Mục lục
Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Stormgush giơ cây đinh ba của mình cao lên trời.

Ngay khi nhìn thấy nó, ý nghĩ này đã hiện lên trong đầu tôi đầu tiên.

'Không thể nào, vậy cũng không được sao?'

Bất kể chúng tôi đã đục bao nhiêu lỗ trên người nó, cắt đứt nửa cánh tay nó trong vòng chưa đầy ba giây và đâm thủng bụng hắn bằng một mũi tên.

HP của nó thực sự đã giảm tới 40% rồi sao? Trông nó không có vẻ gì là đã chịu một lượng lớn sát thương cả.

'À…….'

Tôi nhanh chóng nhìn lên và hiểu ra.

Tôi không biết cô ấy đến đó khi nào, nhưng Amelia đã bám chặt lấy lưng nó, đâm một con dao găm vào cổ nó.

'Nếu cô ấy có thể tấn công ở vị trí đó, cô ấy nên đâm vào sau đầu nó.'

Trong giây phút, tôi cảm thấy khá đáng tiếc, nhưng tôi không nghĩ một người như Amelia lại nhắm vào cổ mà không có lý do. Có lẽ cô ấy đâm nó vào đó để lấy điểm tựa vì nó đang giãy dụa dữ dội.

Câu trả lời đến ngay lập tức.

'Một kỹ năng mới.'

Một luồng khí đen phát ra từ lỗ trên cổ của nó.

Đợi đã, có phải là thứ đó không?

“Amelia Rainwales đã niệm [Power the of the Abyss].”

Không phải đã đủ mạnh rồi khi cô ta có Aura và Tinh chất của Doppelganger sao? Bây giờ còn thêm cả thứ này nữa sao?

Thật là kỳ diệu khi tôi không chết khi đùa giỡn với cô ta cho đến tận bây giờ.

Dù sao thì tôi sẽ nghĩ về điều này sau.

“Đừng dừng lại!”

Tôi ra lệnh và tiến lại gần Stormgush lần nữa.

Nhưng liệu tôi có đòi hỏi quá nhiều ở những người đồng đội không biết gì về tình hình không?

Mọi người đều cứng đờ vì kỹ năng mà con quái vật đã sử dụng và không thể tập trung vào trận chiến.

Tôi hiểu cảm giác của họ.

“Stormgush đã niệm [Storm Call].”

[Storm Summon]. (Triệu hồi bão tố)

Nó thu hút gió xung quanh thành một lốc xoáy nhỏ bao quanh cơ thể để phục hồi MP, nhưng nếu xung quanh đầy nước mưa do [Rain Prayer], nó cũng có thể phục hồi HP đáng kể.

Vâng, thông thường thì mọi chuyện sẽ kết thúc như vậy, nhưng trên hòn đảo khốn khổ này, có một hiệu ứng bổ sung sau mỗi lần nó sử dụng kỹ năng.

“Nước dâng cao như bức tường!”

“Đó là sóng thần…!!!”

Nước dâng cao khi gió thổi, ập về phía chúng tôi tạo thành một con sóng thủy triều.

Xoẹt!

Giống như một quả cầu tuyết đang lăn, những con sóng tạo thành bức tường càng ngày càng to khi chúng tiến về phía chúng tôi.

“Không, không!”

Sức mạnh đáng sợ của thiên nhiên khiến con người không thể lấy dũng khí chống lại. Một vài người trong số chúng tôi còn nhắm mắt lại sẵn sàng chờ đợi tử vong ập đến.

Ha, không cần phải sợ điều đó đâu.

Xoẹt!

Cuối cùng, những con sóng dữ dội cũng đến nơi và nhấn chìm chúng tôi từ mọi phía.

Nhưng….

“Một khu vực an toàn đã xuất hiện ở đâu đó trên đảo.”

Không có thiệt hại nào xảy ra.

“Hả?”

“C-cái quái gì thế này…”

Tôi không biết lý do chính xác. Khi chơi trò chơi, tôi nghĩ mình chỉ quan tâm đến hiệu ứng hình ảnh xuất hiện của nó thôi.

“Raven, hãy thắp sáng xung quanh!”

Nước biển phía trên làm tối khu vực, vì vậy chúng tôi phải tìm nguồn sáng trước. Điều này làm cho tình hình của chúng tôi sáng tỏ hơn.

Đó là một cảm giác vô cùng kỳ lạ.

Cảm giác giống như bị mắc kẹt bên trong một bể cá trong suốt. Tuy nhiên, do tình hình cấp bách nên hoạt động tham quan phải kết thúc tại đây.

“Mọi người, di chuyển! Đây là cơ hội của chúng ta!”

Khi tôi ra lệnh lần nữa, các đồng đội của tôi, những người đang sửng sốt, đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và bắt đầu di chuyển.

Cuộc chiến hiện đang bước vào giai đoạn mới và trở nên cấp bách hơn bao giờ hết.

Stormgush đã sử dụng [Dragon Vein]

Ông Gấu không thể tránh được luồng khí bốc lên từ mặt đất và bị trúng đạn.

May mắn thay, anh ta đã kịp phản ứng lại, tránh được việc bị thổi bay ra khỏi vùng an toàn.

“ Urickfreit , thưa ngài…!”

“Nữ tu, tôi có thể chịu đựng được… xin hãy tiếp tục hỗ trợ Jandel…”

Ông Gấu đã bị vô hiệu hoá.

Với hiệu quả chữa trị từ [Hungry Claws], vết thương của anh ta sẽ lành lại theo thời gian, nhưng sẽ mất vài phút.

[Gâu-?!]

Do ông Gấu bị thương, Iron Bear, người đã giữ vững tiền tuyến bằng năng lực tái sinh của mình, đã sớm bị triệu hồi.

Nhưng tin xấu không dừng lại ở đó.

[Whirlpool] bùng lên từ lỗ hổng do [Dragon Vein] tạo ra bắt đầu tàn phá không gian hạn hẹp.

“Tuyệt đối không được để bị đánh trúng!!”

Từ giờ trở đi, chúng tôi phải coi [Whirlwind] là một đòn chí mạng. Trong tình huống này, nếu bị mắc kẹt thì có nghĩa là sẽ bị ném xuống biển.

(Whirlwind hất tung không thể né chiêu - Dragon Vein nổ tung đẩy lùi)

Chém-!

Amelia chém vào cánh tay đang quơ quào bằng con dao găm phủ đầy aura.

Bụp.

Cánh tay nặng nề vẫn cầm cây đinh ba làm bằng xương bị cắt đứt và rơi xuống đất. Nhưng ngay cả khi không có vũ khí, mức độ đe dọa của nó vẫn không hề suy giảm.

[Groooooar!!]

Cánh tay trái của sinh vật vung ra sau, chém xuyên qua bụng Patzran và hất anh ta bay đi.

Vì bị [Whirlwind] hạn chế nên Patzran không thể né tránh như thường lệ.

'Đó không phải là vết thương chí mạng.'

Mặc dù chúng tôi đã mất đi một thành viên chủ chốt, tôi vẫn lạnh lùng liếc nhìn anh ta và di chuyển ánh mắt của mình.

Chỉ cần anh ta còn sống, anh ta có thể được chữa lành bằng thần thuật hoặc thuốc, một trong số ít điều tốt đẹp của thế giới này…

Vỗ nhẹ.

Khi [Whirlwind] vượt qua đội hình của chúng tôi, tôi buộc phải nới rộng khoảng cách. Đúng lúc đó, cung thủ Nebarce của đội Amelia đã bị trúng đạn.

Cố gắng né tránh [Whirlwind] đang lao tới bằng một kỹ năng, anh ta hạ cánh ngay trước miệng con quái vật.

'À, ra đó chỉ là một kỹ năng dịch chuyển ngẫu nhiên thôi….'

Cuối cùng, Nebarce thậm chí còn không kịp kêu lên tiếng kêu thảm thiết trước khi bị con quái vật nuốt chửng.

Rắc, rắc.

Nạn nhân đầu tiên của trận chiến.

Dù cảm thấy đau buồn, tôi không hề có cảm giác tội lỗi. Tại sao anh ta lại sử dụng một kỹ năng vô dụng như [Emergency Escape] ở đây?

Dù sao đi nữa, miễn là phía chúng tôi còn nguyên vẹn—

“…Ồ!”

Vừa dứt lời, Misha đã bị trúng đòn.

Chém-!

Cô ấy né được đòn bổ xuống bắt cách lăn qua bên cạnh nhưng lại bị mất một cánh tay.

“Misha!”

“Đ-đừng lo! Em có thể chiến đấu bằng một tay!”

Cô ấy nói rằng sẽ chiến đấu chỉ bằng một cánh tay.

Cô ấy đã trở nên thực sự cứng rắn sau khi theo sát tôi trải qua hết nguy hiểm này đến nguy hiểm khác. Tôi không thể bảo cô ấy lùi lại và cũng không có thời gian cho việc đó.

Tôi chỉ có thể đền đáp cô ấy bằng cách chiến đấu mạnh mẽ hơn.

[Nhân vật đã thi triển [Swing]

Tôi đã sử dụng toàn bộ MP còn lại và vung cây chùy.

Mục tiêu chính là cái mõm nhô ra đó.

Bụp!

Con quái vật, rõ ràng rất tức giận, vặn mình và vung đuôi về phía tôi.

Bùm-!

Mặc dù tôi đã dùng khiên để chặn nhưng lực tác động vẫn ảnh hưởng đến xương tôi.

Chỉ số vật lý nó nhận được từ [Rain Prayer] thật khủng khiếp. Khi tôi chặn đứng những đòn tấn công cơ bản của nó trước đó, mọi chuyện vẫn nằm trong tầm kiểm soát….

'Chết tiệt.'

Cánh tay tôi, vẫn đang cầm tấm khiên, đã cong lại, hoàn toàn trật khớp. Và vì tôi đã đè hết trọng lượng cơ thể mình vào phía trước, xương sườn tôi cũng cảm thấy đau nhức.

Tuy nhiên, một câu thần chú chữa lành đã đến đúng lúc.

[ Lairyn Ersina đã niệm [Healing].]

Một sức mạnh nhẹ nhàng, bí ẩn có thể nối lại những gân bị đứt và ghép những mảnh xương vỡ lại với nhau như một phép màu.

Sức mạnh huyền bí này dường như đang nói với tôi.

'Bây giờ anh đã lành bệnh, đừng nghỉ ngơi, hãy tiếp tục chiến đấu để bảo vệ đồng đội của mình.'

(Dịch giả-kun : khúc này miêu tả dở dễ sợ)

“Bethel—raaaaaaaah!”

Trận chiến khó khăn này vẫn tiếp diễn suốt hàng giờ đồng hồ vì sự cứng cáp và khả năng hồi phục khiến người ta tuyệt vọng của sinh vật cấp 3.

Bụp.

Bụp.

Thịt của nó bị rách nát bởi những nhát chém bao phủ bởi aura.

Vỏ của nó bị hàng chục mũi tên đâm thủng, khiến sức sống của nó bị rút cạn.

Những câu thần chú nguyền rủa chồng chéo lên nhau vô số lần, ngăn cản quá trình tái sinh và khiến chất lỏng màu xanh đậm rỉ ra, trong khi thanh kiếm của Misha vung vẩy trước mắt nó.

[…….]

Nó vẫn tiếp tục chiến đấu và chiến đấu, như thể nó là hiện thân của công lý và chúng ta là kẻ xấu.

Nó di chuyển không biết mệt mỏi, và mỗi lần nó di chuyển, lại có người bị thương.

Hầu hết mọi lúc, người đó là tôi.

Rắc.

Những móng vuốt sắc nhọn của nó xé toạc khiên và áo giáp của tôi.

Bụp!

Đôi khi chúng đâm vào da thịt tôi.

Bây giờ, ngay cả sức mạnh thần thánh đã trợ giúp tôi trước giờ cũng sắp cạn kiệt, và thần thuật chữa lành không thể đến kịp thời.

Nhưng vậy thì sao?

Nó nghĩ rằng tôi sẽ gục ngã trước nó sao?

Tôi chịu đựng.

Tôi vung cây chùy không ngừng nghỉ, đôi khi phải gánh chịu đòn tấn công từ [Whirlwind] để cứu đồng đội.

Tôi chịu đựng và chịu đựng.

Sau khoảng một phút,

[Groooooar!!]

Sinh vật đó gầm lên và nhìn chằm chằm vào tôi.

Có vẻ như nó đang thắc mắc tại sao tôi vẫn chưa gục ngã.

Vậy là ngươi cũng cảm thấy giống ta phải không?

Thứ quái vật lỳ lợm này còn bao nhiêu máu nữa thế.

'Vì Chúa, chuyển sang giai đoạn tiếp theo ngay đi, đồ khốn!'

Tôi trút hết sự bực tức vào cây chùy và vung vào cổ nó.

Đùng!

Nó bị giật mình trong giây lát nhưng không có dấu hiệu bị thương nào.

Nhưng sau đó…

Xoẹt.

Đúng lúc đó, Amelia đâm con dao găm vào thái dương của nó.

[Kyaaaaargh!!!]

Nó hét lên vì đau đớn.

Và đồng thời,

Vù vù…!

Một lớp rào chắn từ gió dày bao bọc cơ thể nó như muốn bảo vệ nó.

[Stormgush đã niệm [Priest of the Storm].] (Linh mục Bão tố)

Đây là kỹ năng sinh tồn tối thượng được sử dụng khi HP của nó giảm xuống còn 10%.

Đó là khoảnh khắc chúng tôi đã chờ đợi từ rất lâu.

“Raven!!!”

Tôi gọi cô ấy, người vẫn đang chờ đợi và chỉ sử dụng phép thuật, nhưng câu thần chú đã được phóng ra trước khi tôi dứt lời.

Xoẹt!

Một vòng tròn ma thuật sáng chói xuất hiện trên mặt đất, tỏa ra ánh sáng.

Tap.

Không chỉ tôi mà Misha và Amelia, những người ở tuyến đầu còn lại, cũng di chuyển ra xa. Bởi vì chúng tôi biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

“Bia Fels Askar.”

Trong tất cả các phép thuật quân sự mà Raven học được, đây là phép thuật duy nhất được thiết kế để giết một cá nhân mạnh mẽ thay vì một số lượng lớn kẻ thù.

'…Nhưng phạm vi của nó quá rộng cho điều đó.'

Tôi nuốt nước bọt một cách lo lắng và quan sát.

[Arua Raven đã niệm chú tấn công cấp 4 [Divine Punishment].] (Thần Phạt)

Một tiếng động như sấm rền phát ra từ lá chắn vô hình phủ đầy nước, như thể bầu trời sắp sụp đổ.

Và một giây sau,

Chớp mắt-!

Xung quanh chuyển sang màu trắng.

Nó không có cảm giác quá sáng.

Ánh sáng trắng khúc xạ, phát sáng mờ nhạt, bao trùm lấy chúng tôi.

Và sau đó…

Bùm-!

[Divine Punishment] được mong đợi đã giáng xuống đầu con quái vật.

***

Khả năng kháng vật lý và kháng phép cao.

Sức mạnh và sự nhanh nhẹn tương đương với một con Orge.

Vì những đặc điểm này, nó được gọi là Orge của biển, nhưng HP của Stormgush thấp hơn nhiều so với Orge.

Ngoài ra, bộ kỹ năng của nó được thiết kế cho các trận chiến lâu dài. Về mặt cơ bản, trận chiến càng kéo dài, bên chúng tôi càng bất lợi.

Vì vậy, tôi nhắm tới một cuộc chiến ngắn hạn.

Tôi bảo toàn tài nguyên và chỉ gây sát thương bình thường cho đến khi HP của nó đạt 70%.

Từ [Rain Prayer], tăng tốc độ nhanh chóng để gây sát thương lớn và ở mức 40% trong [Storm Call], gây ra sát thương cực lớn.

Ở mức 10%, tập trung hỏa lực để bỏ qua giai đoạn cuối cùng.

Đây là một chiến lược khá chuẩn mực. Ngoại trừ việc thiếu các kỹ năng phản công để vô hiệu hóa một đòn tấn công mạnh, khiến cho trận chiến trở nên nguy hiểm hơn.

Và khi HP đạt đến 10% thì hầu hết tài nguyên đã cạn kiệt, để lại đòn kết liễu cho riêng pháp sư.

Vâng, đó vẫn là một kế hoạch khả thi.

Vậy, kết quả sẽ thế nào?

Bùm-!

Tôi có thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng [Divine Punishment] dưới hình dạng một tia sét xuyên qua mặt nước biển và đánh vào đầu sinh vật đó.

'Chúng tôi đã thất bại.'

Đó là một thất bại quá thảm hại đến nỗi không thể tìm được sự an ủi.

Xìììì.

Sinh vật đó giờ có một lớp vỏ đỏ rực giống như một con tôm hùm nấu chín, nhưng nó vẫn còn sống và cử động.

Cơn lốc xoáy bao quanh nó để bảo vệ cũng vẫn còn nguyên vẹn.

Nguyên nhân đã rõ ràng.

Thời điểm không sai, sinh vật cũng không trong trạng thái bất khả chiến bại.

'Chúng tôi thiếu sát thương.'

Chúng tôi chỉ đơn giản là thiếu sát thương kết liễu từ Raven.

Và mức chênh lệch đó không hề nhỏ.

'Tôi đã nghĩ rằng phép thuật đó là đủ rồi.'

Có lẽ là do lỗi của tôi vì không nghĩ đến môi trường xung quanh.

Trong điều kiện bình thường, nó có thể có hiệu quả. Nhưng tia sét có lẽ đã mất đi một phần năng lượng khi đi qua nước biển.

“Nó vẫn còn sống! Chúng ta phải làm gì?”

Còn có thể làm gì nữa?

Bây giờ chúng ta sẽ chuyển sang Kế hoạch B.

“Patzran! Chuẩn bị thuyền đi!”

Patzran ôm chặt phần bụng bị chém của mình và trả lời.

"…Thuyền?"

Tôi chưa kể với họ về Kế hoạch B sao?

Không, tôi chắc chắn đã làm thế.

Có lẽ anh ấy quên mất vì tình hình hỗn loạn?

Tôi không thích lặp lại một lời nhiều lần, nhưng tôi vẫn phải nhắc lại điểm chính của Kế hoạch B.

"Chạy!"

Nếu chúng ta ở lại đây, tất cả chúng ta đều sẽ chết.

****

「Linh hồn của cơn bão bắt đầu ngự trị trong cơ thể Stormgush.」

[Stormgush tạm thời miễn nhiễm với mọi sát thương.]

[10%]

[20%]

[3….]

[…]

***

Mặc dù chúng tôi phải dùng đến Kế hoạch B, nhưng vẫn có những điều tích cực.

Không có ai chết cả.

Không tính tới một cung thủ đến từ Noark đã tử nạn ngày hôm nay.

Dù cho Misha bị mất một cánh tay, Aynar bất tỉnh, còn Ông Gấu bị thương nghiêm trọng.

Mọi người đều sống sót.

Vâng, thế là đủ rồi.

“À, chiếc thuyền…!”

Patzran dường như nhớ ra Kế hoạch B, vội vã loay hoay với chiếc nhẫn giữ thuyền trong một không gian nhỏ.

Nhưng đột nhiên anh ấy có vẻ nghi ngờ.

“L-Làm sao chúng ta có thể dùng thuyền trong tình huống này được… khụ!”

Anh ta ho ra máu giữa lúc đang nói.

Raven cũng nói lên sự nghi ngờ của mình.

“Patzran nói đúng. Chúng ta bị nước bao quanh. Làm sao chúng ta có thể hạ thủy con thuyền?”

Làm sao á?

“Anh không nhớ sao? Chiếc thuyền đó được làm bằng 'Artenwood.'”

Gỗ Artenwood là vật liệu đóng tàu tốt nhất.

Nó không chỉ cực kỳ cứng cỏi mà còn có lực nổi cực lớn. Ngay cả khi bạn thả thuyền thẳng xuống đáy biển, nó vẫn tự nổi lên mặt nước.

“Anh đang làm gì thế, Patzran! Lấy thuyền ra ngay!”

Sự cấp bách của Raven thúc đẩy Patzran triệu hồi chiếc thuyền, ngay cả khi anh đang ôm bụng bị thương.

Chiếc thuyền đủ lớn để có thể thoải mái chở mười người.

Tôi đặt Aynar bất tỉnh và ông Gấu bị thương lên thuyền và trói chặt họ vào cột buồm.

“Các cô làm gì thế? Buộc chặt vào! Nếu không, các người có thể ngã đấy!”

“Vâng, Mister!”

Những ai có thể di chuyển được thì tự trói mình thật chặt.

Misha, ôm chặt cánh tay bị cắt đứt của mình, tiến lại gần tôi. Cô ấy thực sự không cần phải giữ chặt nó như vậy vì tôi đã trói nó lại một cách an toàn.

“Bjorn, em cần nói với anh một điều.”

Hả? Một cuộc trò chuyện à?

“Chúng ta có thể nói chuyện sau.”

"Nhưng…"

“Tại sao? Em không tin tôi sao?”

Misha do dự nhưng rồi cũng lắc đầu nhẹ.

“Em tin anh.”

Được rồi, chúng ta đã sẵn sàng để ra khơi.

“…Nhưng làm sao chúng ta có thể đến đó?”

Khi mọi người đã lên thuyền, Raven nhìn tôi, rõ ràng là rất lo lắng.

'Ồ, đúng rồi.'

Chiếc thuyền đang nằm trơ trọi trên mặt nước không thể tự mình đi đến rìa được.

Tôi chưa nghĩ tới phần này của kế hoạch.

Nhưng….

'Nếu điều đó không được tôi suy nghĩ kỹ thì có lẽ là vì nó không cần phải suy nghĩ.'

Vâng, đúng thế.

Nhìn thấy cơ thể mình chuyển động, tôi đã xác nhận điều đó.

“Anh đang làm gì thế? Anh không định nhấc cả con thuyền lên chứ?”

Biết không có nghĩa là bạn cần phải can thiệp.

“Grừ!!!”

Tôi hét lên một tiếng rồi dùng cả hai tay nhấc thuyền lên và chạy về phía mặt nước.

Tôi không thể giữ nó được lâu, những chỉ một khoảng cách ngắn thì được.

“Nín thở đi.”

Tôi đưa ra lời khuyên cuối cùng khi ném thuyền xuống nước.

"Đi."

Đúng như dự đoán, chiếc thuyền được làm từ loại gỗ có độ nổi cao đã nhanh chóng nổi lên mặt nước.

Với chế độ [Priest of the Storm] được bật, sẽ không còn vấn đề gì nữa khi chúng xuất hiện.

Không giống như trước đây, bây giờ sẽ không còn xoáy nước vây quanh hòn đảo nữa. Ngay cả trong trò chơi, việc trốn thoát bằng thuyền cũng không bị hạn chế ở giai đoạn này.

'…Họ đi rồi.'

Khi chiếc thuyền đã khuất khỏi tầm mắt, tôi quay lại.

Bây giờ, chỉ còn lại một người đồng đội ở lại với tôi… Không, tôi nên nói là chiến hữu. Amelia đang nhìn tôi với ánh mắt tò mò.

“Anh thực sự quan tâm đến đồng đội của mình nhỉ.”

“Họ mong manh nhưng quý giá.”

"…Tôi hiểu rồi."

Giờ nghĩ lại, cô ấy có xu hướng trả lời hầu hết mọi việc bằng câu "Tôi hiểu rồi". Thật khó chịu vì khó mà biết được cô ấy thực sự có ý gì.

Tôi quyết định nói lên suy nghĩ của mình.

“Cô làm tôi bất ngờ quá. Tôi không ngờ cô lại đồng ý nhận nhiệm vụ này dễ dàng như vậy.”

Nhiệm vụ hiện tại của chúng tôi là làm mồi nhử.

Khi sinh vật này hoàn tất quá trình đếm ngược, nó sẽ bắt đầu sử dụng các đòn tấn công diện rộng không phân biệt, không thể chặn bằng khiên.

Những pháp sư, linh mục và chiến binh bị thương sẽ không thể chịu được vài giây.

Vì vậy, ở giai đoạn này, chúng tôi phải rút lui bằng Kế hoạch B.

Nhưng thật không may, tất cả chúng tôi không thể rời đi cùng nhau được.

Phải có ai đó ở lại để kéo dài thời gian, nếu không sinh vật đó sẽ dùng đuôi đuổi theo chúng tôi.

Chúng ta không thể đánh bại nó khi ở trên thuyền.

“Nhiệm vụ này…”

Amelia mỉm cười.

“Đó không phải là điều tôi thường làm.”

Cô ấy cũng thừa nhận rằng cô đang hành xử kỳ lạ.

Vậy tại sao cô ấy lại tình nguyện?

“Bởi vì tôi không thể sống thoải mái khi thiếu nợ người khác.”

Trời ạ, cô ấy thực sự làm vậy vì lý do đó.

Tôi thực sự ấn tượng.

Việc cứu mạng cô ấy đã sẽ khiến cô ấy thể hiện lòng trung thành như vậy sao?

Cô ấy chắc chắn là người đáng để giữ mối quan hệ.

'Tôi chắc chắn sẽ tích lũy thêm nhiều khoản nợ nữa nếu có cơ hội.'

“Ánh mắt của anh là thế nào đấy?”

“Ồ, cô để ý đến nó sao? Tôi chỉ đang nghĩ tốt về cô vì cô coi trọng lời hứa thôi.”

“…Vớ vẩn.”

Amelia cau mày, rõ ràng là không hài lòng.

“Đừng nhìn tôi như vậy. Nếu kế hoạch trốn thoát của anh không đáng tin cậy, tôi đã không ở lại.”

“Ừ, tôi hiểu rồi.”

“Barbarian, anh có ý gì khi nói 'Tôi hiểu rồi'?”

“Ừ thì… Ồ, có vẻ như nó sắp bắt đầu rồi.”

Tôi nhìn đi hướng khác, hướng sự chú ý của Amelia về phía xon quái vật.

[90%]

Cơn lốc xoáy bao quanh sinh vật đó đang dần tan biến.

Giai đoạn cuối cùng sắp bắt đầu.

Răng rắc.

Tôi nắm chặt cây chùy.

Cảm thấy có điều gì đó bất ổn, Amelia muốn xác nhận lần nữa về nhiệm vụ của chúng tôi.

“Khoan đã, không phải chúng ta phải kiên trì và trốn thoát sao?”

Tôi nghiêng đầu trước vẻ bối rối của cô ấy.

“…Chúng ta đang cầm cự mà?”

“…Vậy thì anh nên cất cây chùy đi và chỉ cầm tấm khiên thôi.”

Hả? Cô ấy đang nói gì thế?

Làm vậy để làm gì?

Tôi trả lời một cách chắc chắn.

“Cây chùy là một công cụ phòng thủ tuyệt vời!”

Như tôi vẫn nói, phòng thủ tốt nhất chính là tấn công, đặc biệt là khi chống lại kẻ thù đang bên bờ vực cái chết.

"Vậy hãy cầm vũ khí lên! Đừng chỉ né tránh và trì hoãn!"

“…”

“Hãy nhớ rằng Misha đã cứu mạng cô!”

"…Tôi hiểu rồi."

Lười biếng không có trong từ điển của tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
25 Tháng ba, 2025 08:50
dịch giả cho mình xin nguồn tiếng anh với được không ạ
Trần Đình Tuấn
25 Tháng ba, 2025 00:36
bối cảnh fantasy phương tây thì tên tiếng anh hợp hơn đó, đằng nào nhân vật, địa điểm, item đều tiếng anh hết
TuanVIP
24 Tháng ba, 2025 22:05
Ý kiến mình là để tiếng Anh ạ, cảm ơn bác đã dịch :33
Hieu Le
24 Tháng ba, 2025 10:11
mọi người nghĩ t nên để tên kỹ năng bằng tiếng anh hay tiếng việt, ưu khuyết đều có hết. Tên tiếng việt thì tui sẽ tham khảo để cho nó một cái tên Hán việt ngầu ngầu, nhưng mà nhiều khi dịch ra nó không sát nghĩa hoặc nghe đụt lắm
binto1123
23 Tháng ba, 2025 00:33
Sao truyện này tìm trong thanh tìm kiếm k ra nhỉ? Cả app và web đều k thấy, dt cũ t tình cờ click vào xem nên còn, mà qua dt mới k thể tìm thấy luôn
Hieu Le
19 Tháng ba, 2025 09:08
có ae nào từng đọc bộ này bên mtc chưa, t đã từng đăng bên đó mà bị xoá mất. Hồi đó có chắc cỡ 6 người đọc thôi, k biết mấy ae đó có biết tui đăng lại bộ này bên ttv không
Bikaze
18 Tháng ba, 2025 17:48
Bộ này đọc bánh cuốn phết. Lâu lắm mới tìm được bộ viết về thời trung cổ hợp ý như thế này.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2025 02:35
chạy dl nên lên chương trễ, sr ae
Hieu Le
16 Tháng ba, 2025 18:48
cái tên này, đọc ra nó bị cấn
Trần Đình Tuấn
16 Tháng ba, 2025 18:14
outlaw of the wasteland theo tui là hoang dã vô pháp giả
Trần Đình Tuấn
16 Tháng ba, 2025 13:40
sasuga sư tử sama . mô típ não bổ đúng là k bao h chán
zionkai
16 Tháng ba, 2025 05:07
Bác để tài khoản donate ở đây đi bác. Có gì mn thấy hay thì donate nhẹ nhẹ cho.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 20:11
ok thks
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 20:05
đồng chí đã từng nghe qua, team Raven ?
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 19:25
main chắc ngày xưa cũng chủ động chia tay bạn gái cũ surevcl
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 15:23
vật phẩm có đánh số 7611 nhé, cực hợp với main nên ms k cho và sợ main chạy làng nên phải dặn và đổi liền sau khi đủ 5tr stones
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 15:21
chương 123 là vật phẩm mà ông gấu cho main cầm đồ là necromancer's duplicity giúp người dùng miễn nhiễm sát thương trong thời gian ngắn khi nhận sát thương chí tử. lượt dùng còn 2/3 trc khi vỡ.
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 14:16
team misha hay team erwin ae, tui team misha
Lâm Lục
15 Tháng ba, 2025 13:39
Barbarian dịch sát nghĩa tiếng anh là người man rợ. Dùng để chỉ người hoặc bộ lạc nguyên thuỷ, man rợ, hiếu chiến. Hoặc 1 cá nhân có hành vi bạo lực cao. Trung quốc có từ tương tự là man nhân, không chỉ một nước cụ thể mà dùng chung cho các tộc, đất nước xung quanh là man di mọi rợ, dã man chưa khai hoá. Thời xưa trung quốc xem các nước xung quanh như mông cổ, việt nam, ấn là man nhân. Việt Nam cũng xem lào, campuchia là man nhân
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 12:09
ln bản anh bám sát nguyên tác bản hàn nên để là fairy thật
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 12:00
v à, tui đọc webtoon tiếng anh nó là elf nên tưởng ông dịch sai, đã thế nghe tiên tộc là ai cũng nghĩ đến tiên có cánh chứ k phải elf
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 06:59
thì biết nó là elf, mà bên bản tiếng anh nó lại là Fairy - tiên tộc, nhóm dịch tiếng anh để sao tui để vậy luôn, thoả thuận v rồi
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 06:57
uk chủng tộc man nhân á, theo nguyên tác là chủng tộc khác luôn, t check bên bản gốc rồi
Trần Đình Tuấn
14 Tháng ba, 2025 23:19
erwin là elf nhé, k bt khúc sau cvt sửa lại k
Trần Đình Tuấn
14 Tháng ba, 2025 21:31
barbarian thường là class mà trong truyện cứ như chủng tộc khác nhỉ.
BÌNH LUẬN FACEBOOK