Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1393: Ý định. (2)

Bắc Minh Lai Phong nói:

Tọa độ tinh chuẩn đã bị Liêu thành chủ không cẩn thận làm tổn hại rồi, nhưng vị trí đại khái đã tính ra được, tuyệt đối không sai đâu. Ta dự tính thời gian đi ngắn thì ba tháng, nhiều thì một năm a.

Người nọ lộ ra thần sắc suy nghĩ, nói:

Lai Phong công tử đoán chừng cũng quá lạc quan rồi, dùng quang cảnh hải đồ vừa rồi biểu hiện, không biết bao nhiêu vạn dặm đường biển, nếu không có truyền tống chi trận, sợ rằng vài năm cũng chưa hẳn tới được a!

Tất cả mọi người đều có quan điểm này, nhao nhao gật đầu, bọn hắn đã ở bên bờ Đông Hải hồi lâu, hiểu rất rõ về Đông Hải, sợ rằng Thiên Võ Giới không ai qua được bọn hắn. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bắc Minh Lai Phong đồng ý với quan điểm của Liêu Dương Băng, tìm những người này tới hiệp thương.

Bắc Minh Lai Phong khẽ cười nói:

Nếu là phi hành bình thường, tự nhiên phải cần đến mấy năm thậm chí lâu hơn. Nhưng hành động lần này ta sẽ xin gia tộc một chiếc chiến hạm cửu giai — Tà Diễm, dùng tốc độ của chiến hạm Tà Diễm, coi như là kéo dài qua toàn bộ Đông Hải thì nhiều nhất chỉ một năm là cùng.

Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, nguyên một đám khiếp sợ không thôi, ngay cả Lý Vân Tiêu cũng hơi hơi biến sắc, xem ra Bắc Minh Huyền Cung quả thật đã coi Bắc Minh Lai Phong là cung chủ tương lai rồi a!

Chiến hạm cửu giai là huyền khí phi hành đỉnh cấp mà chỉ có thất đại thế lực siêu cấp và hai đại thánh địa mới có được, giá trị cực kỳ cao, uy lực cũng lớn đến kinh người, trong chiến tranh quy mô lớn, cơ hồ là tồn tại trí mạng.

Ngoại trừ bản thân thất đại thế lực siêu cấp, bất luận môn phái nào, nếu l có một chiếc chiến hạm cửu giai lâm không oanh kích, vậy thì toàn bộ tông môn tuyệt đối sẽ hóa thành một mảnh phế tích, nhân số tổn thương chưa nói đến, ít nhất tất cả linh khí đều sẽ bị đánh tán loạn, rốt cuộc không cách nào lập tông được nữa.

Nếu muốn trở thành thế lực siêu cấp, điều kiện cơ bản nhất chính là có lực lượng chống cự được chiến hạm cửu giai.

Xem ra Bắc Minh Lai Phong đã hạ quyết tâm rồi, phải dựng nên uy phong và khí thế bá chủ một phương tương lai, thấy vẻ yên tĩnh và khiếp sợ của đám người, trong mắt của hắn nhịn không được lộ ra vẻ đắc ý.

Lý Vân Tiêu nói:

Nếu có chiến hạm cửu giai, hơn nữa biết rõ tọa độ thì thời gian quả thật sẽ không quá lâu. Nhưng Đông Vực Tiên Cảnh mở ra chỉ còn nửa tháng, chẳng biết lúc nào ra biển đây?

Bắc Minh Lai Phong nói:

Tiên Cảnh mở ra là việc rất khó gặp, tự nhiên không thể bỏ qua. Căn cứ theo trước đó mà xem, thời gian Địa Lão Thiên Hoang mở ra bình thường đều chừng ba tháng, mà chuyện di chỉ Vương cung Đông Hải cũng không vội ở nhất thời. Một tháng sau khi Tiên Cảnh đóng cửa liền đi đi.

Liêu Dương Băng cũng khẽ gật đầu nói:

Như thế rất tốt, như vậy thời gian để mọi người chuẩn bị cũng nhiều hơn, Đông Vực Tiên Cảnh ta cũng không muốn bỏ qua đâu. Hơn nữa ta và Lai Phong công tử sau khi thương nghị đã đạt thành nhận thức chung, đó chính là người ra biển lần này tu vị thấp nhất cũng phải là Võ Hoàng, cặn bã dưới Thất Túc cảnh cũng đừng đến khiến người xấu hổ.

Chúng người thương hội đều liên tục gật đầu, như vậy tính ra, ít nhất còn có ba bốn tháng, bọn hắn cũng tiện báo cáo lên trên, bắt tay vào chuẩn bị tất cả. Mà thiết trí tu vị cấp bậc Võ Hoàng cũng phi thường hợp lý.

Chuyện thương nghị đã không sai biệt lắm, mọi người cũng bắt đầu lục tục rời đi, về phần chuyện thương hội Tử Vân không ai dám mở miệng nói tới nữa, chỉ có thể báo cáo lên trên nghĩ cách thôi.

Về phần ân oán giữa Lý Vân Tiêu và tên hộ vệ kia. . .

Hộ vệ kia lộ vẻ mỉa mai, ánh mắt khiêu khích không chút che dấu, tựa hồ muốn nói:

Đánh ta đi, ngươi tới đánh ta đi.

Mà trong mắt Bắc Minh Lai Phong tựa hồ cũng có chút chờ đợi, hắn rất muốn biết sau khi đan điền Lý Vân Tiêu bị hao tổn về sau, thực lực còn thừa lại mấy phần, nhưng đáng tiếc chính là Lý Vân Tiêu tựa hồ cũng không muốn động thủ.

Chuyện đánh người tạm gác lại đi. Yên tâm, ta sẽ không quên đâu.

Lý Vân Tiêu sau khi ném ra lời này liền cùng người thương hội Tử Vân rời đi.

Ban đầu hắn tưởng rằng sẽ không có dính dáng gì với Bắc Minh Lai Phong, dù có động thủ đánh cũng không có gì, nhưng hiện giờ lực hấp dẫn của di chỉ Vương cung Đông Hải kia có lực hấp dẫn cực lớn với hắn, giờ phút này không nên triệt để trở mặt với Bắc Minh Huyền Cung làm gì, hơn nữa chuyện đan điền mình dấu diếm được càng lâu cũng càng tốt.

Hừ, chẳng qua chỉ là một tên nhát gan. Người này đã không còn nửa phần uy hiếp với công tử nữa rồi.

Tên hộ vệ kia lạnh lùng nói.

Bắc Minh Lai Phong nhìn qua bóng lưng Lý Vân Tiêu biến mất trước mắt, mới nhàn nhạt nói:

Đan điền bị hủy, có thể có tâm tính như vậy đã rất mạnh rồi. Lúc đầu hắn có lẽ là cam chịu, nhưng nghe nói có bí bảo Vương tộc Đông Hải nên có lẽ đã sinh ra một tia hi vọng, bởi vậy nên mới nhịn xuống

Hộ vệ kia nhịn không được cười to nói:

Ha ha, căn cơ võ đạo bị hủy, còn chưa từng nghe nói qua có biện pháp có thể trị hết, tia hi vọng kia của hắn rất nhanh sẽ biến thành tuyệt vọng thôi.

Bắc Minh Lai Phong cũng mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu nói:

Bất quá một thân thực lực của hắn thật không tầm thường, mặc dù tu vị khó có thể tinh tiến nữa, ít nhất cũng có thực lực Võ Đế trung giai, đối với lần ra biển này cũng là một trợ lực không nhỏ. Đặc biệt là hắn ôm lòng hi vọng, nếu thế sẽ càng toàn lực ứng phó.

Hộ vệ kia lộ vẻ lấy lòng, nói:

Vì đại kế của công tử, ân oán giữa ta và hắn tạm gác lại chờ sau khi đi biển về cũng được, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn có mạng trở về, ha ha.

Ba người Bắc Minh thế gia và Liêu Dương Băng đều lộ nụ cười âm lãnh, chỉ có điều trong mắt Liêu Dương Băng tựa hồ nhiều thêm một tia tàn khốc.

Vân thiếu thật sự ý định cùng Bắc Minh thế gia, còn có Liêu Dương Băng bọn hắn ra biển sao?

Trong thương hội Tử Vân, Cẩn Huyên lo lắng nói:

Liêu Dương Băng kia vừa nhìn đã biết không phải người lương thiện, mà Bắc Minh thế gia, Vân thiếu tựa hồ không hợp với bọn họ, mạo muội đi cùng như vậy, quá mức nguy hiểm.

Lý Vân Tiêu tựa hồ một mực lâm vào trầm tư, lúc này mới lên tiếng:

Nguy hiểm là có, nhưng cũng không phải đến từ đám bọn hắn, việc này ta tự có mưu tính, Cẩn Huyên không cần quan tâm.

Hắn nhìn thoáng qua Cư An Nhiên bên người, nói:

Hội trưởng đại nhân, có tin tức về Linh nhi không?

Cư An Nhiên lắc đầu nói:

Trấn Hải Thiên ở nơi xa xôi, tuy không phải thế ngoại đào nguyên, nhưng một hội trưởng nho nhỏ như ta, còn chưa có tư cách biết được tin tức hành tung hội trưởng đại nhân. Bất quá ta chỉ cần báo tình huống Vân thiếu lên trên, có lẽ rất nhanh sẽ được phản hồi thôi.

Ân, giờ cách Địa Lão Thiên Hoang mở ra chỉ còn nửa tháng nữa, ta liền ở lại trấn Hải Thiên này tu luyện a, một mặt chờ đợi tin tức về Linh nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK