Mục lục
[Dịch] Quốc Sắc Sinh Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tây Hạp Sơn cách thành Sóc Tuyền hơn mười dặm về phía bắc, trong núi có cốc, trong cốc có dãy núi, liên miên chập chùng, giống như một con thanh long nằm sấp trên mặt đất mênh mông. Cây cối xanh miết trải khắp núi, xanh um tươi tốt, vô cùng tú lệ, trong núi có sông, núi sông dựa nhau, quả thực là một nơi cảnh sắc đẹp tuyệt trần, thế núi liên miên, núi cao dựng thẳng tới mây, mọc lên từ mặt đất, vô cùng hiểm trở, nhưng sơn cốc lại vô cùng rộng rãi.

Lúc này Sở Hoan đang đứng trên đỉnh núi, quan sát một sơn cốc lớn nhất tại Tây Hạp Sơn, bóng người chớp động trong sơn cốc, người đông nhung nhúc, công trình Đỗ Phụ Công chủ trì đã làm xong.

Trong sơn cốc, phòng xá rất nhiều, vốn ban đầu bảy họ Tây Quan muốn giúp đỡ Sở Hoan thành lập công trường ở đây, nhưng sau này tiền tài của Sở Hoan tới nơi, rót một bộ phần tài chính vào Tân Diêm Cục, Đỗ Phụ Công có bạc trong tay, đương nhiên xử lý công việc. Tuy nói bảy họ Tây Quan còn chưa rót tài chính, nhưng thế lực bảy họ Tây Quan do Tô lão thái gia đứng đầu vẫn đưa ra giúp đỡ rất lớn trong việc xây dựng công trường, lúc Đỗ Phụ Công lập kế hoạch xây dựng công trường, bãy họ Tây Quan giúp đỡ tìm thợ giỏi, hơn nữa tích cực chiêu mộ nhân thủ, thế lực của bảy họ Tây Quan tại Tây Quan vốn hết sức mạnh mẽ, công trường xây dựng cần rất nhiều tài liệu, Đỗ Phụ Công đều thông qua bảy họ Tây Quan, mua được với giá rẻ nhất.

Nhân lực vật lực đầy đủ, cho nên tiến triển của công trình Tây Hạp Sơn vô cùng thuận lợi, dựa theo trình tự làm việc Sở Hoan đã định trước, tất cả trình tự làm việc đều được xây dựng phòng làm việc, hơn nữa trong sơn cốc còn xây chỗ chuyên đặt chân, để đám công nhân có thể nghỉ ngơi ở đây.

Trong sơn cốc, trước khi khởi công vốn trải đầy đá vụn, hiện giờ đã được dọn dẹp sạch sẽ, phòng đặt chân và xưởng đều chỉnh tề, hơn nữa để dễ dàng khai thác muối sau này, trong sơn cốc còn xây dựng rất nhiều con đường rộng rãi, đường đi giao cắt, nhiều mà không loạn, chủ thể công trình cũng đã chấm dứt, hiện giờ chỉ là hoàn thành công trình, ví dụ như thi công rào chắn chung quanh công trường, đây dù sao cũng là công trường, là nơi sản xuất muối sau này, ai cũng không dám cam đoan có người chui vào công trường trộm muối hay không, cho nên xây dựng rào chắn, vây quanh công trường, cũng có thể đề cao tính an toàn cho công trường.

Ngoài ra, dựa theo ý kiến của Đỗ Phụ Công, bốn góc công trường đều thi công tháp gỗ quan sát để giám sát, tránh có người vụng trộm tiến vào công trường. Diện tích sơn cốc rất lớn, công trường cũng không hề nhỏ, nếu như không có thể chế an toàn tốt, mấy người vụng trộm trà trộn vào, thật sự rất khó phát giác.

Sở Hoan đứng trên đỉnh núi, trông thấy công trường trong sơn cốc, trong lòng hết sức hài lòng. Đỗ Phụ Công quả nhiên là quản gia tốt, chuyện này giao cho gã, còn tốt hơn mong muốn của Sở Hoan.

- Kỳ Đội trưởng, ngươi thấy công trường này thi công thế nào?

Sở Hoan tâm tình rất tốt, quay đầu nhìn về phía Kỳ Hồng bên cạnh, mỉm cười hỏi:

- Chỗ này tốn không ít bạc.

Kỳ Hồng cười nói:

- Đại nhân muốn làm chuyện lớn, ty chức đối với mấy thứ này dốt đặc cán mai.

- Kỳ Hồng, để ngươi ở lại bên người bản Đốc, có phải ngươi cảm thấy ủy khuất hay không?

Sở Hoan mỉm cười nói:

- Hiện giờ Hiên viên chủ trì quân vụ Bình Tây Quân, vốn hắn muốn giao Khôn Tự Doanh cho ngươi, phân công ngươi làm Thiên tướng Khôn Tự Doanh, thế nhưng bản Đốc giữ ngươi lại, chỉ làm Đội trưởng thân vệ nho nhỏ, phải chăng ngươi cảm thấy ủy khuất trong lòng?

Kỳ Hồng nghiêm nghị nói:

- Đại nhân, ty chức tuyệt đối không có suy nghĩ này. Mặc dù Hiên Viên Tướng quân có lòng đề bạt, nhưng ty chức biết bản sự của mình, hiện giờ không có năng lực đảm nhiệm Thiên tướng Khôn Tự Doanh.

- Đây là ngươi khiêm tốn rồi.

Sở Hoan cười nói:

- Trong lòng bản Đốc, ngươi làm Thiên tướng, đó là dư xài.

- Đại nhân quá ưu ái rồi.

Kỳ Hồng đáp:

- Thật ra dựa theo bản tâm của ty chức, ty chức vẫn nguyện đi theo bên người đại nhân, đại nhân có thể để ty chức gánh vác Đội trưởng thân vệ bên người đại nhân, đó là coi ty chức như tâm phúc, là thực sự tín nhiệm, ty chức vô cùng vui mừng trong lòng.

Mang theo hai trăm Cận Vệ Quân từ kinh thành tới, sau khi Sở Hoan giúp đỡ Hiên Viên Thắng Tài nắm được vị trí Bình Tây Tướng quân, lập tức điều động, hai trăm binh sĩ này đều là tinh binh số một, tuy không thể nói lấy một địch mười, nhưng lấy một địch năm không phải nói chơi. Hiên Viên Thắng Tài vừa mới tiến vào Bình Tây Quân, không ít việc còn phải hoàn thành, Sở Hoan điều động năm mươi Cận Vệ Quân đi theo người Hiên Viên Thắng Tài, chờ đợi thuyên chuyển, bản thân hắn chỉ để lại năm mươi người với tư cách đội thân vệ của bản thân, mà Kỳ Hồng thì giữ lại bên người đảm nhiệm Đội trưởng đội thân vệ năm mươi người này, dùng để bảo hộ an toàn của hắn.

Sở Hoan biết rõ, mình và Chu đảng đã hoàn toàn vạch mặt, Chu Lăng Nhạc và Chu đảng đương nhiên không cam lòng, sẽ tính kế sau lưng hắn. Trải qua mấy lần một mình mạo hiểm, đặc biệt lần ở Diêm Bình Sơn, Sở Hoan biết rõ một người võ công có giỏi hơn nữa, cũng không thể lơ là, hiện giờ hắn là Tổng đốc một Đạo, Đại tướng nơi biên cương, càng phải cẩn thận, đây gọi là quân tử không đứng dưới tường nguy, đây là chuyện ắt không thể thiếu.

Còn lại một trăm võ sĩ Cận Vệ, Sở Hoan trực tiếp quy về Cấm Vệ Quân đang chuẩn bị xây dựng, giao cho Bùi Tích.

Hiện giờ Bùi Tích nắm giữ kế hoạch thành lập Cấm Vệ Quân, sau khi lệnh động viên phát ra, bởi vì đãi ngộ hậu đãi, con cháu Tây Bắc đầu quân vô số, đúng như dự đoán của Sở Hoan và Bùi Tích, nguồn cung cấp lính quả thực không phải chuyện khó khăn, Bùi Tích lựa chọn đám Cận Vệ Quân đầu tiên này vô cùng nghiêm khắc, đến hiện giờ cũng chỉ lựa chọn ra gần năm trăm binh sĩ đạt tới điều kiện, vẫn còn đang tiếp tục trưng binh, ba trăm binh sĩ cuối cùng vẫn đang lựa chọn nghiêm khắc, chẳng qua binh sĩ lựa chọn ra đã bắt đầu tiến hành thao luyện.

Thân thể Bùi Tích không khỏe, biết rõ phương pháp luyện binh, nhưng rất nhiều chuyện gã không thể tự mình dẫn dắt. Sở Hoan giao cho gã một trăm tên Cận Vệ Quân, những Cận Vệ Quân này đều được Hiên Viên Thiệu huấn luyện nghiêm khắc, Bùi Tích nhận được một trăm người này, như nhặt được chí bảo, những binh sĩ mới kia chưa chắc có thể lập tức lĩnh ngộ quân lệnh của Bùi Tích, nhưng một trăm tên Cận Vệ Quân lại hoàn toàn có thể huấn luyện theo phương pháp của Bùi Tích. Bùi Tích bổ sung một trăm Cận Vệ Quân này vào trong Cấm Vệ Quân, với tư cách lực lượng nòng cốt của Cấm Vệ Quân, dẫn dắt tân binh huấn luyện.

Sở Hoan mỉm cười gật đầu nói:

- Ngươi hiểu được tâm ý của bản Đốc thì tốt. Kỳ Hồng, bản Đốc cam đoan với ngươi, nếu như thật sự có tiền đồ tươi sáng, bản Đốc tuyệt đối sẽ không làm hỏng tiền đồ của ngươi.

Kỳ Hồng cười nói:

- Sở Đốc, đi theo bên ngài, ty chức lại cảm thấy thống khoái.

- Đúng rồi, phương pháp luyện khí ta dạy ngươi, ngươi vẫn luôn tập luyện chứ?

Sở Hoan đột nhiên hỏi.

Lúc trước Kỳ Hồng và Bạch Hạt Tử theo Sở Hoan tới Tây Lương, sau này bị trọng thương, Sở Hoan cảm động và nghĩ tới công lao của hai người, truyền thụ pháp môn tu tập phần đầu của Long Tượng Kinh.

- Việc này vẫn phải cảm tạ Sở Đốc.

Kỳ Hồng nghiêm nghị nói:

- Từ sau khi Sở Đốc truyền thụ nội công tâm pháp, mỗi ngày ty chức đều cố gắng tập luyện ít nhất một lần, trước giờ vẫn không gián đoạn, ty chức đạt được không ít lợi ích, tự cảm thấy võ công tiến bộ rất lớn.

Sở Hoan gật đầu cười nói:

- Kiên trì bền bỉ, dù thế nào cũng không phải chuyện xấu.

- Sở Đốc yên tâm, ty chức theo bên người Sở Đốc, cho dù bản lĩnh thấp kém, cũng sẽ liều chết bảo hộ.

Kỳ Hồng chân thành nói:

- Gần đây Sở Đốc trắng trợn tẩy trừ Chu đảng, chỉ sợ chúng ghi hận trong lòng, chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút.

Sở Hoan cười đáp:

- Thật ra bản Đốc còn trông mong chúng tới sớm một chút.

Kỳ Hồng thở dài:

- Thủ đoạn lôi đình của Sở Đốc khiến người ta khâm phục, trong thời gian ngắn ngủn, thế cục Tây Quan long trời lở đất… Hôm qua nói chuyện phiếm với Bạch lão đại, hắn còn nói Sở Đốc là một anh tài hiếm có.

- Võ công của Bạch Hạt Tử chưa chắc tiến bộ lớn, nhưng công phu nịnh nót ngày càng giỏi hơn.

Sở Hoan thở dài:

- Kỳ Hồng, ngươi cũng đừng học hắn.

Kỳ Hồng lập tức nghiêm mặt nói:

- Ty chức trung thực, làm người chân thành, không biết vỗ mông ngựa là gì, chỉ biết thề sống chết thuần phục đại nhân… !

- Tâng bốc mình, cũng là vỗ mông ngựa.

Sở Hoan nghe không vào, ngắt lời nói.

Khuôn mặt Kỳ Hồng hơi nóng lên.

- Chẳng qua ngươi nói không sai.

Sở Hoan lại cười đáp:

- Mặc dù người của Chu đảng tan tác ở Tây Quan, nhưng cũng không biến mất, hai ngày gần đây, rất nhiều quan viên Chu đảng mà Chu Lăng Nhạc xếp nằm vùng ở tất cả các nha môn, chỉ sợ là sợ hãi bản Đốc ra tay, cho nên cả đám tìm lý do từ quan, điều này cũng hợp với tâm tư của bản quan… !

Hắn dừng một chút, suy nghĩ mới khẽ nói:

- Xem ra cũng nên bắt đầu đến lúc dùng lại đám người Công Tôn Sở rồi.

Kỳ Hồng khẽ giật mình, thầm nghĩ trước đây Công Tôn Sở bị Hình Bộ phê duyệt văn bản chém, mặc dù Sở Hoan cứu đám quan viên kia, nhưng công văn mới của Hình Bộ còn chưa tới, dựa theo pháp luật, đám người Công Tôn Sở vẫn coi là phạm nhân, chẳng lẽ Sở Hoan thật sự muốn bắt đầu dùng họ ở thời điểm này?

Chẳng qua gã cũng biết, tuy nói Sở Hoan đối xử hiền lành với mọi người, đối với gã rất tốt, chẳng qua cuối cùng gã chỉ là một người hầu cận, có một số lời không nên nói, vẫn không mở miệng thì thỏa đáng.

- Đại nhân, chờ lâu rồi.

Bên kia truyền đến thanh âm, Sở Hoan nhìn sang, trông thấy Tôn Tử Không và Đỗ Phụ Công đang đi từ dưới núi tới, núi này thế dốc đứng, cũng may cây cối rất nhiều, Đỗ Phụ Công và Tôn Tử Không vịn cây cối, đi lên phía trên.

Sở Hoan đi qua cười nói:

- Đỗ tiên sinh, Tử Không, những ngày này vất vả hai người rồi.

- Đại nhân mới là vất vả.

Sau khi đi tới, Đỗ Phụ Công chắp tay cười nói:

- Đại nhân, có phải ta nên chúc mừng ngài trước hay không?

- Ồ?

Sở Hoan mỉm cười nói:

- Mừng từ đâu tới?

- Đổng Thế Trân và Đông Phương Tín bỏ mình, đại nhân mất đi hai tảng đá cản đường, đây là mừng thứ nhất. Bình Tây Quân thoát khỏi lòng bàn tay Chu đảng, uy hiếp lớn nhất tiêu trừ, đây là mừng thứ hai, Bùi Tiên Sinh mới xây Cấm Vệ Quân, nghe nói hết thảy đều thuận lợi, đây là mừng thứ ba, mừng thứ tư này…

Đỗ Phụ Công chỉ công trường dưới núi:

- Công trường đại nhân vẫn luôn quan tâm đã làm xong, không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng năm ngày, sẽ có thể khởi công chế tạo muối mới. Bốn việc mừng tập trung, Đỗ mỗ sao có thể không chúc mừng đại nhân!

Sở Hoan cười ha ha nói:

- Kỳ Hồng, thật sự phải mang theo Bạch Hạt Tử tới đây nghe một chút, để hắn học ăn nói làm sao, ngươi xem những lời này của Đỗ tiên sinh, quá là vỗ mông ngựa, nhưng sao nghe vào tai lại thư thái như thế?

Mọi người nhất thời cười ha ha, Tôn Tử Không ở bên liền nói:

- Sư phụ, những ngày qua Đỗ tiên sinh thật sự khổ cực, công trường xây dựng, mọi việc ngổn ngang, đều không đơn giản, rất nhiều chuyện đều là Đỗ tiên sinh tự mình làm, mỗi ngày hắn chỉ ngủ chẳng qua hai canh giờ… có đôi khi liên tục vài ngày chưa từng đi ngủ… !

Thần sắc Sở Hoan thu liễm, chắp tay nói:

- Đỗ tiên sinh, lời dư thừa, ta cũng không nói, ngài chịu khổ rồi.

Đỗ Phụ Công khoát tay nói:

- Đại nhân vạn lần không nên nói như vậy, chuyện lớn như thế, đại nhân có thể giao cho một người đọc sách tay trói gà không chặt như ta, loại khí phách này đã khiến Đỗ mỗ bội phục, đại nhân đã tin được Đỗ mỗ, Đỗ mỗ sao dám không tận tâm tận lực, để báo đáp sự tín nhiệm và coi trọng của đại nhân.

Sở Hoan nắm cánh tay Đỗ Phụ Công, mỉm cười nói:

- Tiên sinh, nói thật đây chỉ là bắt đầu, sau này còn rất nhiều chuyện phải làm phiền ngài, đến lúc đó ngài cũng đừng nói ta ngược đãi ngài!

Đỗ Phụ Công cũng cười nói:

- Chỉ cần Đỗ mỗ chịu được, chắc chắn cố gắng đền đáp.

Gã giơ tay lên nói:

- Đại nhân, không bằng vào trong công trường xem một cái, xem có chỗ gì không ổn, cũng tiện kịp sửa chữa. Đỗ mỗ chuẩn bị năm ngày sau bắt đầu lấy quặng chế muối, không biết ý đại nhân thế nào?

- Công trường này, là một phần của Tân Diêm Cục, Đỗ tiên sinh ngài là Tổng quản của Tân Diêm Cục, công trường cũng nằm trong phạm vị quản lý của ngài, lúc nào khởi công, đương nhiên dựa theo ý của Đỗ Tổng quản ngài.

Sở Hoan mỉm cười nói:

- Đỗ Tổng quản, mời dẫn đường!

Xuống núi, tiền vào trong công trường, Sở Hoan liên tục gật đầu hỏi:

- Đỗ Tổng quản, năm ngày sau khởi công, thứ cần chuẩn bị, phải chăng đều đã chuẩn bị tốt?

- Bẩm đại nhân, lúc thi công công trường, tìm một đám dân phu, họ đều ra sức làm việc, thật ra hai ngày gần đây ta nghe họ nghị luận sau lưng, nói công trình này hoàn thành, họ lại phải tìm chỗ lao động tay chân tìm cơm ăn.

Đỗ Phụ Công khẽ nói:

- Ta suy nghĩ, những người này đều là dân chúng lương thiện, rất nhiều người còn phải nuôi sống già trẻ trong nhà, hiện giờ tìm việc làm ở Tây Quan cũng không dễ dàng, nếu có thể đại khái để các công nhân thi công công trường lưu lại, để họ trực tiếp làm việc ở công trường, thứ nhất bớt đi một lần chiêu mộ công nhân, thứ hai cũng để họ có một công việc sinh tồn.

Sở Hoan lập tức gật đầu nói:

- Chủ ý này của Đỗ Tổng quản rất tốt, vốn chế tạo muối mới này, cho dù tìm công nhân khác cũng đều phải bắt đầu từ đầu, không có công nhân thuần thục, đã như vậy trực tiếp giữ họ lại, bọn họ muốn đi cứ việc để cho họ đi, người muốn lưu lại làm việc, chúng ta cho họ đãi ngộ tốt, không bạc đãi họ là được.

Đỗ Phụ Công cười nói:

- Đại nhân đã đồng ý, chúng ta cứ làm như vậy đi, chắc hẳn họ biết tin tức này sẽ vô cùng vui mừng.

Gã dừng một chút, mới hỏi:

- Công trường khởi công, thật ra vấn đề lớn không có, nhưng có một chuyện, cùng một nhịp thở với điều này, Đỗ mỗ chỉ có thể mạo muội xin hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK