Mục lục
[Dịch] Quốc Sắc Sinh Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hoan không nói đùa.

Hai tay của hắn bị trói, hai chân xoắn chặt hai chân của tân nương, lúc này thật đúng là không còn cách nào khác để dồn đối phương vào thế đường cùng. Cho dù dùng đầu thúc vào ngực cũng chưa chắc đã có thể giết chết người. Phản ứng đầu tiên của hắn là, nếu đối phương có dị động, lập tức dùng răng cắn vào cổ họng đối phương.

Đây chính là phương pháp nguyên thủy nhất, cũng là cách duy nhất vào lúc này.

Sở Hoan vốn rất giỏi cởi trói. Cho dù hai tay bị trói sau lưng, hắn vẫn có thể tự cởi trói cho mình. Lúc trước khi bị mấy người Lâm Đại Nhi bắt cóc nhốt vào cổ miếu, cũng bị dây thừng bằng da trâu cột chặt hai tay, nhưng hắn vẫn dễ dàng cởi trói, từ đó mới cứu được mấy người Lâm Lang.

Nhưng hôm nay cách trói của hai gã lạ mặt này rất kỳ quái. Lúc nãy khi Sở Hoan ngồi im thin thít là đã lén sờ soạng tìm cách cởi trói. Hắn có thể xử lý ít nhất mấy chục cách buộc dây thừng. Nhưng cách buộc dây lần này đúng là hắn chưa từng chứng kiến.

Phá giải dây trói là việc cực kỳ tỉ mỉ, chẳng những phải có kỹ xảo mà còn cần chút kiên nhẫn.

Tân nương tử mới vừa rồi đứng ngay bên cạnh, Sở Hoan quả thật không dám cử động mạnh. Nếu là ở chỗ khác, cho hắn đủ thời gian, chưa chắc là hắn đã không thể tìm ra cách tự cởi trói. Cách buộc của sợi dây này kỳ quái, cộng với việc không đủ thời gian và không gian cho hắn thể hiện thân thủ, nên đến khi tân nương tử tiến sát lại, hắn vẫn không thể cởi bỏ sợi dây.

Trong mắt Sở Hoan, tân nương tử giả mạo này thủ đoạn tàn nhẫn, thật không biết nàng có bao nhiêu bản lĩnh.

Khi tân nương tử giả mạo đến gần hắn, hắn đã hoàn toàn đả thông khí huyết. Long Tượng kinh quả nhiên là tuyệt thế bảo điển, sau khi thông khí tức thông suốt, Sở Hoan liền cảm thấy khí lực của cơ thể mình đã hoàn toàn khôi phục, độc nến đỏ đã bị phá giải.

Hắn bất động thanh sắc đợi khi đối phương tới gần, dồn toàn bộ khí lực, triển khai đòn công kích bất ngờ này.

Khi tân nương tử té trên đất, khăn che mặt bằng rốt cuộc đã bị rơi ra, để lộ toàn bộ gương mặt mỹ lệ cực điểm. Da của nàng rất trắng và mịn. Lông mày sắc nét. Ngũ quan tuy rằng không tính là tinh xảo nhưng lại cực kỳ hài hòa. Ấn tượng lớn nhất chính là lông mi. Lông mi của nàng vừa dày vừa dài, kết hợp với đôi mắt như làn thu thủy sâu thăm thẳm, dị thường mê người.

Khuôn mặt của nàng thoạt nhìn dường như còn trẻ, nhưng lại tựa hồ có vẻ thành thục. Là một vẻ đẹp trộn lẫn giữa nét thanh thuần và phong tình một cách cực kỳ hài hòa. Lạ mà hợp lý, nên cực kỳ cuốn hút. Thoạt nhìn làn da và ánh mắt thì tưởng chỉ chừng 23, 24 tuổi. Nhưng hai đầu lông mày lại thoáng nét lẳng lơ, hiển nhiên là không còn trẻ như vậy được.

Sở Hoan hung hăng nhìn nàng, đây là một gương mặt xa lạ. Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện ra, người phụ nữ này, màu mắt không ngờ không phải là màu đen, mà là màu xanh đậm.

Thậm chí, mắt nàng như có màu nước biển, như hồ nước xanh lam, ngân ngấn, long lanh, ngỡ như bất cứ lúc nào cũng tràn ra ngoài những giọt lệ xanh thẫm. Cặp mắt màu xanh lam ngay từ đầu còn mang theo vẻ hoảng sợ chỉ trong nháy mắt liền biến mất, sóng mắt lộ ra vẻ mê hoặc, giọng lại như chảy nước, khẽ mắng:

- Sở đại nhân, ngài lấy oán trả ân như vậy sao?

Tuy rằng bị Sở Hoan đè dưới người, nhưng vẻ hoảng sợ của nàng biến mất rất nhanh. Nàng khôi phục tinh thần, khóe môi cong lên, như bé thơ hờn dỗi.

Sở Hoan đột nhiên thấy màu mắt của nàng, thiếu chút nữa sinh ra ảo giác. Còn tưởng rằng là màu mắt của Lưu Ly phu nhân. Nhưng dù cũng có màu mắt xanh lam, nhưng nhan sắc của Lưu Ly có chút mặn mằ đằm thắm hơn. Độ tinh xảo của các đường nét trên gương mặt của phụ nhân này cũng có phần kém hơn Lưu Ly phu nhân.

Mũi của nàng tuy rằng trắng mịn vô cùng, nhưng cao hơn hẳn so với người Trung Nguyên nên nhìn cũng biết không phải là người Trung Nguyên. Thậm chí cũng không giống như người Tây Lương.

- Ta biết trên người ngươi có côn trùng độc.

Sở Hoan lạnh lùng nghiêm nghị nói. Lúc này vì khống chế tân nương tử mà hắn phải ép chặt vào nàng. Hai chân cặp chặt chặp chân thon dài mượt mà của tân nương tử. Cũng may tân nương tử cũng là người thức thời, nên không có hành động thiếu suy nghĩ:

- Chỉ cần ta cảm thấy người có dấu hiệu động đậy, hoặc là ta cảm thấy trên người mình có chút ngứa ngáy, ngay lập tức ta sẽ cắn đứt cổ ngươi. Từ trước đến nay ta luôn giữ lời.

Sở Hoan bổ nhào về phía trước, thật sự là không còn cách nào khác.

Chắc chắn Ỷ La nằm trong tay người phụ nữ này. Người này giả trang thành tân nương tử xuất hiện tại phòng hoa chúc, tuy rằng đến bây giờ còn không biết là địch hay bạn, nhưng Sở Hoan cảm thấy có đến tám phần là địch.

Đương nhiên hắn biết người phụ nữ này thâm độc khôn lường, nhưng tình thế bắt buộc, nếu không làm thế, một khi đối phương định hãm hại mình, mình lại không thể khống chế đối phương, đối phương sẽ dễ dàng xuống tay. Nếu như đối phương không muốn giết chết mình, có mưu đồ khác, thì khi chính mình nằm trên người nàng, nàng cũng sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ. Huống chi Sở Hoan cũng không phải là nói giỡn. Nếu người phụ nữ này thật sự gây hại cho hắn, hắn sẽ không chần chừ mà cắn đứt cổ nàng ta ngay lập tức.

Đôi mắt xanh thẳm mê người của phụ nhân này ở ngay sát mắt Sở Hoan. Hai thân thể gần kề nhau, hai gương mặt kề sát nhau, người ngoài nhìn qua thấy hết sức mờ ám. Chỉ có hai người biết, hoàn cảnh này, chỉ cần hơi bất cẩn một chút, thì ngươi chết ta mất mạng.

Sở Hoan ngửi thấy mùi thơm trên người nữ nhân này rất rõ. Một gương mặt xinh đẹp trắng nõn lúc này hơi ửng hồng, giống như hoa đào, sóng mắt lưu chuyển, giọng nàng mềm như nước:

- Ta không phải là tân nương tử của ngươi. Ngươi làm thế này, kỳ thật ta cũng chẳng để ý, chỉ có điều, nếu để Ỷ La nhìn thấy, chỉ sợ nàng sẽ hiểu nhầm đấy.

- Hả?

Sở Hoan biết nàng nói mấy lời này là nhắc nhở mình. Trong tay nàng nắm Ỷ La, không nên hành động thiếu suy nghĩ. Hắn cười lạnh:

- Ỷ La ở đâu?

- Thái độ ngài như thế, ta làm sao nói?

Thân thể nàng ta hơi nhúc nhích. Lúc nàng mở miệng nói, trong không khí lập tức thơm ngát mùi hoa lan:

- Sở đại nhân, ta biết ngài đè ta như thế, ngài sẽ thấy rất thoải mái, nhưng chúng ta không thể tiếp tục như vậy. Ngài nói có đúng hay không? Không bằng trước tiên hãy đứng dậy, sau khi chúng ta thỏa thuận điều kiện xong, ta không ngại để ngài tiếp tục đè lên ta như vậy.

Giọng nàng rất nhẹ, ánh mắt toát lên một vẻ quyến rũ phong tình vô hạn.

Sở Hoan nhíu mày, nghe cách nói chuyện của nàng, xem ra là nàng thực sự có mưu đồ gì đó. Lúc này hắn cảm thấy cơ thể của nàng thực sự rất mềm mại. Hắn đè lên khắp toàn thân nàng thấy co giãn mười phần, hương thơm bốn phía. Không hề nghi ngờ, thân hình nữ nhân này tuy rằng bị quấn chặt trong hồng bào, nhưng nhất định là đẫy đà mê người.

- Điều kiện gì?

Sở Hoan vẫn lạnh lùng nói:

- Rốt cuộc ngươi là ai?

- Ta là ai, ngài sẽ biết nhanh thôi.

Nữ nhân mở trừng hai mắt, lông mi thật dài chớp động, thanh âm mềm mại, mềm mại:

- Sở đại nhân, chúng ta nằm thế này, cho dù là mấy ngày mấy đêm, cũng sẽ không có bất luận kết quả gì... Đứng lên đi, ta nói lời giữ lời, sau khi thỏa thuận xong điều kiện, nếu như ngươi nguyện ý, chúng ta sẽ còn như vậy... Hậu viện Bắc viện Vương phủ có người tiếp ứng của bọn họ. Nếu bọn họ chậm chạp không đi ra, đối phương liền biết là đã lỡ tay, sau này ngài sẽ còn gặp phiền toái lớn hơn nữa... Ít nhất trước khi ta và ngài thỏa thuận xong điều kiện, chúng ta tuy rằng không tính là bằng hữu, nhưng cũng tuyệt đối không phải là địch nhân... !

Sở Hoan ngẫm nghĩ một chút, rốt cuộc nói:

- Ngươi giúp ta cởi trói.

- Ngài không đứng dậy, ta cởi thế nào đây?

Tân nương tử u oán nói.

- Hai tay của ngươi có bị trói đâu?

Sở Hoan trầm giọng nói.

Tân nương tử thở dài, đưa hai tay ra. Sở Hoan cũng đã ghé sát đầu ra phía trước. Khoảnh khắc sống còn, hắn cũng bất chấp cái gì mà nam nữ thụ thụ bất thân. Loại đối chọi này, sinh tử cách nhau một sợi tóc, mà Sở Hoan từng học môn này phái kia, đó là để tự bảo vệ mình. Có thể lợi dụng cái gì thì sẽ lợi dụng hết thảy. Tuy rằng tân nương tử giả mạo luôn miệng nói không địch ý, nhưng Sở Hoan không dễ dàng tin nàng ta. Thân hình hắn xê dịch xuống, đầu ghé sát vào, miệng đã dán tại cổ họng tuyết non của tân nương tử giả mạo.

Khi môi chạm phải da nàng, trong nháy mắt, Sở Hoan lập tức cảm giác da thịt nữ nhân này quả nhiên là nhẵn nhụi bóng loáng tới cực điểm. Hơn nữa bên trong da thịt, dường như có chứa một lượng khí thơm.

Thân hình mềm mại của tân nương tử khẽ run lên. Nàng nhắm mắt lại, hai má đỏ ửng, đẹp như hoa đào, mà không, còn đẹp hơn cả hoa đào.

Nàng đưa hai cánh tay như bạch ngọc nhẹ nhàng vòng ra sau thắt lưng Sở Hoan, sờ soạng tìm hai tay Sở Hoan. Cảnh tượng này, nhìn qua thấy hồ như Sở Hoan đang hôn cổ nàng, mà nàng tựa như động tình, chủ động ôm lấy Sở Hoan.

Tay nàng rất linh hoạt, rất nhanh đã tìm nút buộc.

Sở Hoan cảm giác tay nàng đang ở nút buộc, hơi mở rộng miệng, ghé vào sát cổ họng tân nương tử, tạo cảm giác uy hiếp mạnh hơn. Chỉ có điều mùi thơm trên người nữ nhân này cũng vì thế mà chui vào mũi hắn cực nồng đậm. Bên cạnh đó, thân hình theo cử động của hai cánh tay cũng nhẹ nhàng vặn vẹo. Ngay từ đầu Sở Hoan còn không có cảm giác gì lớn, nhưng qua một hồi, dần dần cảm thấy thân thể của người thật sự rất đầy đặn và mềm mại, không thể không nói, đè lên một cơ thể vừa mềm vừa thơm như vậy, cũng khiến cho tâm thần người ta nhộn nhạo, còn có … chết tiệt... mùi thơm của cơ thể, giống như là thôi tình độc dược vậy, đúng là khiến lòng Sở Hoan trong nháy mắt nổi lên một tia gợn sóng.

Trong khi giãy chết, cơ thể Sở Hoan và phụ nhân gắt gao kề nhau, các khu vực nhạy cảm cũng sát vào nhau. Ngay cả phần tối quan trọng dưới eo cũng dính vào nhau, hầu như không có chút khoảng trống. Nếu không động thì thôi, nhưng khi tân nương tử nhẹ nhàng nhúc nhích, cũng khiến Sở Hoan sinh ra một loại cảm giác khác thường.

Sở Hoan tự thấy ý chí của mình xưa nay kiên định, hơn nữa thân ở trong hiểm cảnh như vậy, vốn không nên ý nghĩ bất cẩn. Nhưng chẳng biết tại sao, khi hắn ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể phụ nhân này, máu trong cơ thể lại tựa hồ như cũng chầm chậm bốc cháy lên. Hắn giật mình, không hiểu tại sao vào lúc này lại sinh ra dục niệm.

Không thể phủ nhận, hai gã bắt cóc này kỹ thuật buộc dây cực kỳ quái đản. Tân nương tử mất cả buổi loay xoay sờ soạng vẫn không thể cởi. Ngược lại càng lúc càng bối rối, hơn nữa bởi vì lo lắng, da thịt bắt đầu đổ mồ hôi. Từng giọt mồ hôi rịn khắp cổ, càng làm cho mùi thơm trên cơ thể thêm nồng đậm, mà theo đó, khí huyết của Sở Hoan cũng càng lúc càng vượng.

Bất chợt, Sở Hoan hiểu được cái gì, trong lòng mình dục niệm dâng lên, giống như có quan hệ với mùi thơm trên người phụ nhân. Mới vừa rồi mùi thơm của cơ thể nàng còn nhẹ, Sở Hoan cũng không dục niệm gì. Nhưng thời gian trôi qua, mùi thơm trên người phụ nhân càng lúc càng đậm đặc, làm cho dục niệm của Sở Hoan càng ngày càng mạnh. Hắn rốt cục hiểu được, chưa chắc là chính mình ý niệm không vững, mà rất có thể là mùi thơm trên người mỹ phụ này có tác dụng thôi tình rất mạnh.

Hắn cảm giác phía dưới dường như nhẹ nhàng nhảy lên hai cái, trong lòng cực kỳ xấu hổ. Loại thời điểm, nếu mà vẫn có phản ứng, chỉ sợ ngay cả nữ nhân này cũng phải cười nhạo mình. Hắn nhắm mắt lại, muốn dựa vào ý niệm chống đỡ, nhưng thân thể con người chính là máu thịt, có đôi khi, thậm chí không tự chủ được. Hắn cảm thấy phía dưới dường như chậm rãi dựng thẳng đứng lên, đột nhiên nghĩ đến ba bộ Kinh thư Quỷ đại sư truyền xuống. Hắn đã đọc đến mức thuộc lòng, không nghĩ ngợi thêm, trong lòng lập tức lặng yên tụng "Thanh Tâm chú” lấy kinh văn đến đối kháng dục niệm trong lòng, ngăn cản sức hấp dẫn mê người của mỹ phụ đang nằm dưới thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK