Ba Mộc nói:
– Không cần biết thế nào, giải quyết chuyện thành Hồng Nguyệt cho xong đi. Ta cảm thấy mấy vị đại nhân nói có lý, chỗ của ta còn có Dương điện Thánh Ma điện có thể cống hiến ra làm cứ điểm khe hở thành Hồng Nguyệt,theo dõi tình hình Ma giới. Dù sao một khe hở cho Ma tôn vượt qua đây đem đến nguy lại còn hơn sơn mạch Thiên Đãng.
Linh Mục Địch mừng rỡ nói:
– Vậy thì tốt quá!
Tất cả cao tầng vây quanh trước khe hở bàn bạc sức chiến đấu một nửa toàn Thiên Vũ giới tụ tập lại đây nên không sợ bên kia khe hở có nhân vật lợi hại nào đi ra.
Ngay lúc này đột nhiên một một mảnh ma quang nhấp náy trước mắt bao người.
Bầu trời trở nên tĩnh lặng, tất cả nhìn chăm chú vào đoàn sáng thầm nghĩ Ma tộc nào mà to gan quá, dám ngang nhiên xông ra.
Ma quang biến hình tròn, thân hình Cung hiện ra trong đó.
Cung giơ hai tay lên nói thẳng:
– Các vị bớt giận, ta không đến xúc phạm.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng hỏi:
– A? Vậy ngươi là người qua đường sao? Cẩn thận không qua đường được mà lĩnh cơm hộp về sớm.
– Ha ha ha! Ta vừa không phải người qua đường cũng không muốn lĩnh cơm.
Ma Cung cười nói:
– Ta đến đưa chiến thư cho các vị.
– Chiến thư?
Mọi người sửng sốt nghi ngờ nhìn Ma Cung.
Ma Cung mỉm cười nói:
– Giữa hai giới chúng ta cứ đánh tới đánh lui thế này không có gì hay, chẳng bằng tìm thời gian, địa điểm đại chiến một trận cho rồi. Người thắng làm vua làm nô, các vị thấy sao?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Các hạ nói rất có lý, ta cũng nghĩ vậy. Chọn ngày không bằng đúng ngày, bắt đầu bây giờ đi, địa điểm tại đây luôn, chiến đi!
Ma Cung sửng sốt rồi cười to bảo:
– Ha ha ha! Trận chiến này các ngươi diệt cả Lam còn ngại không đủ sao? Chậc chậc, Lam chết rồi Ma giới sẽ sinh ra xao động không nhỏ, trong thời gian ngắn không rảnh để ý các ngươi. Theo ý ta thì nửa năm sau tại đây tụ tập tinh anh hai giới quyết sinh tử chịu không?
Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười:
– Ngươi nói nửa năm liền nửa năm? Khe hở đã mở, chỉ cho các ngươi tiến vào, chúng ta không được đi qua? Chúng ta thích đánh khi nào liề đánh khi đó. Chúng ta xin nhận ý tốt của các hạ, ước hẹn này bỏ đi.
Ma Cung sắc mặt trầm xuống, khó coi nói:
– Chẳng lẽ ngươi 217e hy vọng nguyên Thiên Vũ giới bị chúng ta tàn sát sạch sao? Đừng tưởng rằng giết Lam sẽ ảnh hưởng lớn cho Ma giới, chẳng qua thế lực Lam bộ bị tẩy rửa lại, hơn nữa chuyện này rất nhanh.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng cười:
– Mặc kệ có ảnh hưởng hay không, chuyện lớn cỡ nào thì chúng ta tuyệt đối không lùi nửa bước. Muốn có được Thiên Vũ giới vậy thì bước qua xác chúng ta đi, thậm chí đạp trên người mỗi vị cường giả Thiên Vũ giới. Dù có chết cũng tuyệt đối không cho các ngươi dễ dàng chiếm được, có địch lại hay không đều thế, đây là thái độ của chúng ta!
Lý Vân Tiêu làm minh chủ Thiên Vũ Minh, phải kiên quyết lập trường tử chiến đến cùng, tuyệt không khuất phục. Dù không đánh lại cũng phải khiến kẻ địch hiểu rõ lập trường, quyết tâm của ngươi.
Ánh mắt Ma Cung lạnh lùng hơn:
– Nếu các ngươi không biết tốt xấu như thế vậy tương lai diệt tộc đừng hối hận quyết định hôm nay!
Lý Vân Tiêu mắt lóe tia sáng lạnh, giơ tay đánh ra mảng lớn sấm sét.
Ma Cung cau mày nói:
– Như thế nào, ngươi muốn giết ta? Hai nước giao chiến không chém sứ giả, các ngươi không có chút đạo nghĩa này sao?
Lý Vân Tiêu cười khẩy nói:
– Điều kiện không chém sứ giả đó là khi sứ giả thành thật tôn trọng quy định của nước khác. Ngươi luôn mồm nói diệt tộc trước mặt bổn tọa, giờ đừng nói ngươi chỉ là một lũ ảnh chiếu, dù bản tôn đến thì ta cũng chém!
Sấm sét bắn xuyên qua, ầm vang đánh nát thân thể ảnh chiếu của Ma Cung.
Lôi quang thế đi không giảm bắn vào trong khe hở vột ận.
Đầu kia khe hở, một bóng đen tức giận hừ mạnh:
– Hừ!
Cánh tay bắt ấn trước mặt vung lên, bóng đen tức giận quát:
– Tiểu tử đáng chết!
Gần chỗ bóng đen đứng đầy Ma tộc, đông nghìn nghịt trên vạn.
Cả không gian bị vầng sáng to lớn quay quanh bảo vệ vạn người, vvòng ngoài có nhiều Ma Quân cảnh giác như sợ thứ gì lợi hại từ hư vô lao ra, không dám thả lỏng chút nào.
Một bóng đen khí thế cường đại từ tốn hỏi:
– Cung, đàm phán thất bại rồi sao?
Là Hầu, một trong tám Ma tôn.
Hai vị Ma tôn khác cũng tụ tập lại đây. Người Viêm phát ra lệ khí như lửa màu đen, Ma tộc rời xa không dám đứng gần.
Cơ như ao nước lặng, đứng đâu cũng như không có người đó, sâu không thấy đáy.
Cung gật đầu nói:
– Thất bại, đám người Thiên Vũ giới rất ngông cuồng, có lẽ đánh chết Lam khiến lòng tự tin của chúng phồng lên, chẳng những không đồng ý ước định còn diệt ảnh chiếu của ta, cực kỳ vô lễ.
– Vô lễ đến vậy?
Viêm tức giận quát:
– Nếu lần này cứ lui binh thế này không chỉ thành trò cười cho toàn Ma giới mà đám chủng tộc đê tiện Ma giới cũng khinh thường chúng ta.
Cung gật đầu nói:
– Ta đồng ý lời của Viêm, dù thế nào cũng phải cho chúng biết tay, tuyệt đối không thể thua khí thế và tôn nghiêm.
Viêm hừ lạnh một tiếng:
– Đi đàm phán với chúng đã cực kỳ mất mặt, giờ còn bị đối phương từ chối, diệt sứ giả, nhục nhã số một trong ức năm nay của Ma giới.
Hầu và Cơ im lặng.
Cung nói:
– Đừng quên mục đích năm bộ chúng ta liên quân vì sét đánh không kịp bưng tai một hơi đánh liên minh Thiên Vũ Minh, ít nhất chiếm một nửa gian sơn Thiên Vũ giới. Kết quả thì sao? Chưa ra khỏi cửa đã bị bị đối phương diệt một vị Ma tôn. Nói thật lòng nếu hôm nay bỏ qua thì sau này có chuyện gì đừng tìm ta nữa!
Viêm hầm hừ:
– Bổn tọa cũng vậy, sẽ không hợp tác với đồ hèn nữa.
Hầu mở miệng nói:
– Hai vị cũng biết tình thế hiện tại, chúng ta cần thời gian để khe hở càng mạnh, càng ổn định mới khiến nhiêu Ma tộc cường đại giáng lâm tới. Phệ giới ma nơi đây khủng bố hơn xa chúng ta đã dự tính nên cần có thời gian, ít nhất nửa năm củng cố trận địa chỗ này và mở ra khe hở.
Cung nói:
– Nhưng hiện thực chính là không có thời gian, không phải khi nào cũng chuẩn bị đầy đủ mọi việc được. Bây giờ người ta đạp trên đầu ngươi mà còn chờ khỉ gì?
Cung càng nói càng giận, dù sao ảnh chiếu của gã bị diệt, mỗi khi nhớ đến là Cung tức điên chỉ muốn giết người.
Cơ luôn im lặng chợt lên tiếng:
– Muốn rửa nhục cũng có cách, chẳng qua cái gái rất lớn.
Cung và Viêm hỏi dồn:- Cách gì?
Hầu ngẩng đầu hỏi:
– Ý ngươi là cưỡng ép xé khe hở ra?
Cơ gật đầu nói:
– Liên hợp sức của bốn người chúng ta có thể xé khe hở càng lớn, ít nhất trong thời gian ngắn khiến Ma tộc dưới Ma tôn thuận lợi xuyên qua. Nhưng bốn chúng ta sẽ bị trói lại, sau chuyện này tu vi rớt xuống mảng lớn. Nhưng chỉ là tạm thời, sau nửa năm sẽ phục hồi tu vi.
Cung, Viêm biến sắc mặt nói:
– Rớt tu vi?
Hai người nhìn nhau, im lặng.
pháp tắc rừng rmậ mạnh ăn thịt yếu đặc biệt rõ ràng trong Ma giới, thực lực là căn bản để mỗi người đứng trên đời. Khi tu vi bị rớt thì trong vòng nửa năm sẽ là thời kỳ vô cùng nguy hiểm, phải suy xét kỹ càng.