Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Vân Tiêu thầm mở ra Thái Cổ Thiên Mục, một kình phong khốc liệt bắn tới.

- Grao!

Kình phong chẳng những cực kỳ sắc bén mà còn phát ra tiếng cá sấu gầm rống.

Mặt nam nhân dẫn đầu sa sầm, tay trái lăng không kết ấn vỗ tới.

Bùm!

Một kết giới mặt kính ngưng tụ trước mặt nam nhân dẫn đầu ngăn cản kình phong, cá sấu đụng vào nghiền nát hóa thành vòi rồng ập đến nhưng không lay động được kết giới kia chút nào.

Lý Vân Tiêu biến sắc mặt kinh kêu:

- Ngươi không phải chưởng thiên cảnh!

Với thực lực của cá sấu dù là cường giả chưởng thiên cảnh cũng không thể thoải mái đỡ một kích của nó, hoàn toàn là chênh lệch hai đẳng cấp.

Nam nhân dẫn đầu ung dung nói:

- Không vạch áo người ra làm gì, ta chỉ muốn Giới Thần Bi, ngươi cần chi bức ép hoài?

Lý Vân Tiêu nói:

- Ngươi có thể càng vô sỉ hơn không? Giới Thần Bi đang mang số mệnh Thiên Vũ giới, dù ta đưa cho ngươi thì ngươi dám cầm không?

Mắt nam nhân dẫn đầu bắn ra tia sáng, kích động nói:

- Có gì không dám?!

- Tốt, vậy ngươi cầm lấy!

Tay phải Lý Vân Tiêu giơ trước mặt, ánh sáng trắng hoa mỹ bay lên, Giới Thần Bi chậm rãi bay ra. Lý Vân Tiêu thu về tay phaải vỗ mạnh vào Giới Thần Bi đẩy ra ngoài.

Vù vù vù vù vù!

Giới Thần Bi biến thành luồn sáng lao hướng chân trời.

- Cái gì?

Nam nhân dẫn đầu vừa mừng vừa sợ. Nam nhân dẫn đầu phớt lờ Lý Vân Tiêu, quay người bay đi.

Lúc này trên bầu trời vang mấy tiếng kêu giật mình:

- Giới Thần Bi? Thật không vậy?

- Đó là thánh khí mạnh nhất trong Thiên Vũ giới, liên quan đến khí vận một giới sao?

- Không thể nào! Dễ dàng bị từ bỏ vậy sao? Theo ta thấy tiểu tử kia rất có thực lực.

- Chắc tiểu tử kia biết rõ không giữ được nên bỏ xe giữ tướng, dù hèn nhưng đủ thông minh.

Sau khi mấy thanh âm vang lên thì trống rỗng hiện ra hơn mười luồng sáng bay hướng Giới Thần Bi.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc nhìn trời, không biết nên nói cái gì:

- Thăm dò trước khi hành động, một cái bao đỏ tạc đống lặn xuống nước tồi lên.

Đám người Lỗ Thông Tử con ngươi co rút, không rảnh kích đấu, đều bay hướng Giới Thần Bi.

Linh Mục Địch tức giận quát:

- Hồ đồ, sao ngươi có thể vứt thứ đó đi!

Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ nhún vai, nói:

- Nếu không còn mạng sống thì giữ lại có ích gì?

Linh Mục Địch lặng im. Tuy Lý Vân Tiêu nói có lý nhưng Linh Mục Địch cứ thấy khó chịu.

Linh Mục Địch cũng giật mình vì tranh đấu kịch liệt thế này, không ngờ trên bầu trời còn giấu nhiều cao thủ. Nếu Giới Thần Bi không xuất hiện thì đám người này đều chờ hai bên lưỡng bại câu thương mới đi ra nhặt của rơi.

Nam nhân dẫn đầu cũng rất buồn bực, tuy đoán ra trong hư không sẽ giấu người nhưng không ngờ nhiều như vậy.

Nam nhân dẫn đầu tức giận quát:

- Cút hết cho ta!

Kiếm trong tay nam nhân dẫn đầu thay đổi, lực lượng mạnh hơn trước rất nhiều bắn thẳng lên trời chém rụng một vũ giả quy chân cảnh.

- Rác rưởi cũng muốn nhúng chàm Giới Thần Bi, các ngươi xem vật này là món đồ chơi sao? Chết hết cho bản công tử!

Trong nháy mắt nam nhân dẫn đầu chém ra trăm kiếm quang, nghênh ngang mà đi.

Bùm bùm!

Lại hai người thực lực yếu nổ xác mà chết.

Nam nhân dẫn đầu như sát thần giáng lâm, khí lạnh tràn ngập trên người thoáng chốc lam nhiều cường giả kinh sợ.

Chính Lỗ Thông Tử, Phong Yếu Ly cũng hết sức giật mình, mắt lóe tia e ngại.

Một lão nhân không phục, tức giận hừ một tiếng:

- Giới Thần Bi hiện thế, người có tài sẽ được, tại sao không thể cướp?

Lão nhân lại lao hướng chân trời.

Những người khác lấy lại tinh thần từ giật mình, nối đuôi nhau tranh cướp.

Nam nhân dẫn đầu hồi hộp không rảnh giết người, nhảy người mấy lần đuổi theo đám đông.

Giới Thần Bi không ngừng quẹo trong không trung, ánh sáng đủ màu lấp lánh, vô số kim phù tổi nổi trên bia.

Một nam nhân mừng rỡ lao tới như sói đói vồ thỏ, mắt sáng rực:

- Giới Thần Bi của ta!

Mấy chục người lao qua, sợ chậm một bước.

Nam nhân dẫn đầu vừa kinhvừa giận thuấn di đến trước Giới Thần Bi.

Nam nhân dẫn đầu kích động nói:

- Giới Thần Bi của ta!

Nam nhân dẫn đầu vươn tay chộp lấy, lòng bàn tay vừa chạm đến ánh sáng vàng thì lòng giật thót, dự cảm không may nổi lên trong lòng.

- Chuyện gì xảy ra, vì sao dự cảm không ổn? Chẳng lẽ Hạo Phong ta quân lâm thiên hạ, tư chất có một không hai nhưng không có được Giới Thần Bi sao? Vậy Lý Vân Tiêu kia có tư cách gì?

Trong lòng nam nhân dẫn đầu cực kỳ ghen ghét, bất mãn.

Chợt nam nhân dẫn đầu thầm la:

- Không đúng, không phải như vậy!

Chỉ thấy Giới Thần Bi toàn thân ngọc bích, dài đến trăm trượng thoáng chốc biến đổi hóa thành ngọn núi tỏa sáu màu sắc đụng vào người Hạo Phong.

Hạo Phong kinh sợ quát một tiếng:

- Không tốt, trúng kế!-

Nam nhân dẫn đầu nhảy người trở lại.

Nhưng thân núi biến to vài lần, ánh sáng màu lục như vòng xoáy chuyển động quanh thân thoáng chốc hút mọi người vào. Bọn họ bị đụng đầu óc choáng váng hộc bãi máu.

Hạo Phong hết hồn, cảm giác lực lượng đất đai xé xấc gã ra.

Keng!

Vào phút nguy cấp, một luồng đao quang chói mắt xé gió bay tới như tia bình minh đầu tiên trong bầu trời tăm tối chiếu rọi cả khung trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Ánh sáng sáu màu trên Đâu Suất Thiên Phong bị đao quang chém đứt.

- Cái gì?!

Tất cả mọi người chấn động, hoảng sợ nhìn lên trời.

Ánh sáng Đâu Suất Thiên Phong bị chém đứt, ngọn núi thoáng chốc mất màu sắc ầm ầm từ trên trời rơi xuống.

Những người bị ánh sáng lục sắc hút vào cũng bay ra, tránh được một kiếp.

Nhưng vài cường giả quy chân cảnh bị nghiền nát hộc máu, hầu như khó thể ngự không phi hành.

Hạo Phong sắc mặt âm trầm, lạnh giọng nói:

- Lý Vân Tiêu, ngươi dám gạt ta!

Sát khí trên người Hạo Phong lạnh thấu xương bộc phát ra. Mọi người lạnh lòng tràn ngập khó tin

- Ngươi là . . .

Đột nhiên một cường giả khó tin kinh kêu:

- Tứ vương!

Mắt Hạo Phong lạnh băng liếc sang người đó, đao quang xẹt qua.

Bùm!

Người kia không kịp hét tiếng nào đã trực tiếp bị chém thành hai khúc, nội tạng và thân thể cùng nhau rơi xuống.

- Ui!

Bầu trời tĩnh lặng, mọi người bị sự sắc bén ác liệt của Hạo Phong chấn nhiếp, sợ hãi không dám nói tiếng nào.

Lòng Lý Vân Tiêu thầm kinh sợ, hắn chỉ muốn bức ra thân phận của đối phương, không ngờ sẽ có lai lịch lớn như vậy.

Lý Vân Tiêu bình tĩnh nỗi lòng, cười cười vỗ tay khen:

- Ghê gớm, thật là ghê gớm. Đảo Huyền Ly cũng muốn cướp Giới Thần Bi sao? Tại hạ vừa mới bái kiến Lam Nham Chủ, Diệp Nam Thiên của quý đảo xong. Không biết tôn hiệu, tên của các hạ là gì? Nếu Diệp Kình Vũ đảo chủ muốn cướp Giới Thần Bi thì chắc chắn tại hạ không đánh lại, chỉ đành hai tay dâng lên.

Bàng Nguyên mới rồi bị ánh sáng lục sắc của Đâu Suất Thiên Phong hút vào, lòng còn sợ hãi, rất e sợ Lý Vân Tiêu âm hiểm.

Bàng Nguyên nói:

- Nếu ta không nhìn lầm thì hắn là Đao Chi Vương Hạo Phong.

Bàng Nguyên không cam lòng chắp tay nói:

- Nếu đảo Huyền Ly nhúng táy vào chuyện Giới Thần Bi thì tại hạ tự biết lượng sức, sẽ không giành Giới Thần Bi. Nhưng tại hạ vẫn muốn tranh khí vận về Thiên Phượng Chân Vĩ Linh, chắc đảo Huyền Ly sẽ không có khẩu vị lớn đến mức muốn ăn hết đi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK