Mục lục
[Dịch] Quốc Sắc Sinh Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hoan nhíu mày, lộ vẻ kinh ngạc nói:

- Hiên Viên tướng quân, ngài nói là, hộ vệ thân tín nhất bên người Phong Tướng quân, danh chấn Tây Bắc Thập tam Thái Bảo bên trong, không ngờ xuất hiện nội ứng?

Hiên Viên Thiệu gật đầu:

- Chính là được Phong Tướng quân tín nhiệm, Thập tam Thái Bảo mới có thể trước đó từ miệng Phong Tướng quân đã biết lộ trình xuất quân, cũng phải là người như thế, mới có thể tiết lộ cho người Tây Lương biết trước lộ trình để thiết lập cạm bẫy. Nếu không phải là người được Phong Tướng quân tín nhiệm, thì làm sao biết được hành tung của Phong Tướng quân.

Y dừng một chút, mới nói tiếp:

- Thập tam Thái Bảo là đội thân vệ của Phong Tướng, nghe nói mỗi lần Phong Tướng quân hành động, Thập tam Thái Bảo đều theo sát bên cạnh, tuyệt sẽ không rời khỏi. Thường Thiên cốc đánh một trận, tất nhiên là kịch liệt phi thường. Thập tam Thái Bảo cũng nhất định là cùng Phong Tướng quân cùng sinh cùng tử. Phong Tướng quân đã chết trận, Thập tam Thái Bảo như thế nào lại cầu sống? Dựa theo lẽ thường, Thập tam Thái Bảo tuyệt đối không thể có một người vứt bỏ Phong Tướng quân. Bọn họ khi còn sống, hộ vệ ở bên người Phong Tướng quân, sau khi chết nhất định thi thể cũng phải ở cùng một chỗ với Phong Tướng quân. Nhưng thi thể Huyết Lang không thấy tung tích, nếu còn sống, cũng không thấy hắn trở về Tây Bắc quân. Vậy chỉ có thể chứng minh, hắn là nội ứng bán đứng Phong Tướng quân và Thập tam Thái Bảo, nếu không đoán sai, Huyết Lang hiện giờ đang ở Tây Lương!

Sở Hoan như thoáng chút suy nghĩ, cuối cùng khẽ gật đầu nói:

- Hiên Viên tướng quân nói cũng không phải không có lý, như thế xem ra, Huyết Lang rất có thể là nội ứng.

Hiên Viên Thiệu nhìn chằm chằm vào mặt Sở Hoan, chăm chú hồi lâu, rốt cục nói:

- Nghe nói Phong Tướng quân coi Thập tam Thái Bảo như con đẻ của mình, Huyết Lang vì bản thân tư lợi, lại bán rẻ Phong Tướng quân và mười hai huynh đệ cùng hắn sớm chiều sinh tử, Sở đại nhân, ngươi nói người như vậy có phải hay không phải chém thành trăm ngàn mảnh?

Sở Hoan ngẩng đầu nhìn ánh trăng, bình tĩnh nói:

- Có lẽ như thế!

- Huyết Lang nếu cũng chết đi, lại không biết hắn có mặt mũi nào gặp Phong tướng quân và mười hai Thái Bảo khác dưới cửu tuyền.

Hiên Viên Thiệu cũng ngẩng đầu nhìn ánh trăng, hỏi:

- Sở đại nhân, nếu cơ duyên xảo hợp, ngươi có thể gặp Huyết Lang, ngươi sẽ làm như thế nào?

Sở Hoan hơi trầm ngâm, rồi hỏi ngược lại:

- Hiên Viên tướng quân sẽ làm như thế nào?

Hiên Viên Thiệu bình tĩnh nói:

- Có thể mưu hại Phong Tướng quân, hạng người đại ác như thế, chính là mục tiêu của mũi tên của ta. Bổn tướng nếu gặp hắn, chắc chắn một mũi tên bắn giết hắn!

Sở Hoan thản nhiên cười nói:

- Tướng quân dũng mãnh phi thường, chỉ trông mong Huyết Lang nếu còn sống, không nên đụng phải Tướng quân.

Hiên Viên Thiệu như cười như không, hỏi:

- Sở đại nhân chớ không phải không muốn giết Huyết Lang?

- Dĩ nhiên muốn.

Sở Hoan nghiêm túc nói:

- Nếu quả thật chính là Huyết Lang bán rẻ Phong Tướng quân, Sở mỗ bụng làm dạ chịu, tất nhiên sẽ chính tay đâm Huyết Lang!

Hiên Viên Thiệu cười nhẹ một tiếng, mới nói:

- Sở đại nhân lần này đi sứ Tây Lương, không bằng lưu tâm một chút, xem Huyết Lang có hay không thật sự đang ở Tây Lương.

- Sở mỗ tự nhiên sẽ âm thầm điều tra.

Sở Hoan vuốt cằm nói:

- Chỉ có điều nếu hắn thật sự bán rẻ Phong Tướng quân, nhất định sẽ là kỳ nhân, cho dù ở Tây Lương, cũng sẽ ẩn mà không ra, muốn tra được tung tích của hắn, chỉ sợ là vô cùng khó khăn.

Hiên Viên Thiệu đánh giá Sở Hoan vài lần, nhoẻn miệng cười, ngẩng đầu nhìn trăng rằm, cũng không nói them lời nào.

Chợt nghe từ trong Quang Minh Điện truyền đến tiếng thái giám kêu:

- Quần thần nhập điện dự tiệc.

Các thần tử chờ bên ngoài Quang Minh điện ngoại lập tức sửa sang lại xiêm y, nối đuôi nhau mà vào. Quốc yến đều có số ghế, mọi người đều rõ ràng chính mình nên ngồi ở đâu, Sở Hoan ở dưới sự hướng dẫn của thái giám chấp lễ, cũng ở trong điện khoanh chân mà ngồi.

Nếu bàn về chức quan, điện này tự nhiên không có vị trí của hắn, nhưng hắn đã là Phó sứ, lại là Tử tước, nên cũng có thể có ghế ngồi. Trước mặt hắn, chính là Tiết Hoài An.

Hiên Viên Thiệu phụ trách thủ vệ trong cung, không ngồi vào vị trí.

Trong điện xếp gần trăm chỗ ngồi, trái phải ba hàng, ngồi đầu cùng bên trái là đúng là Hán Vương Doanh Bình, sau đó đến Doanh Nhân. Thái Tử vẫn như cũ chưa từng tham gia quốc yến, nên phía dưới Doanh Nhân, là An Quốc Công Hoàng Củ quyền thế nghiêng trời lệch đất..

Trọng thần trong triều, ngoại trừ những người rất đặc biệt, tỷ như Nghĩa Quốc Công Hiên Viên Bình Chương, tỷ như Trấn quốc Đại tướng quân Lôi Cô Hành, những người khác gần như đều trình diện hết.

Sở Hoan ngồi ở hàng bên phải, vừa khéo gần như đối mặt với Doanh Bình bên kia, rốt cuộc lần này hắn đã có thể trực diện nhìn Doanh Bình, thấy Doanh Bình mày kiếm mắt sáng, làn da trắng nõn, hình dáng cực đẹp, trong lòng cũng có chút kinh ngạc, không thể tưởng được Đại Tần Tam hoàng tử lại là một nam nhân tuấn mĩ như thế, thậm chí ngay cả nữ nhân cũng khó có thể bằng.

Vị trí đầu tiên bên phải, tất nhiên là dành cho sứ thần Tây Lương.

Cũng may người Tây Lương không bắt chúng thần đợi lâu, sau một lát, Tây Lương Chính sứ Ma Ha Tàng và Tây Lương Phó sứ Cổ Tát Hắc Vân cũng đã đi theo thái giám chấp lễ vào Quang Minh Điện ngồi xuống.

Quốc yến mặc dù có chữ “nước” trong đó, nhưng chưa bao giờ bàn quốc sự, chủ yếu là ăn uống, mặt khác, là thưởng thức nghệ thuật, biểu diễn cho ngoại sứ xem.

Tây Lương Chính, Phó sứ sau khi ngồi xuống, khi, Hoàng đế Bệ hạ rất nhanh cũng liền đi ra, quần thần đứng dậy, đợi khi Hoàng đế Bệ hạ ngồi xuống, lúc này mới đều ngồi xuống. Mà Cận Vệ quân Chỉ huy sứ Hiên Viên Thiệu lúc này mới xuất hiện, đứng ngay sau lưng Hoàng đế Bệ hạ, giống như một pho tượng đã đóng băng hàng ngàn năm.

Hồng Lư Tự khanh Triệu Tuyên thật vất vả mới tìm được cơ hội thể diện, tự nhiên là ân cần chu đáo, đợi Hoàng đế ngồi xuống, phất tay chỉ bảo vũ cơ đi lên hiến vũ.

Nhóm vũ cơ một đám dáng người thướt tha, như áng mây, đều dùng một dải lụa màu xanh che gương mặt khiến người ta không thấy rõ dung nhan, nhưng quần áo của các nàng thì vô cùng diễm lệ, khi múa, vòng eo mảnh mai vặn vẹo, ngẫu nhiên lộ ra một chút da thịt trắng bóc, trong điện, tiếng cổ nhạc cũng đã bắt đầu vang lên nhịp nhàng cùng vũ điệu của các vũ cơ.

Tay áo trong như nước, nhóm vũ cơ uốn éo tay áo, trên đại điện trong lúc nhất thời cũng là xuân sắc chọc người, không khí náo nhiệt. Vũ cơ trong cung không phải ai cũng được chiêm ngưỡng. Bọn họ đều là những mỹ nữ tuyệt sắc tuyển chọn vào cung từ lúc còn nhỏ, trải qua nhiều năm huấn luyện vũ kỹ, mỗi động tác đều cực kỳ mềm mại, khiến người xem tâm thần nhộn nhạo.

Có vẻ xinh đẹp dịu dàng có dáng người quyến rũ, lại thêm dải lụa xanh mỏng tang phất lên lúc mờ lúc tỏ, khiến cho người ta có cảm giác đang ngắm một đóa hoa trong sương trong nước trong ánh trăng rằm mông lung huyền ảo. Tuy nói ở đây đều là quan to hiển quý của đế quốc, mỗi người trong phủ đều không thể thiếu thê thiếp xinh đẹp, nhưng nhìn vẻ quyến rũ động lòng người lại không thể thấy diện mạo thật, chỉ mơ hồ đoán ra qua dáng người mềm mại, không ít đại thần sinh tâm lý đứng núi này trong núi nọ.

Không ít đại thần mặt mỉm cười, cao hứng phấn chấn, ngược lại, Ma Ha Tàng lại hồ như đối với đám vũ cơ xinh đẹp này không có bất kỳ hứng thù nào, thái độ lạnh nhạt.

Đây là quốc yến thiết lập vì sứ thần Tây Lương, tất nhiên không thiếu được màn mời rượu Ma Ha Tàng và Cổ Tát Hắc Vân. Thái Tử không có mặt, Hán Vương lớn nhất, y nâng ly rượu đầu tiên hướng Ma Ha Tàng mời rượu. Ma Ha Tàng cũng nâng chén đón chào, đợi sau khi Hán Vương mời rượu xong, các thần tử cũng đều nhất nhất mời rượu, điều này còn thật sự không phải là kính ý đối với Ma Ha Tàng sao? Trên thực tế Tần quốc, các đại thần đối với Ma Ha Tàng đều không có hảo cảm, thay nhau mời rượu, nhưng trong lòng đều tồn tại một tâm tư, chỉ trông mong tại Quang Minh Điện ép Ma Ha Tàng quá chén, nếu là Ma Ha Tàng thật sự ở Quang Minh Điện say rượu bét nhè, làm trò cười cho thiên hạ, không thể nghi ngờ là tổn hại rất lớn đến quốc thể Tây Lương.

Vốn quần thần còn lo lắng Cổ Tát Hắc Vân sẽ ở bên cạnh khuyên bảo. Cổ Tát Hắc Vân tuổi trên năm mươi, nhìn qua hết sức điềm đạm, chắc chắn, ai biết quần thần thay nhau mời rượu, Cổ Tát Hắc Vân lại cũng không khuyên bảo Ma Ha Tàng. Mà Ma Ha Tàng hễ ai đến cũng không cự tuyệt. Các thần tử thay nhau ra trận, không ai tính được Ma Ha Tàng uống bao nhiêu rượu, nhưng Ma Ha Tàng không hề có chút gì là say cả, thần thái tự nhiên, ngẫu nhiên bất chợt có lúc nào đó mắt còn lộ ra ánh nhìn khinh thường. Đến lúc này, quần thần rốt cục hiểu được, Ma Ha Tàng tửu lượng quả nhiên là rất lớn, ngàn chén chưa chắc đã không ngã, nhưng trăm chén không say thì tuyệt đối có năng lực.

Hoàng đế rốt cục ngậm cười hỏi:

- Ma Ha Vương tử, kỹ thuật của vũ cơ Đại Tần ta như thế nào?

Ma Ha Tàng cười nói:

- Cũng xem được.

- Hả?

Hoàng đế cười hỏi:

- Xem ra tầm mắt Ma Ha Vương tử rất cao đó. Những vũ cơ này đều là tuyệt sắc của Đại Tần ta, vũ đạo đẹp nhất Trung Nguyên ta.

Ma Ha Tàng lắc đầu cười nói:

- Cũng không phải tầm mắt cao, cũng không phải vũ cơ và vũ đạo Tần Quốc không tốt. Chỉ là Tần Quốc các ngài có câu nói rất hay, đó là trong mắt tình nhân là Tây Thi, đồ đạc trong mắt các ngài là tốt nhất, nhưng trong mắt người Tây Lương chúng ta, thứ của chúng ta mới là tốt nhất.

Thật ra khoảng cách của Sở Hoan và Ma Ha Tảng không tính quá xa, giọng nói của Ma Ha Tàng rất lớn, âm thanh vang dội, tuy rằng tiếng cổ nhạc, nhưng Sở Hoan vẫn nghe được vô cùng rõ ràng những lời này của gã, không khỏi cười khổ một tiếng, hắn nhớ rõ, những lời này là lời mình giáo huấn Ma Ha Tàng thời điểm lần đầu tiên gặp gã ở tửu lâu.

Hoàng đế nghe vậy, thản nhiên cười, Hồng Lư Tự Khanh đã ghé sát qua, cung kính nói:

- Thánh thượng, vi thần còn chuẩn bị một đội tạp nghệ, có thể hợp với khẩu vị Ma Ha Vương tử!

Hoàng đế giơ tay lên nói:

- Cho họ đi lên!

Triệu Tuyên vội cho đám vũ cơ lui, phất tay, sớm có quan viên Hồng Lư Tự truyền đoàn tạp nghệ tới, lập tức, liền thấy một nam tử mặc quần áo vải thô dẫn đầu vào trong điện, quỳ rạp trên mặt đất, cao giọng nói:

- Thảo dân bái kiến Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Trên thực thế, nếu là quan yến bên trong Tần Quốc, không có khả năng để loại tạp nghệ này tiến vào cung đình trình diễn tài nghệ, lần này thiết yến vì người Tây Lương, Hồng Lư Tự Khanh muốn biểu hiện một phen, tất nhiên vắt hết óc tìm cách, để yến hội thành công một chút, suy nghĩ đoàn tạp nghệ này có thể mang tới một chút náo nhiệt cho yến hội, lúc này mới tìm đoàn tạp nghệ tới hiến nghệ.

Hoàng đế phất tay, cho những người này đứng lên, giọng nói trầm thấp mà uy nghiêm:

- Hôm nay sứ thần Tây Lương đang ở đây, các ngươi hiến tất cả bản lĩnh xuất chúng của mình, chỉ cần trẫm vừa lòng, chắc chắn sẽ thưởng lớn!

Tạp nghệ kia tạ ơn, đứng dậy phất tay ra ngoài, ra hiệu đoàn tạp nghệ của mình vào điện hiến nghệ.

Sở Hoan đánh giá đoàn tạp nghệ trong bữa tiệc, trong khỏi kinh ngạc, không ngờ trong đoàn tạp nghệ này có người quen, đúng là hàng xóm Thường Dịch từng gặp ở nhà trọ Hối Duyên trước đây.

Sở Hoan nhớ rõ, lúc mình mới vào kinh thành, từng ở tạm nhà trọ Hối Duyên, cách vách đúng là Thường Dịch, trong trí nhớ ở cùng Thường Dịch còn có một người đàn ông tráng kiện da đen khác, chỉ là gặp mặt một lần, sau đó chưa từng thấy tung tích người đàn ông kia, Thường Dịch lại chủ động tới tiếp xúc vài lần, có vẻ hết sức ân cần.

Sở Hoan nhớ rõ dường như Thường Dịch tự xưng là người làm ăn từ bên ngoài tới kinh thành buôn bán, chỉ là không nghĩ tới việc kinh doanh của gã, không ngờ là một gánh tạp nghệ.

Lại nhớ tới lúc tụ hội ở tửu lâu với Hiên Viên Thắng Tài, nhìn thấy Thường Dịch từng tiếp xúc với một quan viên mập mạp, lúc này không kìm nổi liếc Hồng Lư Tự Khanh Triệu Tuyên, rốt cuộc nhớ tới, quan viên mập mạp gặp ở tửu lâu không ngờ đúng là vị Triệu Tuyên Triệu đại nhân này.

Trách không được lúc thấy bóng lưng Triệu Tuyên ở Ngự thư phòng, cảm thấy hơi quen mắt, chẳng qua lúc đó vẫn nhớ không nổi đã gặp ở nơi nào, lúc này Thường Dịch đột nhiên xuất hiện ở Quang Minh Điện, khiến Sở Hoan nghĩ tới vị quan viên đã thấy kia đúng là Triệu Tuyên.

Bây giờ nghĩ lại, hôm đó Thường Dịch và Triệu Tuyên ở cùng một chỗ trong tửu lâu, tất nhiên là lôi kéo quan hệ với Triệu Tuyên, mục đích cũng là vì hôm nay có thể vào cung trình diễn tài nghệ.

Xem ra Thường Dịch này cũng không phải đầu óc bình thường, gánh tạp nghệ khác cho dù thế nào cũng không nghĩ tới tiến cung hiến nghệ, nhưng Thường Dịch này lại sớm đi thông Triệu Tuyên, lấy được một cơ hội như vậy, nếu gánh tạp nghệ của gã quả thực khiến Hoàng đế vừa lòng trong yến hội hôm nay, như vậy tất nhiên được ban thưởng một số của cải rất lớn.

Lòng có bao nhiêu, đường rộng bấy nhiêu, xem Thường Dịch người này tin tức rất linh thông, vừa biết được sứ đoàn Tây Lương đến kinh, liền biết Hoàng đế muốn thiết yết trong cung, lập tức vận dụng thủ đoạn kết nối Hồng Lư Tự Khanh Triệu Tuyên, ánh mắt người này quả thật rất xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK