Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Grao!

Nguyên Tượng Trí Mang đột nhiên rú lên, cái mồm há to bỗng chốc khép kín lộ vẻ đau đớn.

Một cây roi da dài như rắn quấn cổ Nguyên Tượng Trí Mang, phù văn lấp lánh trên dây roi siết chặt dần.

- A? Tỏa Long tiên!là Tinh Uyên đại nhân!

Sau lưng Nguyên Tượng Trí Mang, một nam nhân mặc áo xanh hai tay cầm roi dài, biểu tình trầm trọng kéo cây roi. Đó là cường giả Hư Cực cảnh của đảo Huyền Ly, Tinh Uyên!

Tuy roi đã trói ma thú lại nhưng Tinh Uyên cảm giác khó thể chế ngự, hoàn toàn không khống chế được.

Tinh Uyên quát to:

- Mau ra tay, đánh nát nó!

Lực lượng liên tục tuôn ra từ người Tinh Uyên dọc theo cây roi hóa thành từng vòng sáng hoàn toàn khóe chặt Nguyên Tượng Trí Mang.

Hai cường giả Chưởng Thiên cảnh mừng như điên, cảm giác tìm đường cùng gặp hồi sinh, phấn khởi tinh thần. Hai người cùng ra tay, kiếm và gậy đâm tới.

Ầm!

Người Nguyên Tượng Trí Mang bừng sáng ma quang thoáng chốc chấn vỡ tỏa Long tiên. Cánh thịt sau lưng vỗ, ma khí cuồng bạo như sấm sét dâng lên, đì đùng chấn đằng trước.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Kiếm và gậy nháy mắt bị ma khí nuốt hết, ma quang chưa tắt. Ma quang cuốn hai cường giả Chưởng Thiên cảnh vào, nghiền nát họ ra.

Tinh Uyên hoảng hốt, Tỏa Long tiên đứt khúc ảnh hưởng rất lớn đến gã, nhưng bây giờ không nghĩ nhiều được. Tinh Uyên chịu đựng ma quang xông lên, năm ngón khép lại như đao giáng xuống.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thủ đao chém vào lưng Nguyên Tượng Trí Mang, nửa cánh tay Tinh Uyên xuyên thấu vào trong. Tinh Uyên xèo năm ngón chộp rồi giật mạnh.

Xoẹt!

Cánh thịt sau lưng Nguyên Tượng Trí Mang bị xé xuống.

Nguyên Tượng Trí Mang gào rú đau đớn:

- Grao grao!

Cái đuôi mảnh nhỏ vung lên như mũi tên nĩ đâm ngang xoay tít trên không trung, khó bắt giữ được quỹ tích!

Xoẹt!

Đang lúc Tinh Uyên giật mình vội thụt lùi thì cái đuôi bắn tới với góc độ cực kỳ xảo quyệt đâm thủng vào ngực gã.

Rắc!

Cuối cái đuôi biến to ra mọc năm cái móc bấu vào lưng Tinh Uyên kéo gã về.

Lưng Tinh Uyên đau nhức vội huơ thủ đao chặt cái đuôi:

- A!!!

Nhưng Nguyên Tượng Trí Mang đã xoay người tung nắm đấm.

Bùm!

Khoảnh khắc thủ đao chặt đứt đuôi Nguyên Tượng Trí Mang thì nắm đấm cũng đập vào lồng ngực Tinh Uyên ngay miệng vết thương.

- Phụt!

Tinh Uyên phun ra ngụm máu, bị đánh bay đi, ngực nhầy nhụa thịt nát. Rất nhiều ma khí xâm nhập vào người Tinh Uyên, bắt đầu ăn mòn thân hình.

Tinh Uyên thụt lùi xa mấy trăm, ngàn trượng trong ma vụ, huyết khí và lực lượng xói mòn rất nhiều, thần trí mưo hồ.

Vèo!

Bóng đen từ sau lưng Tinh Uyên bay ra, Nguyên Tượng Trí Mang thuấn di tới lại vỗ một chưởng.

Lòng Tinh Uyên lạnh lẽo cưỡng ép vận chuyển lực lượng xoay người vỗ chưởng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hai lực lượng va chạm vào nhau, một người một thú bị trùng kích. Cơ thể to lớn của Nguyên Tượng Trí Mang bị đẩy lui mấy bước rồi bình yên, Tinh Uyên thì người phun máu, đã xỉu.

Vù vù vù vù vù!

Nguyên Tượng Trí Mang hất cái đuôi dài mảnh trói Tinh Uyên lại, kéo tới gần. Mắt Nguyên Tượng Trí Mang lóe tia lệ khí, giơ tay giáng nắm đất.

Chợt cánh tay Nguyên Tượng Trí Mang ngừng giữa không trung, ma khí khựng lại rồi tan rã.

Một luồng sáng vàng chậm rãi dâng lên sau đầu Nguyên Tượng Trí Mang, Thủy Tiên hai tay cầm kiếm đâm vào gáy nó, đang cố gắng đâm sâu vào từng chút một.

Trên khoát kiếm có phù văn màu vàng bay lên bắn vào gáy Nguyên Tượng Trí Mang nhưng như đá chìm đáy biển, vô dụng.

Bùm!

Nguyên Tượng Trí Mang gầm lên, ma quang nở rộ sau gáy đánh bật kiếm ra.

Người Thủy Tiên phát ra ánh sáng vàng bảo vệ thân thể, bị đánh lui ra xa.

Cánh thịt của Nguyên Tượng Trí Mang bị hủy khó mà thuấn di tiếp, cái đuôi hất bay Tinh Uyên rồi nó gầm rống lao vào Thủy Tiên.

Thủy Tiên vừa mới ổn định thân thể, nàng đứng tim hai tay cầm kiếm giơ ngang trước mặt.

Trán Thủy Tiên nổi lên đóa sen vàng lượn vòng bay ra.

Như Thị Ngã Văn biến ảo vô số, bốn phía như ao sen, từng đóa hoa rơi xuống khuếch tán, tự thành diệu cảnh.

Ầm!

Nguyên Tượng Trí Mang tung cú đấm đánh nát diệu cảnh hao sen, rất nhiều ma khí ùa vào đài sen.

Thủy Tiên chưa bị đánh trúng chính diện nhưng cũng hứng chịu trùng kích. Đài sen và khoát kiếm bị ma khí nuốt hết, gò má trắng muốt càng tái, khóe môi Thủy Tiên chảy xuống vệt máu.

Thủy Tiên hé môi mắng, càng nhiều máu chảy ra:

- Xấu xa!

Mắt Nguyên Tượng Trí Mang lộ tia tàn nhẫn, châm chọc sải bước tiến lên. Nguyên Tượng Trí Mang cũng bị thương khá nặng, định giết Thủy Tiên và Tinh Uyên xong sẽ ẩn vào ma khí tu dưỡng.

Những ma thú tuy rằng trí tuệ không cao nhưng chỉ số thông minh trong chiến đấu không thấp, biết kỹ xảo và cách bảo vệ mình.

Thủy Tiên căng thẳng:

- Quái vật, đừng tới đây!

Một kích vừa rồi chấn thương nội tạng Thủy Tiên, nàng hiểu ngay chênh lệch giữa hai bên, nàng khó đánh lại Nguyên Tượng Trí Mang.

Bốn phía không có ai, Thủy Tiên nóng nảy quay đầu chạy.

Nguyên Tượng Trí Mang há mồm gầm rú, rất là đắc ý chạy chậm đuổi theo, sung sướng đùa giỡn Thủy Tiên.

Vù vù vù vù vù!

Cái đuôi dài mỏng quất cao bay vụt tới trói Thủy Tiên kéo lại.

Thủy Tiên nóng nảy hét lên:

- Thả ta ra! Mau buông ra ta!

Nhưng sức Thủy Tiên không gỡ cái đuôi ra được, nàng không ngừng giơ kiếm chém xuống, ánh sáng vàng mà ma quang tung tóe.

Nguyên Tượng Trí Mang nhìn một lúc, cảm giác cái đuôi khó chịu, nếu cứ bị chém thế này sẽ gãy đuôi. Mắt Nguyên Tượng Trí Mang bắn ra tia hung ác, há mồm, đuôi giơ cao đưa Thủy Tiên vào miệng.

Nguyên Tượng Trí Mang đột nhiên hét thảm:

- Grao gru!

Một luồng sáng vàng thô cỡ cái thau không biết từ đâu bắn vào miệng Nguyên Tượng Trí Mang, ầm vang đâm thủng đầu nó.

Bùm!

Đầu Nguyên Tượng Trí Mang nổ tung phân giải thành rất nhiều Ma Sát bay ra.

Thủy Tiên giật nảy mình, mắt biến thành màu vàng thấy ngay một bóng người mông lung.

Người đó tốc độ siêu nhanh thuấn di tới trước mặt Nguyên Tượng Trí Mang, chưởng vỗ vào cái bụng bự, sau đó biến mất.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bụng Nguyên Tượng Trí Mang nổ tung, thân hình chỉ còn một nửa, rất khó giữ trạng thái ban đầu, nó không ngừng phân giải.

- Oa oa oa!

Ma Sát bay khấp nơi như con dơi phô thiên cái địa.

Thủy Tiên dụi mắt nhìn quanh, con ngươi màu vàng không bắt được bóng người đó.

Thủy Tiên chống đầu suy tư:

- Chẳng lẽ là ảo giác?

Thủy Tiên lắc đầu phủ nhận:

- Nếu là ảo giác thì con quái vật này chết như thế nào?

Tiếng gào rú ầm ĩ xung quanh hại Thủy Tiên hoảng hốt không nghĩ ra.

- Mặc kệ, cứ coi như là ảo giác đi!

Thông thường chuyện gì Thủy Tiên không nghĩ ra thì nàng không nghĩ tiếp nữa, vung kiếm to lên. Bát Khổ Như Hải biến thành ánh sáng vàng khuếch tán quét sạch Ma Sát.

Đôi mắt Thủy Tiên vàng rực như kim nhìn Tinh Uyên trôi nổi ở phương xa, lao nhanh qua.

- Này, ngươi không chết đi?

Thủy Tiên đẩy người Tinh Uyên, thấy không phản ứng, nàng ngẫm nghĩ rồi lấy nhiều đan dược, thiên tài địa bảo ra nhét vào miệng Tinh Uyên.

Thủy Tiên không hiểu dược tính gì đó, nhét nửa người hầu như bỏ hết những thứ có thể ăn trên người mình vào miệng Tinh Uyên.

Tinh Uyên ngồi bật dậy ho sặc sụa:

- Khụ! Khụ khụ!

Tinh Uyên nghẹn mặt đỏ rực:

- Có chuyện gì? Sặc chết ta . . .

- Phù, rốt cuộc cứu được, ngươi không chết thì tốt quá!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK