Mục lục
Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô cho cả những dược liệu tốt cho dạ dày vào đây sao?”, Tiêu Định Bân khuấy nhẹ bát cháo, ngửi một chút, lúc hỏi câu này, trên mặt anh hiện lên sự khoan khoái dễ chịu.

Cháo A Kiều nấu đều tốt cho dạ dày, A Kiều lại nói anh từng bị xuất huyết dạ dày, nên cần phải dưỡng lại.

Tất cả những thứ này, đều là làm cho anh.

Tuy biết cô đang cố ý nịnh nọt lấy lòng mình, nhưng điều này vẫn khiến anh vui vẻ.

Dư Kiều gật đầu, ‘ừm’ một tiếng.

“Vì cô cảm thấy dạ dày của tôi không khỏe à?”. Anh nhìn với ánh mắt trêu ghẹo, con ngươi lại chứa ý cười.

Dư Kiều lập tức đỏ mặt, ý cười trong mắt anh càng nhiều, cô có chút tức giận, đôi mắt hạnh xinh đẹp mở to nhìn anh, cô lại cúi đầu viết vào giấy.

Viết xong, cô đẩy tờ giấy đến trước mặt đối phương, quay người bưng lên mấy chén đĩa đã trống trơn rồi vào nhà bếp.

Tiêu Định Bân nhìn theo bóng dáng cô cho đến khi không thấy nữa, lúc này mới mở ra tờ giấy.

Trong nháy mắt, sắc mặt anh trầm xuống.

“Bà cụ tuổi đã cao, sức khỏe yếu, cần bồi bổ cho cẩn thận, nên tôi mới bỏ thêm vài vị thuốc dưỡng dạ dày.”

Tiêu Định Bân hoàn toàn không thèm để ý bát cháo kia nữa, mặt mày lạnh cầm tờ giấy đi tới phòng đọc sách trên lầu.

Mười phút sau.

Quản gia vào bếp, nói với Dư Kiều: “A Kiều, cậu chủ bảo cô chuẩn bị chút hoa quả, pha thêm trà rồi mang lên phòng đọc sách.”

Dư Kiều vừa mới bỏ chén đĩa vào máy rửa chén, đang bận lau chùi nhà bếp nên ra hiệu quản gia hãy bảo người khác làm việc này.

“Nhà bếp để người khác dọn dẹp, cô mau đi chuẩn bị, tính tình của cậu thế nào, đâu phải cô không biết, cậu ấy vốn đã không ưa cô rồi.”

Dư Kiều chỉ đành buông giẻ lau, cẩn thận rửa tay rồi lấy hoa quả trong tủ lạnh ra, bắt đầu gọt.

Làm xong tất cả, Dư Kiều bưng lên lầu, khi tới bên ngoài thư phòng, cô nhẹ nhàng gõ cửa.

“Vào đi.”

Dư Kiều đẩy cửa bước vào.

Tiêu Định Bân đang ngồi sau chiếc bàn lớn, tay áo xắn đến khuỷu tay, hai chiếc khuy áo bị mở bung ra để lộ mảng da màu mật ong săn chắc, do đang giải quyết việc công ty nên anh đeo một cặp kính gọng vàng chống ánh sáng xanh, tạo thêm khí chất ôn hòa như ngọc.

Dư Kiều đi đến bên bàn, đặt hoa quả và trà xuống rồi định quay người rời đi.

“A Kiều, cô đến chỗ giá tìm giúp tôi một quyển sách.”

Dư Kiều không còn lựa chọn nào khác, đành đi đến chỗ chiếc giá sách chiếm chọn cả một mặt bức tường.

Tiêu Định Bân nói tên sách: “Quyển ở kệ thứ tư, thứ mười một bên trái.”

Kệ sách thứ tư quá cao, Dư Kiều không với tới nên bèn kéo chiếc ghế qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK