Mục lục
[Dịch] Vạn Cổ Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoang không có đuổi theo, mà là nhìn qua mấy người trong không gian, hừ một tiếng rồi nói:

– Ngả tiên sinh, bắt đầu đi, nơi này có bổn hoàng tự mình thủ hộ, không cần lo lắng có người đến quấy rầy.

Ngả gật đầu, liền lấy ngọc ấn ra, đưa cho Bách Chiến Thắng nói:

– Truyền phương pháp biến hóa cho ta!

Sắc mặt Bách Chiến Thắng hết sức khó coi, làm phản đồ ngay trước mặt Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải, nhưng ai bảo người hai đại thánh vực không làm gì được đối phương, hắn cũng không có biện pháp gì tốt.

Lập tức không giữ lại, khắc phương pháp điều khiển và biến hóa vào ngọc giản.

Sắc mặt của Từ bắt đầu khó nhìn, nói:

– Huyền Hoa đại nhân, cũng không sao biện pháp ngăn cản sao?

Huyền Hoa điều chỉnh nguyên lực trong cơ thể, lúc này mới trợn mắt nói:

– Ai biết Yêu Hoàng mạnh như vậy? Thời điểm ngươi đưa tin không nói rõ ràng. Còn nữa, vì sao Thánh Vực phái hai tên cặn bã tới chứ, có thể dùng cái rắm gì? Việc này ta không quản nổi, lão tử cũng không muốn chịu chế không công.

Chân Vũ ở bên cạnh im lặng, sau đó hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, trên người sinh ra rất nhiều hào quang màu đen, hơn nữa có phù văn quay cuồng.

Ẩn nấp ở nơi bí mật gần đó, đột nhiên Lý Vân Tiêu cả kinh, đồng tử co lại, khói đen kia chính là ma nguyên.

Trong ấn tượng của hắn, Chân Vũ cũng không biết ma công.

Huyền Hoa cũng cau mày nói:

– Ngươi làm cái gì?

Chân Vũ nói:

– Việc này tuy lực lượng hai người chúng ta không đủ, nhưng dù sao chuyện này rất lớn, ta muốn báo tin cho Hóa Thần Hải.

Thân thể Chân Vũ nhanh chóng bị ma nguyên bao phủ, Huyền Hoa đứng gần cũng không nhìn thấy động tác của hắn.

Ánh mắt Lý Vân Tiêu co rụt lại, hóa thành ma đồng đen kịt nhìn xuyên thấu qua.

Chỉ thấy toàn thân Chân Vũ bị ma vân che kín người, trước mặt là vòng xoáy màu đen, các loại phù văn chìm nổi bất định.

Chỉ thấy hắn nói lẩm bẩm, thủ ấn không ngừng biến hóa, mỗi khi có phù văn sinh ra liền bị vòng xoáy màu đen cắn nuốt.

Sau một lúc, vòng xoáy màu đen chậm rãi biến mất, ma khí đầy trời rót vào trong cơ thể Chân Vũ, lúc này mới khôi phục dáng vẻ bình thường.

Huyền Hoa cau mày nói:

– Ma công của ngươi càng ngày càng quá tà dị, nếu phát hiện không khỏe thì sớm dừng lại đi.

Sắc mặt Chân Vũ lạnh nhạt nói:

– Ta tự có chừng mực, không cần lo lắng.

Trước Ngũ Hà Sơn, đột nhiên một đạo ánh sáng màu xanh nổi lên.

Ngọc ấn chưởng môn phủ Thiên Nhạc bay ra trong tay của Ngả, nó không ngừng biến ảo, từng đạo hào quang tản ra.

Sau đó cả ngọc ấn biến lớn, trong khoảnh khắc hóa thành tòa nhà lớn xoay tròn trên đỉnh núi, chỉnh thể trở nên thông thấu, trên ngọc ấn cuối cung sinh ra đồ án.

Bách Chiến Thắng cả kinh há to miệng, biến hóa như vậy cho dù là hắn cũng không biết, chính mình chỉ truyền cách điều khiển cho nam nhân trước mặt, hắn có thể khám phá huyền cơ, thi triển ra biến hóa thần kỳ như thế.

– Không tốt! Chìa khóa bị kích phát rồi.

Từ kinh hãi, nói:

– Ngân Nguyệt đại nhân, chẳng lẽ Nhân tộc các ngươi muốn trơ mắt nhìn phong ấn bị phá vỡ? Yêu tộc bị phong ấn trong Ngũ Hà Sơn là Thương tộc, nếu Thương yêu xuất hiện chắc chắn sinh linh đồ thán.

Sắc mặt Huyền Hoa âm trầm, nhưng hắn vẫn hừ lạnh, nói:

– Không trơ mắt nhìn qua, chẳng lẽ biến thành tử thi nhìn qua? Thật sự là kỳ quái, Nhân tộc chúng ta cũng không có gấp gáp, ngươi là đại tế tự Yêu tộc gấp cái rắm gì? Nếu muốn động thủ, vậy làm phiền hai vị xung phong, ta cùng Chân Vũ sẽ yểm hộ phía sau.

Hắn lấy Toái Tinh Cung ra, đặt tên lên cung, bộ dáng yểm hộ.

Từ dường như bỏ qua bất cứ giá nào, cắn răng nói:

– Bốn người chúng ta hợp lực chống lại Hoang!

Huyền Hoa nói:

– Mặc dù chúng ta có thể chống lại Yêu Hoàng, đám Yêu tộc kia thì sao? Bọn chúng đều là thế hệ cường hoành, ngay cả đám chim bay cá nhảy cũng có thực lực cửu giai. Các ngươi có thể nói là xuất động toàn tộc, chỉ bằng mấy người chúng ta thật sự là thiêu thân lao đầu vào lửa, tóm lại không thể đi lên ngạnh kháng được.

Chân Vũ trầm giọng nói:

– Hiện tại chỉ có thể đứng xem tình huống, chờ bọn họ lựa chọn đi.

Huyền Hoa nói:

– Nếu đám lão đầu kia có quyết tâm, được sớm phái nhiều người ủng hộ, tụ tập cường giả trong thiên hạ tới đây, thuận tay phong ấn đám Yêu tộc trước mắt vào phong ấn, khi đó vạn sự đại cát.

Từ nghe xong sắc mặt run rẩy vài cái, tức giận hừ mấy tiếng.

Đột nhiên Lê gỡ trống trận bên hông xuống, cầm lên vỗ một cái, sóng âm không ngừng vang vọng cả bầu trời.

Đông! Thùng thùng!

Một tiết tấu cổ quái chấn động cả bầu trời, càng ngày càng gấp, sóng âm tầng tầng lớp lớp, không ngừng bao phủ Ngũ Hà Sơn.

Sắc mặt lũ yêu biến hóa, biết rõ đối phương muốn ra tay quấy rối.

Ngả cũngnhíu mày, dường như đã bị quấy nhiễu, ngọc ấn đình chỉ một chút, tốc độ chậm dần.

Hoang khẽ nói:

– Huy.

– Vâng, ngô hoàng bệ hạ.

Bên cạnh chiến xa có một nam nhân áo xanh nói ra, lấy một thứ sáo mà không phải sáo, đặt ở bên miệng thổi.

Lập tức tiếng “Ô ô” nhộn nhạo, âm luật màu xanh bắt đầu múa may trên không trung.

Trong chốc lát tất cả tiết tấu bị đánh phá, những âm thanh chói tai đâm vào màng tai mọi người.

Đám chim bay cá nhảy không ngừng la hét, chúng không ngừng lăn lộn trên bầu trời.

Đột nhiên tiết tấu của Huy biến đổi, mười ngón tay không ngừng biến ảo có quy luật, đột nhiên một tiếng long ngâm từ xa vang vọng tới gần, vô số sóng xanh tán đi.

Tiếng long ngâm thanh thúy to rõ, truyền khắp cả không gian, tâm thần mọi người bị ảnh hưởng.

Tiếng trống của Lê bị áp chế, cửu lê trống trận dường như bị long ngâm áp chế gắt gao, cho dù gõ thế nào cũng không sinh ra âm hưởng.

Ngả tán thưởng nói:

– Làm tốt lắm, tốt cho một khúc Long Khiếu Thương Khung.

Hắn nói xong liền đánh ấn quyết vào ngọc ấn, hào quang màu trắng chớp động, phù văn quỷ dị sinh ra, mười phần quỷ dị.

Đột nhiên đồng tử Huyền Hoa co lại, trực tiếp kéo cung cài tên, mũi tên màu xám nâu như đá núi lửa xuất hiện, phía trên có phù văn lập lòe.

Dây cung kéo căng hình bán nguyệt, sau lưng hiện ra tinh không dị tượng, vô số lưu quang bay đến, chúng tụ tập vào mũi tên, nhìn qua giống như mặt trời đang ló dạng.

– Kim Ô Huy Diệu!

Kim quang như lửa, lóe lên tức thì, như cầu vồng xuyên không, Tam Túc Kim Ô mang theo cái đuôi lửa thật dài bắn thẳng vào ngọc ấn.

Trong nội tâm Hồn run lên, hai mắt ngưng trọng nhìn qua, cả kinh nói:

– Là Chân Linh Tam Túc Kim Ô chi vũ chế tạo thành thần tiễn!

Hoang cười lạnh một tiếng, nói:

– Ngân Nguyệt Võ Đế đúng là cam lòng hạ vốn gốc!

Thân ảnh của hắn lóe lên, hắn ngăn cản phía trước mũi tên, thò tay một trảo, liền có một thanh huyền khí phi đao hiện ra, chính là chiến việt, phi đao có màu xanh, trên có khắc mặt thú.

Oanh!

Hai tay Hoang hai tay cầm chiến việt, hắn chém xuống một đao, cả bầu trời như bị bổ ra, lực đạo cương mãnh tới cực điểm đánh thẳng vào Kim Ô, bầu trời bị vụ nổ làm chấn động.

Ầm ầm!

Hào quang và hỏa diễm chói mắt thôn phệ tất cả, dư âm ảnh hưởng còn lại khuếch tán ra các nơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK