Mục lục
Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô Lý nhận bánh xong thì mang vào nhà ăn, sau đó cất tạm trong tủ lạnh, chờ các bé ngủ trưa dậy sẽ cho ăn bữa phụ.

Các bé đều thích bánh gato, nhất là bánh do Dư Kiều làm thì càng khiến các bé mê hơn. Cô làm bánh thành đủ mọi hình dạng động vật, thậm chí còn làm cả hình công chúa.

Khi cô Lý mang bánh ra, cả lớp học như bùng nổ, các bạn nhỏ đều vỗ tay hoan hô.

Tiêu Dự An lại không thèm nhìn lấy một cái, cậu bé không hề thích đồ ngọt chút nào.

Bây giờ trong đầu cậu bé chỉ có đúng một suy nghĩ, không biết sau giờ học, Tô Tô có đến đón Tô Nhất Niệm hay không?

“Tiêu Dự An, cậu không ăn à?”

Tô Nhất Niệm thấy Tiêu Dự An không thèm nhìn bánh ngọt thì bĩu môi, tức giận nói: “Đây là bánh do mẹ tớ làm đấy, tớ còn dặn mẹ làm thêm một phần để cho cậu hai cái đó”.

Tiêu Dự An chợt nhìn Tô Nhất Niệm, sau đó lại ngoảnh nhìn hai chiếc bánh ngọt trên bàn.

Một cái là hình con ngựa, một cái là hình hoàng tử.

Cậu bé cầm tinh ngựa.

Đến chuyện này Tô Tô cũng biết, còn làm riêng bánh này cho cậu bé, Tiêu Dự An không khỏi thấy ngọt ngào. Làm sao bây giờ, càng ngày cậu bé càng thích Tô Tô rồi.

Tô Nhất Niệm mở hộp bánh của mình ra, bánh của cô bé cũng là hình con ngựa, nhưng là kiểu mà các bé gái thích.

Tiêu Dự An nhìn bánh của Tô Nhất Niệm, sự vui thích trong lòng lập tức giảm một nửa.

“Của cậu cũng hình ngựa à?”

“Ừ, tớ cầm tinh ngựa mà, cho nên mẹ đã làm bánh hình ngựa cho tớ”.

Tô Nhất Niệm cầm nĩa lên bắt đầu ăn bánh, sau đó say mê nói: “Bánh mẹ làm đúng là ngon nhất trên đời”.

Tiêu Dự An cười khẩy nói: “Không tin”.

“Cậu ăn thử đi?”

“Thử thì thử”.

Tiêu Dự An cầm nĩa lên rồi xiên một miếng bánh cho vào miệng.

Mùi thơm ngậy của bơ sữa tan trong miệng đánh thức mọi giác quan.

Tiêu Dự An cứ thế xiên thêm bánh bỏ vào miệng, loáng cái cậu bé đã ăn hết hai miếng bánh từ bao giờ.

Tô Nhất Niệm giơ tay chọc vào má trêu cậu bé: “Dự An là con mèo tham ăn…”

Tiêu Dự An nhìn hai cái hộp trống không trước mặt rồi lại nhìn cái bụng tròn xoe của mình, lần đầu tiên trong đời, cậu bé thấy hơi ngại ngùng.

“Nhưng cậu ăn hết cũng là điều bình thường thôi, bánh hay đồ ăn do mẹ tớ làm đều ngon nhất trên đời mà. Lần nào, tới với dì Gia Nam cũng ăn no căng bụng như cậu…”

Tiêu Dự An vô thức hóp bụng lại.

Nhưng cậu bé vẫn nhướn mày rồi tỏ vẻ không tin: “Chém gió vừa thôi”.

“Cậu không tin thì cứ thử là biết, mẹ tớ nấu ăn siêu nhất thế giới đấy!”

Tô Nhất Niệm rất ghét người khác nghi ngờ Dư Kiều nên lập tức nói ngay.

Tiêu Dự An cau mày, bày ra vẻ ngẫm nghĩ một lúc mới nói: “Nói chung là tớ không tin, trừ khi tớ được ăn thử đồ do mẹ cậu nấu thì mới tin được”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK