Một người phụ nữ đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào khoảng không trước mắt mình.
Cuối tầm mắt của cô là xác chết của một người đàn ông.
Guardweaver Drowes.
Kẻ vô lại đã cố gắng trốn tránh hậu quả từ hành động của mình và làm lại dưới một cái tên mới, sống một cuộc sống thứ hai.
Đúng vậy, hắn chắc chắn là người như vậy.
“Chị ơi, sao chị lại trông như thế này?”
Amelia vô thức cắn môi.
Cô không cảm thấy nhẹ nhõm như cô nghĩ.
“Chị tức giận vì đồng bọn của hắn trốn thoát sao? Này, đừng lo lắng quá. Hai người kia đã đi tìm bọn họ rồi, đúng không? Bọn họ sẽ sớm bắt được thôi.”
Ngay cả người bạn đồng hành tính cách trẻ con của cô, người đã phàn nàn suốt chặng đường, cũng đã chú ý đến cô, nhưng Amelia chẳng quan tâm chút nào.
[Đó là trách nhiệm của tôi. Các anh không cần xen vào. Vậy nên, chạy nhanh lên!]
Hình ảnh anh ta hy sinh bản thân vì đồng đội vẫn ám ảnh trong tâm trí cô.
Lúc đầu, điều này thật vô lý.
Tên khốn này đang nói cái quái gì thế?
Hắn ta đã phản bội họ trước và bây giờ lại tỏ ra mình là người trung thành ?
Với những người không biết thân phận thật sự của hắn ta?
Grit.
Răng cô vô tình nghiến chặt vào nhau. Nếu hắn ta có thể làm được điều đó, tại sao anh ấy lại không làm cho các cô?
“Dù sao thì chúng ta cũng đã lấy được vật phẩm đó rồi, đúng không? Cho dù bọn họ có sống sót và trốn thoát, nhiệm vụ của chúng ta vẫn là thành công.”
Chỉ đến lúc đó Amelia mới nhìn vào viên ngọc trên tay mình.
Di sản của Đại hiền triết Gavrilius, một báu vật được các lãnh chúa Noark cất giữ trong một thời gian dài.
Mặc dù vậy, cô vẫn không có cảm giác thỏa mãn.
Chính xác hơn là những lời hắn nói khi cô lấy món đồ này từ tay hắn cứ lặp đi lặp lại.
[Amelia, thứ này sẽ không thay đổi được gì đâu.]
Làm sao hắn dám nói như vậy, mặc dù hắn biết món đồ đó có ý nghĩa thế nào với cô...
“…..”
Amelia dùng chất độc trên người mình để phân hủy cơ thể người đàn ông. Sau đó, cô đặt viên ngọc trong tay vào không gian phụ.
Suy cho cùng, tất cả các thành viên cấp cao của Noark đều đã ra thế giới bên ngoài và việc liên lạc với họ gần như là không thể.
Cô ấy sẽ phải giữ nó một thời gian.
Cô dự định sẽ nghiên cứu viên ngọc này một cách cẩn thận sau khi trở về thay vì vội vàng hành động.
'Cuối cùng thì mình cũng đã có được nó.'
Bất chấp mọi thứ, mong muốn ấp ủ bấy lâu của cô đã nằm trong tầm tay. Với suy nghĩ đó, Amelia rũ bỏ cảm giác bất an.
Vào lúc đó…
“Nhưng chị ơi.”
Carmilla, người triệu hồi của đội và phương tiện di chuyển của họ ở tầng sáu, tiến về phía cô.
Đôi mắt cô ấy tràn đầy sự tò mò.
“Đây có phải là hàng thật không?”
Amelia có thể hiểu được cảm xúc của cô.
Vật phẩm này đi cùng rất nhiều câu chuyện huyền thoại ở Noark, đôi khi còn được biết đến nhiều hơn cả Đá Phục sinh.
Vì thế, Amelia không dám đưa ra câu trả lời khẳng định cho câu hỏi này.
"Tôi không biết."
Tất nhiên là cô ấy biết.
Những câu chuyện về món đồ này không phải là bịa đặt, và món đồ cô ấy vừa đưa vào không gian con của mình là đồ thật.
Nhưng chẳng phải cũng có câu nói "có tiền tài không lộ ra ngoài” đó sao?
Việc tạo ra thêm biến số bằng cách chia sẻ những thông tin như vậy sẽ là điều ngu ngốc.
"Ồ, thôi nào. Chị biết rõ anh chàng đó mà, phải không? Chị sẽ biết anh ta có nói thật hay không."
“Như tôi đã nói, tôi không biết. Và liệu nó có thật hay không không phải là mối quan tâm của chúng ta. Nhiệm vụ của chúng ta là lấy lại những gì bị hắn mang đi và trở về.”
Amelia lại vạch ra ranh giới thêm một lần nữa. Nhưng ngay khi cô sắp quay lưng lại…
“Ồ, nhìn phản ứng của chị thì chắc là hàng thật rồi.”
Carmilla mỉm cười.
“Ồ, en không thể tin là thứ này thực sự tồn tại.”
Nghe có vẻ giống như một câu đùa ngây thơ.
Tuy nhiên, Amelia, người đã chứng kiến đủ mọi thứ xấu xí của con người, theo bản năng đã đưa tay ra với lấy con dao găm.
Khoảnh khắc đó…
Xoẹt-!
Một cảm giác nóng rát lan tỏa từ lưng cô.
“Tôi xin lỗi, cô Rainweilz.”
Thật là sai lầm khi chỉ để tâm đến Carmilla.
Khi cô tỉnh lại, thanh kiếm của một chiến binh đã đâm vào bụng cô.
Nhưng vậy thì sao?
Amelia nhanh chóng nhận thấy sai lầm của mình.
“Làm tốt lắm, ông già!”
Lưỡi kiếm đã đâm vào bên dưới xương sườn của cô.
“Khi nào thì em mới bắt đầu gọi anh là anh trai?”
Mặc dù các cơ quan của cô bị tổn thương nhưng vết thương đó không gây tử vong.
Vì thế…
“Dù sao thì, chúng ta chỉ là họ hàng một nửa thôi… ugh!”
Cô rút con dao găm ra và đâm về phía trước.
Mục tiêu của cô là Carmilla, người phụ nữ mà ngày thường cô muốn giết nhất.
Vù-!
Thật không may, nó không đủ dài để với tới khoảng cách như mong đợi.
Nhưng điều đó không quan trọng lắm. Cô đã học được một số kỹ thuật vật lộn từ việc chiến đấu với tên Barbarian trước đây.
Vù!
Ngay khi cô truyền Aura vào con dao găm, khoảng cách còn thiếu đã bị lấp đầy.
Xoẹt-!
“Á!!”
Mũi dao găm đâm vào mắt Carmilla.
"Xui quá."
Nếu nó đi sâu hơn một chút, nó có thể chạm tới não cô ta.
Vù-!
Trước khi cô kịp hối hận, thanh kiếm trong bụng cô đã được rút ra.
Lực phản hồi khiến cô loạng choạng.
Nhưng không có thời gian để nghỉ ngơi.
“Chết tiệt!”
Thanh kiếm của chiến binh lập tức vung về phía bên trái không có vũ khí của cô.
Biết rằng sẽ khó có thể tránh được, Amelia đưa cánh tay ra.
Rốt cuộc thì cánh tay không phải là thứ quan trọng.
Xoẹt-!
Thanh kiếm sắc bén cắt xuyên qua cẳng tay cô.
Cô đã cứu được mạng sống của mình, nhưng phải chịu tổn thất đáng kể về khả năng chiến đấu.
Ngay cả khi là một vết thương nghiêm trọng, nó cũng không phải là vấn đề lớn.
Nếu cơ thể gốc của cô bị hư hại, cô có thể sử dụng bản sao của mình để chiến đấu.
Vỗ nhẹ.
Amelia đã sử dụng [Self-Replication] của Doppelganger để tạo ra một bản sao ngay phía sau tên chiến binh.
Cô ấy ngay lập tức vung chân về phía đầu anh ta.
Hầu hết kẻ thù thậm chí không thể phản ứng với sự kết hợp này.
“Đằng sau, đằng sau anh!”
Tiếng nổ phát ra sau đó là từ bàn chân của bản sao đập vào chiến binh.
Bùm-!
Nhưng vị trí va chạm không phải cái đầu mà cô nhắm tới.
“Ồ!”
Bàn chân đáp xuống vai của chiến binh.
Anh ta đã vặn người sang một bên sau khi nghe thấy lời cảnh báo.
Xoẹt-!
Hậu quả của đòn tấn công không thành công là thanh kiếm của chiến binh lại chém vào bụng cô lần nữa.
Nhưng sự can thiệp của bản sao đã buộc chiến binh phải nhanh chóng rút lui, cứu thoát cô khỏi một vết thương sâu…
'Cứ thế này thì mình chết mất.'
Nguy hiểm.
Ý nghĩ đó hiện lên trong tâm trí Amelia.
“Anh làm gì thế? Nhanh tóm lấy cánh tay tôi!”
Người chiến binh lăn trên mặt đất, nhặt cánh tay bị cắt đứt của cô lên.
Đó chính là cánh tay có đeo chiếc vòng tay không gian.
Cảm thấy thất bại, Amelia nhanh chóng đuổi theo chiến binh bằng phân thân của mình.
Nhưng…
“Rồng con, đi thôi!”
Cô ấy chậm hơn ba bước.
[Roar-!]
Người chiến binh cưỡi lên lưng con rồng mà Carmilla vừa triệu hồi.
Vù! Vù!
Trong chớp mắt, con Drake bay vút lên trời. Cô có thể nghe thấy cuộc trò chuyện của chúng qua tiếng đập cánh.
“…Amelia Rainweilz. Thật sự là một người phụ nữ đáng sợ. Vẫn nguy hiểm như vậy ngay cả trong tình trạng như vậy.”
“Được rồi, trước tiên cho anh một lọ thuốc đã!”
“Chúng ta nói chuyện trước đi. Bây giờ chúng ta phải làm sao? Chúng ta đã không giết cô ta tử tế.”
“À, ai quan tâm chứ! Dù sao thì cô ta cũng sẽ chết…”
Con Drake đã hoàn toàn biến mất trên bầu trời.
“Chết tiệt.”
Lần đầu tiên sau một thời gian dài, Amelia chửi thề thành tiếng.
Nhưng chửi thề cũng chẳng thay đổi được gì. Cách duy nhất để cứu mình khỏi tình huống tuyệt vọng này là hành động.
Bụp.
Sử dụng bản sao còn nguyên vẹn của mình, Amelia nâng cơ thể chính của mình lên.
Và cô ấy nhanh chóng rời đi.
Cô phán đoán rằng nếu họ quay lại để kết liễu cô thì đó sẽ thực sự sẽ là kết thúc.
Bụp, bụp.
Amelia vẫn tiếp tục di chuyển, không biết chính xác mình đang hướng đến đâu.
Cô ấy đi bộ một quãng đường dài tưởng như vô tận.
Ngay cả sau khi mang lượng linh hồn của cô đã cạn kiệt và [Self-Replication] đã bị vô hiệu hóa, cô vẫn ép mình phải đứng dậy và tiếp tục bước đi.
Tap.
Cô ấy sững người khi nghe thấy tiếng bước chân bên cạnh mình.
Nếu là đồng đội đến tìm cô, cô sẽ sống, nếu là kẻ thù, cô sẽ chết.
Nhưng…
“…Aynar? Có phải là cô không, Aynar?”
Điều ngạc nhiên là kỳ vọng của Amelia đã sai.
"Cô."
“H-Hả?”
“Cô là một trong những đồng đội của Bjorn Jandel.”
Cô dùng chút sức lực cuối cùng để ngẩng đầu lên kiểm tra bên cạnh trước khi ngất đi.
Có một con mèo đang ngồi ở đó.
***
“Ugh, chuyện gì thế này!”
Misha cảm thấy bối rối.
Tất nhiên, bất kỳ ai cũng sẽ như vậy nếu một người phụ nữ bị đứt cánh tay và có một lỗ trên bụng đột nhiên xuất hiện và ngã gục trước mặt họ.
'Cô ấy có phải là một trong những nhà thám hiểm đã chiến đấu ở khu vực trung tâm không?'
“Thuốc. Đúng rồi, trước tiên là thuốc…”
Mặc dù người phụ nữ đó là người lạ, Misha vẫn nhanh chóng mở chiếc ba lô có thể mở rộng thấm nước và lấy ra một lọ thuốc.
Người phụ nữ này là người tốt hay người xấu… Hay thậm chí vì sao cô ấy lại xuất hiện trong mớ hỗn độn này, cô không có chút thông tin nào. Nhưng…
[Cô là một trong những đồng đội của Bjorn Jandel.]
Những lời người phụ nữ nói trước khi ngã gục đã xóa tan mọi sự do dự.
Ừ, cô ấy có thể biết Bjorn. Đầu tiên, hãy xử lý vết thương của cô ấy.
Pop-!
Misha mở lọ thuốc và đổ lên vết thương của người phụ nữ. Nhưng mà, đây là gì?
Nhỏ giọt, nhỏ giọt, nhỏ giọt.
Thuốc không tạo ra âm thanh sủi bọt như thường lệ; nó chỉ chảy qua vết thương như nước lạnh.
“Này? Mình đã mua cái này từ một cửa hàng chính thức!”
Misha không thể hiểu nổi. Nhớ lại một sự cố với lọ thuốc giả hồi đầu, cô lấy một lọ thuốc khác từ trong túi ra.
Nhưng kết quả vẫn như vậy.
'Tại sao cả cái này cũng không hiệu quả?'
Cái này cũng là đồ giả à?
Misha đã thử nghiệm bằng cách đổ một ít thuốc lên vết xước do ngã xuống nước.
Xèo xèo!
Cảm giác ngứa dữ dội khẳng định rằng loại thuốc này có hoạt động rất tốt. Nhưng tại sao nó lại không có tác dụng với người phụ nữ này?
Mặc dù không hiểu, Misha vẫn không bỏ cuộc. Cô đã học được từ Bjorn mọt bài học rằng người Barbarian sẽ nhai bằng nướu nếu họ không có răng.
'Đã lâu rồi mình không sử dụng cái này…'
Misha lấy ra thảo dược và băng gạc. Những vật dụng khẩn cấp mà cô đã để dành cho tình huống không thể sử dụng thuốc.
“Có thể hơi đau một chút… À, dù sao thì cô cũng không nghe thấy tôi nói gì cả.”
Đầu tiên, Misha dùng thuốc sát trùng rửa sạch vết thương, bôi thảo dược, băng bó lại, sau đó trải chăn xuống đất, đặt người phụ nữ lên.
Như vậy là kết thúc các biện pháp sơ cứu tạm thời.
Sau khi đặt cô ấy lên chăn, Misha đã làm mọi thứ có thể làm được cho đến giờ. Phần còn lại tùy thuộc vào ý muốn của người phụ nữ.
“…Ít nhất thì cô ấy vẫn thở tốt.”
Nhìn hơi thở đều đặn của cô, Misha ngồi xổm xuống bên cạnh chăn và thở dài.
“Ugh, tôi không thể để cô ấy ở đây được…”
Nếu cô ấy chỉ ngất đi, Misha có thể bế cô ấy, nhưng tình trạng của cô ấy quá nghiêm trọng để làm vậy.
“Bjorn đang đợi mình…”
Khuôn mặt Misha nhăn nhó vì lo lắng. Cô không thể bỏ lại người phụ nữ này, mặc dù tình hình rất cấp bách.
Khoảng mười phút sau, một tiếng kẽo kẹt khó chịu vang lên khiến Misha phải quay đầu lại.
“Nhất định phải là bây giờ sao…”
Quái vật đang bò lên từ bờ biển.
***
Tap, tap, tap, tap.
Tiếng thịt va vào thịt liên tục vang lên.
Nó đến từ tay tôi.
Có vẻ như tôi không thể giữ cơ thể mình đứng yên được.
'Hai giờ.'
Đã lâu như vậy kể từ khi tôi đến trung tâm. Cho dù tôi có đến đây nhanh đến thế nào thì ít nhất một trong số các đồng đội của tôi cũng nên đến rồi.
'Tại sao không có ai tới vậy?'
Mặc dù tôi cố gắng lạc quan, những giả thuyết đáng ngại vẫn cứ tràn ngập tâm trí tôi.
Misha, Raven, Ông Gấu, Aynar và Erwin… họ có thực sự ổn không?
Nếu biết trước, tôi đã đi dọc bờ biển thay vì ở lại trung tâm…
“Anh định ở lại đây mãi mãi sao?”
Nữ tu sĩ thận trọng hỏi khi nhận thấy sự lo lắng của tôi.
Với tôi, cô ta bây giờ trông không giống như một tín đồ cuồng tín trước đó chút nào.
Chẳng phải chính cô là người bảo tôi phải có lòng tin sao?
“Cô không phải là nữ tu sao? Sao cô lại nhanh chóng từ bỏ như vậy?”
Tôi càu nhàu ngoài miệng, nhưng trong lòng tôi hiểu. Với tình hình hiện tại, phản ứng của cô ta không phải là không có lý do.
Creak, creak, creak!!
Bằng chứng là quái vật biển, vốn thường chỉ xuất hiện trong các sự kiện, đã bắt đầu xuất hiện ở đây.
Chúng tôi đã đi bộ suốt chặng đường đến đây với tốc độ chậm hơn một nửa tốc độ đi bộ của người bình thường.
'Sớm thôi, những con mạnh hơn sẽ tràn ngập nơi này. Bờ biển có lẽ đã đầy rẫy chúng rồi.'
Mặc dù vậy, vẫn chưa có ai đến.
“Ersina.”
“Vâng, có chuyện gì vậy?”
“Chúng ta phải di chuyển thôi. Chờ đợi không phải là phong cách của tôi.”
“Tôi có thể thấy anh vẫn chưa từ bỏ.”
Cái quái gì vậy.
Chính cô ấy nói rằng tin tưởng là điều duy nhất chúng ta có thể làm, và giờ thì sao?
“Nếu anh được sinh ra là một con người, anh có thể trở thành một nhà lãnh đạo tôn giáo vĩ đại, Jandel.”
Là một người theo chủ nghĩa vô thần đáng tự hào của thời hiện đại, bình luận của cô ấy nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng vì nó nghe giống sự ngưỡng mộ hơn là mỉa mai nên tôi không phản bác.
“Dừng những điều vô nghĩa lại và đứng lên đi.”
"Được."
Tôi đỡ nữ tu sĩ đứng dậy và chuẩn bị rời đi. Đúng lúc chúng tôi sắp lên đường…
Tiếng bước chân.
Sau gần hai giờ, cuối cùng cũng có một vị khách đến được đây.
Thật không may, đó không phải là một thành viên trong nhóm của chúng tôi.
Người đó cao và gầy, đầy những vết thương nhỏ từ trận chiến gần đây. Một cây cung dài vắt trên vai, và mái tóc xanh của anh ta bết đầy đất.
“…Jandel.”
Không khó để nhận ra anh ta là bạn hay thù.
Anh ấy nhìn chúng tôi và hỏi,
“Ngươi đã làm gì với Cô Rainweilz?”
Thật là trùng hợp.
Tôi cũng có một câu hỏi dành cho hắn.
Bỏ qua cảm giác choáng váng như có hàng ngàn tiếng chuông vang lên bên tai, tôi hỏi,
“Ngươi, tại sao ngươi lại có chiếc nhẫn không gian của Raven?”
Tốt hơn là hắn nên trả lời thật tốt. Nếu không, hắn ta sẽ chết thật đấy, theo cách thê thảm nhất.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

28 Tháng ba, 2025 14:49
tui đăng sai chương 296 mà k ai nhắc luôn, buồn

25 Tháng ba, 2025 08:50
dịch giả cho mình xin nguồn tiếng anh với được không ạ

25 Tháng ba, 2025 00:36
bối cảnh fantasy phương tây thì tên tiếng anh hợp hơn đó, đằng nào nhân vật, địa điểm, item đều tiếng anh hết

24 Tháng ba, 2025 22:05
Ý kiến mình là để tiếng Anh ạ, cảm ơn bác đã dịch :33

24 Tháng ba, 2025 10:11
mọi người nghĩ t nên để tên kỹ năng bằng tiếng anh hay tiếng việt, ưu khuyết đều có hết. Tên tiếng việt thì tui sẽ tham khảo để cho nó một cái tên Hán việt ngầu ngầu, nhưng mà nhiều khi dịch ra nó không sát nghĩa hoặc nghe đụt lắm

23 Tháng ba, 2025 00:33
Sao truyện này tìm trong thanh tìm kiếm k ra nhỉ? Cả app và web đều k thấy, dt cũ t tình cờ click vào xem nên còn, mà qua dt mới k thể tìm thấy luôn

19 Tháng ba, 2025 09:08
có ae nào từng đọc bộ này bên mtc chưa, t đã từng đăng bên đó mà bị xoá mất.
Hồi đó có chắc cỡ 6 người đọc thôi, k biết mấy ae đó có biết tui đăng lại bộ này bên ttv không

18 Tháng ba, 2025 17:48
Bộ này đọc bánh cuốn phết. Lâu lắm mới tìm được bộ viết về thời trung cổ hợp ý như thế này.

18 Tháng ba, 2025 02:35
chạy dl nên lên chương trễ, sr ae

16 Tháng ba, 2025 18:48
cái tên này, đọc ra nó bị cấn

16 Tháng ba, 2025 18:14
outlaw of the wasteland theo tui là hoang dã vô pháp giả

16 Tháng ba, 2025 13:40
sasuga sư tử sama . mô típ não bổ đúng là k bao h chán

16 Tháng ba, 2025 05:07
Bác để tài khoản donate ở đây đi bác. Có gì mn thấy hay thì donate nhẹ nhẹ cho.

15 Tháng ba, 2025 20:11
ok thks

15 Tháng ba, 2025 20:05
đồng chí đã từng nghe qua, team Raven ?

15 Tháng ba, 2025 19:25
main chắc ngày xưa cũng chủ động chia tay bạn gái cũ surevcl

15 Tháng ba, 2025 15:23
vật phẩm có đánh số 7611 nhé, cực hợp với main nên ms k cho và sợ main chạy làng nên phải dặn và đổi liền sau khi đủ 5tr stones

15 Tháng ba, 2025 15:21
chương 123 là vật phẩm mà ông gấu cho main cầm đồ là necromancer's duplicity giúp người dùng miễn nhiễm sát thương trong thời gian ngắn khi nhận sát thương chí tử. lượt dùng còn 2/3 trc khi vỡ.

15 Tháng ba, 2025 14:16
team misha hay team erwin ae, tui team misha

15 Tháng ba, 2025 13:39
Barbarian dịch sát nghĩa tiếng anh là người man rợ. Dùng để chỉ người hoặc bộ lạc nguyên thuỷ, man rợ, hiếu chiến. Hoặc 1 cá nhân có hành vi bạo lực cao.
Trung quốc có từ tương tự là man nhân, không chỉ một nước cụ thể mà dùng chung cho các tộc, đất nước xung quanh là man di mọi rợ, dã man chưa khai hoá. Thời xưa trung quốc xem các nước xung quanh như mông cổ, việt nam, ấn là man nhân. Việt Nam cũng xem lào, campuchia là man nhân

15 Tháng ba, 2025 12:09
ln bản anh bám sát nguyên tác bản hàn nên để là fairy thật

15 Tháng ba, 2025 12:00
v à, tui đọc webtoon tiếng anh nó là elf nên tưởng ông dịch sai, đã thế nghe tiên tộc là ai cũng nghĩ đến tiên có cánh chứ k phải elf

15 Tháng ba, 2025 06:59
thì biết nó là elf, mà bên bản tiếng anh nó lại là Fairy - tiên tộc, nhóm dịch tiếng anh để sao tui để vậy luôn, thoả thuận v rồi

15 Tháng ba, 2025 06:57
uk chủng tộc man nhân á, theo nguyên tác là chủng tộc khác luôn, t check bên bản gốc rồi

14 Tháng ba, 2025 23:19
erwin là elf nhé, k bt khúc sau cvt sửa lại k
BÌNH LUẬN FACEBOOK