Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– A?

Tô Liên Y ở xa xa nghẹn ngào kêu to, giống như rất khó tin, trừ kinh hãi còn hoảng hốt.

Sắc mặt Vạn Nhất Thiên trắng bệch, trong nội tâm thầm hô không tốt.

Hắn giờ phút này thương thế vừa khôi phục một hai phần mười, thực lực sợ rằng tương đương Tô Liên Y, căn bản không có khả năng thoát khỏi kiếm trận này.

Đám người Thần Tiêu Cung lừa dối Khúc Hồng Nhan đánh chết Lý Vân Tiêu, sợ rằng hơn phân nửa không bỏ qua cho bọn họ.

– Đám nữ nhân các ngươi thật sự hung ác nha! Hồng nhan cung chủ ái mộ Cổ Phi Dương thiên hạ đều biết, các ngươi dám ở sau lưng giết Cổ Phi Dương, sẽ không sợ cung chủ sau khi biết trách cứ sao?

Vạn Nhất Thiên lớn tiếng giận dữ mắng mỏ, mặt mũi tràn đầy phẫn hận, nội tâm của hắn không ngừng biến hóa, không ngừng nghĩ kế thoát thân.

– Ah, trách cứ? Chậc chậc, Nhất Thiên đại nhân dường như rất hiểu sư tôn nha?

Hàn Quân Đình rút kiếm ra khỏi người Lý Vân Tiêu, lạnh lùng nói:

– Tên đáng chết này tra tấn sư tôn vài chục năm, chết một vạn lần cũng khó tiêu tội của hắn! Hơn nữa Lý Vân Tiêu sau khi chết, ta sẽ giết hai vị, sư tôn làm sao biết được?

Sắc mặt Vạn Nhất Thiên đại biến, lập tức trở nên hòa hoãn, nói:

– Hàn đại chưởng quỹ, Tinh Nguyệt Trai mặc dù tồn tại trong thương minh không lâu, nhưng ta vẫn chiếu cố có thừa, ngươi không niệm tình xưa hay sao?

– Hì hì!

Hàn Quân Đình cười nhạo nói:

– Lại nói tiếp Tinh Nguyệt Trai phát triển như vậy cũng nên cảm tạ Nhất Thiên đại nhân đấy. Nhưng chuyện hôm nay ta phải dấu diếm, để tránh ngày khác bị sư tôn biết rõ, không thể không giết đại nhân và Liên Y tỷ tỷ.

Vạn Nhất Thiên vội vàng nói:

– Ngươi buông tha hai người chúng ta, chuyện hôm nay ta có thể thời với trời không nói ra.

Tô Liên Y cũng vội vàng gật đầu, tỏ vẻ nhất định giữ bí mật.

– Giữ bí mật? Ta tin tưởng người chết mới biết giữ bí mật.

Trong mắt Hàn Quân Đình lộ ra vẻ cười lạnh, nói:

– Huống hồ trên người hai vị có tài nguyên và trọng bảo, ta mà có được, Tinh Nguyệt Trai sẽ càng cường đại hơn, thậm chí có thể liều mạng với Thiên Nguyên thương hội, ta không cần phải sợ cái gì nữa rồi.

Sắc mặt Vạn Nhất Thiên cùng Tô Liên Y tái nhợt không thôi, đã cảm giác được kiếm trận chung quanh đầy sát ý.

Đột nhiên Huyền Nữ nói ra:

– Quân Đình, dường như có cổ quái.

Thân thể Hàn Quân Đình chấn động, nói:

– Như thế nào?

Huyền Nữ chỉ vào thi thể không đầu của Lý Vân Tiêu, nói:

– Tuy thực lực Lý Vân Tiêu bây giờ có hạn, nhưng dù sao đã từng là phong hào Võ Đế, thật dễ dàng chết như vậy sao?

Sắc mặt Hàn Quân Đình trầm ngưng, nói:

– Trong thành Tân Duyên hắn đón đở hai chiêu của Đinh Sơn, không chết đã là kỳ tích, hiện tại nhất định là trọng thương trong người, chúng ta bố trí không chê vào đâu được, rất dễ dàng giết hắn!

Huyền Nữ nghe vậy, sắc mặt cũng không có chuyển biến tốt đẹp, ngược lại trở nên tái nhợt, nói:

– Vậy đầu lâu ta chém rụng biến mất đi đâu rồi?

Sắc mặt Hàn Quân Đình lập tức trắng bệch, cảm giác không tốt lan tràn trong nội tâm, thần thức vội vàng tản ra, quả nhiên chung quanh không có đầu lâu của Lý Vân Tiêu.

Theo lý vừa rồi một kiếm chém xuống đầu lâu không bay xa mới đúng nha.

– Huyền Nữ coi chừng!

Đột nhiên không trung có tiếng quát vang lên, một lực lượng bài sơn đảo hải nện thẳng xuống Huyền Nữ.

Sau đó kiếm quang không hề có dấu hiệu hiện ra, chém không gian trước mặt Huyền Nữ thành hai khúc.

Kiếm quang hiển hiện ánh sáng màu đỏ lóe lên, một nữ tử cung trang màu đỏ xuất hiện, ánh mắt đầy kinh hãi.

– Ah, là Nhĩ Lôi trưởng lão, là ngươi cũng muốn giết ta sao?

Giọng nói lạnh như băng vang lên, giọng nói của Lý Vân Tiêu xuất hiện, xuất hiện trước mặt Nhĩ Lôi sau đó đánh ra một chưởng.

Lập tức phong vân đột khởi, thiên địa biến sắc.

Hàn Quân Đình và Huyền Nữ biến sắc, nhịn không được trong nội tâm run rẩy, vừa rồi bố trí không chê vào đâu được, căn bản không có khả năng thất bại, vậy mà lại thất bại hoàn toàn.

– Đại Phong Vân Chưởng!

Nhĩ Lôi hoảng hốt, hai tay phi tốc bấm niệm pháp quyết nghênh đón, đồng thời thân hình nhanh lùi lại, trong miệng quát to:

– Còn chưa động thủ, còn chờ khi nào!

Trong nội tâm Lý Vân Tiêu run lên khó hiểu, cảm giác tử vong thật lâu chưa từng xuất hiện đã xuất hiện trong lòng, giống như có cảm giác tai vạ tới nơi rồi.

Hắn hoảng hốt đánh ra một chưởng về phía trước, lại vội vàng thu tay lại, thân hình hóa thành màu vàng.

Pháp tướng ba đầu sáu tay hiện ra, lập tức bấm niệm pháp quyết kết thành một đạo kết giới

Ma Thiên áo giáp cũng tự bay ra bao trùm toàn thân của hắn.

Giờ phút này bình phong phỉ thúy trước mặt vỡ tan, bên trong có một thân ảnh đang ẩn nấp, trong khoảnh khắc lật tay đánh ra một chưởng.

– Ngã Đạo Hữu Nhai!

Chính là Bắc Minh Huyền Cung chiêu đầu tiên trong Thiên Ngoại tam thức!

Ầm ầm!

Lực lượng như núi lớn đánh thẳng vào kết giới kim quang.

Huyền Âm hàn khí huyền khí mênh mông đột phá tất cả.

Lý Vân Tiêu hoảng hốt bấm niệm pháp quyết, hắn lao tới đánh ra một chưởng.

Nhưng mà hắn bị Huyền Âm hàn khí xuyên thấu qua da thịt, bắt đầu tổn thương do giá lạnh bao phủ kinh mạch toàn thân.

Tay đấm lập tức chịu ảnh hưởng, thoáng cái biến chậm lại.

Ầm ầm!

Chưởng thế bành trướng không ngừng biến hóa, xuyên thấu qua hàn quang vô tận, thân ảnh người nọ khẽ động, quanh thân sinh ra vô số cảnh tượng kỳ dị.

Uy lực của Ngã Đạo Hữu Nhai tăng lên gấp mấy lần, hóa thành thức thứ hai kinh hồng chưa định, hàn khí khắp thiên địa lưu chuyển như tinh vân, giống như thế gian không thể tồn tại một chiêu này, nó chẳng khác gì sát thần lâm thế.

Bành!

Quyền ảnh của Lý Vân Tiêu bị đập vụn, Ma Thiên khải xuất hiện vô số hoa văn màu đne, cả áo giáp vậy mà thoát thể bay ra ngoài hóa thành trạng thái cự ma, bên trong có ngàn vạn tiếng gào rú tức giận.

Nhưng sau khi Ma Thiên khải biến hóa, nó lập tức bị áp chế lại.

Một chưởng kia cứng rắn đánh thẳng vào ngực của Lý Vân Tiêu, một ngụm máu nóng bắn ra ngoài, khí thế của Lý Vân Tiêu giảm xuống thật mạnh, nhanh chúng lùi lại mấy trăm trượng mới đứng lại.

– Thật mạnh, đón đở hai thức của ta mà không chết. Khó trách ngươi không đặt hai chiêu của Đinh Sơn vào trong mắt.

Hàn khí chậm rãi tiêu tán đi, thân ảnh người nọ xuất hiện trong không gian.

Một thân áo lưới màu trắng, tóc dùng ngọc trâm búi lên, hàn khí dần dần thu liễm hóa thành sương trắng bao quanh toàn thân.

– Bắc Minh Đoạn Quyết!

Vạn Nhất Thiên kinh hô lên, trên mặt khiếp sợ thật sâu.

Tô Liên Y cũng hãi hùng khiếp vía, hoảng sợ nhìn qua thân ảnh cao ngạo kia, lộ ra từng trận hàn khí mạnh mẽ..

– Bái kiến Đoạn Quyết đại nhân!

Rốt cuộc Hàn Quân Đình kịp phản ứng, nhanh chóng bước lên bái kiến.

Huyền Nữ cùng Nhĩ Lôi cũng tiến lên hành lễ, không trung còn có nữ tử mặc cung trang màu hồng xuất hiện, đứng chung một chỗ có vài phần tương tự Nhĩ Lôi, tiến lên phía trước nói:

– Nhĩ Lâm bái kiến Đoạn Quyết đại nhân.

Bắc Minh Đoạn Quyết nói:

– Không cần đa lễ.

Một đám nữ tử Thần Tiêu Cung hạ thấp người, đứng hai bên Bắc Minh Đoạn Quyết, ánh mắt phức tạp nhìn qua Lý Vân Tiêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK