
16 Tháng ba, 2025 05:07
Bác để tài khoản donate ở đây đi bác. Có gì mn thấy hay thì donate nhẹ nhẹ cho.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 20:11
ok thks
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 20:05
đồng chí đã từng nghe qua, team Raven ?
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 19:25
main chắc ngày xưa cũng chủ động chia tay bạn gái cũ surevcl
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 15:23
vật phẩm có đánh số 7611 nhé, cực hợp với main nên ms k cho và sợ main chạy làng nên phải dặn và đổi liền sau khi đủ 5tr stones
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 15:21
chương 123 là vật phẩm mà ông gấu cho main cầm đồ là necromancer's duplicity giúp người dùng miễn nhiễm sát thương trong thời gian ngắn khi nhận sát thương chí tử. lượt dùng còn 2/3 trc khi vỡ.
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 14:16
team misha hay team erwin ae, tui team misha
Lâm Lục
15 Tháng ba, 2025 13:39
Barbarian dịch sát nghĩa tiếng anh là người man rợ. Dùng để chỉ người hoặc bộ lạc nguyên thuỷ, man rợ, hiếu chiến. Hoặc 1 cá nhân có hành vi bạo lực cao. Trung quốc có từ tương tự là man nhân, không chỉ một nước cụ thể mà dùng chung cho các tộc, đất nước xung quanh là man di mọi rợ, dã man chưa khai hoá. Thời xưa trung quốc xem các nước xung quanh như mông cổ, việt nam, ấn là man nhân. Việt Nam cũng xem lào, campuchia là man nhân
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 12:09
ln bản anh bám sát nguyên tác bản hàn nên để là fairy thật
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 12:00
v à, tui đọc webtoon tiếng anh nó là elf nên tưởng ông dịch sai, đã thế nghe tiên tộc là ai cũng nghĩ đến tiên có cánh chứ k phải elf
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 06:59
thì biết nó là elf, mà bên bản tiếng anh nó lại là Fairy - tiên tộc, nhóm dịch tiếng anh để sao tui để vậy luôn, thoả thuận v rồi
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 06:57
uk chủng tộc man nhân á, theo nguyên tác là chủng tộc khác luôn, t check bên bản gốc rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK