Mục lục
Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“A Kiều, em làm gì thế, sao em lại moi rác ra làm gì, bẩn quá, vứt đi em...”, Dư Tiêu Tiêu vội bịt mũi nói.

Dư Kiều chẳng thèm liếc cô ta cái nào.

Tiêu Bình Sinh nhìn Dư Kiều, trong lòng đang suy nghĩ điều gì đó.

Dư Kiều cầm miệng túi ra khỏi nhà bếp, lại chạy tới chỗ bàn viết một dòng.

“Trong túi này chứa Khiên Ngưu Tử, anh có thể phái người kiểm tra dấu vân tay trên miệng túi, đối chiếu thì sẽ biết thủ phạm là ai!”

Tiêu Định Bân đọc xong dòng này thì nhìn Dư Kiều một cái, sau đó gọi trợ lý vào: “Đích thân anh mang đi kiểm tra cho tôi, dùng tốc độ nhanh nhất!”

Giang Nguyên vâng dạ, cất kỹ túi rồi nhanh chóng rời khỏi nhà họ Tiêu.

Hà Thúy lúc này đã biến sắc, không khỏi nhìn sang Dư Tiêu Tiêu.

Dư Tiêu Tiêu trừng mắt cô ta một cái lúc không ai chú ý, sau đó Hà Thúy mới rũ đầu xuống.

Giang Nguyên nhanh chóng dẫn theo chuyên gia phân tích vân tay quay lại, người trong bếp đều bị thu thập dấu vân tay.

Tới phiên Hà Thúy, tay cô ta run lẩy bẩy, mặt mày tái nhợt.

Dư Kiều thì bình tĩnh thản nhiên.

“Cậu chủ, khoảng nửa tiếng sau sẽ có kết quả đối chiếu!”

Tiêu Định Bân gật đầu, nói với Giang Nguyên: “Bà cô hiếm khi về nước thế mà lại phải chịu khổ ở nhà tôi, sau khi điều tra rõ ràng, anh phải xử lý thủ phạm đàng hoàng!”

“Vâng thưa cậu chủ, xin cậu yên tâm!”, Giang Nguyên cười gằn: “Dám ra tay với bà cô của chúng ta, dù không đánh chết được thì tôi cũng không thể để kẻ đó yên ổn!”

Hà Bích vốn đang sợ lắm rồi, sau khi nghe câu Giang Nguyên nói xong thì không khỏi mềm nhũn hai chân, sau đó ngồi phịch xuống đất.

Giang Nguyên trông nhỏ nhắn, tầm thường nhưng lại là một trong những người được Tiêu Định Bân tin tưởng nhất, hơn nữa còn nổi tiếng là bụng dạ nham hiểm. Nghe nói là ông cụ đã đích thân dặn dò, mục đích là rung cây doạ khỉ, để người định hại Tiêu Định Bân phải từ bỏ ý định xấu.

Hà Thuý ngồi xuống thì trái tim của Dư Tiêu Tiêu cũng suýt nhảy ra khỏi lồng ngực.

Đúng là thứ vô dụng, nhỡ ả mà khai ra cô ta thì…

“Cô sao thế?”, Tiêu Định Bân nhìn Hà Thuý rồi lạnh giọng hỏi.

Song, người Hà Thuý run lẩy bẩy rồi nhìn sang Dư Tiêu Tiêu: “Cô…”

“Cô định bảo cô không liên quan chứ gì?”, Dư Tiêu Tiêu lập tức ngắt lời Hà Thuý: “Hà Thuý, tôi thật sự không ngờ cô lại có ý nghĩ như vậy đấy, cô ăn gan hùm mật gấu à?”

“Cô Dư, tôi, tôi…”

“Tôi biết rồi, thím Lý không ở đây, cô muốn tiếp quản việc nhà bếp nhưng sợ A Kiều tranh mất việc nên hôm nay mới cố ý giở trò đúng không?”

Dư Tiêu Tiêu liên tục lắc đầu: “Hà Thuý, cô làm như vậy thì có nghĩ tới chồng với con trai của mình không? Cô tưởng mình có thể trót lọt được à?”

Hà Thuý như bị câu nói của Dư Tiêu Tiêu đâm trúng tim đen, toàn thân cô ta run lên bần bật, sau đó đột nhiên như mất hết sức lực mà ngã xuống đất: “Cậu chủ, xin cậu tha cho tôi, tôi nhất thời hồ đồ nên mới làm ra chuyện ngu xuẩn thế này…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK