Lý Vân Tiêu không hề sợ, hắn cười khẩy nói:
- Nếu không thể thì rất rắc rối. Biết nhân giả trí, tự biết giả minh. Người không biết bản thân cùng lắm là kẻ ngu dốt, nhưng nếu không tự biết lượng sức rất có thể là người chết!
Vi Thanh lạnh lùng nói:
- Có chết hay không là ngươi quyết định sao?
- Đương nhiên không phải.
Lý Vân Tiêu cười lắc đầu nói:
- Là chính ngươi quyết định.
Vi Thanh quát nạt:
- Ngông cuồng!
Đáy mắt Vi Thanh lóe tia độc ác, sát khí toàn thân dâng cao.
Trong khoảnh khắc này Vi Thanh như dân cờ bạc, được ăn cả ngã về không, chấp niệm người thắng làm vua kẻ thua làm giặc.
Chỉ cần kiềm chế Lý Vân Tiêu và Công Dương Chính Kỳ, Thánh Ma kiềm chế Mộng Linh Chân Quân là Vi Thanh có thể ra tay thu Hoàng Tuyền Minh Hỏa.
Lý Vân Tiêu, Công Dương Chính Kỳ cảnh giác ngay, hai người nhúc ních tự bắt ấn nhìn chằm chằm phụ tử Vi Thanh, chuẩn bị tùy thời ra tay nghênh chiến.
- A!!!
Đột nhiên tiếng hét thê lương từ vân hà truyền đến làm bốn người khựng lại.
Công Dương Chính Kỳ kinh kêu:
- Nguy rồi!
Công Dương Chính Kỳ xoay người bỏ lại mấy người lao vào trong hà quang.
Lý Vân Tiêu càng lo lắng cho tỷ đệ Mộng Vũ hơn, hắn bỏ lại Vi Thanh lao nhanh hơn cả Công Dương Chính Kỳ, bước vào trong trước.
Cảnh tượng xung quanh đột nhiên thay đổi lớn. Ngọn lửa màu xanh nhạt lan tràn, nhiệt độ tăng cao, hư quang trên người Lý Vân Tiêu tự động dâng lên bảo vệ thân thể.
- Hoàng Tuyền Minh Hỏa!
Lý Vân Tiêu giật nảy mình, hắn phát hiện mình đã vào thế giới lửa, hoàn toàn là thiên địa khác. Con đường đằng sau đã biến mất, không cách nào rời khỏi.
- Minh Hỏa rất có linh tính, tự thành một thế giới. Không biết tỷ đệ Mộng Vũ ở đâu, Mộng Linh Chân Quân nơ inào? Tiếng hét thảm vừa rồi rất giống giọng của Mộng Bạch.
Lý Vân Tiêu thầm lo âu, chậm rãi bước đi trong thế giới lửa. Mỗi bước chân đạp xuống là có lửa xèo xèo bốc lên trùng kích vào hư quang trên người Lý Vân Tiêu.
Khiến Lý Vân Tiêu hoàn toàn biến sắc mặt là thần thức thả ra hơn mời trượng sẽ bị Minh Hỏa đốt thành tro, rất khó vươn ra phạm vi lớn hơn.
Trong thế giới độc lập này không có thần thức dò đường, không khác gì người mù.
Lý Vân Tiêu đi vài bước rồi từ bỏ việc tìm kiếm không mục tiêu, hắn đứng yên tại chỗ, mắt hấp háy tia sáng không ngừng bắn ra lệ khí.
- Nếu đã không tìm thấy phương hướng vậy ta đành chém thế giới hỏa này ra.
Lý Vân Tiêu giư cao cánh tay mang theo lôi điện mênh mông ngưng tụ thành sắc tím giữa năm ngón tay rồi kéo dài thành kiếm
Kiếm dài hơn ba thước, khí lạnh tứ tán, lôi quang lấp lóe trên đó, ánh sáng tím phun ra nuốt vào.
Tử Lôi kiếm xuất hiện, Minh Hỏa xung quanh bị đẩy lùi hình thành chân không hơn mười trượng quanh người Lý Vân Tiêu.
Chợt tiếng quát chói tai vang lên sau lưng Lý Vân Tiêu:
- Lý Vân Tiêu, ngươi muốn làm gì!?
Lý Vân Tiêu xoay người nhìn lại, là phụ tử Vi Thanh và Công Dương Chính Kỳ. Ba người ngạc nhiên nhìn Lý Vân Tiêu, đặc biệt Công Dương Chính Kỳ và Vi Thanh trong mắt gần như tóe lửa.
Lý Vân Tiêu vui vẻ nói:
- Công Dương đại nhân đến đúng lúc, tỷ đệ Mộng Vũ đâu?
Mặt Công Dương Chính Kỳ trắng bệch ngăn cản Lý Vân Tiêu:
- Ngươi tuyệt đối đừng xằng bậy, thế giới Minh Hỏa này là hạch tâm lực lượng nguyên Địa Giới, nếu bị ngươi tiêu hủy thì Địa Giới sẽ sụp đổ, thậm chí trực tiếp lan đến Thánh vực.
Lý Vân Tiêu sa sầm nét mặt lặp lại lần nữa:
- Lỗ tai của đại nhân không tốt sao? Ta đang hỏi tỷ đệ Mộng Vũ đâu?
Công Dương Chính Kỳ thấy Lý Vân Tiêu tức giận, nghiêm mặt nói:
- Trong Minh Hỏa này một mình thành giới, mênh mông vô biên, ta cũng không biết bọn họ ử đâu, chỉ chân quân mới biết.
Lý Vân Tiêu nắm chặt Tử Lôi kiếm, rót lực lượng vào trong giơ ngang trước mặt, đáy mắt lạnh băng, kiếm quang chiếu rọi khuôn mặt hắn hơi dữ tợn.
Lý Vân Tiêu nói:
- Nói vậy là hỏi các ngươi cũng vô dụng, ta tự làm vậy!
Vi Thanh kinh kêu:
- Mau dừng tay! Nếu thế giới này tan vỡ thì Hoàng Tuyền Minh Hỏa của ta hơn phân nửa cũng mất, ngươi tuyệt đối đừng làm chuyện điên rồ!
Lý Vân Tiêu phớt lờ Vi Thanh, Hoàng Tuyền Minh Hỏa quan trọng thật nhưng mạng sống tỷ đệ Mộng Vũ càng ưu tiên hơn. Lý Vân Tiêu không chút nghĩ ngợi giơ cao Tử Lôi kiếm, muôn vàn kiếm quang bỗng nhiên khuếch tán, lôi long hiển hiện bên trong, ánh sáng hai màu tím xanh lấp lóe.
Xoẹt!
Kiếm quang xẹt qua chém thăng xuống đằng trước.
Không gian phát ra tiếng ét két, một khe nứt đen sâu hoắm hiện ra trước mắt,
Hai luồng sáng chợt lóe xuất hiện hai bên Lý Vân Tiêu cùng chém vào Tử Lôi kiếm.
Trong đó một người chính là Vi Thanh, gã ngưng chưởng, sắc xanh hiện ra háo thành phù ấn vỗ vào lôi quang chấn mảng lớn sóng gợn kích động.
Một người khác là Công Dương Chính Kỳ, thanh chiến thương màu đen giơ lên đâm vào Tử Lôi kiếm đánh thủng uy thế ngập trời.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai người hợp sức một kích phá nát Tử Lôi kiếm hóa thành vô số lôi xà bắn hướng Vi Thanh, Công Dương Chính Kỳ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Hai người thi triển thân pháp chạy trong lửa né thoát hết các lôi xà, ngưng chưởng vỗ ra kết giới bảo vệ trước mặt mới ngăn lại tất cả lực lượng sấm sét.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn hai người lại liếc Vi Vô Nhai đứng yên bên cạnh, dữ tợn hỏi:
- Ba ngươi muốn tìm chết sao?
Công Dương Chính Kỳ hoàn toàn biến sắc mặt, tức giận nói:
- Ta không muốn đấu với ngươi, đừng làm bậy! Tỷ đệ Mộng Vũ là hậu duệ của chân quân đại nhân, quan trọng hai người đó không thua gì ngươi. Cộng thêm chỉ có chân quân đại nhân là quen thuộc, hiểu biết thế giới trong lửa này nhất. Ngươi lỗ mãng phá thế giới này rất có thể sẽ hại hai người!
Vi Thanh cũng biểu minh lập trường, lạnh giọng nói:
- Ta không muốn cùng làm bậy với ngươi nhưng ta phải lấy được Hoàng Tuyền Minh Hỏa, nếu ai dám phá hư nó thì ta thề chiến đến cùng!
Vi Vô Nhai không nói tiếng nào nhưng chắc chắn lập trường giống hai người kia.
Lý Vân Tiêu nghe Công Dương Chính Kỳ giải thích xong hơi bình tĩnh lại, nhưng hắn vẫn cố chấp nói:
- Trừ phi ngươi mang ta đến bên bọn họ, bọn họ ở trong tầm mắt của ta thì mới an tròn, nếu không ta đành dùng cách của mình tìm tỷ đệ Mộng Vũ. Dù Mộng Linh Chân Quân là tiền bối của bọn họ nhưng ta không quen người này, không cách nào giao thác.
Công Dương Chính Kỳ tức giận nói:
- Ta dã nói là không biết hai người ở nơi nào! Nếu ngươi cứng rắn muốn phá thì ta không sợ ngươi, nhưng nếu lan tới hai tỷ đệ, ngươi gánh nổi trách nhiệm không?
Vi Thanh lên tiếng:
- Lý Vân Tiêu, ngươi quan tâm bị loạn. Nơ inày đã là thế giới Minh Hỏa thì tất nhiên tồn tại chân thân Minh Hỏa, chỗ có chân thân là nơi lực lượng mạnh nhất. Ngươi đã quên chúng ta đi tới đây như thế nào sao?
Một câu đánh thức người trong trong mộng, Lý Vân Tiêu thầm mắng mình hồ đồ, hắn đã quên theo dao động lực lượng đi tìm ngọn nguồn.
Hơi thở nóng nảy tan biến, Lý Vân Tiêu lập tức bình tĩnh lại.
Công Dương Chính Kỳ biến sắc mặt cảnh cáo:
- Ta khuyên ba người hãy đứng yên tại đây, đừng có ý định tìm chân thân Minh Hỏa. Các ngươi không đỡ nổi lực lượng Hoàng Tuyền Minh Hỏa, coi chừng chơi với lửa.