Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ma Lam được mảnh nhỏ chiến trường cổ thần thì tâm tình rất tốt, gã cười nói:

- Ra đường đại cát, không chỉ được đến mảnh nhỏ thánh khí còn có thân xác, thật là trời giúp tộc ta, xem ra thánh chiến lần này sẽ thành công!

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn Ma Lam, cười khẩy nói:

- Được có một thanh kiếm mà đã mừng thế này, Ma tộc đáng thương tới mức đó rồi sao? Nếu muốn kiếm thì ta sẽ cho ngươi trăm ngàn thanh, ngươi lấy rồi cút về Ma giới chịu không?

Ma Lam nhìn Lý Vân Tiêu:

- Tiểu tử, ngươi rất cuồng.

Lý Vân Tiêu nói:

- Nếu ta không cuồng mà thành thật, cung kính thì ngươi có về Ma giới từ nay không đến nữa không?

Ma Lam nói:

- Đương nhiên không thể.

Lý Vân Tiêu bảo:

- Thì đấy.

Ma Lam khó chịu nói:

- Ngươi rất dẻo miệng, không biết có thực lực cũng cỡ này không. Ngươi bảo vệ truyền tống trận nhưng bản thân không đi chắc vì có cứu minh sắp đến đúng không?

Lý Vân Tiêu nói:

- Lo cho bản thân mình đi, quan tâm ta làm gì?

Ma Lam lạnh lùng cười:

- Ha ha, thú vị. Nhưng con người ta không thích sự vật thú vị,vậy nên ngươi chết đi.

Hơn mười phân thân vây quanh.

Lý Vân Tiêu giơ tay lên, luồng kiếm khí bắn ra xuyên thủng một phân thân. Phân thân nổ tung phân liệt thành vô số Ma Sát hú hét.

- Cái gì?!

Bản gốc và hơn mười phân thân giật nảy mình.

Trong khi Ma Lam hết hồn thì Lý Vân Tiêu lại ra tay chớp mắt tiêu diệt hai phân thân.

Ma Lam giật mình lập tức phái hơn ba mươi phân thân xuống, bản tôn chạy nhanh đi.

Đột nhiên hư không chuyển động, một luồng sáng bạc từ bên trong lấp lóe ra đánh về phía bản gốc Ma Lam.

Bùm!

Hai tay Ma Lam bắt chặt ánh sáng bạc, kiếm thế vung hóa thành roi mềm như rắn trói hai tay gã lại, toàn thân cũng bị trói.

Ma Lam lạnh lùng nhìn Linh Mục Địch:

- Quả nhiên còn có người.

Ma Lam không hoảng loạn, mắt lạnh băng:

- Còn ai nữa không, ra hết đi.

Linh Mục Địch nói:

- Vừa rồi Lý Vân Tiêu nói đúng, còn người hay không liên quan gì ngươi? Tự lo thân ngươi đi.

Ma Lam tức giận quát:

- Muốn chết!

Nếu ở Ma giới thì Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch tuyệt đối không thể tốn ngay trước mặt Ma Lam, đáng tiếc nơi này là Thiên Vũ giới, ngũ cảm lục thức bị áp chế như1tl, khiến gã rất khó chịu.

Đám phân thân xung quanh tức giận tấn công oanh kích Linh Mục Địch.

Linh Mục Địch hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Nghịch Hồn tiên cuốn lấy, từng tầng kiếm quang chém vào người Ma Lam, nhiều Ma Sát bị đánh bay ra.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Linh Mục Địch một kiếm đánh Ma Lam bị thương, công kích từ đám phân thân cũng ập đến. Không trung chấn động liên miên không dứt.

Linh Mục Địch hơi xoay người chuyển không gian thoát ra khỏi khe hở công kích đầy trời.

Ma Lam biến ra trăm phân thân thoạt trông khủng bố nhưng dễ đối phó hơn một vị Ma tôn tạo hóa cảnh nhiều. Ít ra nếu ngươi muốn đi thì những thần cảnh quy chân thần cảnh không áp chế nổi.

Dù là bản tôn Ma Lam cũng chỉ cỡ hư cực cảnh, lại bị giới lực ức chế, thực lực tụt mạnh.

Lý Vân Tiêu thi triển thân pháp trong thành Hồng Nguyệt né tránh công kích chủ yếu của đám phân thân, có khoảng trống liền tấn công, hắn giết được nhiều phân thân.

Lý Vân Tiêu nhe răng cười nói:

- Xem ra Ma tôn cũng chẳng có gì ghê gớm, hai chúng ta vất vả chút giếthết đi.

Linh Mục Địch còn đỡ chút, Lý Vân Tiêu thì nhanh như tia chớp. Những phân thân không theo kịp Lý Vân Tiêu, chỉ có thể nóng nảy chờ bị làm thịt.

Đám phân thân bị giết một ít, số còn lại đầu đầy mồ hôi lạnh vọt lên cao, dường như bỏ cuộc.

Ma Lam biểu tình cực kỳ khó xem, dù chỉ là phân thân nhưng nếu tổn thất nhiều vẫn bị thương bản thể. Nếu một trăm phân thân đều chết thì Ma Lam sẽ rớt khỏi Ma tôn cảnh.

Lúc này quanh truyền tống trận có nhiều người chạy ra, có vũ giả, có phàm nhân bình thường. Có một số người bị ma khí xâm nhiễm, rất là đau khổ, nhưng đều bị kiếm giới ngăn cản.

Đám người giãy dụa trước kiếm giới, gào thét, ánh mắt van xin nhìn Lý Vân Tiêu.

- Cho chúng ta đi vào, mau cho chúng ta vào, cầu xin ngươi!

Lý Vân Tiêu cau mày, người toàn thành hầu như tuôn hướng này, người bị ma hóa càng lúc càng nhiều.

Giờ phút này truyền tống trận là đường duy nhất nối với với bên ngoài, cảm ngộ là người Thiên Vũ Minh chỉ có thể vào từ chỗ này, không để sơ sót gì được.

Các khuôn mặt cầu xinkhiến tim Lý Vân Tiêu run rẩy, nét mặt băn khoăn.

Đột nhiên giọng Tiểu Thanh vang lên:

- Nếu không muốn mở vậy đừng mở, dù mở đường ra thì không bao nhiêu người đi được. Mục đích đám vũ giả bị ma hóa là phá hoại chỗ này, khi thành Hồng Nguyệt bị ma hóa hoàn toàn thành cứ điểm Ma tộc xâm nhập thì rắc rối.

- Không đâu, chỉ cần cho chúng ta rời đi thì tuyệt đối không phá hoại truyền tống trận!

Đám người này liều mạng van xin, một đống quỳ xuống dập đầu.

Lý Vân Tiêu cắn chặt răng:

- Đi được bao nhiêu toàn xémố phaạn của các ngươi, nếu ai phá hoại truyền tống trận, bị ta phát hiện có chút ý đồ sẽ giết không tha!

Lý Vân Tiêu giơ tay lên thu ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm vào người, một tay bắt ấn đánh ra lôi ấn ầm vang hóa thành vô số điện quang bắn hướng đám đông.

Các điện quang mỏng như tơ, mỗi tia điện bắn vào thân thể kẻ bị ma hóa đánh chết tại chỗ.

Điều này gây khủng hoảng lớn,c ác tiếng gào rống nổi lên bốn phía, hỗn loạn.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:

- Ai dám la thêm một câu sẽ chết!

Lời nói lạnhbăng của Lý Vân Tiêu dù không lớn tiếng nhưng chất chứa sát khí sắc bén, mỗi người rét run, tạo hiệu quả mạnh làm không khí yên lặng.

Tiểu Thanh khen ngợi nhìn Lý Vân Tiêu:

- Không ngờ ngươi cũng tu luyện thành tiên thiên lôi thể, khống chế lôi điện tinh diệu còn hơn ta.

Tiểu Thanh là tiên thiên Ất Mộc hóa linh, thiên phú mộc hệ hơn Lý Vân Tiêu gấp trăm lần. Nhưng căn nguyên mộc hệ cực kỳ mênh mông khổng lồ, không chỉ có thể diễn biến lôi điện.

Cộng thêm lôi quyết của Lý Vân Tiêu luyện từ trăm trận chiến dày dạn, hơn Tiểu Thanh là điều đương nhiên.

Lý Vân Tiêu không rảnh nghe khen, sắc mặt cực kỳ trầm trọng nói:

- Hãy canh giữ truyền tống trận giùm ta, hễ người bị ma hóa nào và kẻ muốn phá hoại thì giết không tha, ta đi phá kết giới Ma tôn bày ra để mọi người có thể từ bốn phía chạy trốn.

Lý Vân Tiêu ngước nhìn trời, Linh Mục Địch không dây dưa với đám phân thân mà đáp xuống. Các phân thân không làm gì Linh Mục Địch được.

Lý Vân Tiêu lên tiếng:

- Mục Địch đại nhân thấy kết giới này...

Linh Mục Địch nói:

- Kết giới này cũng là vật Ma giới, ngươi dùng tử lôi tập trung vào một điểm đánh nó thì hơn phân nửa có thể phá!

Lý Vân Tiêu nói:

- Ta đang có ý này!

Lý Vân Tiêu lắc người thuấn di lên cao mấy vạn thước, lôi điện như vằn nước chuyển động trên người hắn.

Lý Vân Tiêu giơ tay lên, một cánh tay hóa thành màu tim, lôi quang nhấp nháy trên cánh tay không dứt dần hóa rồng.

Ma Lam cách gần đó lạnh lùng nhìn Lý Vân Tiêu, không quan tâm hắn muốn làm gì.

Mấy chục phân thân vây quanh Ma Lam, một tay bát ấn quyết giống nhau, chậm rãi dung hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK