Mục lục
[Dịch] Thương Thiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Quyển 7: Bảo Tàng Chi Mê
Chương 33: Dùng mạng nghịch thiên.

Dịch: hoangsang
Biên dịch: anubis1603
Nguồn:


Một người đang chạy như bay trong làn mưa phùn lất phất, tiếng gió gào thét bên tai. Nhạc Phàm ôm Vạn Nhã Nhi chạy ra khỏi thành, hắn đang cố liều mạng chạy thật nhanh với ý nghĩ rời xa thế tục, càng xa càng tốt.

Không biết bao lâu sau, Nhạc Phàm nhìn thấy một rừng trúc phía trước. Không đắn đo hắn liền ôm Vạn Nhã Nhi chạy thẳng vào trong.

Bên trong rừng trúc có một căn nhà nhỏ, trong nhà bám đầy bụi, không có một bóng người. Ngoài trời tiếng mưa gió gào thét dường như đang chào đón người khách lạ.

. . .

Nhạc Phàm sửa sang lại phòng ốc một chút rồi đặt Vạn Nhã Nhi lên chiếc giường gỗ. Nhìn sắc mặt nhợt nhạt của nàng, Nhạc Phàm tim như kim đâm, dao cắt; nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc nàng, hắn thì thào nói:
- Dường như chủ nhân ở đây rời đi đã lâu, chúng ta cứ ở tạm nơi này vài ngày đi.

Trên suốt dọc đường đi, Nhạc Phàm không ngừng truyền nguyên khí cho Vạn Nhã Nhi hy vọng khôi phục sinh mệnh lực cho nàng, nhưng hết thảy chỉ là phí công. Lúc này thân thể nàng tự như một chiếc phễu hút nước, rót bao nhiêu nguyên khí vào cũng không thể ngăn trở hơi thở sinh mệnh ngày một yếu đi.

Đi ra ngoài phòng, phía trước là một mảng rừng trúc trải rộng mênh mông khiến cho tầm mắt người ta rất thoải mái, trời đất ngăn cách nhau chỉ bằng một đường mỏng manh màu xanh. Nhìn bầu trời ảm đạm, Nhạc Phàm vẫn thấy trong lòng trống rỗng, lúc này hắn mới thấy sinh mệnh con người yếu ớt biết nhường nào.

Suy đi nghĩ lại, cuối cùng Nhạc Phàm cũng tìm ra được một cách. Nếu muốn khôi phục sinh mệnh lực của một người thì chỉ có thể dùng phương pháp "lấy mạng đổi mạng" . Đây cũng là biện pháp duy nhất mà hắn có thể nghĩ ra trong lúc này.

"Bất luận thế nào ta cũng phải thử dùng tính mạng mình đặt cược một lần để tranh đấu với ông trời"
Nhạc Phàm âm thầm quyết định.

Biện pháp này rất nguy hiểm nếu trong quá trình thực hiện mà có người quấy rầy. Để đề phòng bất trắc, Nhạc Phàm phải tìm một địa phương an toàn.

Nghĩ là làm, Nhạc Phạm vào phòng truyền cho Nhã Nhi một đạo chân khí để bảo vệ tâm mạch, sau đó hắn xoay người chạy vào trong rừng trúc. Bàn tay như đao, hắn bắt đầu chặt trúc, chỉ một lát sau lá trúc đã bay đầy trời.

Cắm xuống mỗi nơi vài cây trúc, Nhạc Phàm dùng tay kết ấn vận dụng "Tinh Tú Quyết" để dẫn động thiên địa linh khí, bắt đầu bố trí pháp trận.

Bóng tay biến ảo thành hàng trăm, hàng ngàn cái.

"Thiên cương -- tinh lạc -- trung xu -- bắc đẩu -- tuyền ki -- hai cực -- thất biến"

Rừng trúc là một nơi kín đáo tự nhiên, hôm nay Nhạc Phàm dùng "Tinh Tú quyết" làm nền tảng, lại kết hợp "Thất tuyệt diệt sát trận" và "Mê thiên trận" tạo thành "Thất tuyệt mê thiên trận", uy lực lại càng lớn. Đây cũng là hai trận pháp sơ cấp mà Nhạc Phàm có thể sử dụng thành thục duy nhất vào lúc này. Tuy vậy, nếu không phải là người tinh thông kỳ môn thuật thì cho dù là cao thủ tiên thiên đại thừa cũng đừng mong xông vào trận.

- Chuyết. . . khởi. . .

Nhạc Phàm hét lớn một tiếng, cắm cây trúc cuối cùng vào viên đá ở tâm trận. Đột nhiên trong phương viên trăm trượng, không khí chuyển động nhanh chóng, tự nhiên hình thành một vách tường không khí mờ nhạt, vô cùng quỷ dị.

- Phù. . .

Thở phào nhẹ nhõm, Nhạc Phàm đã đầm đìa mồ hôi. Tính thời gian chắc cũng đã quá nửa ngày. Bình thường bố trí đại hình trận pháp vô cùng khó khăn, phải cần có người hỗ trợ, nếu không bỏ lỡ thời cơ thì đại trận sẽ khó thành. Nhưng Nhạc Phàm đã bố trí một đại trận có chu vi mấy chục trượng như vậy mà chỉ mất có nửa ngày! Cho dù là trận pháp sơ cấp, cũng không thể không cảm thán, chỉ có loại quái vật thể lực gần như không giới hạn như Nhạc Phàm mới có thể làm được!

Sau khi bố trí xong xuôi mọi thứ, Nhạc Phàm trở lại căn nhà trúc, ngồi xuống bên cạnh Vạn Nhã Nhi, như là chia tay lần cuối cùng.

"Nếu có một ngày chúng ta có thể bên nhau mãi mãi, khi đó ta sẽ đưa muội tới một nơi không có ai ở, xa rời thế tục phân tranh, yên bình mà sống. . ."
Nhạc Phàm thì thầm, tâm niệm vừa động liền đánh thức Tiểu Khuê đang nằm trên cánh tay.

Hắc Khuê xà vốn là thượng cổ dị phẩm, cần một thời gian rất dài mới có thể trưởng thành. Từ nhỏ, Tiểu khuê đã bám lên tay Nhạc Phàm và luôn ngủ say, mãi cho tới đến đêm hôm qua mới tỉnh dậy. Tiểu Khuê hiện giờ, bởi vì hấp thụ nguyên khí tươi mát của Nhạc Phàm và được phật quang gột rửa, đã phình to bằng ngón tay, răng nhọn lởm chởm, nhưng muốn trưởng thành thật sự thì vẫn cần một thời gian nữa.

"Xì . ."
Tiểu Khuê vừa tỉnh, đôi mắt đen láy nhìn Nhạc Phàm với vẻ mong chờ, phảng phất như thấu hiểu đau thương trong lòng hắn.

Nhạc Phàm vui mừng vỗ vỗ cái đầu nho nhỏ của nó, nói:
- Ngươi biết không? Người đang nằm đây chính là muội muội của ta, là người thân duy nhất trên đời của ta. Hiện giờ nàng đã trúng phải một loại kì độc, sắp phải chết rồi. . .

Tiểu khuê đã đủ linh trí, hai mắt nó long lanh nhìn Vạn Nhã Nhi, sau đó trườn đến bên người nàng, cắn vào cổ tay nàng một cái.

Nhạc Phàm hơi giật mình, nhưng hắn lập tức hiểu ra, thở dài nói:
- Đồ tiểu súc sinh vô dụng, độc tố đã xâm nhập vào cơ thể, hòa tan vào trong máu, dù ngươi có trưởng thành cũng không cách nào hút ra đâu" .

Quả nhiên vậy, Tiểu Khuê thử một lúc không hề có phản ứng gì, cuối cùng nó đành vẫy vẫy đuôi tuyên bố bỏ cuộc, nhưng hiển nhiên vẫn rất không phục.

Nhạc Phàm nâng Tiểu Khuê lên nói:
- Ta có biện pháp chỉ có thể thử một lần, nhưng cơ hội thành công không lớn, có lẽ sẽ chết. . . Tiểu Khuê, ngươi đi đi, bên ngoài là trời đất bao la. . . Nếu ta còn sống thì nhất định sẽ đi tìm ngươi. . ."

"Xì ... xì .... xì..."

Thấy Tiểu Khuê rít lên, Nhạc Phàm biết nó không muốn rời đi, nhưng Nhạc Phàm cũng biết rằng nếu cứ luôn được mình che chở thì làm sao nó có thể trưởng thành? Thế là hắn liền vung tay một cái ném Tiểu Khuê ra xa. "Vù" một tiếng, trực tiếp đưa nó ra ngoài trận .

....

"Bắt đầu thôi!"

Chuẩn bị xong xuôi, Nhạc Phàm cắn đầu ngón trỏ rồi đút vào miệng Vạn Nhã Nhi, sau đó vận lực ép máu chảy vào miệng của Vạn Nhã Nhi. . . Tiếp theo vuốt yết hầu nàng, giúp nàng nuốt máu xuống. Máu chính là tinh hoa của con người, hơn nữa hồi nhỏ Nhạc Phàm từng uống máu nuốt mật của Hắc Khuê, có thể tăng cường nguyên khí và giải trừ bách độc, cho nên máu hắn tất nhiên cũng là thần kỳ dị thường.

"Hy vọng thứ này có thể có ích đối với Nhã Nhi!"
Nhạc Phàm bây giờ cảm thấy cực kỳ vô lực, mặc kệ cơ hội mong manh bao nhiêu hắn cũng phải thử qua một chút.

Nâng Vạn Nhã Nhân ngồi dậy trên giường gỗ, Nhạc Phàm áp lòng bàn tay vào huyệt Mệnh Môn của nàng. . . Huyệt Mệnh Môn vốn là tử huyệt, nhưng hành vi của Nhạc Phàm vốn luôn là nghịch thiên mà làm, phải cầu sự sống trong cái chết.

Thiên Linh khiếu vừa động, nguyên khí trong trời đất liền nhanh chóng tập hợp lại. Nhạc Phàm run lên, một đạo nguyên khí từ trong lòng bàn tay chầm chậm xuất ra, truyền vào trong cơ thể Vạn Nhã Nhi. . .

Lần đầu thăm dò, chỉ thấy thân thể Vạn Nhã Nhi hơi rung lên, sắc mặt bắt đầu hồng nhuận trở lại.

Nhạc Phàm thấy thế thì âm thầm gật đầu, tiếp tục gia tăng nguyên khí. . .

Trong lúc vừa hút vào vừa phóng ra nguyên khí, Thiên Linh khiếu của Nhạc Phàm không ngừng mở rộng, một trận đau đớn như thứ gì nứt toác truyền đến, đã đạt đến cực hạn. Thế nhưng dù vậy, sinh cơ trong cơ thể Vạn Nhã Nhân vẫn cứ từng chút từng chút giảm đi.

"Đến đây!"
Nhạc Phàm lộn người, đỉnh đầu chống vào huyệt Thiên Linh của Vạn Nhã Nhi, đây chính là phương pháp "quán đỉnh". Chỉ khác một chỗ, "quán đỉnh" lần trước là Nhạc Phàm dùng để đả thông kinh mạch giúp hai người Long Tuấn, còn lần này là để truyền sinh mệnh lực cho Vạn Nhã Nhi.

Nguyên khí là một loại năng lượng, sinh mạng lực chính là nguồn gốc của nguyên khí. Nhạc Phàm hiểu rất rõ, sau khi truyền hết toàn bộ nguyên khí của bản thân cho Vạn Nhã Nhi thì chính mình sẽ chẳng sống thêm được mấy ngày. Nhưng mà, những điều này đối với Nhạc Phàm đều đã không còn quan trọng nữa rồi.

Nguyên khí tinh thuần từ Thiên Linh huyệt của Nhạc Phàm tuôn ra như nước, chảy vào cơ thể Vạn Nhã Nhi...
....
----------oOo----------


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK