Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai nam nhân này có quan hệ gì với Thiên Tú tông? Hoàng Thiên Đạo nghĩ mãi không thông.

Lại nói nữ nhân đang ngồi trên ghế thái sư, chính mình cũng không nhìn thấu thực lực của nàng, nghĩ đến chắc chắn không phải người bình thường. Lại nói Thiên Tú, người có thực lực mạnh nhất, chỉ đạt tới Thiên giai trung phẩm mà thôi, điểm này, bọn người Hoàng Thiên Đạo đã tinh tường, nhưng bây giờ xuất hiện ba người trước mặt là thế nào?

Cẩn thận hồi tưởng bối cảnh của Thiên Tú, Hoàng Thiên Đạo không cho rằng tông môn này có chỗ dựa cường đại, tâm thần trở nên trấn định rất nhiều.

Tuy Hoàng Thiên Đạo giương đại kỳ thay trời hành đạo, nhưng hắn không phải người ngu, tự nhiên sẽ không vô duyên vô cớ dây vào ba cường địch cường đại trước mắt này, nhưng ở đây nhiều tông môn như vậy, nếu thật sự đánh, Hoàng Thiên Đạo cũng không sợ.

Nghĩ tới đây, Hoàng Thiên Đạo cất cao giọng nói:

- Cô nương nói như thế, có phải đại biểu cho Thiên Tú muốn bao che Đường Phong tới cùng phải không, muốn chống lại đại nghĩa phải không?

- Đại nghĩa là cái chó má gì? Ta ghét nhất là kẻ đạo mạo ngụy quân tử, muốn đánh cứ đánh, nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì.

Phi Tiểu Nhã cực kỳ không kiên nhẫn quát mắng một câu.

Hoàng Thiên Đạo mặt không đổi sắc, phong phạm vẫn tràn đầy hạo nhiên chánh khí như cũ, hỏi:

- Xin hỏi cô nương có chức vụ gì trong Thiên Tú, lời này có phải là lập trường của Thiên Tú tông hay không?

Cung chủ đại nhân đang muốn mở. trong Thiên Tú truyền ra một thanh âm nhàn nhạt:

- Nàng có thể!

Ngay sau đó trong Thiên Tú đi ra năm nữ tử, người đi đầu, chính là tông chủ Thiên Tú tông Bạch Tố Y, mấy vị bên cạnh nàng, chính là Lâm Nhược Diên cùng ba vị trưởng lão.

- Bạch tông chủ đã lâu không gặp.

Hoàng Thiên Đạo nhìn Bạch Tố Y chào hỏi.

- Hoàng môn chủ.

Bạch Tố Y sắc mặt bình tĩnh, cũng không cùng hắn hàn huyên, chuyển chủ đề nói:

- Xin hỏi Hoàng môn chủ Phong nhi nhà ta đã làm sai điều gì, mà lại khiến cho nhiều nhân sĩ đến đây truy nã hắn như vậy.

Hoàng Thiên Đạo cười cười, nói:

- Bạch tông chủ chớ nói nhẹ nhàng như vậy, danh tiếng Huyết Ma Đường Phong không ai không biết không ai không hiểu, chết trong tay hắn không một vạn cũng tám ngàn, tuổi còn trẻ đã tâm ngoan thủ lạt như thế, diệt môn diệt căn cơ nhà người ta, giết hậu nhân của người ta, chẳng phải những chuyện này đã phát sinh sao? Hôm nay hắn vẫn chưa đủ lông đủ cánh, đợi đến lúc hắn đã phát triển, trong cảnh nội Lý Đường đế quốc sẽ có ngày bình an sao? Cho nên chúng ta tụ tập ở nơi này, chính là muốn bóp chết sát tinh này từ trong trứng nước.

Bạch Tố Y hừ lạnh một tiếng:

- Diệt môn người ta, hủy căn cơ người ta? Lời này ai nói? Cự Kiếm Môn, Nhất Đao Môn sao, khi chúng khi nhục Thiên Tú ta, chính Phong nhi đã đứng ra ngăn cản, nếu không hôm nay Thiên Tú đã không còn tồn tại, khi đó sao không thấy Hoàng Đạo Môn ngươi đứng ra thay trời hành đạo, mở rộng chính nghĩa? Cự Kiếm Môn, Nhất Đao Môn bị diệt môn, chính là gieo gió gặt bão, chẳng lẽ Hoàng môn chủ lần này tới đây là muốn duy trì công đạo cho bọn chúng sao?

- Tự nhiên không phải.

Hoàng Thiên Đạo nói, hai tông môn này có ân oán với Thiên Tú, mọi người đều biết rõ, không ai vì hai cái tông môn đã bị diệt mà ra mặt.

- Nếu Hoàng môn chủ đã nói thế, thế thay mặt cho ai để duy trì đại nghĩa?

Bạch Tố Y lạnh giọng quát.

Hoàng Thiên Đạo nói:

- Huyết Ma tại Cự Kiếm Môn đồ sát đệ tử Lưu Vân Tông, Vô Ảnh Môn, Cúc Hoa Đường, việc này là giả sao? Huyết Ma không có cừu oán với ba tông môn này, tại sao hắn hung tàn như vậy? Hôm nay người của ba tông môn này đến đây, chính là để đối chất với Bạch tông chủ.

Tất cả mọi người đưa mắt kỳ quái nhìn sang người của ba đại môn phái, thế lực của ba tông môn này không nhỏ nhưng người tới lại rất ít, người của ba thế lực này chỉ tới có một hai trăm người mà thôi, hơn nữa dẫn đầu chỉ đạt tới Địa giai thượng phẩm mà thôi.

Thấy ánh mắt mọi người nhìn tới, đại biểu của Lưu Vân Tông vội ho một tiếng, thấp giọng nói:

- Chuyện lần này không trách Đường Phong được, là Lưu Vân Tông ta đã làm sai trước.

Một câu xuất ra, toàn trường sợ hãi, vẻ mặt Hoàng Thiên Đạo ngốc trệ, thiếu chút nữa hắn đang cho rằng mình đang nằm mơ. Hắn thật sự không rõ, Lưu Vân Tông bị Đường Phong hại thảm như vậy, phân tông bị diệt, đệ tử bị giết vô số, tại sao vào lúc này lại nói giúp cho Đường Phong?

Hoàng Thiên Đạo chau mày, liếc nhìn thật sâu, đưa ánh mắt nhìn sang đại biểu Vô Ảnh Môn, đại biểu Vô Ảnh Môn giống như lão tăng nhập định, tâm tình bình thản, vẫn không nhúc nhích, mí mắt không động đậy một cái.

Lông mày Hoàng Thiên Đạo nhăn lại, dù trong lòng đang suy tính, nhưng lại không thể biết đang xảy ra chuyện gfi, đành phải đem ánh mắt nhìn qua đại biểu Cúc Hoa Đường.

Đại biểu Cúc Hoa Đường chưa từng trải qua tràng diện lớn như vậy, có chút khẩn trương, trên trán đầy mồ hôi, ngập ngừng nói:

- Xác thực là Cúc Hoa Đường chúng ta gieo gió gặt bão, không trách người khác.

Mấy vạn người trầm mặc một lát, lập tức xôn xao. Những lời này còn trực tiếp hơn cả Lưu Vân Tông nói, trực tiếp nhận yếu thế, trong nhất thời, vô số người lên tiếng thóa mạ Cúc Hoa Đường. Tiếng la lối chửi bới, mắng bọn họ không có cốt khí không có đảm sắc, lời lẽ rất độc ác. Tiếng mắng chửi giống như tiếng sấm rền vang lên, mắng đến mức đầu của đám đệ tử Cúc Hoa Đường không dám ngẩng lên. Người đại biểu cho Cúc Hoa Đường không ngừng lau mồ hôi trên trán, khẩn trương muốn chết.

Người khác không biết sau lưng Đường Phong là thế lực gì, nhưng Lưu Vân Tông có chút tinh tường, dù sao khi Tư Không Thúy tao ngộ tràng diện kia, Vạn Thú Môn bị diệt đến mức cặn bã không còn, sở dĩ lần này bọn họ đến Thiên Tú, chẳng qua là không thể từ chối, không muốn đắc tội Hoàng Thiên Đạo và những người muốn xem náo nhiệt mà thôi, bất quá Tam gia đã hạ quyết tâm, chỉ xem náo nhiệt, không nhúng tay vào, lúc này mới phải ra hơn một trăm người để chống đỡ thể diện, nếu có thể, bọn họ tình nguyện không phải một ai đến.

Hoàng Thiên Đạo hít sâu một hơi, biết rõ không cách nào trông cậy và ba tông môn này lên tiếng bêu xấu Đường Phong.

Chính vào lúc này, đã có một người mạnh mẽ đứng lên, trên miệng cả giận nói:

- Tiểu tặc Huyết Ma vô cớ giết chết thiếu chủ Võ Dương Sơn chúng ta, việc này phải nói thế nào?

- Còn có Huyền Nguyên Môn chúng ta.

- Còn có Thiên Địa Tông của ta.

....

Có vài đại biểu của các tông môn đứng lên, đều là những tông môn có hậu bối chết trong tay Đường Phong, dù sao chuyện lần này đều do một tay bọn họ làm ra.

Trong lúc nhất thời, quần hùng xúc động phẫn nộ, tràng diện nóng đến cực điểm.

Bạch Tố Y quát một tiếng:

- Đám quần là áo lượt của tông môn có đức hạnh thế nào, các ngươi phải tinh tường hơn người khác, Đường Phong giết bọn chúng tự nhiên là có lý do, chẳng lẽ phải để ta đem chuyện nói ra sao?

Tiếng phẫn nộ lập tức giảm xuống, bọn họ đều tinh tường bản tính của đám hậu bối kia nhất, cũng biết là bọn hậu bối trêu chọc Đường Phong, cho nên mới bị Đường Phong giết chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK