Mục lục
Người vợ câm của Tiêu tổng - Dư Kiều (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Biết, tôi biết”.

“Đừng có nghĩ đến việc giở trò, cũng đừng nghĩ chơi xấu tôi, bà có thể thử xem, Định Bân và ông chủ nghe bà, hay là nghe lời của ân nhân cứu mạng là tôi”.

“Tôi không nói lung tung, cô Dư yên tâm đi, tôi không muốn chết, tôi sẽ không nói lung tung đâu”.

Dư Tiêu Tiêu hài lòng gật đầu: “Cút đi”.

Thím Lý đứng lên từ mặt đất, khập khiễng rời khỏi tầng hầm.

Bà đã ở nhà họ Tiêu nhiều năm, có thể nói là nhìn thấy Tiêu Định Bân lớn lên, hiện giờ bà không cẩn thận ngã bị thương ở chân, muốn từ chức về quê tịnh dưỡng, Tiêu Định Bân đương nhiên sẽ đồng ý ngay, không chỉ như thế, còn trả cho bà một khoản tiền thưởng hậu hĩnh.

Thím Lý rời khỏi nhà họ Tiêu ngay tối hôm đó.

Chỉ là rất không may, ngày hôm sau liền truyền đến một tin dữ.

Chiếc xe taxi thím Lý ngồi tối hôm đó gặp chuyện ngoài ý muốn trên đường đi, đâm vào lan can rơi xuống vực núi.

Xe đã nổ tung trong lúc lăn xuống, cháy thành tro tàn, thím Lý và người lái xe ngay cả thi thể cũng không nguyên vẹn.

Trên dưới nhà họ Tiêu đều hết sức kinh ngạc, Tiêu Định Bân vô cùng tự trách, đặc biệt phái người đi hỗ trợ lo liệu chuyện tang lễ, tổ chức tang lễ cực kỳ long trọng.

Anh còn mua cho con trai con dâu của thím Lý một căn nhà ba phòng ngủ hai phòng khách trong trung tâm thành phố ở quê nhà, trên dưới nhà họ Lý đều vô cùng cảm kích.

Chuyện của thím Lý kết thúc, vết thương của Dư Kiều cũng dần dần lành lại.

Chỉ là vết thương trên mặt vẫn luôn lở loét, nhiễm trùng lặp đi lặp lại nhiều lần, mãi cho đến hiện tại, khó khăn lắm mới khép lại, vết sẹo cực kỳ đáng sợ.

Ngày hôm đó sau khi Dư Tiêu Tiêu đuổi theo thím Lý rời khỏi, buổi tối quả nhiên có bác sĩ rút đến lấy máu của Dư Kiều.

Chỉ là cơ thể cô quả thực quá yếu, lượng máu hút ra được không nhiều.

Hôm đó Dư Kiều cũng đã nghe thấy tiếng nói chuyện giữa Dư Tiêu Tiêu và thím Lý, vẫn luôn lo lắng cho an nguy của bà, nhưng cô bị nhốt trong tầng hầm, lại thật sự không có được chút tin tức nào.

Đợi đến một tuần sau cô được thả ra, mới vừa biết được thím Lý gặp tai nạn xe trên đường về quê dưỡng lão, đã mất rồi.

Sau khi đến nhà họ Tiêu, thím Lý là người đối xử tốt nhất với cô.

Cô bị phạt roi rồi nhốt dưới tầng hầm, người tới thăm mang nước đến cho cô cũng chỉ có một mình thím Lý.

Phần ân tình này, Dư Kiều không nói, nhưng sẽ ghi nhớ trong lòng suốt đời.

Cái chết của thím Lý tuyệt đối không phải chuyện ngoài ý muốn.

Ngày hôm đó bà đã nghe thấy bí mật lớn của Dư Tiêu Tiêu, Dư Tiêu Tiêu sao có thể để quả bom nổ chậm như bà sống sót tạo thành mối đe doạ cho cô ta?

Dư Kiều hiểu rõ tất cả những điều này, cô dám khẳng định, cái chết của thím Lý nhất định là Dư Tiêu Tiêu động tay chân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK