Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lòng Lý Vân Tiêu thầm nghĩ Côn Ngô Thần Thụ sau khi gặp được mình rất đáng thương, mỗi lần thật vất vả tích góp được một chút lực lượng thì bị người ta rút đi, hiện tại hắn bắt đầu cảm thấy áy náy.

– Tiểu Ngã nha, không nên giãy dụa. Nên đi theo Mục Địch đại thúc lăn lộn đi, hắn đang cần gấp hồn lực của ngươi, ngươi nên thành thành thật thật cho hắn rút ra đi, ta sau này sẽ báo đáp ngươi.

Lý Vân Tiêu bắt đầu an ủi hắn.

– Rút hồn lực?

Linh Mục Địch nhướng mày, lạnh lùng nói:

– Thật sự là biện pháp cấp thấp lại tục tằng. Bổn tọa làm sao lại dùng thủ đoạn ti tiện như thế chứ. Ta sẽ hợp tu linh hồn thể Côn Ngô Thần Thụ, mượn nhờ hồn thể bất diệt trăm triệu năm của hắn để lớn mạnh bản thân mình.

– Hồn thể song tu?

Lý Vân Tiêu ngây ngốc, trên mặt của hắn đầy vẻ cổ quái, hai chân không tự chủ lui ra sau một bước.

Linh Mục Địch tức giận, quát:

– Nói bậy bạ gì đó! Là hợp tu, không phải song tu, đầu óc của ngươi toàn nghĩ về những thứ xấu xa.

Lý Vân Tiêu lúc này mới thở ra một hơi, ngượng ngùng cười nói:

– Thì ra là hợp tu ah, hợp tu là như thế nào? Chẳng lẽ là…

Hắn hiện tại nghĩ tới hồn chiến kỹ pháp của Phệ Hồn Tông, song hồn hợp nhất, phát huy ra lực lượng cực kỳ cường đại.

Linh Mục Địch giảng giải đại khái cho hắn nghe, mặc dù có điểm khác biệt, nhưng quả nhiên không khác bao nhiêu so với hồn chiến kỹ pháp.

Lý Vân Tiêu đưa mắt nhìn lên, vẻ mặt cổ quái nhìn tiểu Ngã, thầm nghĩ thứ này có công dụng lớn như thế, lão tử vẫn không biết! Nội tâm của hắn vô cùng ảo não, nếu sớm biết là như vậy, hắn giờ phút này sợ rằng đã trùng kích thuật đạo đỉnh phong, không kém gì Viên Cao Hàn.

Toàn thân tiểu Ngã run lên, hắn cảm nhận được ánh mắt Lý Vân Tiêu nhìn qua mang theo cái gì đó.

Lý Vân Tiêu lúc này cười rất mê người, hòa ái nói:

– Ngoan nghe lời đừng sợ.

Tiểu Ngã lúc này càng sợ suýt khóc thét lên.

Linh Mục Địch kỳ quái nói:

– Nhìn bộ dáng của hắn dường như rất sợ ngươi đấy? Hẳn là ngươi đã từng rút hồn phách của hắn rồi sao?

– Ha ha, làm sao có chứ!

Lý Vân Tiêu nghe nói thế liền cười hì hì, nói:

– Tiểu hài này không nghe lời, ta vẫn quản giáo hắn nghiêm khắc lắm, cho nên hắn sợ ta là bình thường.

Linh Mục Địch nói:

– Thuật hợp tu này có lợi rất lớn với ta và hắn, đáng tiếc hắn vừa mới niết bàn không lâu, hồn thể không đủ cường đại, đáng tiếc ah!

Hắn thở dài, nếu không mượn chuyện này khôi phục thuật đạo đỉnh phong, tuy hiện tại cũng khôi phục từ từ, nhưng rất khó trở lại trạng thái của vạn năm trước.

Lý Vân Tiêu nói:

– Đại nhân đừng nản chí, ngươi đang có được cơ duyên đấy. Chỉ cần chúng ta không ngừng cố gắng, vĩnh viễn không buông bỏ, ông trời sẽ chiếu cố chúng ta.

– Không tệ.

Linh Mục Địch đã quét sạch ảo não, thưởng thức nhìn qua Lý Vân Tiêu, nói:

– Khó trách Giới Thần Bi nhận ngươi làm chủ nhân, cũng không phải là không có đạo lý.

Lý Vân Tiêu lấy túi trữ vật ra, còn có rất nhiều tài liệu, đều đưa tới.

– Đây là…

Linh Mục Địch cho thần thức quét qua, hai mắt của hắn nhắm lại, cẩn thận cảm nhận một chút, một lát sau mở mắt ra, bắn ra thần thái kinh hỉ, nói:

– Thiếu máu Chân Linh và Bắc Cực Băng Tinh.

Lý Vân Tiêu nói:

– Đúng thế, những thứ này đủ cho ngươi luyện ra á thần thần luyện thiết rồi.

– Không sai!

Linh Mục Địch đại hỉ nói:

– Vốn ta không trông cậy vào ngươi có thể tìm ra toàn bộ tài liệu, có thể luyện chế ra á cấp thần luyện thiết cũng đủ đúc tạo thân hình cho bổn tọa! Ngày khác nếu là có cơ duyên tìm được Bắc Cực Băng Tinh và máu Chân Linh, lại tấn chức thần cấp chính thức cũng không tệ.

Lý Vân Tiêu nói:

– Ta có yêu cầu quá đáng, lúc luyện chế có thể cho bằng hữu của ta quan sát được hay không. Hắn là người truyền thụ tinh quang hồn thuật cho ta.

– Cũng được, nói như vậy ta còn phải cảm tạ hắn thật tốt đấy.

Linh Mục Địch lúc này đáp ứng.

Lý Vân Tiêu thở ra một hơi, chuyện đáp ứng Viên Cao Hàn xem như không có thất bại, về sau lại có chuyện gì có thể bóc lột hắn cũng dễ nói chuyện hơn.

Linh Mục Địch nói:

– Ta đi chuẩn bị một chút, ngươi bảo bằng hữu kia đi cùng đi, thuận tiện bảo Bắc Quyến Nam cũng tới quan sát.

Nói xong kết giới ngàn dặm tản ra, thân ảnh Linh Mục Địch cũng biến mất không thấy gì nữa.

Lý Vân Tiêu lập tức truyền âm thông tri hai người bọn họ.

Kỳ thật Linh Mục Địch bố trí kết giới hắn hoàn toàn có năng lực phá vỡ, trong Giới Thần Bi người thắng được hắn cực nhỏ. Nhưng điều này hiển nhiên là không tôn trọng với tiền bối phong ma mười vạn năm trước.

Một lát sau trong nơi tu luyện của Linh Mục Địch có hào quang phóng lên trời, thỉnh thoảng lại tỏa ra hào quang cửu sắc, biên hóa không ngừng sinh ra, huyễn hóa thành các loại hình thái.

Hào quang không ngừng duy trì trên không trung một thời gian ngắn mới chậm rãi tiêu tán, trời cao khôi phục bầu trời sáng sủa.

Trên mặt đất không ngừng có hào quang như lưu ly chiếu sáng, tỏa ra hào quang chín màu sáng ngời xinh đẹp.

Lý Vân Tiêu và Viên Cao Hàn đều dừng hô hấp, nhìn chằm chằm vào hình thái lưu ly kia, hai mắt nhìn chằm chằm không nháy mắt.

Bắc Quyến Nam vẫn nhìn chằm chằm vào, vẫn không có biểu lộ gì cả.

– Chỉ có thể đạt tới trình độ này.

Hồn thê của Linh Mục Địch lúc này lập lòe hoảng hốt, hai ngày này tiêu hao quá lớn, cơ hồ khó mà duy trì hình thái.

– So với dự đoán của ta thì kém hơn rất nhiều. Một là hoàn cảnh trong Giới Thần Bi chênh lệch lớn với Thiên Võ Giới, tiếp theo là thực lực bổn tọa không bằng trước kia, có thể làm được như vậy đã là cực hạn.

Bắc Quyến Nam bình tĩnh nói ra:

– Đại nhân không cần trách móc quá mức đâu, đã làm như vậy là rất khá rồi. Hơn nữa trong Thiên Võ Giới hiện tại có thể luyện ra á thần thần luyện thiết đã là tồn tại phượng mao lân giác.

Linh Mục Địch nói:

– Chỉ mong như thế, dùng thực lực của ta bây giờ, sau khi có được Cực Bắc Băng Tinh và máu Chân Linh cũng không thể thuận lợi luyện nó thành thần luyện thiết chân chính. Lý Vân Tiêu còn có vị bằng hữu kia, hồn lực của các ngươi rất mạnh, hy vọng lần sau có thể giúp ta giúp một tay, không biết có nguyện ý hay không?

Toàn thân hai người run lên, bọn họ trong hai ngày qua khẩn trương tới cực điểm đã buông lỏng, khôi phục tinh thần lại.

Lý Vân Tiêu nói:

– Tùy thời nguyện ý cống hiến sức lực cho đại nhân!

– Ngươi thì sao?

Linh Mục Địch nhìn về phía Viên Cao Hàn, nói:

– Hồn lực của ngươi còn mạnh hơn Lý Vân Tiêu, khoảng cách thần luyện sư cũng cách nhau một đường, nếu như có thể giúp ta, ta có thể giao kinh nghiệm trùng kích thần thuật sư cho ngươi, không biết ngươi có bằng lòng hay không.

– Trùng kích thần luyện sư!

Toàn thân Viên Cao Hàn run rẩy lợi hại, kích động đến rơi nước mắt, nức nở nói:

– Ta nguyện ý, ta nguyện ý ah, đại nhân!

Cho dù không có kinh nghiệp trùng kích thần luyện sư hấp dẫn, hắn cũng cực kỳ nguyện ý, lần quan sát luyện thép này chính là thần luyện chi thuật trên đời hiếm thấy, cũng có dẫn dắt trùng kích thuật đạo của hắn rất lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK