Mục lục
[Dịch] Thương Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trong căn nhà tranh, Miêu Lam Phượng dọn dẹp một mình... Tô lão và Thiết Cường còn chưa khôi phục, chứng Cửu Tuyệt Huyền Âm Mạch của Tư Đồ Yến cũng cần thi châm. Nhạc Phàm không có lòng ăn uống, nuốt qua loa hai miếng cơm rồi lui ra.

Căn bệnh của Tô Phóng Hào đã trừ song nguyên khí còn chưa khôi phục, dùng thuốc tẩm bổ là được. Giờ đã chuẩn bị đủ thuốc, Nhạc Phàm cũng không lo lắng mấy, ngược lại, tình hình của Thiết Cường lại là kém nhất.

Lồng ngực của Thiết Nam đã bị trọng thương, xương cốt đã bị đánh nát làm xuất huyết. Nếu nguyên khí của Nhạc Phàm vẫn còn có thể thử dùng nó để chữa trị xương ngực cho y, nhưng giờ, Nhạc Phàm cũng chỉ có thể giữ được tính mạng... Cũng may, y thuật của Nhạc Phàm bất phàm, dưới thuật châm cứu kỳ dị, Thiết Cường cũng dần dần khôi phục. Tuy rằng võ công đã mất hết, nhưng không gây trở ngại tới hoạt động bình thường của y, có thể làm đến mức này cũng là không dễ rồi.

So với Tô lão và Thiết Cường, Cửu Tuyệt Huyền Âm Mạch của Tư Đồ Yến khiến Nhạc Phàm đau đầu nhất. Tuy chàng biết về chứng bệnh này, cũng biết cách trị, song muốn làm thật lại khó khăn hơn rất nhiều.

Cửu Tuyệt Huyền Âm Mạch xưng là kỳ mạch, cũng gọi là tuyệt mạch, phàm là người có dị mạch này trời sinh đã có chín đạo kinh mạch, bất luận tập võ hay luyện công đều có thiên phú hơn người thường. Nhưng trong những kinh mạch này chứa đựng một luồng hàn khí tiên thiên, nếu không trừ bỏ, cứ ngày mười lăm hàng tháng hàn độc sẽ tấn công vào tim, sống không bằng chết.

Phương pháp trị liệu Cửu Tuyệt Huyền Âm Mạch chỉ có hai loại, loại đầu tiên là dùng khí thuần dương luyện hóa hàn khí tích tụ trong cơ thể, hai là dùng kim châm làm dẫn, bức hàn khí ra. Đối với Nhạc Phàm mà nói, bức hàn khí ra đơn giản hơn nhiều, có điều chàng không tính làm vậy. Dẫu sao thiên tiên hàn khí vẫn cực kỳ quý giá, nếu luyện hóa sẽ cực kỳ có lợi đối với Tư Đồ Yến sau này. Bởi vậy, Nhạc Phàm vẫn khổ sở vì cách thứ nhất, trong cơ thể mình nào có chút chân nguyên, kiếm đâu ra khí thuần dương... “Đúng rồi! Có lẽ Thiết Nam có thể...” Trong lúc suy nghĩ, Nhạc Phàm đột nhiên nhớ tới Thiết Nam. Chân khí trong người y cực kỳ hùng hậu hơn nữa vẫn còn là đồng thân, không chừng có thể tương hòa với thiên tiên chân khí trong âm mạch của Tư Đồ Yến, chỉ cần vận dụng thỏa đáng, có thể nói một mũi tên trúng hai đích.

... Nhạc Phàm tìm đến Thiết Nam, Tư Đồ Yến, đem suy nghĩ của mình nói cho hai người, hỏi ý kiến bọn họ.

“Cái gì! Huynh muốn bọn đệ âm dương tương hợp?” Thiết Nam nghe xong suy nghĩ của Nhạc Phàm bèn lắc đầu liên hợp: “Lý đại ca, vậy đâu có được? Nam nữ có khác biệt, cứ như vậy thật bất công với Tư Đồ tiểu thư! Chúng ta nghĩ cách khác được không?”

Tư Đồ Yến cúi thấp đầu, mặt mày đỏ chót, thi thoảng lại liếc sang phía Thiết Nam.

Nhạc Phàm nói: “Cách thì không phải không có, chỉ có điều riêng cách này mới có lợi với đệ và nàng ấy, hơn nữa khả năng thành công cũng sẽ cao hơn.”

Thiết Nam vẫn định từ chối nhưng Tư Đồ Yến lại ngẩng đầu lên giành nói: “Muội đồng ý!”

“Cái gì? Nhưng, nhưng, tiểu thư, người... Không... ta...” Thiết Nam vừa lúng túng vừa căng thẳng, không nói nên lời.

Tư Đồ Yến khoát tay áo, hơi ngượng ngùng nói: “Muội không sao, chỉ là chữa bệnh thôi mà, có gì lớn đâu.”

Nhạc Phàm cười nhẹ, hỏi dò: “Vậy ý Thiết Nam sao đây?”

“Nàng ấy... đệ...”

“Cái gì mà nàng với chả đệ, lòng không có tà niệm thì đừng tính toán nhiều.” Nhạc Phàm thấy Thiết Nam do dự nên quyết định nói: “Quyết định vậy đi, để ta báo cho bên Quý lão một tiếng, chuẩn bị một vài thứ, hai người vào buồng trong chờ ta.” Nói xong, không buồn để ý tới phản ứng của Thiết Nam, đi ra phòng ngoài.

... Thiên địa vốn là một, vận chuyển thành âm dương, càn khôn xuyên tai ách, nghịch thiên vốn công minh... Lời này dẫn trong Y Kinh – Âm Dương Thiên. Nhạc Phàm định dùng Cửu Cửu Quy Nguyên Thuật trong Y Kinh, dùng châm phá âm dương, hóa thành một luồng nguyên khí.

Buồng trong tối đen, chỉ thấy Thiết Nam và Tư Đồ Yến một mình xếp bằng trên giường gỗ, hai lòng bàn tay áp vào nhau, trên lưng căm vài chục mũi châm, thái dương úa mồ hôi, vẻ mặt đau đớn.

Nhạc Phàm đứng bên cạnh, miệng thở hổn hển, hai mắt đỏ hồng, mồ hôi nhỏ giọt, rõ ràng đang vô cùng mệt mỏi.

Châm cứu còn phải để ý nhiều hơn lúc chiến đấu, khi thi châm, phải khống chế sức thật chính xác, không thể thêm một phần, cũng không thể thiếu một phần, bằng không, “châm” chính là mũi nhọn giết người. Đặc biệt là Nhạc Phàm còn thi triển Cửu Cửu Quy Nguyên Thuật, tuy không coi là cấm thuật nhưng cũng là kỹ nghệ cao nhất trong châm pháp, càng tiêu hao tâm trí.

Quan sát một lúc, Nhạc Phàm mới nói với hai người: “Ta đã dùng kim châm đả thông huyệt đạo cho hai người, giờ hai người tập trung tinh thần bảo vệ tâm thần. Tiếp đó ta sẽ dùng kim châm dẫn dắt luồng hàn khí trong cơ thể hai người vận chuyển cùng chân khí...”

“Xoạt!” Điểm nhẹ một cái, mũi kim châm chìm vào đan điền Thiết Nam nửa tấc, một mũi khác điểm vào huyệt Thiên Trung của Tư Đồ Yến.... Lại châm nối châm liên tiếp hạ xuống, phủ đầy hai cánh tay, mãi tới đầu ngón tay.

Dường như mọi thứ đều được tiến hành thuận lợi, song Nhạc Phàm vẫn vô cùng tập trung, không dám chểnh mảng chút nào. Lại dùng một lượng lớn kim châm điểm lên Khí Hải và Nhâm Đô của hai người, kích phát khí trong cơ thể.

Thiết Nam và Tư Đồ Yến cùng cảm thấy cơ thể âm ẩm đau, hai luồng khí kình nóng lạnh luân phiên xoay chuyển trong kinh mạch bản thân, cảm giác tương phản cực kỳ khó chịu... Theo thời gian trôi qua, cảm giác đau đớn dần dần biến mất, đáy lòng cũng ấm dần lên.

Nhạc Phàm thấy hai người sắc mạt hồng hào, khẽ gật đầu, tay vung lên như bóng, nhanh chóng thi châm từ cao xuống thấp phủ đầy cơ thể hai người, mặc cho luồng hàn khí trong cơ thể tuần hoàn cùng chân khí.

“Còn lại phải xem hai người rồi.” Nhạc Phàm khó nhọc nói một câu rồi nhanh chóng thu dọn đồ, bước ra phía ngoài.

... Sáng sớm ngày hôm sau, Thiết Nam tỉnh lại từ trong u mê. Từ từ mở hai mắt, đột nhiên cảm thấy cả thế giới biến đổi, mọi thứ đều trở nên rõ ràng, tuyệt diệu, cuộc sống như tồn tại vì chính mình.

“Thiết Nam, cảm giác thế nào?” Nhạc Phàm gạt tấm mành vải, mỉm cười bước vào.

Thiết Nam ngẩn ra, lập tức trả lời: “Tốt lắm tốt lắm! Đan điền không còn cảm giác trướng và đau nữa, lại có một luồng khí kình ôn hòa lưu chuyển khắp toàn thân. Trăm mạch đều thư thái, cảm giác này giống như, giống như thoát thai hoán cốt vậy... Lần này đúng là làm phiền Lý đại ca rồi.” Thiết Nam không nói cám ơn, y biết Nhạc Phàm không thích nghe vậy nhưng y vẫn sẽ đem cảm giác cảm kích này cất sâu trong lòng, khi Nhạc Phàm cần, y sẽ dùng hết sức mình giúp đỡ. Có lẽ đây là quan hệ giữa những người đàn ông, không cần lời hứa hay đáp ứng điều gì, chỉ cần không quên.

“Đúng rồi, Tư Đồ tiểu thư đâu?” Thiết Nam không biết những chuyện xảy ra sau đó bèn hỏi.

Nhạc Phàm cười khẽ: “Nàng cũng rất tốt, hàn độc trong cơ thể đã bị tiêu trừ, hàn khí thiên tiên cũng đã được luyện hóa. Chỉ cần điều dưỡng một thời gian là có thể khôi phục. Giờ đã có Điền Di chăm sóc cho nàng ấy, đệ đừng lo... Ra đây với ta đã.” Nói xong, Nhạc Phàm bèn bước ra phía ngoài.

“Được.” Thiết Nam đáp lời, khoác áo vào rồi bước ra cùng.

... Trong khu rừng nhỏ cuối sơn cốc, Nhạc Phàm quay sang phía Thiết Nam nói: “Đệ đánh một quyên về phía gốc cây đi, nhớ dùng hết sức.”

“Vâng.”

Thiết Nam không nhiều lời, tập trung kình lực, đánh một quyền về phía gốc cây lớn.

“Viu...”

Quyền phong vun vút, chỉ nghe “bùng” một tiếng, gốc cây thô to đã nổ tung thành hai đoạn.

“Thật, thật lợi hại!” Thiết Nam ngơ ngác đứng tại chỗ, trong lòng vô cùng chấn động, lẩm bẩm: “Đây là tay ta sao?”

“Đương nhiên là tay đệ rồi.” Nhạc Phàm bước tới vỗ vỗ bải vai Thiết Nam nói: “Giờ kinh mạch của đệ đã được đả thông, ít ra cũng có nội lực tinh thuần vài chục năm. Chỉ cần đệ quen cách vận hành chân khí, muốn trở thành cao thủ tiên thiên cũng không khó.”

“Cao thủ tiên thiên?” Thiết Nam mới khôi phục tinh thần lại lập tức ngẩn ra. Cao thủ tiên thiên, điều này vốn chỉ nằm trong giấc mơ của y!

Nhạc Phàm thấy thần sắc Thiết Nam như vậy bèn cười mắng: “Cao thủ trong thiên hạ nhiều không kể xiết, cao thủ tiên thiên vẫn chưa phải là lợi hại nhất, xem bộ dáng của đệ bây giờ kìa, nói ra chỉ khiến người ta cười cho!”

Cũng chỉ có Nhạc Phàm mới cảm thấy cao thủ tiên thiên không tính là gì. Nếu nhân sĩ giang hồ bình thường biết tình hình của Thiết Nam lại chẳng ước ao không ngớt, ai rảnh mà cười nhạo.

“Vâng, Lý đại ca! Đại ca yên tâm, đệ sẽ không phụ huynh... A a...” Thiết Nam tỉnh ngộ, cười gượng hai tiếng, lại hỏi dò tình hình của Tư Đồ Yến.

“Cô bé ấy cũng giống đệ, ta cũng đã đả thông bát mạch cho nàng, trong cơ thể ẩn chứa một luồng hàn khí tiên thiên tuần hoàn. Từ nhỏ nàng đã phải chịu đựng đau đớn, tính cách bên ngoài ôn nhu, trong lại cứng rắn, thêm vào thân thể cửu mạch, nếu tập võ, thành tựu tuyệt đối không kém đệ. Chỉ có điều, tất cả đều phải xem ý nguyện của bản thân nàng.” Nhạc Phàm dừng một chút rồi nghiêm mặt nói: “Thiết Nam, ta hy vọng, sau khi ta đi khỏi, đệ có thể thay ta chăm sóc Tô gia gia.”

“Đương nhiên. Cho dù đại ca không nói đệ cũng sẽ làm vậy, đệ đã sớm coi Tô gia gia như người thân rồi.” Thiết Nam cũng trả lời chân thành.

Nhạc Phàm ngẩn ra, thầm nhủ trong lòng: “Quả nhiên máu mủ tình thâm.”

Nhân lúc trời còn sớm, Nhạc Phàm lại giảng giải một chút yếu quyết quyền pháp và kinh nghiệm chiến đấu cho Thiết Nam.

Bốn năm chém giết trên chiến trường, ai dám nói kinh nghiệm không nhiều...




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK