Mục lục
[Dịch] Thương Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Một người khi tuyệt vọng thường phóng đại hy vọng lên tới vô hạn. Nếu nói bóng lưng đó thật bình dị, là bởi nó cũng thật giản dị như những người khác. Thế nhưng, thời khắc nguy hiểm nhất, nó lại sẵn sàng đứng chắn trước mặt mình, ngăn cản mọi nỗi sợ, bóng lưng này chắc chắn sẽ trở nên to lớn. Vì nó đại biểu cho hy vọng...

Mà trước mắt Tiểu Thanh, chính là hy vọng của cô bé.

๑๑۩۞۩๑๑
Nhạc Phàm xuất hiện, phá vỡ áp lực do hai người Phong Dã mang lại, khiến những người xung quanh bỗng dưng phấn chấn.

“Sao lại là hắn?” Hình Trọng thì thào tự hỏi khiến Hình Như Yên chú ý, cô gái bước lên hỏi cha mình: “Cha biết hắn à?”

Hình Trọng gật đầu không nói, sắc mưatj có vẻ nặng nề.

๑๑۩۞۩๑๑
Khi Ba Hùng khôi phục tinh thần, không khỏi nhìn sang phái Phong Dã, hỏi nhỏ: “Lão đại, vừa rồi huynh có thấy tiểu tử kia xuất hiện ra sao không?”

“Không. Người này cả ta cũng không nhìn thấu nổi.” Phong Dã lắc đầu, sắc mặt cũng có vẻ nặng nề.

“Lão đại, vậy chúng ta...”

“Đi, xuống đã nồi nói.”

Hai người từ từ nhảy xuống, bước tới sau Nhạc Phàm, Phong Dã chắp tay nói: “Xin hỏi các hạ là người phương nào?”

Nhạc Phàm không quay đầul ại, cũng chẳng hề đáp lời, chỉ đưa tay lau vệt nước mắt trên khuôn mặt cô bé.

“Đại ca ca, cha muội, ông ấy...” Tạ Tiểu Thanh nghẹn ngào nhào vào lòng Nhạc Phàm. Thân hình run lên lẩy bẩy, không rõ là kích động hay sợ hãi. Dẫu sao nàng cũng chỉ là một cô bé.

“Nha đầu...” Nhạc Phàm khẽ thở dài, vỗ nhẹ lên mái tóc cô bé an ủi: “Yên tâm đi, cha muội không sao đâu!”

“Vâng vâng.” Tạ Tiểu Thanh gật đầu lia lịa, Nhạc Phàm đã nói gì trước giờ cô bé chưa bao giờ nghi ngờ.

Nhạc Phàm nghiêng đầu sang phía Phổ Quang, gật nhẹ coi như cảm tạ.

Phổ Quang cũng đáp lễ, trong mắt đầy ý cười.

“Đi đi, tới xem cha muội đi.” Nói xong, Nhạc Phàm mang Tạ Tiểu Thanh đi về phía Tạ Phong...

“Đứng lại!” Ba Hùng thấy Nhạc Phàm không buồn để ý tới mình, tức giận lao lên phía trước, đôi bàn tay sắt đang định chụp vào Nhạc Phàm, đột nhiên một bóng người lao ra chống đỡ.

“A di đà phật ~~” Cất tiếng niệm phật, Phổ Quang tạo ấn chữa thập nói: “Thí chủ, biển khổ vô biên quay đầu là bờ. Cứ chấp mê trong bể dục khó chắc ngày sau không rơi vào địa ngục A Tì. A di đà phật!”

“Lão lừa trọc mau cút đi! Bằng không đừng trách ta không khách khí!” Ba Hùng đã chẳng nhẫn nại nổi nữa, tay phải chém thẳng xuống.

Phổ Quang cũng chẳng hề tránh né, lật tay đỡ đòn...

Một tiếng “bùng” nhẹ vang lên, hai người đều thối lui một bước, không đáng lo ngại.

“A di đà phật ~~” Phổ Quang lại kết ấn chữ thập, tiêp tục khuyên bảo: “Mời thí chủ trở lại! Khoản tiền quyên góp này dùng để cứu tế cho bách tín, là công đức vô lượng, mong hai vị thí chủ khai mở thiện tâm.”

Những lời này của Phổ Quang tuy là thiện ý song dưới tình hình này lại có vẻ dư thừa. Rõ ràng đối phương đã có mưu đồ từ trước, sao dễ buông tha?

Ba Hùng lộ vẻ kinh sợ, chỉ vào Phổ Quang nói: “Ngươi, ngươi dùng tuyệt học phật môn Vô Tướng Thần Công?”

“Vô Tướng Thần Công?” Phong Dã cũng biến sắc: “Lão nhị, đệ chắc không?”

Ba Hùng gật đầu, sắc mặt nghiêm túc nói: “Chắc chắn không sai, kiếm khí của đệ đánh vào cơ thể hắn chỉ trong thoáng chốc đã bị đồng hóa, chẳng phải Vô Tướng Thần Công thì là gì?”

“Không ngờ một nơi thế này còn ẩn dấu cao nhân như vậy.” Phong Dã đổi giọng, lạnh lùng nói: “nếu đã vậy chúng ta cũng không khách khí nữa. Lão nhị, ra tay!”

“Hống~~”

Ba Hùng chẳng buồn nhiều lời, vận chuyển chân khí toàn thân, khí thế tăng vọt, hai chân đạp mạnh bay thẳng lên không.

“Lão lừa trọc, tiếp chiêu, Thiên Kiếm Thức ~~”

Bầu trời chói lọi hào quang, thân thể Ba Hùng hóa thành một luồng kiếm thế hùng mạnh bắn thẳng xuống phía dưới...

“A di đà phật~~” Phổ Quang cau màu, hai tay hất lên, một luồng kim quăng bắn thẳng từ trán lão ra, trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân, tọa thành một cái lồng khổng lồ.

“Vô Tướng Thần Công thêm Kim Chung Tráo? Được!” Kiếm thế Ba Hùng không giảm, cười lạnh nói: “Xem ta phá đây!”

“Bùng!”

Sóng khí khuếch tán ra bốn phương, trong lúc nhất thời cát bay đá chạy, bụi đất ngập trời.

“Mọi người mau lui về phía sau!” Hình Trọng quát to một tiếng, vừa lấy tay che lớp bụi đá vừa lui lại.

Bụi đất tan đi, mọi người mới khôi phục được tầm mắt.

Chỉ thấy trước Phong Nguyệt từ, Ba Hùng đứng chổng ngược lên trời, kiếm khí tập trung trên đầu ngón tay không ngừng tập kích cương khí hộ thể của Phổ Quang đại sư. Hai người giao đấu khiến không trung vang lên tiếng “tư tư” không ngừng.

๑๑۩۞۩๑๑
Nơi khác đánh trời long đất lở thế nào, Nhạc Phàm cũng chẳng hề chuyển mắt, chỉ tập trung dùng kim châm khơi thông kinh mạch cho bốn người Tạ Phong.

Hình Như yên lúc này cũng tập hợp lại, kéo nhẹ góc áo Tạ Tiểu Thanh, hỏi nhỏ: “Muội muội, đây là đại ca ca mà muội thường nhắc tới?”

“Ừ.”

“Hắn tuổi còn trẻ lắm, vậy có được không?”

“Đương nhiên là được! Đại ca ca của muội lợi hại lắm đó.” Tạ Tiểu Thanh sùng bái Nhạc Phàm tới mức mù quáng, trong lòng nàng Nhạc Phàm gần như không gì không làm được. Đã có chàng ra tay, đương nhiên không có gì cần lo lắng.

Hình Như Yên nhìn vẻ sùng bái của nha đầu này biết mình hỏi cũng chỉ là thừa, ngượng ngập mỉm cười, nhìn lại giữa trường, lòng hạ quyết tâm nói: “Xem ra ngườ inày võ công không tồi, có cơ hội nhất định phải thỉnh giáo mộtp hen.”

“Ừm!” Nhạc Phàm đột nhiên đứng dậy, ngẩng đầu lên nhìn về phía xa.

Tạ Tiểu Thanh thấy sắc mặt Nhạc Phàm khác thường bèn bước lên hỏi: “Đại ca ca, ca ca sao vậy?”

Nhạc Phàm thản nhiên đáp: “Lại có người đến.”

๑๑۩۞۩๑๑
“Vui ~~”, “Viu~~”

Ngay lúc Phổ Quang cùng Ba Hùng giao đấu, trên bầu trời lại vang lên tiếng gió rít, năm người lao từ trên không trung xuống.

Người vừa đến hai nam ba nữ, tuổi tác không lớn, ai nấy tinh thân phấn chấn. Nhạc Phàm vừa nhìn lập tức nhận ra, chẳng phải ba cô gái vừa gặp buổi trưa thì là ai.

Hai nam tử khác cũng mặc áo đen như bọn Phong Dã, vậy chắc hẳn là đồng bọn của hai huynh đệ kia.

Mọi người xung quanh khó lòng tưởng tượng nổi, những người tới đánh cướp tối nay đều còn rất trẻ, thiên hạ thật quá loạn rồi!

Không biết từ lúc nào Thi Bích Dao đã bước tới cạnh Nhạc Phàm, trầm giọng nói: “Lý Nhạc Phàm, chuyện hôm nay sợ khó mà xong nổi, ba cô ả kia lai lịch không đơn giản, ngươi định làm thế nào?”

Nhạc Phàm vẫn im lặng không nói, theo thói quen sờ lên viên đá Đan Tâm trên cổ.

Thi Bích Dao biết, chỉ lúc nào Nhạc Phàm phiền não mới sờ lên hòn đá trên cổ.

๑๑۩۞۩๑๑
“Lão đại, bọn đệ về rồi.” Tân Phi và Tang Lang đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó dẫn ba cô gái đi về phía Phong Dã.

Phong Dã gật đầu, nói với vẻ nghiêm túc: “Lão tam, các ngươi tới vừa khéo, lão hòa thượng này rất lợi hại, biết tuyệt học phật môn Vô Tướng Thần Công và Kim Chung Tráo, lão nhị sợ khó lòng thắng nổi... Hơn nữa nơi đây còn một người trẻ tuổi ngay cả ta cũng không nhìn thấu được.”

“Cái gì?” Đám người Tần Phi đều giật mình, ngay cả Phong Dã cũng không nhìn thấu, đây chắc chắn là cường địch của nhóm mình. Ánh mắt theo cái nhìn của Phong Dã chuyển sang phía bên trái.

Nhạc Phàm vẫn mặc một bộ áo thợ săn màu xám đen, trong hoàn cảnh này không có gì khác lạ. Song chàng cũng chẳng hề tránh né, lập tức bị người ta nhận ra.

“Là hắn! ~~” Sư Nhược Tình cả kinh, sắc mặt dữ tợn trừng mắt nhìn Nhạc Phàm, miệng gầm lên.

Phong Dã thấy sư muội thất thố như vậy, cau mày hỏi: “Sư muội, muội biết hắn à?”

Sư Nhược Tình kinh động khó tả, gào lên: “Chính là hắn! Hắn là người muội muốn tìm! Sư huynh, giúp muội giết hắn! Muội muốn chén thi thể hắn ra thành trăm vạn mảnh~~”

“Không sai, sư huynh, chính tiểu tử thối này đã đánh đại tỷ.”

“Đúng, giết hắn đi.”

Nhuế anh và Cận Quỳnh Vân cũng lên tiếng phụ họa, nếu không biết mình không phải đối thủ sợ là đã sớm lao lên.

“Hóa ra là hắn!” Phong Dã bừng tỉnh, trong lòng lại thầm nói: “Chuyện này vốn không dính dáng gì tới chính sự, song sư muội thân phận cao quý, nếu để sư phụ biết bọn nó bị ức hiếp mà chúng ta lại chẳng hỏi đến thể nào cũng bị trách phạt...”

Dừng một chút, Phong Dã lạnh lùng nói: “Được! Sư muội yên tâm, vi huynh nhất định sẽ báo thù cho muội. Tiêu diệt tên hòa thượng kia đã, tránh lúc nữa vướng tay vướng chân.”

“Chúng ta lên!”

๑๑۩۞۩๑๑

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK