Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong cổ họng Bố Liên Chu truyền đến thanh âm khàn khàn phảng phất như bị kiềm nén, nhưng ngôn từ lại thong thả đến cực điểm, thanh âm chói tai giống như kim loại cọ sát với nhau, xuyên thẳng vào nội tâm, khiến người ta nhịn không được toàn thân nổi hết da gà, trong lòng cũng phát lạnh.

Ngay khi một chữ cuối cùng rời khỏi miệng, Đường Phong thình lình phát hiện tay của Bố Liên Chu động.

Một mảnh huyết quang hiện ra, đỏ tươi như ánh mặt trời ban sớm, trên bàn tay đang giơ lên của Bố Liên Chu, một chiếc huyết thủ ấn trống rỗng xuất hiện.

Bên trong huyết thủ ấn này ẩn chứa uy năng lớn lao, trực tiếp xé rách không gian, thế tới như chẻ tre không gì cản phá nổi, ầm ầm đổ lên trước ngực gã đệ tử Bố gia.

"Xẹt" một tiếng, lợi kiếm ra khỏi vỏ, đệ tử Bố gia này biết rằng Bố Liên Chu ra tay cũng chẳng nhìn người, giờ khắc này đã sớm đề phòng, hơn nữa bản thân hắn cũng là cao thủ Thiên giai thượng phẩm, cho dù thực lực không bằng được Bố Liên Chu, cũng không đến nỗi một kích bị miểu sát.

Lợi kiếm run lên thành một màn kiếm ảnh, ngăn trở huyết thủ ấn cực đại đột nhiên đánh tới, dù vậy thế tiến công của huyết thủ ấn cũng hung mãnh vượt qua dự liệu của mọi người.

Trong chớp mắt, Huyết thủ ấn liền vỗ lên trên người gã đệ tử Bố gia khiến hắn kêu lên một tiếng trầm muộn, lảo đảo lui lại vài bước, sắc mặt trắng bệch nhìn Bố Liên Chu, nét mặt vô cùng bất cam cùng khuất nhục.

Hắn là đệ tử Bố gia, Bố Liên Chu cũng là đệ tử Bố gia, nếu như hắn bị kẻ khác đả thương thì cũng thôi, chỉ có thể trách thực lực bản thân không đủ, nhưng hắn lại bị Bố Liên Chu, một kẻ cùng là đệ tử Bố gia đả thương, mà lại không hề có lý do.

Làm trò cười cho mấy chục người đứng ở một bên, thể diện của hắn để ở đâu chứ?

Bất quá cũng may mà vừa rồi hắn phản ứng kịp thời, sử dụng kiếm pháp chống đỡ một chút, bằng không huyết thủ ấn của Bố Liên Chu cứ vậy đánh trúng, không chết cũng phải trọng thương. Thân là đệ tử Bố gia, tự nhiên đối với công pháp mà Bố Liên Chu tu luyện hắn cũng hiểu được phần nào, loại huyết thủ ấn này căn bản không phải hộ thân cương khí có thể phòng ngự được.

- Cút!

Bố Liên Chu một kích không giết chết đối phương, từ trong miệng lạnh lùng phun ra một từ, rồi chuyển ánh mắt lên những người khác.

Trên mặt gã đệ tử Bố gia thoạt xanh thoạt đỏ, thế nhưng sau khi nghe được từ kia cũng nhịn không được thở nhẹ một hơi, Bố Liên Chu đã nói ra như vậy, chứng tỏ hắn đã đồng ý cho mình rời đi. Bằng không đến khi hắn ra tay giết chóc, quả thực chính là lục thân bất nhận.

- Các vị tự cầu phúc cho mình đi, Bố mỗ cáo từ!

Đệ tử Bố gia này nghiến răng, tra kiếm vào vỏ, oán hận liếc mắt nhìn Bố Liên Chu, triển khai thân pháp nhanh chóng chạy ra bên ngoài cốc. Hôm nay hắn là Bồ Tát bùn qua sông, bản thân còn khó bảo toàn, đâu còn hơi sức mà quan tâm đến sống chết của kẻ khác?

Đệ tử Bố gia kia đi rồi, tràng diện nhất thời rơi vào yên tĩnh, vô số người đều đang tự đánh giá một chiêu Bố Liên Chu vừa thi triển. Một chiêu kia rất đơn giản, cũng chỉ là đánh ra một chiếc huyết thủ ấn mà thôi, mọi người ở đây không ít người tự tin dưới sự trợ giúp của cương khí, cũng có thể đánh ra được một chưởng như vậy, thế nhưng cho dù vậy bọn họ cũng không thể nào hiểu nổi dưới một chiêu đơn giản đó, vì sao một cao thủ Thiên giai thượng phẩm lại không thể chặn nổi, còn bị thương không nhẹ.

Đường Phong cũng suy xét đánh giá, nhưng càng nghĩ, hắn lại càng thêm kiêng kỵ Bố Liên Chu. Huyết thủ ấn kia hẳn là được hắn dùng một loại chưởng pháp đánh ra, thế nhưng chưởng pháp phổ thông, mà ngay cả chưởng pháp thượng thừa, uy lực cũng không thể nào cường đại như vậy. Cách giải thích duy nhất, đó chính là lực lượng cương tâm của người này đã tăng cường thêm rất nhiều cho chưởng pháp, mà trình độ tăng cường đủ để khiến một Thiên giai thượng phẩm không thể nào hoàn toàn đỡ được.

Rốt cuộc hắn có được cương tâm như thế nào? Đường Phong thực sự không biết, dù sao cương tâm cũng là bí mật lớn nhất của một người.

- Các ngươi... đều phải chết!

Thanh âm Bố Liên Chu vẫn khàn khàn thong thả như vậy, thế nhưng trong lời nói của hắn lúc này, rõ ràng còn ẩn chứa cả cảm giác hưng phấn nhàn nhạt, liền phảng phất như một con chó săn truy đuổi đến sát con mồi của mình, chuẩn bị nhe răng cắn đứt yết hầu con mồi.

- Càn rỡ!

Trong đám người lập tức có người cười nhạt:

- Bố Liên Chu, ngươi quá xem thường anh hùng thiên hạ, cũng quá đề cao bản thân mình rồi.

Tuy rằng tất cả mọi người đều nghe qua đại danh Bố Liên Chu, cũng biết hắn hung tàn bạo ngược, thế nhưng hắn dù sao cũng chỉ có một mình, mà ở trong cốc Thiên giai cũng phải đến bảy tám chục vị. Tất cả mọi người đều là nhân tài trẻ tuổi, đều có sự tôn nghiêm và ngông cuồng của bản thân, chưa bao giờ dễ dàng chịu thua. Câu nói kia của Bố Liên Chu, rõ ràng đã khiêu khích cho nhiều người tức giận.

Bất quá ngẫm lại cũng đúng, bảy tám chục Thiên giai tụ tập cùng một chỗ, cho dù là cao thủ Linh giai bình thường cũng không dám khinh thường, huống chi Bố Liên Chu cũng chỉ là một Thiên giai.

- Ngã Ký Sinh... Chư Thiên Đương Diệt!

Bố Liên Chu không chút nào để ý tới những cao thủ trước mặt mình, từ trong cổ họng truyền ra từng trận cười khằng khặc, hai tay chậm rãi giơ lên, lập tức cuồng phong bạo vũ tựa như kéo tới.

Một chiếc lại một chiếc huyết thủ ấn giống như vừa rồi, hung mãnh gào thét đua nhau lao về phía trước, trận chiến, không hề có một chút dấu hiệu liền bị Bố Liên Chu khơi mào.

Hơn mười chiếc Huyết thủ ấn cực đại gào thét mà tới, khiến toàn bộ bầu trời hôn ám bị nhuốm màu huyết hồng, một vòng gợn sóng màu đỏ mắt thường có thể thấy được từ dưới chân Bố Liên Chu truyền ra, nhanh chóng khuyếch tán, khí tức máu tanh trong không khí nhất thời nồng đậm tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.

- Cẩn thận!

Đối mặt với đám huyết thủ ấn mênh mông phô thiên cái địa, tất cả mọi người như lâm đại địch, bọn họ cũng không nghĩ tới Bố Liên Chu dĩ nhiên lại càn rỡ đến bậc này, đối mặt với bảy tám chục người nói xuất thủ liền xuất thủ, đến khi Huyết thủ ấn đánh tới ngay trước mặt mới vội vã phản ứng né tránh, thi triển một thân sở học, ý đồ chống đối đòn tập kích của Huyết thủ ấn.

Mấy chục người liên thủ ngăn chặn, tràng diện nhất thời náo nhiệt vô cùng, các loại cương khí thuộc tính khác nhau hung mãnh bộc phát, những tuyệt học bất đồng cũng được mặc sức thi triển.

Những Huyết thủ ấn cực đại này, trong nháy mắt hơn phân nửa liền bị phá tan tành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK