Mục lục
Sống Sót Trong Trò Chơi Với Tư Cách Một Barbarian
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rầm.

Khi tôi nói xong và ngồi xuống, một sự im lặng ngắn ngủi bao trùm phòng ăn.

Điều đó cũng dễ hiểu thôi; mọi người ở đây đều đang tranh cãi vì sao họ nên là người chịu trách nhiệm.

Tôi có thể dễ dàng đoán được họ đã diễn giải những lời nói của tôi như thế nào.

“Vậy ý anh là anh mạnh hơn chúng tôi phải không?”

Vị hiệp sĩ quý tộc hỏi, sự không hài lòng hiện rõ qua đôi môi mím chặt.

Tôi mỉm cười và trả lời.

“Anh đã hiểu đúng rồi.”

Không cần phải phủ nhận điều đó.

Rốt cuộc thì tôi cũng chẳng nói gì sai cả.

“……”

Bất chấp câu trả lời táo bạo của tôi, xung quanh vẫn yên tĩnh một cách đáng ngạc nhiên.

Vị hiệp sĩ quý tộc trông như muốn đáp trả, nhưng có lẽ đã kìm lại vì Hầu tước.

Theo ánh mắt của anh ta, tôi liếc nhìn Hầu tước và mắt chúng tôi chạm nhau.

Trái ngược với những gì tôi mong đợi, ông ấy không hề tỏ ra khó chịu với hành vi của tôi. Thay vào đó, ông ấy nhìn tôi bằng đôi mắt sáng ngời đầy hứng thú.

Well, tôi tự hỏi những người còn lại cảm thấy thế nào?

Khi tôi nhìn khắp phòng, tôi thấy nhiều ánh mắt đang hướng về phía tôi.

"Tôi hy vọng anh có ít nhất một nửa kỹ năng xứng với sự kiêu ngạo đó. Một cấp dưới có năng lực luôn được chào đón."

Sự thù địch nảy sinh từ sự bất mãn.

Đó là từ một hiệp sĩ quý tộc.

“Hoho, đàn ông ở độ tuổi của anh đều như vậy, sao vậy? Tôi thấy như vậy mới nam tính và tốt bụng.”

Mặc dù giọng nói vui vẻ, nhưng ánh mắt của cô ấy cho thấy rõ ràng cô ấy thấy tôi thật đáng thương.

Đó là từ nữ người lùn.

“Rihen Schuiz, tôi đã nghe nói về anh. Họ nói anh là người tình của Huyết Linh Nữ Hoàng?”

Một ánh mắt tò mò sâu sắc, đang phân tích tôi—là từ phó thủ lĩnh của Clan Gearfang.

“……”

paladin Jun từ Giáo hội Tobera nhìn tôi bằng đôi mắt vô cảm.

Có lẽ anh ấy nghĩ rằng tôi không đáng để bận tâm.

Dù là gì đi nữa, sự hứng thú của họ dành cho tôi cũng nhanh chóng tan biến, và họ bắt đầu nhìn nhau đánh giá.

Có lẽ họ đang quyết định xem ai là mối đe dọa lớn nhất đối với tham vọng của họ.

“Đây là một dịp vui vẻ, nhưng bầu không khí đã trở nên nặng nề. Vì chúng ta đã giới thiệu bản thân rồi, chúng ta hãy cùng dùng bữa thôi.”

Đúng lúc đó, Hầu tước bước vào để làm mới bầu không khí, và mọi người tiếp tục trò chuyện trong khi dùng bữa.

À, tất nhiên rồi, bầu không khí của bữa cơm không hề hài hòa.

“Như các anh đều biết, một người trong chúng ta sẽ đứng ra lãnh đạo mọi người. Như các ngươi biết, đây là một vị trí có trách nhiệm rất lớn.”

Một vị trí mà người ta phải chịu trách nhiệm về mạng sống của ba mươi người.

Tuy nhiên, không ai ở đây không biết rằng người ngồi vào vị trí đó sẽ được hưởng lợi ích rất lớn. Ngay cả với tôi, hầu tước cũng hứa sẽ thưởng thêm hậu hĩnh.

“Vậy, ngài Kaislan, ngài muốn nói gì? Rằng chúng tôi không đủ tư cách?”

Với giọng điệu bình thản, người phụ nữ người lùn tỏ rõ rằng cô sẽ không lùi bước.

“Hừ, tôi chỉ muốn xác nhận xem mọi người có thực sự hiểu được sức nặng của vai trò đó không.

Mắt anh ta hiện rõ sự cảnh giác, rõ ràng anh ta coi cô ấy là đối thủ lớn nhất của mình.

“Ha ha, tôi nghĩ tôi hiểu ý của anh, tôi cũng từng gánh vác rất nhiều nhiệm vụ và trách nhiệm trước khi trở thành phó đội trưởng.”

Không bỏ lỡ cơ hội, phó thủ lĩnh của Clan Gearfang đã khéo léo khoe khoang về kinh nghiệm của mình.

Wow, đúng là trò chơi căng thẳng.

“Nói thẳng nhé, ngài Jun, ngài cũng đang cạnh tranh cho vị trí này sao?”

"Cảm xúc của con người vừa nông vừa phù du, tất cả đều do ý chí của thần quyết định."

Nghe gần giống như anh ấy đang định vị mình chỉ là người quan sát.

Gương mặt của hiệp sĩ sáng lên đôi chút khi nghe lời anh nói.

Cho đến khi paladin thêm điều gì đó.

“Tuy nhiên, trong số những người ở đây, có vẻ như tôi là người gần gũi nhất với ý muốn của các vị thần.”

Bất chấp mọi lời của anh ta về các vị thần, anh ấy cũng có ý định tham gia vào cuộc chiến.

Danh sách đối thủ của anh chàng quý tộc vừa tăng thêm một…

“Vậy thì tốt thôi.”

Cái gì thế này? Sao không ai hỏi tôi vậy?

Tôi bắt đầu cảm thấy hơi tổn thương.

****

Sau trận chiến tâm lý căng thẳng, nơi họ dường như đang thử thách lẫn nhau.

Hiệp sĩ gật đầu với vẻ quyết tâm rồi dẫn dắt cuộc trò chuyện.

“Nhiều người muốn vị trí này, nhưng chỉ có một vị trí, cuối cùng phải xác định xem ai trong chúng ta là người thích hợp nhất.”

“Ôi trời, nghe có vẻ như anh đã nghĩ ra phương pháp rồi.”

“Mỗi chúng ta hãy chia sẻ suy nghĩ của mình về một nhà lãnh đạo lý tưởng nhé?”

Tóm lại, đó là một gợi ý để tìm hiểu thêm về giá trị của nhau.

“Nghe có vẻ ổn. Nếu chỉ có vậy.”

Theo đề xuất của hiệp sĩ, người phụ nữ người lùn và phó thủ lĩnh sẵn sàng đồng ý, và vì cả tôi và paladin đều không phản đối nên mọi việc được tiến hành.

“Nếu đã nhắc đến thì tôi sẽ đi trước.”

Đúng như dự đoán, chàng hiệp sĩ vốn đã háo hức ngay từ đầu đã bước lên.

Anh ta tuyên bố lớn tiếng và mạnh dạn như một người lính.

“Một nhóm không thể chứng minh được giá trị thực sự của mình trừ khi nó di chuyển như một cơ thể thống nhất. Tôi tin rằng phẩm chất quan trọng nhất đối với một nhà lãnh đạo là khả năng chỉ huy.”

“Quá trừu tượng. Anh cho rằng năng lực chỉ huy chính xác có nghĩa là gì?”

“Đó là sức mạnh để tạo ra và duy trì kỷ luật. Kiểm soát tất cả nguồn lực đang sở hữu. Một sức mạnh được kiểm soát hoàn hảo sẽ hoàn thành mục tiêu của mình một cách chính xác và hoàn hảo nhất.”

Tôi có thể tưởng tượng được mọi chuyện sẽ thế nào nếu anh chàng này trở thành đoàn trưởng.

Một nhóm không linh hoạt, nơi mà tự do cá nhân và tính độc đáo bị mất đi, can thiệp vào mọi thứ nhỏ nhặt.

Sau khi thảo luận khá lâu về loại nhóm mà anh ấy muốn thành lập và những lợi thế của nó, cuối cùng anh ấy đã hoàn thành.

Và sau khoảng thời gian tưởng như vô tận…

“Thế là xong.”

Ngay sau khi hiệp sĩ nói xong, người phụ nữ người lùn đã đứng lên.

“Cảm ơn vì cuộc nói chuyện hay. Vậy tôi sẽ đi tiếp.”

Không giống như lời nói quá khuôn mẫu của hiệp sĩ, tôi khá hứng thú với những gì người phụ nữ này nói.

Dù sao, cô ấy là một nhà thám hiểm cấp cao. Tôi tự hỏi một người như cô ấy coi trọng điều gì nhất.

“Từ thời xa xưa, các vấn đề trong mê cung đã được các nhà thám hiểm giải quyết. Trong lịch sử, hiếm khi quân đội can thiệp như bây giờ. Anh có biết tại sao không?”

“Đó là vì hoàng gia tôn trọng phương pháp của những nhà thám hiểm.”

“Đó cũng là một phần, nhưng tôi nghĩ cũng là vì nó hiệu quả hơn đối với họ.

Bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra trong Mê cung. Các nhà thám hiểm mới là những người có năng lực và sự chuẩn bị về mặt tinh thần để xử lý những tình huống không thể đoán trước như vậy.

Chưa kể, việc triển khai lực lượng lớn trong mê cung có quá nhiều nhược điểm.”

“Vậy ý cô là nhà lãnh đạo lý tưởng là một nhà thám hiểm?”

“Không hẳn vậy. Tôi chỉ tin rằng nếu ai đó muốn dẫn đầu trong mê cung, họ phải có kiến thức sâu rộng về nó, kinh nghiệm và khả năng đưa ra quyết định nhanh chóng.”

Những phẩm chất mà người phụ nữ người lùn yêu cầu là điều hoàn toàn dễ hiểu.

Thành thật mà nói, nếu phải lựa chọn, tôi thà ở dưới quyền của người phụ nữ này còn hơn là của tay hiệp sĩ kia.

Tất nhiên, cũng có một số vấn đề trong lời cô ấy nói.

“Xin lỗi, nhưng cô Akuraba, cô có hơi thiếu kinh nghiệm trong việc dẫn dắt mọi người không?”

Nghe lời phó đội trưởng nói, cô gái người lùn nhíu mày.

Có lẽ cô không ngờ rằng tên mạo hiểm giả nhỏ tuổi hơn vốn vẫn thường gọi cô là 'tiền bối' một cách kính trọng lại có thể làm cô xấu hổ như thế này.

Tuy nhiên, bất chấp cái nhìn trừng trừng của cô, anh ta vẫn tiếp tục,

“Tôi nhớ đã nghe nói rằng trong các hoạt động nhóm trước đây của cô, quyền lãnh đạo thường được giao cho người khác.”

“…Tôi cũng có kinh nghiệm lãnh đạo nhóm.”

“Tôi hiểu, nhưng lãnh đạo một tiểu đội là một chuyện, lãnh đạo một nhóm ba mươi người lại là chuyện khác.”

Wow, anh ấy thực sự không hề có chút khoan nhượng nào với người lớn tuổi nhỉ.

Nhưng một lần nữa, cấp bậc và thâm niên dường như không được coi trọng trong kiểu tụ họp này.

“Dù sao thì, lượt của tôi đã hết. James Carla, tiếp theo là anh.”

“Tôi không có lý do gì để từ chối.”

Sau khi làm suy yếu người phụ nữ người lùn, anh ta tiếp quản lượt chơi, và quan điểm anh ta đưa ra là như thế này.

“Điều quan trọng nhất đối với một nhà lãnh đạo là thông tin. Tôi tin rằng chính cô đã đề cập, thưa cô, rằng người ta nên sẵn sàng thích nghi với mọi tình huống.”

"Và?"

“Với thông tin đúng đắn, những tình huống này có thể tránh được. Và ngay cả khi chúng xảy ra, chúng ta vẫn có nhiều lựa chọn hơn.”

Phó thủ lĩnh nhìn thẳng vào người phụ nữ người lùn khi anh ta nói tiếp, như thể mục đích của anh ta là hạ thấp cô ấy.

“Đúng vậy. Đấy là nếu anh có đủ nhiều thông tin.”

Giọng cô ấy sắc bén hơn bình thường.

“Đằng sau tôi là Thương hội Alminus và Hiệp hội mạo hiểm giả. Tôi không nói rằng tôi biết mọi thứ về thế giới này, nhưng…”

(Dịch giả-kun : sr mấy chương trước dịch là công ty thương mại Alminus, tại đang làm đồ án về đề tài đó nên chữ đó cứ nhảy ra trong đầu, ai biết chỗ nào thì báo để tui sửa nha)

“…”

“Ít nhất thì tai tôi cũng có thể là thính nhất trong số chúng ta ở đây.”

Nghe những lời đó, nữ người lùn không thể phản bác được nữa.

Với sự hỗ trợ của những bang hội hùng mạnh như vậy, mạng lưới tình báo của anh thậm chí có thể vượt qua cả gia đình hoàng gia trong mê cung.

“Dù sao thì, đó là tất cả những gì tôi phải nói. Ai là người tiếp theo?”

Người tiếp theo sau phó thủ lĩnh là paladin Jun, anh ta bắt đầu đưa ra một bài phát biểu dài, giống như một linh mục đang thuyết giảng.

“Mọi thứ đều bắt nguồn từ đức tin, và một vị chỉ huy cũng không ngoại lệ. Sự tin tưởng mạnh mẽ tạo nên lòng dũng cảm để chống lại mọi điều xấu xa…….”

Trời ơi, tôi không ngờ anh ta lại nói nhiều đến vậy.

“Thế gian đầy rẫy thử thách. Một số người vượt qua được, trong khi những người khác mất niềm tin. Nhưng các anh có biết không?”

Đôi mắt anh lúc này tràn đầy sự cuồng nhiệt. Vậy mà lúc đầu, tôi nghĩ anh ấy giống như một khúc gỗ.

“Những người luôn vượt qua thử thách là những người giữ vững đức tin. Chỉ có đức tin mới có thể gắn kết mọi người lại với nhau, và chỉ có đức tin chung đó mới có thể cứu chúng ta khỏi những đau khổ mà chúng ta phải đối mặt.”

Ugh. Lặp đi lặp lại cùng một điều, anh ta bắt đầu làm tôi mất hứng.

“Ngáp…”

Trước khi kịp nhận ra, tôi đã ngáp, và anh chàng paladin mím môi rồi trừng mắt nhìn tôi.

“Bài nói chuyện của tôi về đức tin làm anh thấy chán à?”

(Dịch giả-kun : người ta dùng từ faith, vừa là đức tin nhưng cũng là niềm tin.)

Anh mong đợi điều gì? Tôi trừng mắt nhìn lại như muốn nói điều đó, và paladin cau mày.

“Vậy tại sao anh không chia sẻ suy nghĩ của mình?”

paladin nhường lượt cho tôi và những người khác có vẻ đang trong tâm trạng xem trò vui.

“Được, như vậy cũng tốt.”

“Vâng. Dù sao thì tôi cũng tò mò.”

Có vẻ như mọi người cũng đã chán ngán với cuộc nói chuyện về đức tin.

“Rihen Schuiz, theo anh thế nào là một nhà lãnh đạo lý tưởng?”

Phó thủ lĩnh hỏi tôi.

Giọng nói của anh ấy có chút ẩn ý rằng anh ấy đang coi tôi như một cử tri chứ không phải là một đối thủ cạnh tranh.

Hay chỉ có anh ấy nghĩ vậy?

Hiệp sĩ chen vào.

"Với thái độ của anh, có lẽ anh sẽ nói rằng một nhà lãnh đạo cần có khả năng thống trị mạnh mẽ."

Anh ta đã khéo léo quảng bá bản thân.

"Nếu anh là một người lính, điều đó có thể đúng. Nhưng nếu anh là một nhà thám hiểm, anh sẽ hiểu được tầm quan trọng của quan điểm của tôi",

Khi hiệp sĩ bước vào, người phụ nữ người lùn nhanh chóng xen vào.

Thật nực cười.

Tôi vô tình bật cười.

Tại sao họ lại mong đợi tôi đồng ý với họ? Tôi đã nói rõ ràng rồi.

“…Sao anh lại cười?”

Không phải quá hiển nhiên sao?

“Tôi cười vì thật vô lý khi phải tốn thời gian tranh luận xem ai là người đủ tiêu chuẩn nhất.”

"Xin thứ lỗi?"

“Anh đang cố gắng diễn đạt điều gì vậy?”

Tôi lau sạch nước sốt trên ngón tay sau khi ăn xong trong lúc họ cãi nhau.

“Hãy để người chiến thắng có được tất cả.”

Nói xong, tôi đặt ly nước đang uống xuống bàn một cách nặng nề.

Cạch.

Một sự im lặng nặng nề bao trùm cả hội trường. Tuy nhiên, không ai giật mình.

“Ha ha… Bằng cách nào đó, tôi biết là anh ấy sẽ nói thế.”

“Vậy ý anh là, phẩm chất anh muốn là 'sức mạnh'.”

Họ nhìn tôi bằng ánh mắt có vẻ thương hại.

Bọn họ đều là một lũ đạo đức giả.

Hoặc có lẽ họ thiếu trí tưởng tượng.

“Cho nên ngươi chỉ là một kẻ ngu ngốc tự phụ dựa vào thực lực nhỏ nhoi, ngươi cho rằng như vậy có thể thuyết phục được chúng ta sao?”

"Đúng."

“Ngươi nghĩ rằng khả năng lãnh đạo chỉ có thể đạt được bằng sức mạnh thôi sao?”

“Còn có gì khác sao?”

Bây giờ tôi đã no rồi, đây là thời điểm hoàn hảo để tập thể dục.

“Đừng có đứng đó cãi cọ nữa và giải quyết chuyện này theo cách truyền thống nào.”

Khi tôi đột ngột đứng dậy và nói, chàng hiệp sĩ đang nhìn vào ánh mắt của tôi có vẻ bối rối.

Anh ta dường như tự hỏi liệu điều này có thể chấp nhận được khi có sự hiện diện của Hầu tước hay không.

“Tôi không có ý định can thiệp, bất kể các anh chọn phương pháp nào.”

Có vẻ như Hầu tước đã quyết định để lại vấn đề này cho tôi.

"Đấy, anh không hiểu vấn đề."

Khi tôi nhún vai, người phụ nữ người lùn cười khẩy.

“Cho dù anh có đánh bại anh ta, cũng không có nghĩa là chúng tôi sẽ thừa nhận anh. Nếu như một người như anh, dựa vào vũ lực dẫn dắt, chúng ta ——”

Cô ấy đang nói về điều gì thế?

“Nếu tôi nói bất cứ lý lẽ nào thì liệu các người có ủng hộ tôi không?”

Đây chính là lý do cơ bản mà tôi đã nói trước đó rằng những gì họ đang làm là lãng phí thời gian.

Tôi nhìn từng người và nói.

“Kỷ luật nghiêm minh. Phán đoán từ kinh nghiệm. Khả năng thu thập thông tin mạnh mẽ. Và đức tin.”

Những phẩm chất lãnh đạo mà bốn người họ đã đề cập trước đó.

“Đúng, không có bất cứ điều nào trong số đó là xấu cả.”

Tôi thực sự đồng ý với những ý kiến đó.

Tuy nhiên, có một vấn đề rất quan trọng ở đây.

“Nhưng ngay cả khi cô rao giảng mãi về điều đó, liệu có ai ở đây thực lòng đồng ý rằng người khác nên lãnh đạo không?”

Những gì mọi người mong muốn không thể đạt được kết luận bằng sự thoả thuận. Đặc biệt là đối với một số khái niệm trừu tượng về giá trị mà họ đã đặt lên bàn.

Nhưng…

“Vậy ý anh là anh khác biệt?”

Sức mạnh không phải một thứ trừu tượng.

“Đúng vậy. Vậy nên, đến đây nào.”

“Đừng hiểu lầm. Kể cả nếu, bằng một cách nào đó, anh thực sự đánh bại được anh ta—”

Họ sẽ không thay đổi suy nghĩ về tôi. Tôi biết rõ điều đó.

Tuy nhiên…

“Ai nói rằng chỉ một trong số các người?”

Cuộc sống của người Barbarian đã dạy cho tôi một điều.

Nếu có một tình huống nào đó mà bạn không thể đạt được sự đồng ý của ai đó bằng sức mạnh,

Đó là bởi vì…

“Tất cả các người.”

Người đó không có đủ sức mạnh.

“……?”

Nhìn bốn người đàn ông và phụ nữ có vẻ như không hiểu gì cả, tôi cười toe toét.

“Tất cả các người, cùng lên một lúc đi.”

Trong bốn người đó, không có ai là pháp sư cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Dangcong57
07 Tháng tư, 2025 11:34
Kkk
Hieu Le
06 Tháng tư, 2025 23:44
ê bất công nha, không có ai đăng chương dễ dãi bằng tui đâu à, hứng lên là thêm chương sướng quá còn gì
Dangcong57
06 Tháng tư, 2025 20:27
Khuyên ae tích chương nhiều nhiều chứ nhập hố sớm là ngày ngày đói thuốc đấy
Hieu Le
03 Tháng tư, 2025 14:35
truyện đọc khá là cuốn đấy, dịch giả thì thật sự có tâm, xin gửi lời cảm ơn chân thành đến bạn
Hieu Le
30 Tháng ba, 2025 19:53
nhưng mà lúc tui mới đăng chương thì nó vẫn hiện lên ở chỗ truyện mới lên chương
trivu
30 Tháng ba, 2025 18:30
Truyện này đúng thật ko thể tìm trên app.
Hieu Le
29 Tháng ba, 2025 17:13
truyện về Diablo hả các bác, để e thử nhảy hố xem sao
Hieu Le
29 Tháng ba, 2025 14:38
nhân tiện thì thấy bà rồi, trong ba thành viên mới có một người đeo mặt nạ màu đen (Black Mask) chứ không phải mặt nạ động vật, theo thói quen đó giờ tui dịch thì chẳng lẻ gọi người đó là Đen, nghe racist quá. Ae có gợi ý nào không ?
Hieu Le
29 Tháng ba, 2025 14:31
anh em im lặng quá để thả bom cho vui. Chương 470 : .... Sau khi rời khỏi phòng chat, tôi lập tức vào Hooin Bàn Tròn. Tôi mặc bộ đồ vest màu navy thường ngày và đeo chiếc mặt nạ sư tử lên mặt. Thịch, thịch. Tôi đi qua hành lang trống hướng tới căn phòng chính nơi cuộc họp đang diễn ra. Nhưng đây là gì? “Hahaha! Cáo, lâu quá không gặp!” Bên trong hội trường Bàn Tròn, ngoài những thành viên thường lệ, còn có một số gương mặt mới mà tôi chưa từng gặp trước đây. Và không chỉ có một— “Ồ, anh hẳn là Sư Tử phải không? Rất vui được gặp anh!” “……” "Xin chào……" Có đến ba người.
Hieu Le
28 Tháng ba, 2025 14:49
tui đăng sai chương 296 mà k ai nhắc luôn, buồn
Hieu Le
25 Tháng ba, 2025 08:50
dịch giả cho mình xin nguồn tiếng anh với được không ạ
Trần Đình Tuấn
25 Tháng ba, 2025 00:36
bối cảnh fantasy phương tây thì tên tiếng anh hợp hơn đó, đằng nào nhân vật, địa điểm, item đều tiếng anh hết
TuanVIP
24 Tháng ba, 2025 22:05
Ý kiến mình là để tiếng Anh ạ, cảm ơn bác đã dịch :33
Hieu Le
24 Tháng ba, 2025 10:11
mọi người nghĩ t nên để tên kỹ năng bằng tiếng anh hay tiếng việt, ưu khuyết đều có hết. Tên tiếng việt thì tui sẽ tham khảo để cho nó một cái tên Hán việt ngầu ngầu, nhưng mà nhiều khi dịch ra nó không sát nghĩa hoặc nghe đụt lắm
binto1123
23 Tháng ba, 2025 00:33
Sao truyện này tìm trong thanh tìm kiếm k ra nhỉ? Cả app và web đều k thấy, dt cũ t tình cờ click vào xem nên còn, mà qua dt mới k thể tìm thấy luôn
Hieu Le
19 Tháng ba, 2025 09:08
có ae nào từng đọc bộ này bên mtc chưa, t đã từng đăng bên đó mà bị xoá mất. Hồi đó có chắc cỡ 6 người đọc thôi, k biết mấy ae đó có biết tui đăng lại bộ này bên ttv không
Bikaze
18 Tháng ba, 2025 17:48
Bộ này đọc bánh cuốn phết. Lâu lắm mới tìm được bộ viết về thời trung cổ hợp ý như thế này.
Hieu Le
18 Tháng ba, 2025 02:35
chạy dl nên lên chương trễ, sr ae
Hieu Le
16 Tháng ba, 2025 18:48
cái tên này, đọc ra nó bị cấn
Trần Đình Tuấn
16 Tháng ba, 2025 18:14
outlaw of the wasteland theo tui là hoang dã vô pháp giả
Trần Đình Tuấn
16 Tháng ba, 2025 13:40
sasuga sư tử sama . mô típ não bổ đúng là k bao h chán
zionkai
16 Tháng ba, 2025 05:07
Bác để tài khoản donate ở đây đi bác. Có gì mn thấy hay thì donate nhẹ nhẹ cho.
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 20:11
ok thks
Hieu Le
15 Tháng ba, 2025 20:05
đồng chí đã từng nghe qua, team Raven ?
Trần Đình Tuấn
15 Tháng ba, 2025 19:25
main chắc ngày xưa cũng chủ động chia tay bạn gái cũ surevcl
BÌNH LUẬN FACEBOOK