Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dận Vũ thở dài, lắc đầu nói:

- Trời sinh vạn vật, có dài có ngắn, có tròn tất có thiếu, không có gì là hoàn mỹ không tỳ vết. Mặc dù chân long nhất tộc chúng ta cũng tồn tại khuyết điểm, đó chính là tính phát triển!

Uyên gật đầu nói:

- Đúng thế. Chúng ta từ khi sinh ra đã là Thần Cảnh, sau khi thành niên, lực lượng khó tăng lên.

Dận Vũ nói:

- Không đơn thuần là chín người các ngươi, vi phụ không phải vẫn như thế sao.

Trên mặt hắn mang theo vẻ không cam lòng, cắn răng nói:

- Dựa vào cái gì chân long nhất định là Giới Vương cảnh, mà không thể vượt qua giới lực trói buộc, lại tiến thêm một bước cao hơn?

- Lại? Cao hơn?

Nội tâm Uyên chấn động, cả kinh nói:

- Phụ vương nói vậy là có ý gì?

Dận Vũ nhìn chằm chằm vào chấn động đang truyền tới, nhìn thật lâu, nói:

- Vốn những lời này là đại nghịch bất đạo, giới lực không cho. Nhưng phụ vương dù là chân long tôn quý, những năm gần đây thiên địa có quan tâm ta sao? Nghĩ biện pháp hủy diệt ta, càng không tiếc thai nghén ra chân long mới! Đối với phiến thiên địa này, ta đã tuyệt vọng rồi. Cuối có một ngày ta sẽ đánh vỡ trói buộc của thế giới này, tùy ý qua lại ngàn giới, thành tựu cảnh giới rất cao kia.

- Cảnh giới rất cao?

Nội tâm Uyên cả kinh, nói:

- Chẳng lẽ trên Giới Vương còn có tồn tại mạnh hơn nữa?

Dận Vũ lộ ra yêu thương chi sắc, gật đầu nói:

- Không sai, năm đó người nọ xông qua Giới Vương cảnh, lúc này mới nghịch chuyển uy áp của phụ vương, đánh rơi vạn linh. Thiên Võ Giới và Ma giới trong mấy năm qua, có ghi lại lẻ tẻ, sau khi siêu thoát thế giới sẽ có thể tự do qua lại các thế giới trong đại vũ trụ, được xưng là thiên giới chi chủ!

- Thiên giới chi chủ...

Uyên bị lời của Dận Vũ làm khiếp sợ, dường như phải mất thời gian rất lâu mới hoàn hồn, dường như hiểu ra cái gì đó, lẩm bẩm:

- Cửu thiên Võ Đế... Thập Phương Thần Cảnh... Bách Kiếp Giới Vương... Thiên giới chi chủ...

Nghĩ đến vũ trụ bao la bát ngát, vô số thế giới, có thể tùy ý qua lại làm bừa bãi. Không bị thế giới nào trói buộc, trường tồn cùng vũ trụ, có thể nói là bất tư bất diệt. Lúc này sinh ra hướng tới, máu trong người sôi trào lên.

- Phụ vương! Ta cũng muốn trùng kích thiên giới chi chủ.

Đột nhiên Uyên kích động, tràn đầy ước mơ, hai mắt tỏa sáng.

- Ha ha.

Dận Vũ cười nhạt một tiếng, nói:

- Đây là chuyện mà mỗi Giới Vương sinh lòng hướng tới, mà ngươi còn sớm lắm. Trước nghĩ biện pháp tiến vào Giới Vương cảnh đi.

Uyên gật gật đầu, nói:

- Phụ vương, ta muốn đi vào Giới Vương cảnh! Mong rằng phụ vương chỉ điểm ta!

Dận Vũ lại cười nói:

- Yên tâm. Từ xưa đến nay, mặc dù là Giới Vương cảnh cũng có mạnh yếu, mà lịch đại chân long không ai không phải người nổi bật trong Giới Vương, có phụ vương chỉ điểm, ngươi bước vào Giới Vương cảnh độ khó không lớn lắm. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, không được ngỗ nghịch ý của phụ vương! Ta sớm muộn gì cũng giúp ngươi đạt tới cảnh giới đó.

- Đa tạ phụ vương!

Uyên đại hỉ, lúc này kích động hưng phấn.

Dận Vũ cũng yêu thương nhìn hắn, thần sắc mong đợi và cổ vũ.

Thủy Long sau lưng không nói câu nào, nhưng mà sâu trong mắt có hào quang lóe lên, trong nháy mắt lại ảm đạm, che dấu rất sâu.

Cách đó mấy vạn dặm, đại chiến đánh thiên băng địa liệt, long vực không ngừng run rẩy.

Phạm vi hơn ngàn dặm bắt đầu có nước biển, chính là điềm báo long vực sụp đổ.

Trọc Khôn dùng một chiến năm, không lâm vào hạ phong, hơn nữa mục tiêu của hắn là hấp thu ma nguyên của Lý Vân Tiêu cùng Tiểu Hồng, còn chiếm lấy ma binh của bọn họ.

Cho nên hắn ra tay không lưu tình với hai người này, ra tay với Phi Nghê, Khúc Hồng Nhan, Bắc Quyến Nam là hạ sát thủ, muốn trừ ba người này trước tiên.

Trong đó thực lực Khúc Hồng Nhan và Bắc Quyến Nam hơi yếu, hơn nữa thân thể Khúc Hồng Nhan không mạnh bằng Bắc Quyến Nam, sau mấy chiêu đã bị thương, làm cho tâm thần Lý Vân Tiêu bị quấy rầy, vội vàng thu nàng vào trong Giới Thần Bi.

- Chậc chậc, thánh khí chí cao của thế giới biến thành nơi trú nạn của ngươi sao?

Trọc Khôn cười lạnh mỉa mai, hắn không ngừng biến hóa chiêu thức, trực tiếp đánh vào đỉnh đầu Lý Vân Tiêu.

Hắc mang phá không, trảm liệt hoàn vũ!

Bành!

Hai tay Lý Vân Tiêu nâng chiến phủ, ngăn cản công kích đánh tới, hắn bị lực lượng khủng bố đánh bay, hai tay run rẩy mất đi tri giác.

Ma quang mênh mông đánh vào cơ thể, ngay cả hư quang hóa khải cũng xuất hiện vô số vết nứt, cần rất nhiều thần dịch lực chữa trị.

- Không có khả năng! Đều là Tạo Hóa, tại sao có chênh lệch lớn như thế?

Toàn thân Phi Nghê bị thương, gương mặt đầy máu, hỏa diễm thiêu đốt thân thể nàng. Nhưng nàng biết rõ đây là năng lực trị liệu của thiên phương, càng đau đớn hiệu quả càng mạnh.

- Vô tri.

Trọc Khôn cười lạnh, hắn cầm A Hàm Trảm Cốt Đao chém về phía Phi Nghê. Đồng thời thân ảnh của hắn lóe lên, biến mất tại chỗ.

Xùy!

Bầu trời phá vỡ, nội tâm Phi Nghê chấn động, không muốn đón đở chiêu này, miễn làm mình mất đi phượng nguyên. Lập tức ánh lửa lóe lên, nàng muốn tránh đi.

Nhưng đột nhiên chân trời bị xé nát, một bàn tay chân ma khổng lồ như núi đánh thẳng vào người Phi Nghê, phá vỡ độn thuật của hắn, cả không gian bị khóa lại, không đường có thể trốn.

Phi Nghê kinh hãi, lại biến hóa ảo vài lần, nhưng mà bàn tay khổng lồ của chân ma quá mạnh.

Sắc mặt nàng tái nhợt, hư ảnh thiên phượng sau lưng hóa thành lĩnh vực. Hai tay bấm niệm pháp quyết, vạn hỏa chui vào trong cơ thể.

Đột nhiên có âm thanh xiềng xích vang lên, mấy đạo hắc mang phá không giống như lôi điện xuyên qua không gian, lập tức hóa thành một đám tinh vân bao quanh Phi Nghê, bảo vệ nàng vào trong.

Đồng thời xiềng xích không ngừng uốn lượn trói bàn tay chân ma lại.

Trong hư không, thân ảnh Lý Vân Tiêu xuất hiện, sắc mặt tái nhợt, một tay cầm chiến phủ, một tay nâng xiềng xích.

Bàn tay này có khí lực rất mạnh, xích sắt không ngừng rung động, bàn tay trái Lý Vân Tiêu đầy máu tươi, xiềng xích trên trời cũng xuất hiện vết máu.

Ầm ầm!

A Hàm Trảm Cốt Đao chém tan phòng ngự, chém vào lĩnh vực thiên phượng. Thân thể Phi Nghê chấn động vài lần, phượng quang va chạm với đao mang, phát ra chấn động kinh thiên.

Vào lúc này bàn tay chân ma tuy bị xiềng xích trói buộc, nhưng thế đi không giảm, trùng kích vào lĩnh vực!

Ầm ầm!

Phượng quang mở ra toàn bộ, thân thể Phi Nghê bay ngược ra sau, máu tươi bắn tung tóe.

- Phi Nghê!

Lý Vân Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt như nứt ra. Nhưng hắn có tâm không lực, hắn hoàn toàn không thể có lực lượng cường đại như vậy.

Cảm giác không cam lòng bao phủ tâm thần hắn, áp lực này làm hắn cực kỳ khó chịu.

Đột nhiên phía chân trời có đao mang chém ra, có tiếng xé rách vang lên, mười hai đạo phúc luân chi lực va chạm nhau, cắt nát hư không.

Phanh!

Hào quang huyền khí bùng phát, chỉ thấy Tiểu Hồng chém xuống một kiếm bị Trọc Khôn dùng đao đỡ được.

Kiếm khí không ngừng reo vang, thân thể Tiểu Hồng hóa thành trong suốt, hiển nhiên đã dùng toàn lực thúc dục lực lượng A Ma Luân Bảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK