Mục lục
Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà phản ứng vừa rồi của Dư Văn Xương rõ ràng có tật giật mình.

Dư Kiều cố giữ không rơi nước mắt, sau đó chạy như điên trong màn đêm tối tăm.

Không biết chạy bao lâu sau, mãi tới khi mệt lử thì cô mới dừng lại.

Cô chầm chậm ngồi xuống rồi ôm chặt lấy hai gối.

Cô thật muốn khóc thật đã một trận trong đêm tối tĩnh lặng, nhưng đến khóc mà cũng không phát ra tiếng được.

Ngày hôm sau.

Tiêu Phượng Nghi và Tiêu Bình Sinh đã chuyển từ nhà cũ về biệt thự của Tiêu Định Bân.

Dư Tiêu Tiêu thân thiết khóc tay Tiêu Phượng Nghi rồi nói: “Bà ơi, bà cứ yên tâm ở lại đây bao lâu cũng được, cháu đang thấy nơi này rộng với trống trải quá…”

Tiêu Phượng Nghi vỗ vào tay cô ta rồi mỉm cười.

“Bà nhớ nhà mình có một đầu bếp họ Lý, tài nấu nướng cũng được, nhất là món cá liệp hồng…”

Tiêu Phượng Nghi hỏi Tiêu Định Bân: “Sau khi bà về nhà chồng, lần nào về đây cũng nhớ món cá ấy”.

“Bà ơi, vừa hay hôm nay có món cá ấy, để cháu dặn người nấu cho bà”, Dư Tiêu Tiêu đã biết vị trí của người bà này trong nhà họ Tiêu nên hết mực lấy lòng.

“Phải để thím Lý kia làm cơ”.

Nụ cười trên mặt Dư Tiêu Tiêu cứng đờ, cô ta nhìn Tiêu Định Bân: “Bà ơi, thím Lý không còn ở đây nữa rồi ạ…”

Tiêu Định Bân kể vắn tắt lại câu chuyện, còn Tiêu Phượng Nghi thì luôn miệng nói tiếc quá.

“Bà ơi, giờ đầu bếp mới nấu cũng ngon lắm, hay bà cứ ăn thử xem sao ạ?”

Tiêu Phượng Nghi lắc đầu nói: “Thôi, người khác không nấu ra vị ấy được đâu”.

Tiêu Định Bân chợt gọi quản gia vào: “A Kiều đang làm gì đấy, bảo cô ta xuống bếp đi”.

“Định Bân… Anh tìm A Kiều làm gì?”, Dư Tiêu Tieu lập tức cuống lên, trong giọng nói cũng mang vẻ đề phòng.

Tiêu Phượng Nghi chợt liếc cô ta.

“A Kiều từng làm món cá ấy, thậm chí còn nấu ngon hơn thím Lý, chẳng mấy khi bà mới về nước một chuyến, có mỗi chuyện này anh cũng không làm cho bà được thì chán quá”.

“Nhưng mà A Kiều…”

“Cứ để cô bé ấy nấu thử đi”, Tiêu Phượng Nghi quyết định ngay, Tiêu Bình Sinh thì hào hứng nhướn mày.

Cô gái câm kia đúng là không đơn giản.

Dư Tiêu Tiêu đành im miệng, nhưng vẫn cắn răng với vẻ không cam tâm.

Sao Dư Kiều cứ ám cô ta mãi thế không biết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK