Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lực lượng kinh khủng vượt qua mọi người suy nghĩ. Phạm vi mấy chục vạn dặm bị ảnh hưởng, cuồng phong gào thét, vô số nước biển bốc hơi. Phạm vi tử hải mở rộng, trong đó toàn bộ sinh linh biến thành bụi phấn.

Trừ Bắc Quyến Nam ra, những người còn lại hoảng sợ, rốt cục hiểu Ma Chủ năm đó là tồn tại thế nào. Đó là thực lực còn vượt qua Viện, là tồn tại quân lâm thiên hạ.

Khúc Hồng Nhan rung giọng nói:

- Thánh Ma chết sao?

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Năng lượng lúc trước chấn động quá lớn, căn bản không có bất luận cảm ứng gì. Nhưng ta có dự cảm, nàng không chỉ có không chết, thậm chí không tổn thương quá nặng.

- Không thể nào?

Tuy đám người Phi Nghê tin tưởng Viện không chết, nhưng muốn nói không bị thương nặng là không thể nào.

Bắc Quyến Nam trầm giọng nói:

- Vân thiếu dự cảm hơn phân nửa là đúng! Người này tung hoành vô địch, không nữa không có cường giả chống lại nàng! Chúng ta lưu lại là chết mà thôi, chạy đi.

Lý Vân Tiêu khổ sở nói:

- Đi? Nếu như ngươi vô địch, tuy Thiên Võ Giới to lớn nhưng có thể đi nơi nào?

Đây là lần đầu tiên hắn nản lòng thoái chí, dường như nhìn không có chút hi vọng nào cả.

Bắc Quyến Nam nói:

- Dẫn nàng tới thành Viêm Vũ, tụ tập lực lượng thiên hạ đối kháng nàng!

Lý Vân Tiêu chấn động, quả quyết bác bỏ nói:

- Ngươi điên sao! Thành Viêm Vũ bây giờ là lực lượng của thế giới này, nếu như nữ nhân này đi tới đó, thế giới này xong rồi.

Bắc Quyến Nam nhìn hắn, nói:

- Hiện tại nàng cố ý muốn giết ngươi, chỉ cần ngươi trốn, còn có thể dẫn nàng tới thành Viêm Vũ. Nếu như ngươi bị giết ở đây, trong thiên hạ nàng không còn chuyện gì lo lắng, đến lúc đó cho dù muốn dốc hết lực thiên hạ càn quét nàng cũng không được.

Nội tâm Lý Vân Tiêu run lên, Bắc Quyến Nam nói có lý. Hiện tại dốc toàn lực còn có thể chống lại, nếu tương lai nàng không có lo lắng, ngao du giữa thiên địa, muốn vây quét nàng là không có khả năng.

Nhưng nếu như dẫn Viện tới thành Viêm Vũ, tất nhiên là sanh linh đồ thán, cả thành Viêm Vũ cũng bị hủy diệt, có thể đánh chết Viện hay không còn chưa biết. Nếu như thành Viêm Vũ làm không được, giới này cũng xong đời.

Lý Vân Tiêu phải đưa ra quyết định, hắn cảm thấy rất áp lực, không biết nên lựa chọn thế nào.

Nam Khâu Vũ âm trầm, ánh mắt nhìn vào bóng tối, đang tìm kiếm vật gì đó.

Lý Vân Tiêu nói:

- Không bằng cho nàng giết ta, chỉ cần đại thù được báo, nàng chưa chắc khó xử thế giới này. Dù sao Trọc Khôn cũng sinh ra trong Thiên Võ Giới.

- Phu quân nói lời ngu xuẩn gì thế!

Phi Nghê tức giận nói:

- Phu quân tuyệt đối không thể có suy nghĩ như thế! Nếu phu quân chết, thành Viêm Vũ quần long vô thủ, thiên hạ không còn ai đảm nhận đại nhậm, đến lúc đó thế giới này mới thảm hại hơn.

Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:

- Mọi người chưa hẳn phải tuyệt vọng, còn có một người có thể đối phó Thánh Ma! Mặc dù không địch lại, chắc cũng không kém quá xa.

- Ai?

Tất cả mọi người cả kinh, ánh mắt đồng loạt nhìn qua.

Phóng nhãn cả thiên hạ, một cường giả Giới Vương cảnh còn không có, còn có ai có thể ngăn cản Thánh Ma!

Ánh mắt Đoan Mộc Hữu Ngọc nhìn lên người Lý Vân Tiêu, nói:

- Đừng quên Bách Luân Kết Y đại nhân nói...

Nội tâm Lý Vân Tiêu khẽ động, kêu lên:

- Thiên địa chân long!

Sắc mặt Đoan Mộc Hữu Ngọc ngưng trọng, gật đầu nói:

- Không sai! Chính là chân long! Chân long mới vừa ra đời tất nhiên cũng là Giới Vương cảnh, cho dù không địch lại Thánh Ma, cũng không kém quá nhiều. Hơn nữa có chúng ta phụ trợ, đánh chết Thánh Ma cũng có khả năng rất lớn.

Hắn nói lời này làm nội tâm mọi người nóng lên, cảm thấy phương pháp này thật có thể thực hiện được.

Lý Vân Tiêu bấm chỉ tính toán, cau mày nói:

- Thời gian không đúng, chỉ sợ chân long còn chưa sinh ra. Viện đã phá hủy giới này rồi.

Đoan Mộc Hữu Ngọc nói:

- Vân thiếu ngươi tìm nơi trốn đi, chờ đợi chân long ra đời lại đi ra.

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:

- Ma đầu này sẽ cầm thành Viêm Vũ khai đao. Nếu muốn kéo dài thời gian, ta có biện pháp, sẽ không biết kết quả như thế nào. Nhưng đến thời điểm này cũng không nghĩ nhiều.

- Biện pháp gì?

Những người còn lại hỏi thăm.

Lý Vân Tiêu nói:

- Vừa vặn mượn cơ hội này tiến vào Ma giới!

- Cái gì? Tiến vào Ma giới?!

Phi Nghê cùng Khúc Hồng Nhan đều kinh hãi, nghẹn ngào kêu lên, lắc đầu liên tục, hiển nhiên không đồng ý.

Bắc Quyến Nam và Đoan Mộc Hữu Ngọc thì là trầm ngâm, tinh tế suy nghĩ quan hệ trong đó.

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

- Các ngươi đều không cần giật mình, phương pháp này là biện pháp ổn thỏa nhất. Dù sao Viện không bị hai giới áp chế, có thể phát huy uy lực giống nhau trong hai giới. Mà trong cơ thể ta có ma nguyên của Đế, cũng không bị hai giới áp chế. Cho nên chọn chiến trường ở nơi nào? Đương nhiên là lựa chọn Ma giới ảnh hưởng lên chúng ta nhỏ nhất. Còn nữa, Ma giới còn có một người muốn giết Viện, đó chính là ma Phổ. Chỉ cần chúng ta tiến vào Ma giới, hắn sẽ cảm ứng được, nếu có thể liên hợp với Phổ, như vậy phần thắng lớn hơn.

Khúc Hồng Nhan nói:

- Ma Phổ là quân cờ tốt, nhưng ngươi tiến vào Ma giới quá nguy hiểm, dù sao cũng là hoàn cảnh lạ lẫm, chưa bao giờ đi qua. Còn đối với Viện thì nó quá quen thuộc.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Với tu vị của ta hiện tại, hoàn cảnh ảnh hưởng quá nhỏ. Chỉ cần ta kéo dài tới khi chân long ra đời, lại cùng Phổ liên hợp mọi người, đánh chết Viện nắm chắc thật lớn!

Tiểu Hồng lạnh lùng nói:

- Nói vô cùng tốt, chỉ sợ không kéo tới lúc đó.

Đám người Phi Nghê trợn mắt nhìn qua, còn kém không có mở miệng mắng to.

Lý Vân Tiêu nói:

- Hiện tại cũng chỉ có thể ngựa chết chữa thành ngựa sống, nếu không cứ để ma nữ này tung hoành Thiên Võ Giới một thời gian ngắn, thế giới này cũng không còn.

Bắc Quyến Nam nói:

- Ta cũng đồng ý quan điểm của Vân thiếu, tiến vào Ma giới thật sự là lựa chọn. Chờ chân long sinh ra thì chúng ta có chuẩn bị, thiết hạ phục kích, dẫn Viện tới. Chỉ cần Vân thiếu không chết, như vậy bẫy rập cũng hoàn thành.

Lý Vân Tiêu nói:

- Ân, cứ định như vậy. Việc này không nên chậm trễ, hiện tại ta sẽ đi Thiên Đãng sơn mạch!

- Chờ chút! Ta sẽ đi cùng phu quân!

Phi Nghê ngăn cản hắn, tiến lên.

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

- Ta không phải đi du lịch, phải đi trường chinh.

- Ta mặc kệ, trường chinh cũng có thể mang lão bà.

Phi Nghê giữ chặt Lý Vân Tiêu, dù thế nào cũng không buông tay.

Khúc Hồng Nhan nói:

- Phi Nghê muội tử nói đúng vậy, ta cũng muốn đi với ngươi.

Lý Vân Tiêu đau đầu nói:

- Phiền toái quá lớn. Các ngươi không thể đi Ma giới, giới lực này các ngươi gánh không được, chỉ có thể kéo chân của ta, muốn hại ta sao?

Hai nữ không chịu, Phi Nghê kêu lên:

- Chúng ta có thể dừng lại trong Giới Thần Bi!

Lý Vân Tiêu nói:

- Chỉ dừng trong Giới Thần Bi, đi Ma giới có ý nghĩa gì? Vạn nhất ta thực gặp chuyện không may, các ngươi ở lại Thiên Võ Giới còn có thể tiếp tục kháng địch.

Phi Nghê vô cùng kiên quyết, nói:

- Nếu phu quân thực sự bất trắc, Phi Nghê cũng không sống một mình. Tất nhiên sẽ đi Ma giới báo thù cho phu quân, còn không bằng để ta bên cạnh phu quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK