Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 386: Trận cá cược.

Mọi người reo lên phụ họa:

- Đúng rồi, có thể đối kháng với Chu lão gia tử thì một trăm Chu Ngọc Sơn cũng không đủ cho Lý Vân Tiêu nhét răng!

Thanh niên khinh miệt nhìn người đó, cười khẩy nói:

- Một Vũ Quân đối kháng với Chu lão gia tử Vũ Hoàng? Ngươi đang nói truyện cười phải không? Nhìn ngươi đầu to mà ỏng óc chứa trái nho sao?

Thanh niên thấy người kia định phản bác thì hắn lại trào phúng:

- Cho ngươi biết, lúc trước Lý Vân Tiêu dùng lục giai cổ linh phù mới chặn lại được công kích của thái thượng trưởng lão. Ngươi biết lục giai cổ linh phù là gì không? Nó tương đương với huyền khí lục giai, là vật phẩm tiêu hao chỉ dùng một lần. Lý Vân Tiêu tương đương phế một món huyền khí lục giai mới nhặt về cái mạng. Vũ Quân bình thường, hừ! Trước khi Chu Ngọc Sơn được Đoạn Tình Sơn ưu ái đã là Vũ Quân!

Mọi người hiểu ra:

- Thì ra là vậy!

Mọi người mắt lộ hưng phấn đua nhau đặt cược cho Chu Ngọc Sơn.

Nhưng vẫn có người cẩn thận hỏi:

- Thứ lỗi cho ta nói thẳng, vị đại nhân này làm sao dám chắc chắn như vậy?

Thanh niên lộ vẻ mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói:

- Đây cũng không phải bí mật gì, nhiều người đều biết.

Thanh niên liếc đám người, đắc ý nói:

- Các ngươi có nghe nói qua Tử Cực thương hội không?

Một người kinh ngạc nói:

- Tử Cực thương hội?

Người đó giật mình kêu lên:

- Là một trong Thương Minh thất đại thương hội, được gọi là đệ nhất tình báo thiên hạ, Tử Cực thương hội?

Người đó rùng mình, hoảng sợ nói:

- Hay tin tức của đại nhân truyền ra từ Tử Cực thương hội?

Một người khác lộ biểu tình khó tin lắc đầu, nói:

- Đồn rằng Tử Cực thương hội có tình báo đệ nhất thiên hạ nhưng cũng rất đắt giá, bất cứ tin tức nhỏ bé không đáng kể nào đều bán với giá trên trời, người bình thường không mua nổi.

Thanh niên mỉm cười lấy ra hai quyển sách nhỏ huơ trước mặt mọi người, cười gian:

- Các vị nói đúng, nhưng Tử Cực thương hội vì đánh bóng tên tuổi cố ý in ấn sách nhỏ tình báo, bên trên ghi kỹ càng các loại tin tức, so sánh thực lực giữa Lý Vân Tiêu và Chu Ngọc Sơn. Bình thường bọn họ ăn cái gì, lên giường kéo dài mấy phút cũng ghi rõ ràng. Các vị nếu không tin hãy nhìn xem.

Mọi người nhìn kỹ thì thấy trên hai quyển sách nhỏ ghi 'Lý Vân Tiêu, bí mật kinh thiên sau lưng Viêm Vũ thành', 'Chu Ngọc Sơn và câu chuyện bí mật hấp dẫn cùng Đoạn Tình Sơn'.

- A! Còn có loại này? Đại nhân, có thể cho chúng ta mượn xem không?

Thanh niên nét mặt sa sầm, cất hai quyển sách nhỏ, cười khẩy nói:

- Thứ này một ngàn trung phẩm nguyên thạch một quyển, ta bỏ số tiền lớn ra mua, sao có thể cho đám dân nghèo các ngươi xem? Muốn đọc thì tự đi mua, bán trên đường hoàng thành, chỉ có một ngàn quyển, bán xong thì ngừng.

- Chỉ có một ngàn quyển?

Mọi người giật mình, xúm lại bàn tán.

- Một quyển mắc quá, hay mọi người hùn tiền lại mua rồi cùng nhau xem?

Có người cẩn thận hỏi:

- Thứ này . . . Chắc không phải giả đi?

- Giả cái đầu ngươi! Đồ của Tử Cực thương hội sao mà giả được? Đi nhanh!

Mọi người chen lấn nhau chạy hướng đường hoàng thành.

Cảnh tượng tương tự xảy ra ở phố lớn ngõ nhỏ trong Thượng Dương thành, chốc lát sau hầu như mỗi người cầm một quyển sách nhỏ đọc kỹ càng.

Thanh niên cười tủm tỉm xoay người tiến vào một ngõ hẻm vắng người.

Chợt một thanh âm vang lên:

- Cổ Vinh đại sư, đại sư là người Viêm Vũ thành nhưng mua Chu Ngọc Sơn thắng, không sợ Vân thiếu gia biết sẽ chặt đầu của đại sư xuống sao?

Thanh niên giật mình vụt xoay người, thấy một thiếu nữ thanh xuân cười tủm tỉm nhìn gã.

Thanh niên tiểu tử này Cổ Vinh, thấy rõ thiếu nữ thì thở phào nhẹ nhõm.

Cổ Vinh cười nói:

- Hóa ra là Đinh Linh Nhi tiểu thư, làm ta hết hồn.

Cổ Vinh cười khổ nói:

- Vân thiếu gia tuy lợi hại nhưng có chênh lệch khá lớn với Chu Ngọc Sơn, ta chỉ muốn thắng ít tiền tiêu vặt, xin Đinh Linh Nhi tiểu thư đừng nói cho Vân thiếu gia biết, nếu không hắn sẽ đánh chết ta.

Đinh Linh Nhi cười mắng:

- Hay cho Cổ Vinh, dám lừa cả ta? Ở bàn này ngươi đặt một vạn nguyên thạch, nhưng giả mấy thân phận khác ở nơi khác mua Lý Vân Tiêu thắng, khoảng hơn ba trăm vạn đi? Hơn nữa số lượng còn đang tiếp tục gia tăng.

Cổ Vinh cười tủm tỉm vuốt chòm râu nói:

- Thiên Nguyên thương hội suốt ngày làm chuyện không đâu, bám theo ta vui lắm sao? Hay Đinh Linh Nhi tiểu thư để ý ta? Chậc chậc, Linh Nhi tiểu thư là cấm luyến của Vân thiếu gia, ta không dám mơ tưởng.

Mặt Đinh Linh Nhi đỏ rực:

- Phi! Miệng ngươi sạch sẽ chút!

Đinh Linh Nhi giận dữ nói:

- Nếu còn nói nhảm ta sẽ cắt lưỡi ngươi! Ngươi thật to gan, dám giả mạo Tử Cực Môn bán tin giả, không sợ người Tử Cực Môn ngàn dặm truy sát sao? Đừng nói ngươi chỉ là Thuật Luyện Sư tam giai bình thường, dù có là lục giai như Bách Lý Công Cẩn cũng không dám mạo danh Tử Cực Môn.

Cổ Vinh bất đắc dĩ xòe tay nói:

- Nghiêm trọng vậy sao? Tất cả là Vân thiếu gia lên kế hoạch, trời sập thì có Vân thiếu gia đỡ.

Cổ Vinh không biết Tử Cực thương hội lợi hại khủng bố cỡ nào, nhưng gã tôn sùng Lý Vân Tiêu đến mù quáng. Miễn là Vân thiếu gia nói thì chắc chắn đúng.

Đinh Linh Nhi cười khổ nói:

- Lý Vân Tiêu này . . . Ta nên nói hắn gan góc hơn người hay nói tuổi trẻ vô tri? Dám lấy Tử Cực Môn ra giỡn, đó là nơi có cường giả Vũ Đế tọa trấn, những tiểu môn tiểu phái Nam vực không thể so sánh được.

Cổ Vinh giật nảy mình, Vũ Đế ở trong khai niệm của gã gần như vô địch, khó thể tưởng tượng. Thiên Nguyên thương hội và Tử Cực thương hội cùng nằm trong ban quản trị Thương Minh thất đại thương hội, chắc biết rõ lẫn nhau.

Cổ Vinh hỏi dò:

- Trong Thiên Nguyên thương hội chắc cũng có cường giả Vũ Đế?

Đinh Linh Nhi cười cười không trả lời, nàng đổi đề tài:

- Vân thiếu gia thật sự có nắm chắc thắng được Chu Ngọc Sơn? Theo ta biết thì Chu Ngọc Sơn có thể chất rất kỳ lạ, thích hợp tu luyện công pháp của Đoạn Tình Sơn. Vì thế Đoạn Tình Sơn xem Chu Ngọc Sơn là truyền nhân vô cùng quan trọng, Chu Ngọc Sơn sớm đột phá đến Vũ Vương Ngũ Hành cảnh, muốn thắng thì rất khó khăn.

Giọng điệu Đinh Linh Nhi càng lúc càng trầm trọng, đôi mắt nhìn Cổ Vinh chằm chằm quan sát kỹ từng nét mặt.

Cổ Vinh bị Đinh Linh Nhi nhìn hết hồn, như thể suy nghĩ của gã bị đối phương xuyên thấu. Cổ Vinh giật nảy mình, gã là Thuật Luyện Sư tam giai trăm phần trăm, sao có thể bị một ánh mắt làm linh đài thất thủ? Cổ Vinh hoảng hốt, Đinh Linh Nhi tuyệt đối không đơn giản.

- Đinh Linh Nhi tiểu thư nếu có quan hệ thân thiết với Vân thiếu gia thì nên tin tưởng vào Vân thiếu gia.

Cổ Vinh thu lại bộ dáng bất cần đời, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Từ ngày ta quen Vân thiếu gia dù đối thủ mạnh cỡ nào thù Vân thiếu gia chưa từng thua, đừng nói Chu Ngọc Sơn là Vũ Vương, dù hắn có là Vũ Tông, Vũ Hoàng thì ta vẫn không chút do dự đặt Vân thiếu gia thắng lợi!

Trong đôi mắt Cổ Vinh tràn ngập tự tin, kiêu ngạo nói:

- Bất cứ việc gì, miễn Vân thiếu gia quyết tâm làm thì thắng chắc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK