Tiền Đa Đa nhấp một miếng trà, lắc đầu nói:
– Như vậy liền khó làm, chỉ là Đông Thành mà nói rất khó xúc động cha ta.
– Tiền Đa Đa nói không sai, chỉ là Đông Thành đã muốn để cho chư đại thương phái toàn lực bán mạng, hiển nhiên không có khả năng.
Ngoài điện cười ha hả đi vào một lão giả, nhỏ bé nhanh nhẹn, hai mắt lấp lánh có thần, đầu đội kim quan, vừa nhìn liền biết là thương nhân.
Sắc mặt Lý Trường Phong trầm xuống, quát:
– Hộ vệ ở đâu! Vậy mà thất trách để cho Dã Cẩu tiến đến, chết tiệt!
Lão giả kia là Cao Thông, người phụ trách Thiên Nguyên Thương Hội ở Viêm Vũ Thành, nghe Lý Trường Phong mắng hắn, da mặt co quắp, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường, nói:
– Cho dù Trường Phong đại nhân muốn thóa mạ ta, cũng vô pháp cứu lại cục diện của Viêm Vũ Thành thời khắc này. Lần nữa chế ngự võ giả tiến nhập, nhưng tỉ lệ linh khí nhập siêu vẫn không ngừng gia tăng, ha hả.
Lý Trường Phong cùng Cổ Vinh đều biến sắc, những số liệu này bọn họ cũng là ngày hôm nay mới công tác thống kê ra, nghĩ không ra đối phương cũng đã biết, hiển nhiên là có nội gian nằm vùng.
Cao Thông đắc ý nói:
– Khó được ta cùng với Đa công tử ở trên kiến giải có nhận đồng, uỷ quyền Đông Thành điều kiện quá nhỏ, rất khó hấp dẫn người. Biện pháp cứu Viêm Vũ Thành vẫn ở trong tay các ngươi, nếu thật muốn thành trì kéo dài tiếp mà nói, không cho người khác nhiều một chút chỗ tốt sao được?
Lý Trường Phong đang muốn quát, lại bị Lý Thuần Dương cản lại, nói:
– Cao Thông đại nhân nói, thật giống như chúng ta uỷ quyền là có thể tìm ra đầu nguồn linh khí vậy.
Cao Thông sờ chòm râu một cái, tinh minh cười nói:
– Lần trước thiên địa Dị Tượng xuất hiện, liền kèm theo đại lượng linh khí mà đến, đây là sự thực, mọi người đều thấy. Như vậy có khả năng khẳng định là, phụ cận Viêm Vũ Thành tất có linh khí chi nguyên, chẳng lẽ linh khí này đều là không trung biến ra?
Bọn người Lý Thuần Dương trầm mặc không nói, Cao Thông nói không sai, linh khí không có khả năng đột nhiên xuất hiện, chắc chắn có đầu nguồn. Nhưng mà mấy năm trôi qua, khảo sát không có thu hoạch a.
Cao Thông nói:
– Nguyên nhân chư vị đều biết rõ, là tiêu chuẩn khảo sát của các ngươi quá kém! Mà lúc này Thiên Nguyên Thương Hội nắm quyền thiên hạ, có tài nguyên cường đại nhất thiên hạ, cũng là thế lực có khả năng khai quật ra linh khí đầu nguồn nhất. Đây chính là hy vọng duy nhất của Viêm Vũ Thành hiện tại, chư vị đại nhân nghĩ lại a.
. . .
Trong đại điện thoáng cái trầm mặc, tuy rằng Cao Thông nói để cho bọn họ phản cảm, nhưng nói cũng rất có đạo lý.
Lý Trường Phong không cam tâm, không phục hừ nói:
– Nói rất hay, giống như cho các ngươi hai thành nam bắc, là các ngươi có thể tìm ra đầu nguồn linh khí vậy!
Cao Thông cười nói:
– Nếu Thiên Nguyên Thương Hội cũng tìm không được, Viêm Vũ Thành liền chết phần tâm này đi.
Tiền Đa Đa hừ lạnh nói:
– Cái này vị tất, Kim Tiền Bang là một trong các thương hội xưa nhất, nội tình không phải là Thiên Nguyên Thương Hội các ngươi có thể so sánh, năng lực khảo sát linh khí chi nguyên so với các ngươi chỉ cao chứ không thấp! Bất quá. . .
Hắn nhìn về phía đám người Lý Thuần Dương, nói:
– Bất quá chỉ có Đông Thành. . .
Lý Thuần Dương giơ tay lên, xen lời hắn:
– Không cần nói, ta hiểu được. Trả thù lao ta có khả năng làm chủ nhường ra đông, tây hai thành, nam, bắc là chỗ phồn hoa nhất Viêm Vũ Thành, các ngươi không cần nghĩ.
Trong mắt Tiền Đa Đa lóe ra tinh mang, âm thầm tính toán, lẩm bẩm:
– Đông, tây hai thành. . .
Cao Thông cũng thoáng tự định giá, hai mắt nhìn trời, trong lòng đồng dạng có bàn tính.
Đột nhiên Tiêu Khinh Vương nhướng mày, nhìn về phía Cao Thông, quát:
– Cao Thông đại nhân, ngươi là vào bằng cách nào?
Tất cả người trong điện giật mình, đồng tử của Lý Trường Phong càng co lại, cảnh giác lên.
Lúc trước Cao Thông đi vào, hắn liền quát hộ vệ, không có được đáp lại, nhưng bởi vì Cao Thông đề cập việc thăm dò linh khí, hắn liền phớt lờ quên mất, lúc này nghe Tiêu Khinh Vương nói, lập tức cảm nhận được khí tức không đúng.
Ngoài điện thoáng cái dũng mãnh vào nhóm lớn người, trực tiếp đi tới trung tâm đại điện mới dừng lại.
Những người này chia làm hai ba đội, phân chia đại diện các môn các phái, tất cả giống như đều hẹn trước, lạnh lùng nhìn đám người Lý Thuần Dương.
– Vương Tùng Hạc, Lãnh Tinh Ba, Dư Tử Thực, Phạm Long…
Lý Thuần Dương nhìn những người này, từng cái một đem tên điểm qua, sắc mặt tái xanh.
Tiêu Khinh Vương trầm giọng nói:
– Các ngươi làm cái gì vậy?
– Làm cái gì?
Vương Tùng Hạc cười lạnh nói:
– Mọi người khó được tụ tập cùng một chỗ, tự nhiên là vì tiền đồ của Viêm Vũ Thành mà đến.
Lý Trường Phong nổi giận nói:
– Chuyện phiếm! Các ngươi rõ ràng là đến gây chuyện!
Vương Tùng Hạc ha hả cười nói:
– Sai, hoàn toàn tương phản. Chúng ta không chỉ không đến gây chuyện, mà là vì giải quyết sự tình.
Trong lòng Lý Thuần Dương trầm xuống, xem khí thế của mọi người, hiển nhiên đến có chuẩn bị, hắn lập tức ngăn Lý Trường Phong cùng Tiêu Khinh Vương lại, rất sợ mâu thuẫn tiến thêm một bước, lúc này mới nói:
– Chư vị nói một chút, giải quyết chuyện gì, lại giải quyết như thế nào?
Vương Tùng Hạc quay đầu lại nhìn mọi người một cái, ánh mắt mọi người cũng tụ tập ở trên người hắn, hiển nhiên lấy hắn dẫn đầu.
Hắn liền nói:
– Lý Thuần Dương, Tự Tu Di Sơn mở ra, Viêm Vũ Thành hưng thịnh phồn vinh, là phúc của cả Nam Vực, để cho Nam Vực chúng ta cũng có cơ sở đặt chân toàn bộ Thiên Vũ đại lục, vốn là một sự tình rất may. Nhưng mấy năm qua, ở dưới các ngươi quản lý từ từ suy bại, hiện tại còn chế định ra quy định hạn chế võ giả tiến vào, không chỉ tổn hại Viêm Vũ Thành phát triển, càng làm chúng ta trở thành trò cười cho thiên hạ.
– Đúng, thực sự là rất mất mặt!
– Đâu chỉ vậy, thành trì vốn sinh cơ bừng bừng, bị bọn họ biến thành cái dạng quỷ gì!
– Hiện tại ta xuất môn cũng không dám nói mình là người Viêm Vũ Thành, quá mất mặt a!
– Ai, hiện tại thân thích của ta cũng cùng ta xóa sạch quan hệ, đi trên đường cũng làm bộ không biết ta, bởi vì ta là người Viêm Vũ Thành.
Hơn mười người bắt đầu oán giận, lắc đầu thở dài, oán khí tỏ khắp.
Vương Tùng Hạc cười nói:
– Ha hả, chư vị ngồi ở đây đều nghe a? Viêm Vũ Thành từ tiếng tăm lừng lẫy, Uy Chấn Thiên Hạ biến thành hiện tại, chư vị ngồi ở đây có cảm tưởng gì, ai là người chịu trách nhiệm?
Lý Trường Phong nổi giận nói:
– Vương Tùng Hạc, đầu óc ngươi bị vô nước sao! Viêm Vũ Thành linh khí khô kiệt, ai cũng biết, ngươi lại muốn cầm việc này kiếm chuyện, vô sỉ!
Vương Tùng Hạc hừ nói:
– Thì sao? Thành khác không gặp linh khí khô kiệt, chỉ có Viêm Vũ Thành này linh khí khô kiệt?
Lý Trường Phong:
– Con mẹ ngươi a, việc này ai có thể nắm trong tay?
Vương Tùng Hạc ngẩng đầu lên, sắc mặt ngạo nghễ nói:
– Đương nhiên có khả năng nắm trong tay! Đó chính là các ngươi chưởng quản Viêm Vũ Thành, là vô đạo, cho nên thiên ý để cho Viêm Vũ Thành hủy diệt!
Lý Trường Phong:
– . . .