Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2166: Người ở dưới mái hiên.

Ai!

Quỳ Hoa bà bà thở dài nói:

Muốn nói động Hồng Nguyệt thành Tam lão không ra tay, sao mà cũng khó khăn!

Tâm cảnh của Hàn Quân Đình tựa hồ dần dần khôi phục, đạm nhiên nói rằng:

Nan về nan, nhưng cũng không phải là làm không được, việc này ta đã có tính toán, không cần lo ngại. Ngược lại thì Lý Vân Tiêu này… Nếu không phải trừ… Tất thành họa lớn!

Quỳ Hoa bà bà cả kinh, thất thanh nói:

Đại chưởng quỹ, lẽ nào ngươi muốn bội ước? Chúng ta thế nhưng…

Hàn Quân Đình giơ tay lên tới, cắt đứt lời của nàng:

Ta làm sao nói muốn bội ước?

Trong đôi mắt đẹp của nàng tàn khốc chớp động, lạnh giọng nói:

Người này so với Tần Xuyên còn còn đáng sợ hơn, phải bỏ ta chỉ đáp ứng giúp hắn nói động Hồng Nguyệt thành Tam lão không ra tay, cũng không nói không giết hắn nha!

Quỳ Hoa bà bà cũng là trong mắt sáng ngời, nói:

Đúng là như thế chúng ta bây giờ lập tức đưa tin quay về Thần Tiêu Cung, viện binh đến đây bao vây tiễu trừ người này!

Hàn Quân Đình khẽ lắc đầu, nói:

Không thích hợp. Thần Tiêu Cung bây giờ còn cũng không phải lúc nên xuất thế, không thích hợp để cao thủ đại diện tích lộ ra bên ngoài. Hơn nữa chúng ta vừa mới cùng hắn đàm thỏa điều ước, hiện tại đã trở mặt thành thù, cũng bất cận nhân tình. Giết người này phải giết, nhưng vị tất muốn chúng ta tự mình động thủ.

Quỳ Hoa bà bà thoáng vừa nghĩ, nhân tiện nói:

Đại chưởng quỹ ý tứ là mượn tay Hồng Nguyệt thành?

Hàn Quân Đình nói:

Hồng Nguyệt thành mình cũng năm bè bảy mảng, Tam lão không xuất thủ, ta căn bản không xem trọng bọn họ. Đừng quên còn có một việc, Bắc Minh thế gia thiếu chủ, Bắc Vực tứ chi chủ- Bắc Minh Lai Phong, còn có mấy Bắc Minh thế gia trưởng lão, tựa hồ chết ở trên Đông Hải. Mà Lý Vân Tiêu còn lại là sống từ Đông Hải trở về!

Quỳ Hoa bà bà khen lớn nói:

Hay chúng ta chỉ cần cùng với người của Bắc Minh thế gia tỏ rõ một chút tình huống, lại từ trong đó dẫn đạo, để người của Bắc Minh thế gia nhận định hung thủ chính là Lý Vân Tiêu là được!

Hàn Quân Đình lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói:

Không cần phức tạp như vậy? Bắc Minh thế gia thiếu chủ đã chết, sợ từ lâu đã sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt, bọn họ biết đến sẽ không so với chúng ta ít hươn, chúng ta chỉ cần đem hành tung của Lý Vân Tiêu hữu ý vô ý để lộ ra khứ là được. Chỉ cần thế cục loạn một cái, chính là không cần lực lượng của Thần Tiêu Cung, chúng ta vẫn có thể tru diệt Lý Vân Tiêu, đồng thời cướp đoạt thánh khí và Ất Mộc Hóa Linh!

Hai người lúc này bay vào trong thành, mấy canh giờ sau, truyền tống đại trận mở ra, bên trong thành liền không còn có khí tức của hai người.

Lý Vân Tiêu tiễn bước Hàn Quân Đình hai người, liền lắc mình một cái, đi tới trong một mảnh hoang mạc.

Loan Quân Hạo đang ngồi xếp bằng, lẳng lặng thu nạp linh khí, điều trị thương thế trong cơ thể.

Hắn một chút liền cảm giác được có người đến, chậm rãi giương đôi mắt, trong mắt một mảnh sắc bén.

Lý Vân Tiêu cười nói:

Thời gian ba ngày, bảo ngắn cũng không ngắn lắm, tựa hồ loan đại nhân cũng không có khôi phục bao nhiêu a, lẽ nào thương nặng như vậy?

Hừm1

Loan Quân Hạo lãnh hừ lạnh một chút, nói:

Thần kiếm đã bị ngươi lấy đi, còn tới tìm ta làm cái gì?

Lý Vân Tiêu nói:

Hỏi lời này có chút kỳ quái, ta nếu đem ngươi bắt vào bên trong siêu phẩm huyền khí, tự nhiên là có chuyện muốn tìm ngươi.

Loan Quân Hạo nhìn hắn môt cái, từ nhập định trong đi ra, nói:

Có thể bị bắt vào bên trong Nặc Á chi thuyền, cũng không có bôi nhọ thân phận của ta, chuyện gì nói đi.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc cười, cách xa nhau hơn hai mươi năm, dường như đã có mấy đời, nghĩ không ra còn có thể gặp mặt, càng không nghĩ tới sẽ là quang cảnh như vậy.

Ta có chuyện khó muốn làm, muốn mời Loan đại nhân hỗ trợ.

Muốn ta xuất thủ trợ ngươi? Không có khả năng!

Loan Quân Hạo ánh mắt lạnh lẽo, châm chọc đứng lên.

Ai nha, mọi việc hảo thương lượng, không nên cự tuyệt nhanh như vậy nha.

Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

Loan đại nhân chẳng lẽ là không nhớ rõ tình cảnh của chính mình thời khắc này? Hoặc giả người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu cổ huấn, Loan đại nhân không hiểu?

trên mặt Loan Quân Hạo dâng lên tức giận, trầm mặc một chút, lạnh như băng nói:

Mặc dù là siêu phẩm huyền khí, cũng bất quá là một giới chi lực mà thôi, vị tất vây được bản tọa!

Lý Vân Tiêu cười nói:

Đó là lúc đại nhân toàn thịnh đi? Chỉ cần ta cam tâm tình nguyện, đại nhân đang nơi đây sợ là vĩnh viễn cũng không khôi phục được toàn thịnh.

Loan Quân Hạo cả người chấn động, trong tròng mắt tràn đầy sắc mặt giận dữ, quát dẹp đường:

Nói đi muốn bản tọa làm chuyện gì? Làm thành lúc có thả ta rời khỏi hay không?

Lý Vân Tiêu cười khanh khách nói:

Đại nhân cuối cùng cũng bắt đầu thương lượng. Ta muốn đi cứu một người, chính mình một người thế đơn lực bạc, mong muốn đại nhân trợ ta giúp một tay. Sau khi chuyện thành công, biển rộng mặc cá nhảy, trời cao kệ chim bay.

Loan Quân Hạo hơi trầm tư một chút, nhân tiện nói:

Đi đâu cứu? Địch nhân là ai?

Lý Vân Tiêu nói:

Hồng Nguyệt thành.

“Cái gì?”

Loan Quân Hạo bỗng nhiên kinh hãi, cả giận nói:

Ngươi đang nói đùa chứ?

Chỉ là ba chữ “Hồng Nguyệt thành”, đã nói rõ tất cả, không cần làm tiếp bất kỳ giải thích nào.

Hắn tuy rằng đoán được nhiệm vụ tất nhiên cực kỳ trắc trở, nhưng là không nghĩ tới trắc trở đến tận đây

Lý Vân Tiêu nói:

Bản thiếu chưa bao giờ thích nói giỡn, Hồng Nguyệt thành bây giờ chỉnh thể thế cục đã vô pháp và ngày trước so sánh, hơn nữa hồng hoàng lam Tam lão ta sẽ tìm người khắc chế, toàn bộ bên trong thành nếu không có ngoại viện mà nói, sẽ không một người có thể cùng đại nhân địch nổi.

Loan Quân Hạo mày nhăn lại, do dự nói:

Hồng Nguyệt thành thế cục ta cũng nghe nói một chút, nếu là có thể khắc chế Tam lão không ra tay, ngược lại có thể thử một lần.

Hắn nhìn một cái Lý Vân Tiêu, nói:

Sẽ không chỉ có ta ngươi hai người chứ? Ngươi bên trong Nặc Á chi thuyền hẳn nên cũng không thiếu cường giả đi?

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

Đích xác còn có mấy người, ba ngày tiền ngươi đã gặp hai người kia cũng sẽ một đường. Bất quá thực lực còn là rất yếu, tất nhiên lấy đại nhân làm chủ.

Loan Quân Hạo chậm rãi nói rằng:

Nếu là tất cả thuận lợi, ta có thể giúp ngươi. Nhưng nếu là trên đường xuất hiện biến cố, sẽ nguy hiểm đến tính mạng của ta mà nói, ta liền không nói hai lời, quay đầu rời đi.

Lý Vân Tiêu nhìn hắn, nói:

Chỉ cần các hạ không liều mạng, hiện nay trên đời có mấy người có thể nguy hiểm cho tính mệnh của các hạ? Nếu xuất hiện những cửu tinh đỉnh phong cường giảkhác, đại nhân chỉ cần giúp ta kéo dài là được.

Loan Quân Hạo gật đầu nói:

Có thể. Nhưng ta thời khắc này thương thế không phải nhất thời nửa khắc có thể khỏi hẳn, không có mấy tháng khổ tu căn bản không khôi phục được đỉnh phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK