Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 446: Cừu Hận Chuyển Di Đại Pháp. (1)

Nam tử trung niên cười nói:

- Đúng vậy, ta chính là Vạn Bảo Lâu Ngụy Hồng Phúc. Hai người các ngươi cải trang tới đây, cũng là vì Tu Di Sơn a. Cô nàng này không tệ, nếu như có thể tiến vào Tu Di Sơn lịch lãm rèn luyện một phen, thương minh nhị hội năm nay, Mạn Đa thương hội muốn tiến vào thành viên ban trị sự rất dễ dàng.

Người thuyết thư cả kinh, vội vàng chắp tay bái tạ:

- Thì ra là một trong ba vị đại nhân chưởng khống Vạn Bảo Lâu thương hội nam vực! Tại hạ Mạn Đa thương hội Hà Phong, đây đúng là Thủy Lạc Yên, không nhìn được đại nhân giá lâm, có tội có tội.

Ngụy Hồng Phúc sắc amwtj vui vẻ, lúc này mới thả Thủy Lạc Yên ra, nói:

- Cái gì một trong ba vị đại nhân phân chưởng nam vực, Tạ Vũ Hàng đại nhân mới là người chấp chưởng nam vực, ta chỉ là một sứ giả dưới trướng Tạ Vũ Hàng đại nhân mà thôi.

Hắn nhìn qua hai người, nói:

- Không thể ngờ tại nam vực thiên ngẫu chi địa lại có thể hội tụ người ba đại thương minh, cũng là một chuyện lý thú.

Thủy Lạc Yên nhanh chóng thu tay lại, thân ảnh lập tức trốn sau lưng Hà Phong, cảnh giác nhìn qua Ngụy Hồng Phúc.

Hà Phong sững sờ nói:

- Người ba đại thương minh? Còn có ai?

Lúc này hai đạo nhân ảnh từ bên ngoài đi tới, ánh mắt nhìn quét qua sau đó ngạc nhiên đi về phía Ngụy Hồng Phúc.

Hà Phong ánh mắt ngưng tụ, cả kinh nói:

- Đinh Linh Nhi tiểu thư?

Nàng kia đúng là Đinh Linh Nhi, nàng mặc áo màu lá trà xanh, nàng kinh ngạc nhìn qua Thủy Lạc Yên sau lưng Hà Phong, sắc mặt biến thành lạnh lùng, trong mắt bắn ra địch ý.

Thủy Lạc Yên thì xuất hiện thần thái kiêu ngạo, có chút mân mê miệng, bộ dáng khiêu khích mười phần.

Hà Phong nhìn qua bộ dáng Thủy Lạc Yên, cười nói:

- Không thể ngờ Đinh Linh Nhi tiểu thư vậy mà cũng đi tới nam vực chim không thèm ỉa này, hẳn là thế lực Thiên Nguyên thương hội đã thẩm thấu cả nam vực?

Trên mặt mang theo bộ dáng khiếp sợ, kì thực là đang trêu tức mà thôi.

Nam vực ở trong mắt võ giả Thiên Vũ Đại Lục là nơi chẳng thèm ngó tới, bảy đại thương minh cường đại đều khinh thường tiến vào thị trường nơi này. Vạn Bảo Lâu cũng chỉ mở phân bộ tượng trưng, cũng không trông cậy vào nơi này thu hoạch cái gì.

Mà Thiên Nguyên thương hội nằm kế cuối trong bảy thương hội, đây là chuyện ai cũng biết. Tường đổ mọi người cùng đẩy, bình thường khi nhìn thấy Thiên Nguyên thương hội thì không ai cho sắc mặt tốt. Nếu không Đinh Linh Nhi thân là con gái hội trưởng Thiên Nguyên thương hội, thân phận còn trên cả Hà Phong và Ngụy Hồng Phúc, há có thể tùy ý để bọn họ trêu chọc.

Sắc mặt Đinh Linh Nhi cũng thập phần lúng túng, nhưng Thiên Nguyên thương sẽ xuống dốc đã là sự thật.

Nam tử bên cạnh cũng nhìn ra hào khí này, đột nhiên chỉ vào Hà Phong kêu lên:

- Tên này là ai? Ta thấy thế nào không quá thuận mắt, có cần tát hắn vài cái hay không?

Mấy người giật mình, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Hà Phong giận tím mặt, trầm giọng nói:

- Đinh tiểu thư, hạ nhân của ngươi cũng quá thiếu quản giáo! Không thể nói có cần lão nhân ta thay mặt giáo huấn hay không?

Đinh Linh Nhi Phốc phốc cười cười, cảm kích nhìn qua nam tử bên cạnh, nói:

- Vân Tiêu thành chủ, người này là Mạn Đa thương hội Hà Phong, thực lực không tầm thường. Vị cô nương xinh xắn mọng nước này là Thủy Lạc Yên, chính là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ Mạn Đa thương hội. Vị này là được Vạn Bảo Lâu Ngụy Hồng Phúc đại nhân, Ngụy đại nhân phụ trách tài vụ cả nam vực đấy.

- Cái gì? Ngươi chính là Lý Vân Tiêu?

Hà Phong cùng Ngụy Hồng Phúc đều ăn cả kinh, Thủy Lạc Yên cũng khẽ giật mình, trong mắt tinh mang chớp động, tinh tế đánh giá thiếu niên này.

Lý Vân Tiêu nhìn qua Ngụy Hồng Phúc, lộ ra vẻ giật mình, kêu lên:

- Thì ra là Ngụy đại nhân! Vì sao được phái tới nam vực chim không thèm ỉa này? Nghe vị Hà Phong này nói, giống như đến nam vực thì trên đất đều là cặn bả cả.

- Cái này...

Sắc mặt Ngụy Hồng Phúc nổi giận, ngược lại nhìn hằm hằm Hà Phong.

Hà Phong xem thường Đinh Linh Nhi tới nam vực, tự nhiên cũng xem thường hắn.

Hà Phong cả kinh mồ hôi lạnh đầm đìa, vội vàng nói:

- Cái này... , Ngụy đại nhân đừng nghe hắn nói bậy, tiểu tử này vừa tới đã há mồn toàn phân và nước tiểu, không có hảo tâm.

Lý Vân Tiêu nhìn hắn quýnh lên, cười lạnh nói:

- Ta nói bậy? Mới vừa rồi là ai nói nam vực là nơi chim không thèm ỉa? Rốt cuộc là đáy lòng ngươi xem thường Ngụy đại nhân, hay là ác ý công kích ta, ngươi cho rằng Ngụy đại nhân sẽ không nhìn ra được sao?

Hà Phong tức giận nói:

- Ngươi đừng vội nói bậy, lại nói loạn, ta một chưởng đánh chết ngươi.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

- Ngươi đang miệt thị trí thông minh của Ngụy đại nhân, nếu không cho ta nói, Ngụy đại nhân có thể tùy ngươi chửi bới? Tốt, ta không nói. Khoản sổ sách này Ngụy đại nhân sớm muộn sẽ tính toán với ngươi!

- Ngươi...

Hà Phong gấp tới mức mồ hôi lạnh đầm đìa, nhìn qua Ngụy Hồng Phúc sắc mặt cực kỳ khó coi, không biết giải thích như thế nào mới tốt, chính mình khinh bỉ nam vực trước, Ngụy Hồng Phúc chấp chưởng nam vực là sự thật, không cần nói cũng hiểu.

Đinh Linh Nhi nhìn thấy bộ dáng Hà Phong quýnh lên, nội tâm cảm thấy rất hả giận. Hiện tại Thiên Nguyên thương hội từ từ sự suy thoái, bị mọi người khi dễ là khó có thể làm gì. Ngay cả nàng là đại tiểu thư cũng bị hạ nhân thương hội khác tùy ý vũ nhục, khó có được thời điểm hả giận, hảo cảm với Lý Vân Tiêu tăng nhiều.

- Ngươi chính là Lý Vân Tiêu?

Tràng diện xấu hổ, Thủy Lạc Yên đột nhiên mở miệng nói ra:

- Ngươi chính là thành chủ thành Viêm Vũ, tại Quỳnh Hoa Đảo đánh bại La Thanh Vân?

Lý Vân Tiêu khẽ chau mày, thăm dò hỏi:

- Ngươi quen La Thanh Vân?

Hắn hết sức tò mò với lai lịch của La Thanh Vân, không chỉ kiến thức hơn người, hơn nữa thực lực trong thế hệ trẻ cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nếu không phải hắn là Vũ Đế trọng sinh, sợ rằng lần này ở Tu Di Sơn không ai có thể địch.

Trên mặt Thủy Lạc Yên mang theo dị sắc, thập phần dứt khoát nói ra:

- Đương nhiên quen biết! Hơn nữa La Thanh Vân là mục tiêu ta muốn vượt qua, một ngày nào đó ta sẽ đánh bại hắn!

Sau đó nàng kinh ngạc nhìn qua Lý Vân Tiêu, không thể tin nói:

- Ngươi thực đánh bại La Thanh Vân? Làm sao có thể, ngươi chỉ là lục tinh Vũ Quân mà thôi, ta một đầu ngón tay cũng có thể lấy mạng của ngươi.

- Ha ha!

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Ta chính là siêu Xayda cấp ba tóc vàng rủ xuống, lại dùng chong chóng tre bay lên không trung, bại La Thanh Vân có gì khó?

Sắc mặt Thủy Lạc Yên hơi đỏ lên, ánh mắt lạnh dần, nói:

- Ngươi vẫn phái người theo dõi chúng ta?

Sắc mặt Lý Vân Tiêu trầm xuống, khẽ nói:

- Ta theo dõi các ngươi? Các ngươi cả ngày tại quán trà nói lung tung, làm xấu thanh danh của ta, hiện tại cả thành Thượng Dương người nào không biết ta biến thành siêu Xay-da, có chong chóng tre. Khoản sổ sách này ta còn chưa tính với các ngươi đấy.

- Khục khục!

Hà Phong xấu hổ ho khan vài cái, khinh thường khẽ nói:

- Trận chiến trên Quỳnh Hoa Đảo chúng ta lại không phát hiện, ai biết ngươi thắng thế nào. Trong quá trình này, tùy tiện thêm mắm muối thì có gì lạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK