Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1552: Lôi đình luyện đỉnh.

Nếu thiếu hỏa diễm thì ta lợi dụng lôi đình luyện ngươi vậy.

Lý Vân Tiêu bất chấp nghĩ nhiều, khẽ quát một tiếng, trên hai tay phân biệt tụ tập ra một quả lôi cầu, tản mát ra lôi đình chi lực rất mạnh, đúng là thiên kiếp chi lôi và yêu lôi của con thỏ trong Địa Lão Thiên Hoang kia, hai đạo lôi đình hội tụ trong tay hắn, hình thành một mảnh lôi đình chi hải, phát ra bao trọn lấy Sơn Hà Đỉnh vào trong.

“Đùng đùng”

Toàn bộ Sơn Hà Đỉnh đều bị lôi đình bao phủ, hào quang ngũ sắc cũng bị lôi điện đánh cho hoàn toàn biến mất, một mảnh hải dương màu xanh .

Giờ phút này, trước mộ điện dưới đáy hồ cũng là lôi điện màu xanh lan tràn, nhảy vào trận doanh Úy gia, cưỡng ép đánh ra một lối đi.

Hỏa Phượng ngửa mặt lên trời thu minh một tiếng, nhổ ra một đạo hỏa diễm bạch sắc phun tới trên thân người Úy gia.

Long Phượng hợp minh, Lôi Hỏa đan vào, lập tức uy lực tăng gấp đôi.

Người Úy gia sắc mặt đại biến, không dám đón đỡ ngọn lửa kia, nhao nhao thối lui.

Úy Đông Dương nói:

Quân Uy đại nhân, kính xin giúp bọn ta giúp một tay.

Suất Quân Uy cau mày nói:

Hỏa Phượng này ta đã tặng cho các ngươi rồi, hiện giờ lại ra tay, cái này không tốt lắm đâu?

Úy Đông Dương trong lòng tức giận mắng một câu, nói:

Vậy thỉnh Quân Uy đại nhân giúp chúng ta đuổi đầu Lôi Long kia đi.

Suất Quân Uy vẫn do dự nói:

Lôi Long này đã nói là cho Vân Tiêu đại nhân rồi, chúng ta không tiện nhúng tay.

Sắc mặt Úy Đông Dương tái nhợt, nói:

Nếu không đánh bại được một rồng một phượng này mọi người cũng không cách nào đi vào, không chiếm được nhiều bảo vật hơn nữa đâu.

Suất Quân Uy lạnh nhạt nói:

Ta tin tưởng thực lực Đông Dương huynh, nhất định có thể hàng phục hai đầu nguyên tố hóa hình này

Úy Đông Dương cực kỳ tức giận. Hai đầu nguyên tố hóa hình này tách ra có thể dễ dàng hàng phục, hiện giờ cả hai liên thủ, uy lực không chỉ đơn giản là tăng gấp đôi, mà tựa hồ mạnh lên mấy lần, nếu như liều mạng bắt lấy, sợ rằng sẽ tổn thương rất lớn.

Hắn chuyển mắt nhìn Lý Vân Tiêu, đối phương đang nhắm mắt ngồi xuống, trên mặt chảy xuống mồ hôi lạnh to như hạt đậu, tự hồ bị tổn thương rất nặng, căn bản không thể có tác dụng gì nữa.

Trong lòng Suất Quân Uy một hồi cười lạnh, ý nghĩ của hắn chính là để người Úy gia hao tổn trong cuộc chiến này, tốt nhất là chết thêm mấy người, nếu thế thì đợi lát nữa sau khi tiến vào mộ điện sẽ không có thực lực tranh đoạt với bọn họ nữa.

Suất Quân Uy cười lạnh nói:

Đông Dương huynh lúc đối mặt cường địch như thế vẫn chỉ duy trì trạng thái khởi động, có thể thấy là đã tính trước rồi.

Hắn không tin người Úy gia chỉ có chút thực lực này. Đều là đại thế gia truyền thừa mấy ngàn năm, không có chút nội tình đánh chết hắn cũng không tin. Đây chính là cơ hội tốt nhất để nhìn trộm thực lực chân thật của đối phương.

Úy Đông Dương hừ mạnh một tiếng, nhìn qua Long Phượng biến hóa, trong mắt hiện lên sát cơ nồng đậm, lạnh giọng nói:

Mỗi người đều xuất toàn lực, Hỏa Phượng này ta nhất định phải đạt được.

Người Úy gia đều biến sắc, trở nên ngưng trọng, khí tức trên than mỗi người đều biến đổi, tựa hồ đã hạ quyết tâm, hồn nước bốn phía dưới sự trùng kích của bọn hắn phát ra từng đợt khói trắng và bọt nước sôi trào

Một rồng một phường kia tựa hồ cũng đã nhận ra gì đó, khí tức thô bạo trên người cũng đang không ngừng kéo lên, dung hợp vào với nhau.

Thần sắc Úy Đông Dương biến đổi quát:

Tách chúng ta.

Ngọc Xích tùy thân của hắn lâm không xoáy ra, một đạo thủ ấn điểm lên trên đó, lập tức phát ra một tiếng loong coong, ánh sáng màu xanh chớp động xuống, từ trong Ngọc Xích bay ra một thanh bảo kiếm.

Ngọc Xích kia thì ra cũng chỉ là vỏ kiếm.

Úy Đông Dương nắm bảo kiếm trong tay, một đạo kiếm ý tản ra, lâm không chém tới.

Kiếm khí màu xanh khiến cả hồ nước và không gian đều vỡ thành hai mảnh, Long Phượng hợp minh lập tức bị chém đứt, chấn ra hai đạo quang mang một thanh một bạch, từng cái biến hóa, gào thét không thôi.

Người Úy gia khẽ động thân hình, phân thành hai nhóm xông tới, lập tức tách Long Phượng ra công kích, trấn áp riêng từng đầu

Úy Đông Dương sau một tiếng liền hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lấn thân tới, chém tới Hỏa Phượng kia.

Hắn chỉ cần thu lấy hỏa chủng này, về phần Lôi Long, hắn cũng không định trợ giúp Lý Vân Tiêu. Giờ phút này có ba gã võ giả Úy giá cuốn tới Lôi Long kia, đợi đến khi bắt được Hỏa Phượng rồi thì cũng mặc kệ nó.

Lý Vân Tiêu ở trong Giới Thần Bi cũng đã luyện chế đến khâu khẩn yếu nhất, lôi điện chi lực không ngừng đánh vào trong Sơn Hà Đỉnh, thay thế hỏa diễm luyện chế, nhưng hai loại lôi đình chi uy so với Phượng Hoàng Chân Hỏa vẫn kém rất lớn, thời gian bị không ngừng kéo dài ra.

“Rống”

Đột nhiên trên bầu trời truyền đến tiếng rống vang, một đạo lôi đình biến dị kim sắc lâm không mà đến, trực tiếp đánh vào trong lôi đình chi hải, hợp với hai loại lôi điện kia cùng oanh kích lấy Sơn Hà Đỉnh.

Chỉ thấy trên không dần dần hiện ra một đầu yêu thú toàn thân kim quang, đúng là Huyền Lôi Kinh Vân Hống, giờ nó đã tiến hóa đến cửu giai, hơn nữa một thân lôi điện màu vàng còn lóng lánh bên ngoài cơ thể

Lý Vân Tiêu đại hỉ, cuồng nói:

Còn đứng ở đó làm gì? Mau giúp ta luyện đỉnh!

Huyền Lôi Kinh Vân Hống run lên, nhổ ra lôi điên liên tục đánh xuống.

Trong tay Lý Vân Tiêu hiện ra cái búa, nện tới phía trước.

“Ầm ầm”

Một cái Ma Ha cổ văn hiển hiện trong lôi ngục, ba loại lực lượng lôi điện dung hợp lẫn nhau, hình thành một đạo lôi vân đánh lên Sơn Hà Đỉnh.

Trong đỉnh truyền đến rung mạnh, từng đạo hào quang bắn ra, trực tiếp đánh tan lôi đình, toàn bộ thế giới chi lực trên đỉnh tản ra, phi tốc xoay tròn trên không trung.

Trong mắt Lý Vân Tiêu lộ ra kinh hỉ, cấm lấy cái búa đứng ở đó lẳng lặng chờ đợi.

Huyền Lôi Kinh Vân Hống cũng à vừa vặn đột phá cửu giai, liền cống hiến ra toàn bộ lực lượng, giờ phút này nó đứng ở bên người Lý Vân Tiêu, vẫn không nhúc nhích, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Sơn Hà Đỉnh kia.

“Rầm rầm”

Hai thanh âm nặng nề đến cực điểm vang lên, sau đó một đạo hồng quang bay ra, như cầu vồng vắt ngang trên trời, thải quang dần dần thu nạp, lộ ra chân thân của Hồ Lô Tiểu Kim Cương.

Lý Vân Tiêu chợt thấy một cổ khí tức cương mãnh đập vào mặt.

“Rống”

Huyền Lôi Kinh Vân Hống gầm nhẹ một tiếng, hai chân không ngừng đạp đạp trên không, trong mắt hết sức kiêng kỵ.

Giờ phút này Hồ Lô Tiểu Kim Cương đã không còn cảm giác làm bằng đá như trước, mà toàn thân cho người một loại cảm giác kim loại cứng rắn, toàn thân màu trắng bạc thỉnh thoảng còn lóng lánh ra ánh sáng dị sắc.

Thần thức Lý Vân Tiêu quét tới, lập tức liền bị một cổ lực lượng ngăn cản lại.

Hắn biết rõ đây là kỳ hiệu do Hồng Sắc Sa Lịch kia mang lại, có thể ngăn cản thần thức ở trình độ nhất định. Hắn hơi tăng cường một phần lực lượng, lập tức xuyên thấu lực ngăn cản kia, thần thức trực tiếp bám vào trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK