“Hãy lập con gái ta làm vợ chính thức của anh và nhận tình nhân của anh làm thiếp.”
Bá tước, người đưa ra đề nghị đột ngột như vậy, vẫn tiếp tục bài diễn thuyết của mình.
“Người đầu tiên lên đến tầng 10, nhà thám hiểm vực thẳm Rimenin; trinh sát vĩ đại Pikma, người đã khám phá và lập bản đồ tầng 6 rộng lớn; anh hùng sắt Juggernaut,...”
“……”
“Còn có nhiều anh hùng khác nữa. Anh có biết họ có điểm chung gì không? Họ luôn có một người bảo trợ đáng tin cậy trên hành trình của mình.”
Cuối cùng, tôi không thể không hỏi.
Không, tất nhiên tôi hiểu ý ông muốn nói, nhưng…
“Ông sẽ được lợi gì khi tài trợ cho tôi?”
“Thành phố này luôn thiếu nhân tài, cho dù không phải vì sự kiện lần này, ta cũng định sẽ tài trợ cho anh.”
Có vẻ như đó không chỉ là lời nói suông.
“Chính xác thì ông mong muốn điều gì?”
“Các quý tộc thường tài trợ cho những nhà thám hiểm triển vọng. Điều này giúp nâng cao uy tín của gia đình họ.”
Đây là điều tôi đã biết từ trước.
Một sở thích cao quý của tầng lớp thượng lưu?
Tương đương với sở thích ngày nay là sưu tập siêu xe.
Nhưng tôi không biết điều sau đó.
“Đôi khi, nó thậm chí còn có thể trở thành thước đo sức mạnh của một gia tộc.
Một gia đình quý tộc không tài trợ cho bất kỳ nhà thám hiểm nào sẽ bị coi thường, và nếu nhà thám hiểm được tài trợ không đạt được bất kỳ thành tựu quan trọng nào, điều đó sẽ phản ánh không tốt về khả năng phán đoán của gia tộc đó.”
Bây giờ thì tôi thấy đây không chỉ là một sở thích đơn thuần.
Đối với giới quý tộc, các cuộc tụ họp xã hội chính là đấu trường chính trị và sự đánh giá của người khác sẽ chuyển thành quyền lực thực sự.
“Sức mạnh tài chính của Gia tộc Ferdehilt là vô song. Hiệp sĩ đoàn của chúng ta cũng vậy. Nhưng có một điều chúng ta vẫn còn thiếu.”
Tôi không biết nhiều về gia đình Bá tước, nhưng tôi có thể đoán được đó là gì.
“Bất chấp mọi nỗ lực, chúng ta vẫn chưa có một nhà thám hiểm đáng chú ý nào trong một thời gian dài.”
“Vậy ra khi ông bảo sẽ gọi cho tôi khi sẵn sàng, thì đây chính là điều ông muốn nói.”
“Có gì phải giấu chứ? Lúc đó ta không chắc chắn về anh nên mới nói thế. Nếu một nhà thám hiểm được tài trợ chết ngay sau khi được chọn, điều đó sẽ làm hoen ố danh tiếng gia tộc chúng ta.”
Mặc dù vậy, ông ấy cũng không muốn mất tôi nên đã cảnh báo tôi không được nhận lời mời từ những quý tộc khác.
Một kiểu khẳng định quyền sở hữu của mình.
“Nếu biết trước chuyện này sẽ xảy ra, lúc đó ta đã không ngần ngại tài trợ cho anh rồi.”
Giọng nói của ông ấy đầy vẻ hối tiếc, khiến tôi phải bật cười.
‘Nếu ông ấy chọn tôi, danh tiếng của Bá tước sẽ tăng cao cùng với địa vị ngày càng cao của tôi.’
Và ông ta sẽ không phải hy sinh con gái mình vào lúc này.
“Bây giờ, tôi không còn nghi ngờ gì nữa. Anh sẽ trở thành một nhân vật vĩ đại. Nhiều nhà thám hiểm đã chết, nhưng đây không phải là kết thúc. Theo thời gian, những chỗ trống đó sẽ được lấp đầy, và anh chắc chắn sẽ là người dẫn đầu kỷ nguyên mới.”
“……Đó thực sự là một sự đánh giá quá cao.”
“Được rồi, chúng ta hãy cùng chờ xem. Dù sao thì, tôi tin là tôi đã giải thích đầy đủ về lợi ích của mình. Vậy, câu trả lời của anh là gì?”
Tôi im lặng một lúc, giả vờ suy ngẫm.
Tôi phải từ chối ông ta theo cách không làm ông ta phật lòng.
“Tôi rất tiếc nhưng mối quan hệ như vậy là không khả thi với tôi.”
Một lời từ chối có chút khả năng thương lượng.
“Hãy suy nghĩ kỹ đi. Nhiều người sẽ muốn có mối quan hệ tốt với anh, nhưng ai sẽ đi xa đến mức tạo ra một mối quan hệ huyết thống? Tôi có thể làm nhiều hơn anh nghĩ.”
Cuộc nói chuyện của tôi với Bá tước kết thúc ở đó.
Sau khi tạm biệt con gái ông ta, tôi quay lại bên ngoài. Ngay khi tôi bước ra, Misha đã tìm thấy tôi và tiến lại gần.
“Bjorn! Anh đi đâu thế? Em đã tìm anh khắp nơi vì anh đi lâu quá!”
“Ồ, một quý tộc đã giữ tôi một lúc.”
Không cần phải nhắc đến chuyện vừa xảy ra với Misha.
Sau một lời giải thích mơ hồ, tôi quay lại chỗ chúng tôi đang ngồi và tiếp tục uống. Nhưng tôi càng cười và nói thì lời của Bá tước càng vang vọng trong tâm trí tôi.
[Anh chắc chắn sẽ là nhân vật chủ chốt dẫn dắt kỷ nguyên mới.]
Cứ thế, bữa tiệc dần đi đến hồi kết.
***
Âm nhạc dừng lại, tiếng nói chuyện ồn ào cũng chấm dứt.
Bữa tiệc mệt mỏi cuối cùng cũng kết thúc.
“Bọn khốn nạn đó.”
Lúc đầu, anh không biết đây là bữa tiệc gì. Bởi vì, vì nguồn thông tin duy nhất của anh đã bị cắt đứt, nên anh gần như bị mù. Việc liên lạc với bên ngoài là không thể.
Nhưng…
[Đã lâu rồi chúng ta chưa gặp mặt trực tiếp.]
Qua cuộc trò chuyện với tên thủ tướng vừa rời đi, anh đã biết được điều đó, lần này, chuyện gì đã xảy ra.
[Lần này bọn khốn nạn Noark đã thực hiện một trò lừa bịp. Có rất nhiều thương vong.]
Có rất nhiều thương vong.
Bao nhiêu…?
Người đàn ông hỏi, cố gắng kìm nén nỗi lo lắng đang dâng trào, và vị thủ tướng trả lời.
[Nhiều hơn những gì anh có thể tưởng tượng.]
Bảy mươi phần trăm nhà thám hiểm ở tầng 4 trở lên đã tử vong. Nhưng tất nhiên, điều anh quan tâm là một vấn đề khác.
Các nhà thám hiểm phía trên tầng 7.
Họ phần lớn thuộc những Clan lớn có thể sống thoải mái mà không cần tiếp tục đi lên nhưng đã chọn cách mạnh mẽ hơn để đi sâu hơn.
Hầu hết bọn họ cũng đã chết.
Phải mất bao lâu để phục hồi sau thiệt hại này?
“Ha, chuyện này thực sự khiến mình phát điên. Lúc đó mình hẳn phải đập nát đầu bọn họ.”
Người đàn ông nghiến răng.
Khi nghe tin này, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu anh là 'Chúng ta xong rồi'.
[Đây có phải là điều ngươi muốn không?]
Anh ta cố gắng kìm nén sát khí khi hỏi, và tên thủ tướng trả lời với một nụ cười.
[Chúng tôi cũng không biết chuyện này. Nếu muốn, anh có thể sử dụng năng lực của mình để xác minh sự thật.]
Sự thật là Thủ tướng không biết…
Nhưng với tư cách là một người đã bị lừa bởi cách diễn đạt khéo léo đó hết lần này đến lần khác…
[Vớ vẩn. Kể cả không có sự cố này thì rõ ràng mọi chuyện cũng sẽ kết thúc như thế này.]
[Vậy, anh nghĩ sao?]
[Đừng nói với tôi những lời vớ vẩn đó. Nếu tôi được phép giết hết bọn chúng trong cuộc chinh phạt Noark gần. hất, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra.]
Cuối cùng, anh cảm thấy bí ẩn đã được giải đáp.
Trong suốt cuộc chinh phạt, Raphdonia đã có cơ hội tốt hơn nhiều. Thiệt hại là đáng kể, nhưng nếu họ đẩy mạnh hơn một chút, họ có thể kết thúc nó một cách dứt khoát.
Nhưng Gia đình Hoàng gia đã không làm như vậy.
Họ cho bọn chúng thời gian, và cuối cùng, phía Noark đã kích hoạt một lá chắn cổ xưa và phong ấn cổng vào lại.
[Sao các người không thừa nhận đi? Ngay từ đầu các người đã không có ý định giữ lời hứa với tôi rồi.]
[Thật vô lễ. Đức vua đã tự mình đưa ra lời hứa đó, đặt cược vào đó danh dự của Hoàng gia. Lời hứa đó sẽ được thực hiện, vì vậy đừng nghi ngờ.]
[Nghi ngờ mẹ ngươi đi, đồ khốn.]
Cuối cùng người đàn ông cũng hiểu ra. Không, đúng hơn là anh ấy cuối cùng đã chấp nhận điều đó.
Bọn khốn nạn này không có ý định thả anh đi.
'Họ hẳn đang tỏ ra kiêu ngạo vì nghĩ rằng bản thân anh không có cách nào trốn thoát.'
Thủ tướng rời đi sau cuộc nói chuyện đó.
Lý do anh ấy không đập nát đầu của hắn rất đơn giản.
Bây giờ chắc sắp đến nửa đêm rồi.
'Ha, bây giờ tôi nên đào ở đâu đây?'
Anh đã nghĩ rằng sẽ có manh mối nào đó trong gia đình hoàng gia, nhưng anh không tìm thấy manh mối nào cả.
Không, anh ấy đã biết rằng ở đây không có câu trả lời nào cả. Và quyết định này đã khiến anh mất ít nhất 10 năm.
Nhưng người đàn ông vẫn không bỏ cuộc.
'…Nếu không còn nơi nào khác để đi, mình có thể tới Noark.'
Mặc dù sức mạnh của họ yếu hơn so với Hoàng gia, nhưng họ có ý chí để chinh phục Mê cung…
'Ồ, kệ đi, mình sẽ nghĩ về chuyện đó sau khi ra ngoài.'
Người đàn ông nhắm mắt lại và đưa tay lên không trung.
Sau đó, anh ta bắt đầu từ từ hình dung ra nó.
[Star Extinction]. (Hoại tinh)
Kỹ năng của Chúa tể bóng tối, Deadred.
Đó là Tinh chất mà anh có được trong lần cuối cùng bước vào mê cung, thứ mà ngay cả gia đình Hoàng gia cũng không biết anh ta sở hữu.
Rắc rắc—
Một quả cầu đen xoay tròn phía trên tay anh ta, hấp thụ mọi phép thuật xung quanh, bao gồm cả vòng tròn ma thuật có tác dụng phong ấn được khắc trong căn phòng anh ta đang ở.
Tiếng lách tách.
Vòng tròn ma thuật vỡ tan.
Và sau đó…
BÙM!
Quả cầu đen phát nổ, xóa sổ mọi thứ trong bán kính 100 mét.
Kèn! Kèn! Kèn!
Khi tiếng nổ vang vọng và tiếng chuông vang lên, anh cảm nhận được sự hiện diện đang đến gần của các hiệp sĩ xung quanh.
'Phản ứng của họ thực sự rất nhanh.'
“Hắn đang chạy trốn! Ngăn hắn lại!!”
Người đàn ông mỉm cười.
“Này, nếu bây giờ các ngươi tới thì các ngươi sẽ chết, đó không phải là một lời đe doạ.”
Các hiệp sĩ giật mình trước luồng sát khí của anh ta.
Mặc dù bọn họ mỗi ngày đều như cuồng tín hô hào về quốc vương và lòng trung thành, nhưng bọn họ vẫn coi trọng mạng sống của mình, sau tất cả. Nhìn thấy điều đó khiến anh cảm thấy khá hơn một chút.
“Lũ ngốc.”
Người đàn ông cười khẩy rồi nhảy lên cao.
Sử dụng [Spatial Interference] (Can thiệp không gian), anh ta dễ dàng bước lên không trung và thoát khỏi cung điện, tận hưởng sự tự do của mình.
Trong vòng chưa đầy một phút, anh đã đạt tới độ cao vài trăm mét so với mặt đất.
Cái thành phố chết tiệt này vẫn như thường lệ. Bất cứ nơi nào anh nhìn tới, những bức tường cao ngất bao quanh anh như song sắt nhà tù.
'À, đợi đã. Nhưng mình không thể vào Noark ngay được vì rào chắn!'
Trong khi đang bay một lúc, người đàn ông nhận ra điều gì đó và dừng lại giữa không trung để suy ngẫm.
'…Mình có nên đến Bifron không? Nơi đó rất lý tưởng để ẩn náu.'
Có vẻ như đó là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng…
'Trước tiên hãy ghé qua Tháp Ma Pháp đã.'
Trước khi trốn, anh cần phải đến một nơi.
Anh cần khôi phục lại mạng lưới cung cấp thông tin của mình để có thể cập nhật thông tin về thế giới ngay cả khi đang ẩn náu.
'Không biết chuyện gì đã xảy ra với huyng của tôi nhỉ.'
…Anh ấy hẳn vẫn còn sống, đúng không?
Đúng, anh hy vọng là vậy.
Nghĩ về người khác lần đầu tiên sau một thời gian dài, người đàn ông đó, Lee Baek-ho, bay ngang qua bầu trời đêm.
***
Đã năm ngày trôi qua kể từ khi bữa tiệc kết thúc.
Tôi không làm được nhiều thứ trong thời gian này.
Tôi phải ở nhà để hồi phục sức khỏe, và hôm qua, khi tôi thấy khỏe hơn một chút, tôi đã ra ngoài một mình để tìm một gia đình.
Dù sao thì tôi cũng đã hứa rồi.
[Hãy kể chuyện này cho con trai tôi biết. Tôi nghĩ anh sẽ nổi tiếng khi thoát ra ngoài. Nó sẽ rất vui khi nghe tin từ anh.]
Một gia đình có một cậu con trai mười tuổi và một người vợ trẻ.
Trái ngược với lời nói của anh chàng đó, cậu bé không cười khi nhìn thấy tôi. Tất nhiên, làm sao nó có thể làm thế được?
[Tôi đã nghe rất nhiều về anh. Cảm ơn anh đã đến…]
Tôi đã đi xe ngựa hơn bốn giờ nhưng cuối cùng chỉ có thể có một cuộc trò chuyện ngắn với vợ anh ấy.
Họ đang lên kế hoạch sử dụng tiền bồi thường để mở một cửa hàng. Dù sao đó là ước mơ bấy lâu của họ.
[Nếu cô gặp bất kỳ khó khăn nào trong việc nuôi dạy con cái hoặc bất kỳ điều gì khác, đừng ngần ngại đến gặp tôi.]
[Sao anh…… đối xử tốt với anh ấy thế? Nghe nói anh và anh ấy mới gặp nhau lần đầu tiên vào ngày hôm đó…….]
[Nếu chúng tôi gặp nhau ở nơi khác, chúng tôi đã trở thành bạn bè.]
[Vậy sao…]
Người phụ nữ kiên cường, người đã giữ lấy bình tĩnh vì đứa con của mình chỉ trong hơn mười ngày, lặng lẽ rơi nước mắt.
[Anh ấy hơi trẻ con từ nhỏ, lúc nào cũng ngưỡng mộ những nhân vật anh hùng. Thật sự, cảm ơn anh. Chồng tôi sẽ rất vui. Một người như anh nhớ đến anh ấy…]
Một người như tôi…
Những lời nói gần như đã đến cổ họng tôi, nhưng tôi đã cố kìm lại.
Bất chấp sự thật, tôi vẫn phải là anh hùng, nếu đó là điều họ muốn.
Đó cũng là điều tôi phải làm.
“Bjorn!”
Trong lúc tôi đang lặng lẽ suy ngẫm thì Misha xông vào phòng.
“Erwin! Erwin ở đây!”
Vậy là cuối cùng cô ấy đã sẵn sàng.
Khi tôi xuống cầu thang, Erwin đang đứng ở phòng khách, trông có vẻ lạc lõng.
Đây là lần gặp đầu tiên của chúng tôi kể từ ngày đó. Trước đó, tôi đã suy nghĩ rất nhiều xem mình nên nói gì, nhưng cuối cùng tôi chỉ quyết định nói.
"Chào mừng."
Nếu tôi khiến cô ấy sống tốt hơn, nó sẽ có giá trị hơn nhiều lời an ủi.
"Vâng…"
Nhìn thấy vẻ mặt u ám của Erwin, Misha lo lắng tiến lại gần cô.
“Cô đã ăn chưa? Cô có đói không?”
“Tôi ổn. Cảm ơn cô, cô Karlstein.”
“Đừng gọi tôi là cô, cứ gọi là chị cũng được… À!”
Ồ…
Misha đã giẫm phải mìn.
“Không, không, không phải! Cứ gọi tôi là Misha…”
Misha nhanh chóng sửa lại.
Erwin nhắm chặt mắt lại, rồi từ từ mở mắt ra và cố nở một nụ cười gượng gạo.
“Cô không cần phải quá chu đáo đâu. Thật đấy. Em rất cảm kích vì suy nghĩ đó. Chị…”
“Ừ, đúng rồi. Đến đây. Chị đã dọn phòng cho em rồi, phòng khi em đến…”
“Một căn phòng? Cho em á?”
“Em không có nơi nào khác để đi, đúng không? Em có thể ở đây bao lâu tùy thích cho đến khi em cảm thấy tốt hơn. Ở một mình có thể khiến mọi thứ trở nên khó khăn hơn…”
Mắt Erwin mở to khi nghe Misha nói.
Giống như thể cô ấy đã nghe được một lời đề nghị bất ngờ.
“Như vậy… có thực sự ổn không?”
Erwin nhìn tôi như thể đang cầu xin sự chấp thuận của tôi, và tôi nhún vai.
“Tôi đã nói rồi, chị gái cô nhờ tôi chăm sóc cô. Bây giờ tôi là người giám hộ của cô.”
Erwin nắm chặt nắm tay nhỏ bé của mình. Sau đó, với nỗ lực to lớn, cô ấy nói như thể đang cố gắng thốt ra những từ ngữ đó.
“…Cảm ơn lòng tốt của anh. Thực ra, em… chẳng còn gì nữa rồi…”
“Không phải đâu. Misha, dẫn cô ấy đến phòng đi. Cô quen thuộc với nks hơn vì cô đã bố trí nó mà.”
“Ồ! Tôi hiểu rồi!”
Sau đó, Misha dẫn Erwin đi tham quan xung quanh, chỉ cho cô ấy ngôi nhà và những thứ khác.
Có vẻ như Erwin đã không ngủ đủ giấc trong một thời gian. Cô ấy nằm xuống giường nghỉ ngơi một lát rồi ngủ thiếp đi ngay lập tức.
“…Phew, tôi nghĩ chiến đấu với quái vật sẽ dễ hơn.”
“Em đồng ý…”
Sau đó, Misha và tôi cùng nhau ăn tối.
Hôm nay Aynar sẽ nghỉ qua đêm tại khu Thánh địa.
Sau khi ăn tối xong, Misha và tôi trò chuyện về nhiều thứ, và khi nửa đêm đến, tôi về phòng và nằm lên giường.
[23:59]
Tim tôi đập thình thịch.
Có bao nhiêu người sẽ tham gia buổi họp tối nay?
KHÔNG…
[Linh hồn nhân vật của bạn cộng hưởng và bị thu hút vào một thế giới cụ thể]
Tên hề khốn kiếp đó có xuất hiện không?
Tôi hy vọng là hắn ta có.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

28 Tháng ba, 2025 14:49
tui đăng sai chương 296 mà k ai nhắc luôn, buồn

25 Tháng ba, 2025 08:50
dịch giả cho mình xin nguồn tiếng anh với được không ạ

25 Tháng ba, 2025 00:36
bối cảnh fantasy phương tây thì tên tiếng anh hợp hơn đó, đằng nào nhân vật, địa điểm, item đều tiếng anh hết

24 Tháng ba, 2025 22:05
Ý kiến mình là để tiếng Anh ạ, cảm ơn bác đã dịch :33

24 Tháng ba, 2025 10:11
mọi người nghĩ t nên để tên kỹ năng bằng tiếng anh hay tiếng việt, ưu khuyết đều có hết. Tên tiếng việt thì tui sẽ tham khảo để cho nó một cái tên Hán việt ngầu ngầu, nhưng mà nhiều khi dịch ra nó không sát nghĩa hoặc nghe đụt lắm

23 Tháng ba, 2025 00:33
Sao truyện này tìm trong thanh tìm kiếm k ra nhỉ? Cả app và web đều k thấy, dt cũ t tình cờ click vào xem nên còn, mà qua dt mới k thể tìm thấy luôn

19 Tháng ba, 2025 09:08
có ae nào từng đọc bộ này bên mtc chưa, t đã từng đăng bên đó mà bị xoá mất.
Hồi đó có chắc cỡ 6 người đọc thôi, k biết mấy ae đó có biết tui đăng lại bộ này bên ttv không

18 Tháng ba, 2025 17:48
Bộ này đọc bánh cuốn phết. Lâu lắm mới tìm được bộ viết về thời trung cổ hợp ý như thế này.

18 Tháng ba, 2025 02:35
chạy dl nên lên chương trễ, sr ae

16 Tháng ba, 2025 18:48
cái tên này, đọc ra nó bị cấn

16 Tháng ba, 2025 18:14
outlaw of the wasteland theo tui là hoang dã vô pháp giả

16 Tháng ba, 2025 13:40
sasuga sư tử sama . mô típ não bổ đúng là k bao h chán

16 Tháng ba, 2025 05:07
Bác để tài khoản donate ở đây đi bác. Có gì mn thấy hay thì donate nhẹ nhẹ cho.

15 Tháng ba, 2025 20:11
ok thks

15 Tháng ba, 2025 20:05
đồng chí đã từng nghe qua, team Raven ?

15 Tháng ba, 2025 19:25
main chắc ngày xưa cũng chủ động chia tay bạn gái cũ surevcl

15 Tháng ba, 2025 15:23
vật phẩm có đánh số 7611 nhé, cực hợp với main nên ms k cho và sợ main chạy làng nên phải dặn và đổi liền sau khi đủ 5tr stones

15 Tháng ba, 2025 15:21
chương 123 là vật phẩm mà ông gấu cho main cầm đồ là necromancer's duplicity giúp người dùng miễn nhiễm sát thương trong thời gian ngắn khi nhận sát thương chí tử. lượt dùng còn 2/3 trc khi vỡ.

15 Tháng ba, 2025 14:16
team misha hay team erwin ae, tui team misha

15 Tháng ba, 2025 13:39
Barbarian dịch sát nghĩa tiếng anh là người man rợ. Dùng để chỉ người hoặc bộ lạc nguyên thuỷ, man rợ, hiếu chiến. Hoặc 1 cá nhân có hành vi bạo lực cao.
Trung quốc có từ tương tự là man nhân, không chỉ một nước cụ thể mà dùng chung cho các tộc, đất nước xung quanh là man di mọi rợ, dã man chưa khai hoá. Thời xưa trung quốc xem các nước xung quanh như mông cổ, việt nam, ấn là man nhân. Việt Nam cũng xem lào, campuchia là man nhân

15 Tháng ba, 2025 12:09
ln bản anh bám sát nguyên tác bản hàn nên để là fairy thật

15 Tháng ba, 2025 12:00
v à, tui đọc webtoon tiếng anh nó là elf nên tưởng ông dịch sai, đã thế nghe tiên tộc là ai cũng nghĩ đến tiên có cánh chứ k phải elf

15 Tháng ba, 2025 06:59
thì biết nó là elf, mà bên bản tiếng anh nó lại là Fairy - tiên tộc, nhóm dịch tiếng anh để sao tui để vậy luôn, thoả thuận v rồi

15 Tháng ba, 2025 06:57
uk chủng tộc man nhân á, theo nguyên tác là chủng tộc khác luôn, t check bên bản gốc rồi

14 Tháng ba, 2025 23:19
erwin là elf nhé, k bt khúc sau cvt sửa lại k
BÌNH LUẬN FACEBOOK