Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 742: Không gian phong ấn.

- Giờ dần! Ngay vào lúc này!

Tiểu Thanh cả người mạnh mẽ bắn lên, bay đến phía dưới trận pháp phong ấn, cảm thụ được cổ khí tức mênh mông kia ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng và mê ly. Chính là do cổ lực lượng này phóng ra vào giờ dần mỗi ngày nên mới khiến hắn có cơ hội thoát ly bản thể, hơn nữa tu luyện đến cảnh giới như hiện giờ

Ngư Dương Chu một lập tức nhấc lên bảo kiếm thất giai trên mặt đất, bay lên cao, nghiêm nghị nói:

- Hiện giờ như thế nào? Bắt đầu phá phong sao?

Tiểu Thanh ngưng giọng nói:

- Việc này không nên chậm trễ, mọi người cùng nhau động thủ đi! Nhiều người như vậy, dưới một kích hợp lực, khẳng định có thể phá tan phong ấn, tiến vào trong đó!

Tất cả mọi người đều trở nên khẩn trương, lấy ra huyền khí bản thân phá niêm phong, định đánh ra một kích mạnh nhát, sinh tử tất cả đều được quyết định trong lần này rồi.

Lê đột nhiên mở miệng nói:

- Công kích đầy trời như vậy, thì không cách nào lực ngưng tụ lực lượng được, ta có một cách không biết các vị có nguyện ý thử một lần không?

Tiểu Thanh nói:

- Cách gì đừng ngại nói thẳng, hiện giờ tụ tập mọi người ở đây, chính là vì đồng tâm hiệp lực tránh thoát khỏi kiếp nạn lần này mà.

Ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người nàng, hơn nữa biểu hiện của Lê cho tới nay vẫn luôn được mọi người kính nể, nàng ngưng giọng nói:

- Ta biết một loại trận pháp có thể hấp thu lực lượng võ giả, dung hợp cùng một chỗ ngưng hóa mà ra, nếu thế thì một kích tất nhiên sẽ mạnh hơn cứ công kích tán loạn nhiều.

Phong Ấp giật mình nói:

- Ngươi nói chính là trận pháp tụ lực biến hóa sao? Đó là trận pháp thời Thượng Cổ mới có, đã sớm thất truyền từ lâu, sao ngươi có thể học được?

Tiểu Thanh tuy rằng không hiểu, nhưng nghe xong cảm thấy hẳn là rất lợi hại, đại hỉ nói:

- Vậy thì tranh thủ thời gian bố trí đi, phải mất bao lâu mới xong?

Lê nói:

- Thời gian một chén trà nhỏ là được.

Hai tay nàng mở ra, trên mười ngón bắn ra đạo đạo lực lượng màu vàng, không ngừng vẽ phác thảo ra các loại hình thái trận pháp ở trên không.

Phong Ấp cũng là đại sư trận pháp, chỉ nhìn qua một chút đã lộ ra thần sắc khiếp sợ, loại thủ đoạn hư không ngưng trận này tuy rằng không phải quá ghê gớm, nhưng có thể làm được sống động, hành vân lưu thủy như vậy, hơn nữa từng Trận Phù ngưng luyện ra đều không có nửa phần ngừng lại, phù tuyến màu vàng cũng thông suốt, cái này cần đến khả năng suy diễn và tính toán rất mạnh mới làm được, đại sư trận đạo bình thường căn bản không thể nào làm được như vậy cả.

Lý Vân Tiêu cũng lộ vẻ bất ngờ, tán thưởng không thôi.

Rất nhanh, một cái tiểu trận màu vàng tinh xảo đã hình thành trên không mọi người, song song mà đứng với trận pháp phong ấn màu xanh trên bầu trời.

Tiểu Thanh biết rõ chi tiết đám người Thương, biết rõ mỗi người đều có lai lịch bất phàm, nhìn bộ dạng Lê nguyên khí đại thương liền nói:

- Ngươi có cần nghỉ ngơi một chút không?

Lê lắc đầu, nói:

- Không cần, mọi người bạo phát ra toàn bộ lực lượng của mình là được, không nên ngăn cản hấp lực của trận pháp.

Nàng xuất ra một viên đan dược vừa chọn được lúc nãy, để vào trong miệng nuốt vào, dần vận chuyển nguyên lực hóa giải nó.

Tiểu Thanh nói:

- Động thủ đi, không đợi được nữa rồi.

Thu ý đìu hiu đầy trời, đã không còn lá rụng bay tứ tung nữa, trên bầu trời bắt đầu phiêu đãng từng bông tuyết, một loại khí tức khủng bố vạn vật tịch diệt bắt đầu lan tràn trong lòng mỗi người, khiến mọi người hoảng hốt không thôi.

- HEAA..., lên.

Phù đầu tiên hét lớn một tiếng, hắn một tay nắm chặt lấy Tuyên Hoa Phủ, khí tức trên thân kéo lên mãnh liệt, lực lượng từ trong thân thể hắn tuôn ra cùng với huyền khí, không ngừng bị hút vào trong trận pháp màu vàng kia.

Đã có hắn dẫn đầu, tất cả mọi người cũng bắt đầu làm theo, hơn hai mươi đạo khí tức cường đại vào thời khắc này toàn bộ đều bạo phát ra, uy thế kinh người, đông chi quy tắc ở bốn phía cũng phải trì trệ, cách ly bông tuyết ở bên ngoài, hình thành một đạo năng lượng không gian.

Phía trên trong trận pháp màu vàng kia hào quang sáng rõ, lực lượng như thực chất không ngừng dũng mãnh tràn vào, trong lòng mỗi người đều kinh hãi không thôi, lực lượng xói mòn cực nhanh vượt quá tưởng tượng bọn hắn, bất quá chỉ mấy giây ngắn ngủi cơ hồ đã thoát lực, bị rút lấy không còn gì.

Lúc này trận pháp kia hấp thu lực lượng mọi người, bắt đầu tản mát ra hào quang mạnh mẽ, dần dần một bóng người chậm rãi đứng lên từ trên trận pháp kia, cánh tay rộng lớn, toàn thân do kim quang tạo thành, trong đôi mắt trống rỗng, hình thành dáng vẻ như hình người chậm rãi bay lên cao, phóng tới chỗ đại trận phong ấn kia.

- Lực lượng thật cường đại.

Trên mặt tiểu Thanh kinh nghi bất định, nhưng nhiều hơn là vẻ mừng rỡ, lẩm bẩm nói:

- Đây là lực lượng tập hợp từ tất cả mọi người sao?

Lúc hình người màu vàng kia xuất hiện, tất cả mọi người cảm nhận được một cổ uy áp tản ra trên không trung, đám Võ Hoàng càng lộ sắc mặt trắng bệch, cơ hồ khó có thể đứng vững, tất cả đều lòng tràn đầy ước mơ nhìn qua, vẫn không nhúc nhích.

Hình người màu vàng cách đại trận phong ấn càng ngày càng gần, hắn dần giơ cánh tay lên, chỉ thấy hắn há to mồm, làm ra bộ dạng như muốn rống to, không có bất kỳ thanh âm nào truyền ra, lập tức vung quyền đánh lên ký hiệu ở trung tâm trận pháp phía đối diện.

Nắm đấm trực tiếp đánh vào trung tâm trận pháp, một đạo kim mang nổ bắn ra, biểu lộ trên mặt hình người màu vàng kia thập phần dữ tợn, cả người một nửa đều vọt vào trong trận pháp, muốn đánh vỡ ra toàn bộ trận hình, một đầu liền chui vào trong!

- Cái này. .

Theo hình người màu vàng kia chui vào trong trận pháp, giống như bị cắn nuốt mất vậy, ngay cả khí tức cường đại cũng biến hóa hoàn toàn, tất cả mọi người đều mở to hai mắt, triệt để ngốc trệ.

Ngay khi mọi người không biết làm sao thì trung ương đại trận phong ấn trong giây lát bắn ra một đạo kim mang, cưỡng ép căng trận pháp ra, xuất hiện một cái thông đạo đen nhánh, kim mang kia đúng là lực lượng do hình người màu vàng bộc phát ra vào lúc cuối cùng, vi mọi người cầu được một đường sinh cơ!

- Đi mau!

Lê phản ứng lại đầu tiên, nhanh chóng phóng vào trong thông đạo màu đen kia, ngay sau đó là đám Đại Yêu như Thương đều thoáng cái biến mất trước mắt mọi người.

Tất cả mọi người lúc này mới hồi phục tinh thần lại, tranh nhau vọt vào trong, rốt cục trước khi lối đi kia khép lại mọi người đều đã vào được.

Đại trận phong ấn tựa hồ có năng lực tự lành nhất định, thời gian dần qua càng khép lại, thông đạo cuối cùng bị đè ép hoàn toàn biến mất.

- Nơi này là. . .

Tất cả mọi người lập tức bị một màn trước mắt hoàn toàn chấn trụ, trong không gian phong ấn nơi này, lơ lững nguyên một đám cầu lớn chừng nắm tay, mỗi một hình cầu lại duỗi ra hai cây trường côn, kết nối với những tiểu cầu khác, cứ như vậy, rậm rạp chằng chịt kéo dài đến vô hạn.

Trên tất cả những tiểu cầu này đều tản mát ra hào quang yếu ớt, đang không ngừng xoay tròn, tựa hồ giữa chúng có liên hệ vi diệu nào đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK