Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Dật nghĩ tới người kia thì tức giận quát:

– Quả nhiên là ngươi, Lý Vân Tiêu! Ngươi không thích thấy ta sống tốt đến vậy sao? Chỉ cho ngươi thành lập liên minh, quân lâm thiên hạ chứ không cho ta làm sao? Chết tiệt, ta và ngươi không đội trời chung!

Đụng phải chuyện Lý Vân Tiêu thì Lý Dật không bình tĩnh được.

Lý Vân Tiêu ẩn nấp trong hư không dùng đồng thuật theo dõi lỗ hổng nghe vậy liếc Lý Dật một cái, thầm nghĩ: ta đã bao giờ đứng chung với ngươi?

Vạn Hiên Ngang cười nói:

– Đừng nóng vậy, làm việc tốt thường khó khăn, đây là cơ hội thử thách liên minh chúng ta, lấy đá tử vàng.

Đinh Sơn hỏi:

– Ý của đại nhân là… Muốn đối phó những ma vật này?

Vạn Hiên Ngang hỏi lại:

– Chẳng lẽ không nên?

Đinh Sơn trầm ngâm:

– Đã biết là âm mưu của Lý Vân Tiêu thì chúng ta không thể âm mưu của hắn thành công. Hơn nữa đám ma vật hùng hổ, lai lịch rất kỳ lạ. Hay là trốn trước đi, chờ tìm hiểu rõ ràng rồi mới ra tay đối phó. Dù sao cẩn thận là trên hết.

– Trốn? Đã trút xuống thành Hồng Nguyệt rồi làm sao trốn?

Lý Dật giận dữ nói:

– Tuyệt đối không thể trốn, nếu không thành Hồng Nguyệt cả ta tiêu đời, ta làm sao làm thành chủ?

Vạn Hiên Ngang góp lời:

– Tuy thành Hồng Nguyệt không baừng ngày trước nhưng dù gì là nơi linh khí sung túc nhất Đông vực, làm chỗ đóng đô của liên minh là thích hợp nhất. Ta cho rằng không thể bỏ nó.

Đinh Sơn tức tối, với cá tính của Đinh Sơn thì sớm xoay người bỏ đi từ lâu, nhưng nay mọi người cùng là liên minh thì phải nghĩ đến ý kiến của người khác.

Vạn Nhất Thiên cười khẩy nói:

– Nhát gan sợ rắc rối vậy mà vừa rồi còn muốn chiếm một phần ba ghế, ha, ha ha ha. Theo ý ta thì hôm nay nếu ai đi sẽ bị trừ bỏ ghế nghị sự vĩnh viễn!

Lý Dật lộ vẻ mặt vui mừng nói:

– Hay, phơng án này hay. Chúng ta cứ dùng âm mưu này làm cuộc đo xét, bên nào bỏ sức nhiều thì quyền nói chuyện lớn trong liên minh.

Đinh Sơn bất đắc dĩ, thở dài:

– Đã vậy thì ta không tinệ nói gì, các vị thích làm sao thì làm đi, Thiên Nguyên thương hội sẽ dốc hết sức.

Vạn Hiên Ngang nói:

– Theo ý ta thì khe hở này từ Địa Lão Thiên Hoang đi ra, không biết Lý Vân Tiêu dùng thuật gì na di chuyển dời đông đúc ma khí, ma vật như vậy nhưng chắc chắn sẽ không quá nhiều. Chúng ta thêm tầng phong ấn bên trên thành Hồng Nguyệt để ma khí không thể xâm nhập vào trong, hễ là Ma Sát thì xóa sổ hết, không lâu sau âm mưu của Lý Vân Tiêu tự động sụp đổ.

Lý Dật vỗ tay khen:

– Gừng càng già càng cay, kế này của đại nhân rất diệu!

Lý Vân Tiêu ngẫm nghĩ, nói:

– Cách này đúng là khá, tạm thời không cần vào lỗ hổng mạo hiểm, trời biết bên trong có cái gì.

Đám người bàn xong bắt đầu bận rộn.

Đông người sức mạnh lớn, rất nhanh bày xong kết giới to phạm vi trăm dặm.

Thành Hồng Nguyệt mở ra trận pháp phòng ngự mạnh nhất.

Vài luồng sáng từng tầng chồng lên nhau chặn lại hết ma khí khuếch tán trên trời.

Nhưng nhiều Ma Sát như tôm cá trong nước biển rớt xuống kết giới, điên cuồng cắn xé hú hét.

Đám người Bá Nghiệp Minh bay tới bay lui trên cao tẩy trừ.

Đồng quang của Lý Vân Tiêu lóe sáng, từ lỗ hổng truyền ra hơi thở khác biệt, có thứ cao cấp hơn Ma Sát lần này.

ma khí đổ xuống, mấy con Thập Phương Hung Hồn Sát xuất hiện trên bầu trời. Đám người không kịp đề phòng có vài người bị xé nát, vang tiếng hét thảm, máu nhuộm không trung.

– Thập Phương Hung Hồn Sát!

Đinh Sơn quát to:

– Nguy rồi, mọi người lùi nhanh!

Cùng với hai lần ma chiến quy mô lớn, một số tư liệu Ma giới đã được Thiên Vũ Minh cố ý phổ cập.

Cho nên mọi người nhìn thoáng qua liên nhận ra thứ đó, sợ hãi vội bỏ chạy.

Lý Dật hét to:

– Đừng sợ, chắc bọn chúng nhận được uy áp giới lực, không có sức chiến đấu thần cảnh!

Lý Dật làm gương xung phong vào một con Thập Phương Hung Hồn Sát, dốc sức đánh một kích quả nhiên nổ nát đối phương, hóa thành trăm con Ma Sát bay tán loạn.

– Quả nhiên!

Đám người Bá Nghiệp Minh thế mới yên dạ, phấn khởi tinh thần, thầm nhủ quả nhiên mấy tài liệu Thiên Vũ Minh tuyên truyền là thật.

– Lý Vân Tiêu chết tiệt, ta tuyệt đối không tha cho ngươi!

Lý Dật giết đến nóng máu, cho rằng đây là âm mưu của Lý Vân Tiêu.

Rất nhanh mấy con Thập Phương Hung Hồn Sát bị giết sạch.

Nhưng ma khí chưa từng ngừng trút xuống, trừ thành Hồng Nguyệt có kết giết bảo vệ ra toàn một mảnh đen ngòm, dần xâm thực thân thể mọi người.

Cùng với ma khí tăng mãnh liệt, áp lực kết giới không ngừng mạnh thêm.

May mắn là Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch mỗi người một hành động, Tiểu Thanh không dừng lại, sau khi vào thành liền bắt thống lĩnh vệ đội chỉ huy mọi người đâu vào đấy rời khỏi giết người.

Tuy chỉ có một phần rất nhỏ người rời đi nhưng cứu được bao nhiêu ay bấy nhiêu, còn hơn không làm gì cả.

– Đâu ra nhiều ma khí quá vậy, có gì đó không đúng.

Đinh Sơn tâm tư kín đáo nhất, nhìn chăm chú vào lỗ hổng kia kinh kêu:

– Chẳng lẽ Lý Vân Tiêu na di nguyên Ma giới lại đây sao?

Cái nhìn của Vạn Hiên Ngang cũng không kiên quyết như trước nữa, nhưng chính Vạn Hiên Ngang đã lên tiếng ở lại thủ thành nếu bây giờ đổi ý thì nhiều người đã chết, còn mặt mũi nào?

Vì vậy Vạn Hiên Ngang khẽ hừ:

– Mặc kệ có phải là âm mưu của Lý Vân Tiêu hay không chúng ta không thể bỏ thành Hồng Nguyệt mà đi!

Đinh Sơn trầm giọng nói:

– Nếu đây đúng là khe hở hai giới thì chúng ta phải bỏ thành, không lẽ liều chết gánh sao?

– Ha ha ha! Khe hở hai giới? Sao có thể?

Lý Dật cuồng cười:

– Chẳng lẽ ngươi chưa đọc những tư liệu Thiên Vũ Minh phát tán sao? Khe hở hai giới phải hình thành chậm rãi, từ không tới có, từng chút ma khí chảy ra dần biến to. Lỗ hổng lớn này đột nhiên xuất hiện thì sao có thể là khe hở hai giới được?

Bọn họ không nghĩ đến khe hở trực tiếp xuất hiện trong Địa Lão Thiên Hoang.

Đinh Sơn trầm ngâm nói:

– Tư liệu của Thiên Vũ Minh về Ma giới chưa chắc đầy đủ, không ngừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Lý Dật trừng Đinh Sơn:

– Trên đời có trùng hợp vậy sao? Không chỉ ngoài ý muốn còn xảy ra ngay bên trên phủ thành chủ của ta@ ngươi cảm thấy có thể trùng hợp đến mức này sao?

Vạn Hiên Ngang gật gù:

– Ta cũng cho rằng khả năng là âm mưu lớn hơn, mặc kệ thế nào cũng không thể bỏ thành Hồng Nguyệt được, cố gắng kiên trì thêm một lúc đi.

Đinh Sơn nói:

– Cứ mù quáng kiên trì không phải là cách, hay chúng ta phái người vào khe hở đó điều tra thì mọi chuyện rõ ràng ngay.

Lý Dật ngẫm nghĩ:

– Cách này được, nhưng ai đi?

Mấy người nhìn quanh, ai bị nhìn đều ội vàng nghiêng đầu đi, hoặc cúi đầu xuống.

Đinh Sơn nói:

– Ba đại phái chúng ta phải thủ vững kết giới không phá, tự nhiên không thể rời khỏi.

Lý Dật nói:

– Đúng, vậy xin làm phiền các vị.

Lý Dật nhìn chưởng môn, các đệ tử tinh anh tiểu môn tiểu phái.

Đám người hoàn toàn biến sắc mặt không chút máu.

Lý Dật trực tiếp vươn tay ra chỉ vào mười người:

– Các ngươi đi lên nhìn xem.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK