Vạn Nhất Thiên hiển nhiên rất tức giận, chuyện lớn như thế mà Lý Vân Tiêu rõ ràng không nói cho hắn biết:
– Bất quá Lăng Bạch Y tự phụ như vậy, đã đến cũng không hiện thân, hiển nhiên là muốn chờ tới trảm thủ đại hội ba ngày sau mới hiện thân.
– Trảm thủ đại hội là gì?
Lý Vân Tiêu sững sờ nói.
Mọi người càng kinh ngạc, Tiễn Sinh im lặng nói:
– Trảm thủ đại hội ngươi cũng không biết?
Lý Vân Tiêu lắc đầu:
– Chém đầu ai? Lăng Bạch Y sao?
Tiễn Sinh giải thích nói:
– Xa Đông Viễn bài danh thứ hai trong Tử thần bát tượng, ngày đó xuất hiện trong thành Hồng Nguyệt, hiện đã bị Vạn Bảo Lâu khống chế lại, ý định ba ngày sau xử trảm. Đây cũng là nguyên nhân Vạn Nhất Thiên đại nhân vững tin Lăng Bạch Y nhất định sẽ đến. Bởi vì Lăng Bạch Y đủ cuồng, đủ tự phụ.
Vạn Nhất Thiên cười lạnh nói:
– Hiện giờ xem ra, quả nhiên quá mức tự phụ rồi! Vậy ba ngày sau bổn tọa sẽ bày trận mà đối đãi, tiễn đưa hắn quy thiên!
Sấu đầu đà nói:
– Đúng vậy nha, đại sự như thế, các ngươi còn ở đây cãi nhau ầm ĩ. Theo tin tức tacó được, Lăng Bạch Y vì cho các ngươi một giáo huấn nên định dùng một cây gậy trúc xuyên đầu bảy vị thủ lĩnh Thương Minh các ngươi, cắm ở cửa thành để răn đe đấy.
– Chi! Cái gì! !
Tất cả mọi người hít một hơi lạnh, nghĩ đến tràng cảnh kia, không khỏi đáy lòng phát lạnh, còn chưa chiến đã cảm thấy e sợ rồi.
Sắc mặt Đinh Sơn cũng đại biến, lạnh lùng nói:
– Sấu đầu đà, tin tức của ngươi là từ đâu đến hả?
– Ai nha, cái này cũng không thể nói được.
Sấu đầu đà dùng hai tay che miệng nói:
– Tin thì tin, không tin thì cút. Bất quá ngươi cũng ra khỏi thành Tân Duyên được rồi, bởi vì đầu của ngươi cũng là thứ mà Lăng Bạch Y muốn lấy đấy.
Bàn đầu đà cười to nói:
– Ha ha, vì sao không thể nói? Nói cho bọn hắn biết, là bản Bàn gia nghe ngóng được đấy, để bọn hắn biết rõ sự lợi hại của bản Bàn gia. Bất quá theo ta thấy, cách nghĩ của Lăng Bạch Y tuyệt đối không thể thực hiện được đâu.
– Ah? Ngươi đối với Thương Minh có lòng tin vậy sao?
Sấu đầu đà trợn trắng mắt khinh bỉ nói:
– Theo ta thấy, ba ngày trên cây gây trúc nơi cửa thành, tất nhiên sẽ có bảy cái đầu.
Bọn người Vạn Nhất Thiên sắc mặt đại biến, giận ra mặt, hung hăng nhìn chằm chằm vào Sấu đầu đà.
Bàn đầu đà cười nhạo nói:
– Nếu không chúng ta tới đánh cuộc đi? Người thua phải làm cháu trai, về sau xuất hành thì tứ chi phải nằm rạp trên mặt đất, làm tọa kỵ cho người thắng.
Sấu đầu đà run rẩy thoáng một phát, cả kinh nói:
– Đổ ước thật là ác độc ah! Ngươi dựa vào cái gì có lòng tin như vậy? Ngược lại nói nghe thử xem?
Vạn Nhất Thiên cười lạnh nói:
– Sấu đầu đà, coi chừng họa là từ ở miệng mà ra! Đồ đầu lừa như ngươi có thể nghĩ ra chuyện gì chứ? Vẫn là chỉ số thông minh của Bàn đầu đà cao, có kiến giải! Cho tới bây giờ hai người đều như hình với bóng, sao chỉ số thông minh lại khác nhau lớn vậy chứ!
Bàn đầu đà cười đắc ý nói:
– Ha ha, Nhất Thiên đại nhân nói rất đúng! Bởi vì Chu Kỳ Thủy và Từ Vạn Sâm đã bị chết, thi thể đều bị Đinh Sơn một mồi lửa thiêu hủy rồi. Lăng Bạch Y cho dù có bản lĩnh thông thiên cũng tuyệt đối không thể gom đủ bảy cái đầu được. Cho nên ta cho rằng ba ngày sau trên gậy trúc ở cửa thành, chỉ có thể xuyên năm cái đầu thôi.
Vạn Nhất Thiên: . . . ”
Sấu đầu đà cả kinh, vội hỏi:
– Thật là vậy sao! Chi, may mắn không có đánh cuộc!
Hai tay của hắn đặt ở chỗ cái tim, bộ dáng nghĩ mà sợ.
Vạn Nhất Thiên phẫn nộ quát:
– Hai tên ngu xuẩn, trong ba tức mau cút đi cho bổn tọa, nếu không trước treo đầu các ngươi ở cửa thành đấy!
Lực lựng táo bạo trên người hắn trực tiếp biến hóa mà ra, ngưng tụ thành hai thanh đao mang đỏ tươi, không chút lưu tình chém tới đầu hai người.
Bàn Sấu đầu đà cả kinh, đều ô to một tiếng liền hóa thành một đạo độn quang, trong khoảnh khắc đã trốn vô tung vô ảnh.
“Ầm ầm! ”
Hai đạo đao mang chém vào khoảng không, xốc lên vô số gạch xanh trên đất, hai đạo lỗ hổng khủng bố nứt ra xa xa.
Tiễn Sinh nói:
– Đại nhân bớt giận, đừng để hai tên ngu xuẩn kia chọc tức, việc cấp bách chính là tranh thủ thời gian diễn luyện đại trận, bảo đảm có thể đánh chết Lăng Bạch Y.
Vạn Nhất Thiên hiển nhiên bị tức không nhẹ, ngực kịch liệt phập phồng một lúc sau mới dần bình tĩnh lại, xoay người nói:
– Đinh Sơn, vừa rồi nói như vậy ngươi cũng nghe thấy rồi. Ngươi ta đã cùng một con thuyền, nên làm như thế nào, ngươi là người thông minh mà
Đinh Sơn chậm rãi nói ra:
– Nếu không phải do Bàn Sấu đầu đà nói ra, ta tất nhiên sẽ tưởng rằng ngươi cố ý thi kế kích ta. Dùng tính tình Lăng Bạch Y, chuyện như vậy thật sự có thể làm ra được, cũng rất có khả năng làm được. Bất đắc dĩ, chỉ có thể liên thủ kháng địch với ngươi thôi.
Tiễn Sinh đại hỉ nói:
– Có Đinh Sơn huynh thật tình gia nhập, phần thắng lại lớn vài phần rồi.
Vạn Nhất Thiên gật đầu nói:
– Ân, thực lực Đinh Sơn quả thật có thể phát huy trọng dụng. Điều kiện tiên quyết là phải thành tâm thành ý, nếu đến lúc này còn giở âm mưu quỷ kế vậy thì chẳng khác nào là tự hại bản thân.
Đinh Sơn cười lạnh nói:
– Vạn Nhất Thiên ngươi cứ yên tâm, chuyện gì nặng chuyện gì nhẹ ta vẫn phân chia rõ ràng. Đối phó ngươi, ta còn có nắm chắc, đối phó Lăng Bạch Y thì không thể hàm hồ được.
Vạn Nhất Thiên trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, nói:
– Vậy là tốt rồi! Chúng ta giờ trở về, bắt đầu bố trí diễn luyện đại trận, ba ngày sau khiến hắn có đến mà không có về! ”
Lý Vân Tiêu đột nhiên nói:
– Ta cảm thấy rất ngạc nhiên vì hành vi của Bàn Sấu đầu đà đấy, bọn hắn tuyệt đối không thể tự dưng chạy tới thành Tân Duyên, hơn nữa báo tin cho chư vị được, hơn phân nửa Ngạo Trường Không cũng tới. Như vậy mục đích của hắn làm vậy là gì chứ?
Vạn Nhất Thiên nói:
– Đúng vậy, việc này quả thật đáng giá thương thảo. Nhưng đã không thể nghĩ nhiều nữa rồi, trước đối phó rồi Lăng Bạch Y rồi nói sau.
Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Đinh Sơn, lạnh lùng nói:
– Linh nhi đâu rồi? Hôm nay nếu không phải mang Linh nhi ra, ta quản ngươi cái cùng một trận tuyến, cái gì Lăng Bạch Y Lăng Hắc Y, tất sẽ xốc thương hội Thiên Nguyên của ngươi lên.
Sắc mặt Đinh Sơn trầm xuống, giận hiện ra mặt.
Vạn Nhất Thiên nhớ tới điều kiện đáp ứng Lý Vân Tiêu, lập tức nói:
– Đinh Sơn, Đinh Linh Nhi kia không phải là con gái của ngươi, lại tình đầu ý hợp với Phi Dương, ngươi sao không giúp người hoàn thành ước vọng, thành toàn bọn hắn chứ.
Đinh Sơn nói:
– Thành toàn bọn hắn đương nhiên có thể, chỉ là Lý Vân Tiêu một mực không cảm thấy đủ, cửa thương hội Thiên Nguyên ta thủy chung rộng mở với hắn mà.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Buồn cười, Linh nhi không phải là con gái ngươi, ta tự nhiên muốn mang nàng đi, cái này có quan hệ gì với thương hội Thiên Nguyên ngươi chứ? Đinh Sơn, bản thiếu gia không rảnh nói chuyện tào lao với ngươi, lời nói đặt ở đây, hôm nay ta không thể mang Linh nhi đi, trước hết giết lão Lại, sau đó lại san bằng thương hội Thiên Nguyên thành bình địa!