Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1386: Nghê Thạch biến hóa.

Ngay sau khi Nghê Thạch xuất hiện, trạng thái vốn bình thường như hòn đá đột nhiên nổi lên biến hóa, xoáy lên trên không trung, chậm rãi biến lớn, thật giống như một cái bọt biển ngâm trong nước, dần kéo dài ra, giống như sống lại vậy, tuy rằng vẫn hình thái thể rắn, nhưng lại biến hóa liên tục không có hình dáng cố định.

Hai người đều kinh hãi, vội vàng cảnh giác, mấu chốt là Nghê Thạch bị Trữ Khả Nguyệt nói vô cùng kì diệu, khiến hắn không thể không cẩn thận từng li từng tí.

Nghê Thạch sau khi bành trướng lên, bỗng nhiên giống như quái thú mở ra cái miệng rộng, đột nhiên khẽ hấp, lập tức trực tiếp nuốt Tiểu Hồng đang lơ lửng trên không trung vào trong “bụng” .

Cái gì?

Lý Vân Tiêu và Yêu Long đều chấn động

Lý Vân Tiêu đột nhiên chém tới một đạo kiếm quyết, quát:

Nhổ ra.

“Oanh”

Kiếm quyết trực tiếp bổ vào trên Nghê Thạch, bầu trời đều rung động lắc lư, nhưng lại chỉ để lại bên mặt ngoài Nghê Thạch một vết cắt mờ.

Hai người đều biến sắc, dùng thực lực của Lý Vân Tiêu ở trong Giới Thần Bi, ít nhất cũng là trình độ Võ Đế cao giai, mặc dù là tùy ý chém, sợ rằng huyền khí cửu giai bình thường cũng phải rung động lắc lư ba phần, nhưng giờ chỉ để lại một chút vết mờ.

Yêu Long ngưng giọng nói:

Tính chất Nghê Thạch này sợ rằng hơn xa trình độ lý giải của chúng ta, ngay cả ta còn sống qua vô số tuế nguyệt, cũng chưa từng nghe qua đồ vật bực này.

Giờ phút này Nghê Thạch sau khi nuốt vào Tiểu Hồng, hình thái dần cố định lại, giống như một tượng người lớn, lẳng lặng hoành trên không trung, khí tức trên đó so với lúc trước đã có biến hóa cực lớn, ngoại trừ quái dị ra, còn tràn đầy lệ khí.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu khó coi đến cực điểm, kinh sợ nói:

Tiểu Hồng bị nuốt, Nghê Thạch biến dạng, ta nên bàn giao thế nào với Cẩn Huyên và Khả Nguyệt đây?

Hắn trầm tư một lát, rốt cục vươn tay khẽ điểm, Phượng Hoàng Chân Hỏa tựu lâm không đốt tốt, hỏa diễm phun ra nuốt vào lập tức bao lấy toàn bộ Nghê Thạch vào trong, dần thiêu đốt lấy.

Đồng thời thần thức cường đại của hắn cũng lan qua, cẩn thận quan sát biến hóa Nghê Thạch, sợ bị thiêu hủy nguy hiểm đến tánh mạng Tiểu Hồng.

Nhưng được một hồi, sắc mặt của hắn càng ngày càng khó coi, tầng ngoài Nghê Thạch quả thật có chút dấu vết bị đốt, nhưng cực mỏng, hơn nữa hắn phát hiện một chuyện khác thường, đó chính là nhiệt độ mặt ngoài thạch đầu bị hỏa diễm thiêu đốt không những không tăng cao, ngược lại còn bắt đầu chậm rãi hạ thấp, càng ngày càng lạnh

Đến đằng sau, Phượng Hoàng Chân Hỏa vậy mà dần bị một cổ hàn khí ngăn trở, thậm chí không đốt tới được bản thể Nghê Thạch nữa, chỉ có thể ở bên ngoài hàn khí phun ra nuốt vào ngọn lửa.

Cái này.

Hai người đều ngạc nhiên, Phượng Hoàng Chân Hỏa chính là vật thập giai a, trên căn bản không gì không thể đốt, hàn khí có thể ngăn trở nó, trong thiên hạ căn bản chưa từng nghe qua

Sắc mặt Lý Vân Tiêu trở nên ngưng trọng, thu hỏa diễm về, đồng thời gọi ra Hồ Lô Tiểu Kim Cương, bảo nó tiến tới dùng tay chạm vào Nghê Thạch.

Bàn tay cực lớn của Hồ Lô Tiểu Kim Cương vừa hạ xuống, còn chưa đụng vào bản thể Nghê Thạch cánh tay đã cứng ngắc, trên cánh tay kết xuất một tầng vật chất màu sắc rực rỡ hơi mỏng, trong chốc lát đã trải rộng toàn thân nó, cả người giống như bị đông cứng vậy, định dạng ở đằng kia không thể nhúc nhích chút nào.

Vật chất màu sắc rực rỡ hơi mỏng kia tựa hồ là loại tồn tại băng thuộc tính cực kỳ lợi hại.

Yêu Long trầm giọng nói:

Thứ này hẳn là lực lượng bản thân Nghê Thạch, bị Phượng Hoàng Hỏa Diễm của ngươi thiêu đốt, cho nên tự động kích phát ra, trở thành một loại trạng thái bảo hộ bản thân. Giờ muốn cứu Tiểu Hồng ra lại càng thêm phiền toái. Hơn nữa tình huống hôm nay, Tiểu Hồng sống hay chết còn chưa biết được.

Lý Vân Tiêu trầm mặc không nói, loại hiện tượng này hắn cũng chưa từng thấy qua, mở miệng nói:

Tiểu Hồng vốn cũng không phải là nhân loại, hơn nữa có lẽ còn có liên quan nào đó đến Nghê Thạch, tính nguy hiểm có lẽ không lớn.

Yêu Long khẽ nói:

Ta cũng không lạc quan như ngươi đâu. Ngươi có nghĩ qua chưa, bản thể của tiểu nữ hài này không chừng chính là tài liệu mà Nghê Thạch thích thôn phệ cũng nên.

Một câu nói kia lập tức khiến sắc mặt Lý Vân Tiêu trở nên cực kỳ khó coi, nếu thật sự là thế vậy thì Tiểu Hồng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hắn cả giận nói:

Miệng ngươi có thể nói lời dễ nghe chút không? Có tin ta cũng ném ngươi qua cho Nghê Thạch ăn không.

Yêu Long lập tức câm miệng rồi, bởi vì hắn tin.

“Phanh”

Đột nhiên một tiếng thanh thúy vang lên, miếng băng màu sắc rực rỡ trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương vỡ tan, hóa thành ánh huỳnh quang đầy trời, sắc thái rực rỡ.

Hồ Lô Tiểu Kim Cương như đã bị trọng thương, thân thể cực lớn ngã ngược về sau, trực tiếp rơi xuống từ trên không trung.

Đồng tử Lý Vân Tiêu hơi co lại, ý niệm khẽ động, Hồ Lô Tiểu Kim Cương kia lập tức bị truyền tống đến trước người hắn, thần trí của hắn dò xét vào, muốn hiểu rõ biến hóa trên thân thể Tiểu Kim Cương.

Cái gì?

Hắn một mực đều bình tĩnh như thường rốt cục nhịn không được kinh kêu lên, trong hốc mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, ở trên không trung lùi lại liền mấy bước, tựa hồ không thể tin được

Sao vậy?

Yêu Long cũng kinh hãi, hắn rất ít khi thấy bộ dáng Lý Vân Tiêu thất thố như vậy.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu cực kỳ khó coi, nhìn chằm chằm vào thân hình Hồ Lô Tiểu Kim Cương kia, tựa hồ rất khó tin những gì mình thấy.

Yêu Long cũng phân ra một đạo thần thức dò xét tới, cả kinh nói:

Chết rồi sao?

Hồ Lô Tiểu Kim Cương giờ phút này không còn chút khí tức sinh mệnh nào cả, như một cỗ huyền khí im im lặng lặng lập trên không trung, biểu lộ chất phác.

Trên trán Yêu Long cũng bắt đầu chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh, nói

Có thể ở trong Giới Thần Bi vô thanh vô tức trực tiếp lấy mạng Hồ Lô Tiểu Kim Cương như vậy, chẳng lẽ ngươi không chút phát giác sao?

Sắc mặt Lý Vân Tiêu thay đổi, cắn răng nói:

Hẳn là một sát na khi bị đóng băng đã chết rồi, hơn nữa không chỉ có thế. Thân thể của nó còn cường đại hơn cả huyền khí cửu giai bình thường, nhưng giờ phút này cũng bị phá hư hầu như không còn, biểu hiện thì không có gì, nhưng kết cấu của những tài liệu này đã hoàn toàn bị hủy hoại rồi.

Trực tiếp phá hư từ kết cấu vạn vật sao?

Yêu Long hoảng hốt, khiếp sợ tột đỉnh

Trong mắt của hắn toát ra một tia trầm thống, tuy rằng Hồ Lô Tiểu Kim Cương chỉ số thông minh không cao, nhưng dù sao cũng là yêu thú, hơn nữa đã vào sống ra chết với bọn hắn lâu như vậy, bây giờ nói chết liền chết, khiến hắn có chút khó có thể tiếp nhận, trầm giọng nói:

Có hi vọng cứu sống không?

Hai hàng lông mày Lý Vân Tiêu cũng lộ ra một đạo ưu thương, nói:

Thân hình ta có thể thay nó đúc lại, nhưng hồn phách thì sao?

Yêu Long ngưng âm thanh nói:

Nơi này là trong Giới Thần Bi, quy tắc vạn vật đều do ngươi khống chế, cho dù chết rồi, hồn phách cũng vẫn ở trong phương thế giới này chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK