Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1653: Vây giết. (1)

Sắc mặt Nhuận Tường đại biến, kinh sợ nói:

Đáng chết, đáng chết a! Lại có cách nghĩ ác độc với ta như vậy!

Lý Vân Tiêu nhịn không được cười lên, nói:

Ngươi cũng năm lần bảy lượt muốn giết ta rồi, ta sưu hồn ngươi có gì kỳ quái? Bất quá ngươi rất biết thưởng thức đấy, có thể đánh đồng ta với ba người mà ngươi bội phục!

Nhuận Tường nói:

Không cần khiêm tốn, nếu ngươi có thể sống đến tuổi như vậy, thành tựu cũng không dưới bọn hắn.

Lời vừa nói ra, sắc mặt Nghiễm Dịch và Lục Điêu thống lĩnh đều đại biến.

Nhuận Tường lấy Nhân loại so sánh với Hải Vương thì cũng thôi đi, nhưng trong ba người hắn nói lúc trước có Hải Hoảng đại nhân chủ nhân tứ hải, lời vừa rồi đã là đại nghịch bất đạo rồi.

Nghiễm Dịch kinh sợ nói:

Nhuận Tường, ngươi nói bậy bạ gì đó, lại dám mạo phạm Hải Hoàng đại nhân.

Nhuận Tường biến sắc, cũng biết mình đã lỡ lời, vội vàng chuyển hướng chủ đề, nói:

Đáng tiếc, ngươi không có mạng sống đến tuổi kia rồi.

Hai chân hắn thoáng cái rời khỏi đáy biển, cả người lơ lửng trên không trung, thân thể xuất hiện Long hóa.

Từng khối lân phiến màu vàng hiển hiện trên người, hai tay dài ra móng vuốt sắc bén, trên trán trồi lên Long giác, hai tay nắm lấy La Hầu chiến thương, trạng thái toàn bộ triển khai dừng ở Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt cười nói:

Ngươi có lòng tin thắng ta sao?

Nhuận Tường lạnh lùng nói:

Trước kia là trên đất bằng, ngươi chiếm ưu thế, bây giờ đang ở trong biển rộng, ta chiếm ưu thế, thắng ngươi có gì khó?

Nghiễm Dịch trong lòng khiếp sợ, không thể tưởng được khiến Nhuận Tường trọng thương thành bộ dáng kia dĩ nhiên lại là Lý Vân Tiêu.

Hắn nhìn qua Nhuận Tường Long hóa, trong mắt hiện lên một tia thần sắc ghen ghét, nếu mình cũng có được những Long chi bí bảo kia thì thực lực nhất định còn trên cả Nhuận Tường, cũng không cần khắp nơi bị hắn khi dễ như thế, trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ không công bằng.

Lục Điêu thống lĩnh cũng hét lớn một tiếng, thân hình trong nước trực tiếp bành trướng hơn gấp đôi, nắm kim xiên quắc mắt nhìn trừng trừng.

Hơn nữa rất nhiều cường giả cũng nhận được triệu hoán, đã vây kín lấy nơi này rồi.

Lý Vân Tiêu nói:

Cường giả Lục Điêu nhất tộc đều đã đến đông đủ rồi sao? Bớt cho ta phải đi tìm.

Lục Điêu thống lĩnh giận tím mặt, quát:

Đi chết đi

Hắn nắm kim xiên nhoáng một cái, lập tức từng đạo vằn nước tản ra trên mũi xiên, hình thành ký hiệu cổ quái cực lớn, lăng không đánh qua

Chiến lực người Hải tộc ở trên biển được tăng lên gấp bội, huống chi còn là Võ Đế cao giai như hắn, một chiêu đánh xuống như núi cao sụp đổ, Thiên Địa đứt gãy.

Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, thoáng cái hóa ra hai mắt như Huyết Nguyệt, toàn bộ không gian bốn phía lấy hắn làm trung tâm bắt đầu nhanh chóng vặn vẹo, một chiêu kia lực lượng phiên giang đảo hải đánh tới, khi sắp đánh rơi xuống bị không gian áp súc biến hình kịch liệt, thoáng cái đã hóa thành hư vô, biến mất không thấy gì nữa.

Cái gì?

Tất cả mọi người đều hoảng hốt, nguyên một đám trừng lớn mắt, khó mà tin được chuyện trước mắt

Nhân loại này chưa hề động thủ, dĩ nhiên đã khiến cho một chiêu vô cùng bá đạo kia hư không tiêu thất rồi sao?

Tinh thần lực, thậm chí có tinh thần lực cường đại như thế!

Sắc mặt v dị thường khó coi, cắn răng nói:

Ngươi là Thuật Luyện Sư cửu giai sao?

Hiện giờ trong lòng hắn ngũ vị tạp trần, vốn tưởng rằng thực lực Lý Vân Tiêu chỉ tương xứng hắn, hiện giờ hoàn cảnh biến hóa, tính ra thì mình tất nhiên có thể đơn giản bắt lấy đối phương, nhưng không nghĩ tới đối phương lại còn át chủ bài cường đại như thế.

Trong Hải tộc có rất ít Thuật Luyện Sư, mặc dù có cũng là cả ngày nghiên cứu Thuật Đạo, có rất ít người đi tu luyện các công kích tinh thần như thế, cho nên Lục Điêu nhất tộc và Nghiễm Dịch đều có chút phản ứng không kịp, mà Nhuận Tường đã đi lại trên đại lục một thời gian, thoáng cái đã hiểu rõ mọi chuyện.

Thuật Luyện Sư cửu giai sao?

Người Hải tộc đều hít một hơi khí lạnh, vẻ mặt thậm chí còn lộ ra tôn sùng.

Lý Vân Tiêu nói:

Nhưng ngàn vạn đừng vì ta là Thuật Luyện Sư mà thương cảm ta đấy.

Thái Cổ Thiên Mục nơi mi tâm hắn mở ra, lập tức bắn ra mấy đạo quang mang, một cổ khí tức cường đại phát ra, ngay sau đó mấy đạo nhân ảnh đáp xuống ngay bên cạnh.

Cái này, cái này. . .

Tất cả mọi người đều mở to mắt, lúc này ngay cả Nhuận Tường cũng có chút phản ứng không kịp rồi, mấy người đột nhiên xuất hiện kia vậy mà đều là cường giả Võ Đế.

Oa nhiều quái vật như vậy sao?

Hác Liên Thiểu Hoàng thoáng cái kêu lên, gương mặt kinh hãi lập tức trở nên mừng rỡ như điên, cười to nói:

Ha ha, rốt cục đã có bia luyện công rồi, lần này có thể hảo hảo thoải mái một chút.

Hắn nhìn Mạc Tiểu Xuyên bên người một cái, đắc ý phi phàm nói:

Lần này thực lực của ta cũng không phải yếu nhất nha.

Lý Vân Tiêu cơ hồ đã thả ra tất cả lực lượng có thể chiến đấu trong Giới Thần Bi, ngoại trừ sư huynh đệ Mạc Tiểu Xuyên và Hác Liên Thiểu Hoàng ra, còn có tam huynh đệ Câu gia, Huyền Lôi Kinh Vân Hống và Hồ Lô Tiểu Kim Cương, cùng với Đoạn Việt và Nhạc Cửu Lâm đã đạt đến Võ Tôn đỉnh phong

Còn có một người cau mày, không ngừng cao thấp hoạt động thân thể, trên mặt bất mãn nói:

Ta cũng chưa từng nói qua sẽ giúp ngươi ngăn địch mà.

Người này đúng là ác linh đi ra từ người Mạc Tiểu Xuyên. Chuyến đi Địa Lão Thiên Hoang trước kia bị bốn gã Võ Đế cản đường cướp bóc, Lý Vân Tiêu giết chết ba người lưu lại một tên Võ Đế thực lực mạnh nhất, trực tiếp đưa cho ác linh đoạt xá.

Lý Vân Tiêu nói:

Ta không bảo ngươi ngăn địch, ngươi có thể đi, ta chỉ thả ngươi ra thô

Ác linh nhìn lướt quá bốn phía, nơi này đã bị vây rậm rạp chằng chịt, chật như nêm cối, trong lòng một hồi phiền muộn, căn bản không cách nào đi được, hơn nữa trong lòng hắn cũng không dám tự tiện rời đi, có trời mới biết vi phạm với ý nguyện của người này hắn sẽ dùng thủ đoạn gì đi đối phó với mình.

Nhuận Tường đại nhân, cái này, đây là có chuyện gì?

Lục Điêu thống lĩnh có chút phát mộng, khó hiểu hỏi Nhuận Tường kiến thức rộng rãi .

Sắc mặt Nhuận Tường trầm xuống, trong đầu có một ý niệm điên cuồng nhảy ra khó có thể ức chế, chẳng lẽ là huyền khí siêu phẩm?

Ngày đó trên Tống Nguyệt Dương Thành hắn đã tận mắt thấy Yêu tộc bị thương nặng thi triển Hồn Thiên Nghi.

Không phải nói huyền khí siêu phẩm của Nhân tộc chỉ có Nặc Á chi chu sao?

Ánh mắt Nhuận Tường nhìn lướt qua, lập tức phát hiện thực lực của những người trước mắt, trong lòng càng thêm khẳng định trong tay Lý Vân Tiêu có huyền khsi siêu phẩm, nếu không tuyệt đối không thể nào dấu nhiều người như vậy được.

Một cổ hưng phấn khó tả lan tràn trong lòng, nếu hôm nay có thể đánh chết Lý Vân Tiêu, không những có thể báo thù ngày đó, hơn nữa rất có khả năng tìm về được Hồng Thạch, càng khiến hắn thêm kích động mà run rẩy chính là, nếu đạt được huyền khísiêu phẩm, vậy hắn tương lai nhất định sẽ vấn đỉnh thiên hạ a!

Không biết

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK