Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mấy con ma thú đi đầu bị Tử Lôi bắn xuyên qua thân thể, nổ ngay tại chỗ.
Tiểu Thanh điều khiển tia chớp tiếp lượn vòng phủ ngàn trượng, bao phủ toàn bộ ma thú vào trong.
Trong lôi hải điện ngục ánh sáng tím phản chiếu, bầy ma thú phát ra tiếng rít gào thê thảm. Nhiều ma thú không chịu nổi nổ cái bùm, ma khí cũng bị ánh sáng tím quét sạch.
Ma Lam ở trên trời xoe tròn mắt nhìn, tràn đầy kinh hoàng:
- Người này là ai?!
Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch cũng ngây ngẩn vì chiêu thức huyễn lệ của Tiểu Thanh, lôi điện tím lan tràn ngàn trượng, đẹp vô cùng.
Tiếc rằng chỉ được giây lát thì Tiểu Thanh kiệt sức, các tia chớp tím tan biến trên không trung, xèo xèo ẩn vào hư vô.
Dù vậy bầy Ma tộc bị tiêu diệt hơn phân nửa, chỉ còn lại hơn mười tồn tại thực lực mạnh mẽ nhưng cũng bị trọng thương.
Trong phạm vi ngàn trượng ma khí bị quét sạch, trời trong hẳn ra.
Tiểu Thanh xoay vòng trên trời đáp xuống cạnh Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch. Tia điện đì đùng quanh người Tiểu Thanh.
Lý Vân Tiêu khen luôn miệng:
- Ha, chỉ cần có ngươi là đủ rồi.
Mắt Lý Vân Tiêu bắn ra tia tàn nhẫn hóa thành tia chớp bay lên trời, quát to:
- Mục Địch đại nhân hãy thủ bên dưới!
Linh Mục Địch định cùng xuất chiến nhưng thấy Lý Vân Tiêu tự tin tràn trề thì ngừng lại.
Tiểu Thanh công kích một chiêu xong ngồi xếp bằng hư không, tự mình điều dưỡng.
Đáng tiếc nơi đây toàn là ma khí, cơ hồ không có bất cứ Ất Mộc chi khí. Đổi lại linh sơn đại xuyên thì tốc độ phục hồi của Tiểu Thanh sẽ siêu mau.
Lý Vân Tiêu vọtlên cao, triển khai thế giới kiếm hóa thành ngàn vạn kiếm ảnh chém vào đám ma thú.
- Grao!
Mấy con ma thú như tê giác to xông lên dùng đầu đâm vào kiếm quang, làn da thô dày bị tước ra vạn vệt máu. Ma thú vào kiếm giới mấy bước thì da thịt tung tóe rất nhanh thấy xương, sau đó hoàn toàn thành thịt nát.
Cùng lúc đó, ba con thủ hạc bị thương hú dài từ trên cao sà xuống chộp Lý Vân Tiêu.
Thực lực ma cầm không dưới Ma Quân bình thường, nhưng Tiểu Thanh một chiêu Tử Lôi đánh bị thương thủ hạc, giờ lại đang trong Thiên Vũ giới nên chúng làm sao địch lại Lý Vân Tiêu?
Bùm!
Bacon thủ hạc hợp sức bắt, thân lôi đình của Lý Vân Tiêu nổ tung nhưng giây sau thành hình đằng sau một con thủ hạc. Kiếm chém qua chặt đầu thủ hạc xuống.
Sau khi thủ hạc chết cơ thể bắt đầu hàng giải hoa thành mấy con Thập Phương Hung Hồn Sát lao hướng Lý Vân Tiêu.
Hai con khác thấy tình hình không ổn thì hú dài định chạy trốn.
Mặt Lý Vân Tiêu luôn lạnh băng, kiếm quang nở nổ. Mấy con Thập Phương Hung Hồn Sát tan nát.
Hai con thủ hạc chạy trốn, chợt đằng trước có ánh sáng vàng xuyên ra từ hư không đâm thủng một con.
Thủ hạc hét thảm nổ cái bùm.
- Oa oa oa!
Toàn là Ma Sát.
Nhưng ánh sáng vàng xẹt qua biến ra cương khí bắn ra bốn phía chém sạch Ma Sát không chừa một con.
Một thân hình mơ hồ dần rõ ràng trong hư vô, tay cầm phương thiên họa kích cười đứng.
- Trác Thanh Phàm!
Lý Vân Tiêu reo lên:
- Viện quân tới rồi?
Trác Thanh Phàm nói:
- Sắp, ta đi trước dò đường.
Trác Thanh Phàm nhìn quanh, vẻ mặt giật mình kêu lên:
- Thành Hồng Nguyệt...
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Hoàn toàn tiêu rồi, dù có thể đánh lui những cũng không còn vinh quang ngày xưa.
Ánh mắt Trác Thanh Phàm sắc bén dĩ nhiên nhìn ra hiện tại không chỉ thành Hồng Nguyệt bị đồ thành, phá hoại, quan trọng nhất là ma khí xâm thực linh khí, thậm chí thẩm thấu địa mạch, phá hủy linh mạch chốn này.
Thiếu tài nguyên linh khí thì sẽ không có đại môn đại phái xuất hiện.
Trác Thanh Phàm thở dài:
- Thành Hồng Nguyệt sắp hoàn toàn thành lịch sử, ngươi cũng đừng buồn. Vạn cổ tới nay chuyện như vậy nhiều như hằng hà sa số, đó là quy luật lịch sử. Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
- Ta hiểu.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu bình tĩnh nhưng lòng buồn phiền, cô ddơn.
Trên bầu trời, Ma Lam đã tức giận đến mặt trắng bệch, nhìn con thủ hạc bay về thì giơ chưởng vỗ. Thủ hạc hét thảm nổ nát.
Trác Thanh Phàm nhìn lên trên, kinh kêu:
- Mấy cái đó... Toàn là phân thân?
Lý Vân Tiêu đáp:
- Đúng vậy! Người này rất có thể là đẳng cấp Ma tôn, vì giới lực quá mạnh nên phân liệt chính mình xuyên thấu khe hở?
- Ma tôn!?
Trác Thanh Phàm hết hồn:
- Vậy còn chờ gì nữa? Thừa dịp hiện tại hắn một mình chúng ta xóa sổ đi, tương lai áp lực sẽ nhỏ rất nhiều.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
- Ma tôn làm gì dễ bị tiêu diệt vậy? Tạm thời không vội, nhiệm vụ lớn nhất là bảo vệ truyền tống trận chờ mọi người cùng nhau lại đây. Hơn nữa ta vừa rồi nghe bọn họ nói còn có rất nhiều thứ lợi hại ở phía sau.
Trác Thanh Phàm gật gù:
- Hóa ra là vậy, xem ra từ trong Địa Lão Thiên Hoang đến đây, để ta đi nhìn thử.
Lý Vân Tiêu kinh sợ:
- Mọi chuyện cẩn thận!
Lý Vân Tiêu chưa nói xong Trác Thanh Phàm đã biến mất trước mắt.
Ngay sau đó chân thân Trác Thanh Phàm xuất hiện trong Địa Lão Thiên Hoang, đưa mắt nhìn khắp nơi là cảnh tượng hoang tàn,
- Không gian này...
Trác Thanh Phàm nhíu mày, cảm nhận rõ ràng kết cấu Địa Lão Thiên Hoang lỏng lẻo tùy thời sụp đổ,
Nếu địa điểm chiến đấu vừa rồi là ở đây thì đã sụp từ lâu.
Trác Thanh Phàm nhìn quanh, bay hướng ma khí dâng lên.
Một lúc sau Trác Thanh Phàm thấy ngọn nguồn, mặt đất hiện ra cái hôsâu như một khe rảnh, bên trong ma khí dâng lên như suối phun khiến Trác Thanh Phàm cực kỳ khó chịu.
Nhiều Ma tộccấp thấp đi racùng ma khí, một số bayđi Thiên Vũ giới, số khác phát hiện Trác Thanh Phàm thế là dữ tợn xông đến.
Trác Thanh Phàm rất bực mình, ma khí ngập trời, ngũ quan lục thực bị hạn chế nhiều nên không cách nào nhìn cảnh tượng trong khe hở.
Đại hư không thuật của Trác Thanh Phàm chỉ có thể xuyên qua trong một giới, không cách nào tìm đến giới khác.
Một giọng nói âm trầm vang lên:
- A, mới đi ra liền nhận ra con mồi.
Trong ma khí vô biên lấp lóe đôi mắt lạnh lẽo.
Trác Thanh Phàm bị mấy con Ma tộc cấp thấp vây quanh, vừa thanh trừ xong liền cảm nhận nguy hiểm vô cùng.
Ầm!
Chỗ Trác Thanh Phàm đứng nổ tung, không gian lung lay dữ dội sụp đổ thành một điểm rồi biến mất.
Thanh âm trong ma khí hơi khó tin kinh kêu:
- A?
Trong hắc ám chậm rãi ngưng tụ ra một thân hình, khí thế cường đại ít nhất là Ma Quân nhị giai.
Đột nhiên một luồng sáng vàng chém mở giới vương cảnh từ trên cao giáng xuống, giống như trời giáng thần phạt tru ma trừ ác
Bùm!
Ánh sáng chiến kích chém vào người Ma Quân nổ thành vô số Ma Sát, chúng nó kêu oa oa bay tứ tán.
Chỉ chớp mắt đám Ma Sát như có trí tuệ lại ngưng tụ trên bầu trời biến ra chân thân Ma Quân quát to:
- Chết!
Từ khe hở tuôn ra ma khí bốc lên cao như sóng biển ngập trời cuốn Trác Thanh Phàm vào.
Cùng lúc đó Ma tộc kia một tay bắt ấn quát to:
- Phong!
Không gian trong phạm vi trăm trượng từ hư vô lóe rá vô số ma phù, phong ấn hư không!
Lòng Trác Thanh Phàm giật mình, cảm nhận lực lượng cường đại vô cùng cố định kết cấu không gian, tuy không đến nỗi không đi được nhưng khó hơn bình thường tùy ý đi nhiều.