Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có cường đại như vậy trợ thủ, nếu để cho đệ tử Thiên Tú đi vào chỉ tổ làm hắn vướng tay vướng chân.

Tuy vậy nhưng Lâm Nhược Diên mỗi ngày thắp hương cầu Đường Phong có thể bình an quay về.

Cùng lúc đó Lâm Nhược Diên còn nghĩ, tin Sở Phiên Vân, Tiêu Hàm Trí cùng Khúc Thập Bát xuống tay đối với đệ tử Thiên Tú cũng lan ra ngoài. Nhưng chẳng qua chỉ là lời nói của một phía, những người tham gia chuyện này cũng đã chết hết, tử vô đối chứng nên cũng có người chỉ trích tam tông nhưng phần nhiều là giận dữ mắng mỏ Đường Phong giết quá nhiều người. Nhất thời Huyết Ma Đường Phong thanh danh đại thịnh. Có thể ban đêm hù dọa trẻ con khóc nhè.

nghe Tư Không Thúy nói xong những lời này Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh cũng sửng sốt một hồi lâu không kịp phản ứng.

Một lát sau Nguyệt Cô Gia Minh nói:

- những tin này là từ lúc nào nhận được.

Tư Không Thúy cười khổ nói:

- Ta cũng vừa mới nhận được. Nếu các vị chờ một lát thì cũng sẽ có đệ tử báo cáo lại. những ngày qua ta một mực nghĩ ngợi, nguyên nhân gì dẫn đến Huyền giai thiếu niên mười mấy tuổi này diệtTam tông phân đường, giết hại tam tông đệ tử. Ta ngày đó từ xa nhìn lại, hắn cũng không phải là một người hiếu sát, vậy hành động của hắn là báo thù, vô cùng báo thù.

Lôi Kinh Thanh cười lạnh một tiếng:

- Đây chỉ là lời nói của Thiên Tú ai biết thật hay giả. Ta chỉ biết Đường Phong giết rất nhiều Vô Ảnh môn đệ tử, hắn chết ngàn lần cũng ko đủ giải mối hận trong lòng ta.

Nguyệt Cô Gia Minh làm động tác lan hoa chỉ cười xuy xuy một tiếng:

- Ai đúng ai sai đã không còn trọng yếu nữa, giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền đấy là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

- Không có gì để nói nữa sao.

Tư Không Thúy cố gắng không để đầu óc nghĩ đến chuyện thị phi khúc triết này nữa. Hiện tại Đường Phong là ma đầu người người cần giết. Lúc trước hắn chiếm lý lẽ nhưng giết nhiều người như vậy dù có nói gì đi nữa cũng không thể sửa lại.

- Chúng ta nên nghĩ điều tra tung tích Đường Phong như thế nào.

Bảy Thiên giai cao thủ của tam tông, trừ ra ba người ra, bốn người còn lại cũng cả ngày bôn ba bên ngoài, nhưng căn bản không tìm được Đường Phong bóng dáng. Trong vòng nghìn dặm địa bàn lại có nhiều thành thị cùng thôn xóm, giấu diếm một người thật sự quá dễ dàng. Nếu không có biện pháp tra xét Đường Phong hành tung thì cho dù có phái ra gấp đôi nhân thủ đi chẳng nữa cũng đừng nghĩ bắt được hắn.

Cả ba đang lo âu thì một tên đệ tử Địa giai của Lưu Vân tông xông vào nói:

- Bẩm phó tông chủ, đã tìm được hành tung của Đường Phong rồi.

Ba người tinh thần chấn động, Lôi Kinh Thanh vội vàng hỏi:

- ở đâu?

- Cách đây ngoài ba mươi dặm phía tây, trước đây hai canh giờ hắn còn xuất hiện giết mấy đệ tử còn đả thương một người.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó chạy mất.

Gã đệ tử thành thật đáp.

Lôi Kinh Thanh níu lấy cổ áo tên đệ tử:

- ngươi cố ý đùa bỡn ta sao. Đường Phong mỗi ngày sẽ xuất hiện giết người rồi bỏ trốn, chuyện như vậy còn cần bẩm báo sao?

Tư Không Thúy ở một bên bất mãn nhíu mày nói:

- Lôi Phó môn chủ, đây là đệ tử Lưu Vân tông, không phải là đệ tử Vô Ảnh môn.

Lôi Kinh Thanh há miệng tức giận đem đối phương bỏ ra, tên đệ tử Địa giai trợn mắt nhìn Lôi Kinh Thanh một cái, đến gần Tư Không Thúy nhẹ giọng nói câu gì.

Khuôn mặt vốn u sầu Tư Không Thúy cả kinh vui mừng:

- Có thật như thế không?

Tên địa giai đệ tử gật đầu:

- Thiên chân vạn xác.

Tư Không Thúy vội vàng nói:

- Đem hắn mang tới.

Chờ tên đệ tử ra ngoài, Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh hồ nghi nhìn Tư Không Thúy, chỉ thấy nữ nhân này trên mặt lộ ra vẻ thắng lợi trong tầm mắt, hai người liếc nhau một cái, đều có chút mông lung không hiểu, không khỏi mở miệng hỏi:

- Rốt cuộc làm sao vậy?

- Ha ha.

Tư Không Thúy cười khẽ một tiếng,

- Xem ra, chúng ta không cần Thiết Phong Cốt trợ giúp cũng có thể nắm chặt tung tích Đường Phong.

- Làm sao làm được? Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh cũng là vui mừng quá đỗi. Hiện tại vấn đề không phải là bọn hắn có thể hay không đối phó Đường Phong, mà là căn bản là tìm không được hắn.

Cái tên ma đầu này thật là quá mức giảo hoạt, mỗi lần xuất hiện địa phương không có Thiên giai cao thủ, giết mấy người bỏ chạy, chỉ cần có Thiên giai cao thủ tồn tại, hắn chưa bao giờ thò đầu ra, hơn nữa hắn cũng chưa bao giờ đối phó Địa giai cao thủ, chết tại trên tay hắn tất cả đều là Huyền giai trở xuống.

- Môn hạ đệ tử của ta có một người có Cương tâm ngận, này cương tâm này không làm cho thực lực của hắn tăng lên, nhưng đối với chúng ta hiện tại mà nói lại có rất trọng yếu tác dụng.

- Chẳng lẽ là truy tung?

Nguyệt Cô Minh hỏi.

- Không sai!

Tư Không Thúy gật đầu. Mấy người đang nói chuyện, vừa rồi mới vào tên Địa giai cao thủ đã dắt díu lấy một tên có thực lực đại khái Huyền giai hạ phẩm Lưu Vân tông đi đến, tên đệ tử Lưu Vân tông trên cánh tay trái bị một vết thương do kiếm đâm, máu tươi nhiễm đỏ y phục, trán của hắn thẳng đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng có chút trắng.

Tư Không Thúy thấy tình cảnh này, đi nhanh tiến lên đây, không đợi người này hành lễ liền mở miệng nói:

- Làm sao bị đả thương nặng như vậy, mau ngồi xuống.

Vừa nói, vừa đờ hắn đến trên ghế, nhẹ nhàng kéo ống áo bên trái của hắn, ngẩng đầu lên nói:

- Gọi đệ tử am hiểu trị liệu đi vào đây.

Tên đệ tử Địa giai dẫn hắn tiến vào gật đầu nói:

-Dạ.

Ngồi ở trên ghế khuôn mặt đệ tử Huyền giai hiện lên vẻ thụ sủng nhược kinh, bối rối nói:

- Phó tông chủ, chẳng qua là bị thương ngoài da, không có gì đáng ngại.

Hắn ở Lưu Vân tông sống những năm này, chưa từng được đãi ngộ long trọng như thế, tự nhiên chân tay có chút luống cuống.

- ngươi bây giờ là hi vọng của chúng ta bắt Huyết Ma Đường Phong lớn nhất cơ hội, cho nên không thể có bất kỳ ngoài ý muốn.

Tư Không Thúy nghiêm túc nói,

- Ngồi yên nào, không nên lộn xộn, đợi lát nữa sẽ có người chữa thương cho ngươi.

Kinh Thanh ở một bên mở miệng hỏi:

- ngươi tên là gì?

Gã đệ tử Huyền giai nuốt nuốt nước miếng sợ hãi đáp:

- Đệ tử gọi Tẩu Thiên Phong!

Lôi Kinh Thanh cười ha ha nói:

- Tên Tẩu Thiên Phong, cương tâm lực lượng cũng là tẩu thiên phong, cũng phù hợp!

Tẩu Thiên Phong lúng túng nói:

- Cương tâm đối với đệ tử không làm thực lực tăng lên, chỉ có một chút nhỏ bé tác dụng.

Tư Không Thúy nói:

- Cương tâm đều có tác dụng riêng của nó, tựu nhìn chủ nhân của nó đem dùng ở địa phương nào, không nên quá khiêm tốn, lần này có thể hay không bắt được Đường Phong, nhìn biểu hiện của ngươi rồi, nếu như thành công bắt được hắn, sau khi trở lại tông môn, tông chủ nhất định sẽ trọng thưởng cho ngươi.

Thần sắc Tẩu Thiên Phong kích động, hắn nói:

- Đệ tử nhất định đem hết toàn lực, phụ trợ phó tông chủ bắt tên ma đầu.

Lôi Kinh Thanh cùng Nguyệt Cô Gia Minh ở một bên nhìn Tư Không Thúy, cả hai không khỏi có chút bội phục. Thoạt nhìn bình thường nữ nhân này không có gì sờ trường, nhưng mượn lòng người cũng là một nghề, chẳng qua là đon giản mấy câu nói, mấy cái động tác, là có thể để cho môn hạ đệ tử cảm động đến rơi nước mắt, đoán chừng Tư Không Thúy hiện tại để cho Tẩu Thiên Phong máu chảy đầu rơi, hắn cũng nguyện ý.

-o0o-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK