Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói, dù sao Tư Đồ là do tinh hồn tụ tập mà thành, Hỏa Phượng cũng không có cách nào đánh chết hắn.

- Tiểu nữ tử này!

Tư Đồ hét lớn một tiếng, cuối cùng cũng hấp dẫn được sự chú ý của Hỏa Phượng.

Đôi mi thanh tú của Hỏa Phượng nhướng lên, không vui nhìn qua Tư Đồ hỏi:

- Chuyện gì?

- Hừ! Ngươi hỏi ta muốn gì? Chỉ là một tiểu nữ nhân, cũng dám đánh chủ ý lên tiểu Bạch, đúng là không biết tốt xấu! Lão phu và tiểu Bạch sống chung với nhau cả ngàn năm, tình đã như thủ túc, sao có thể trơ mắt nhìn ngươi rút đi lực lượng của nó, trơ mắt nhìn nó chịu khổ sao?

- Tình như thủ túc?

Hỏa Phượng nhịn không được cười một tiếng, quay đầu nhìn Đường Phong, tiểu tử này từ đâu mà tìm được một tên gia hỏa kỳ quái này nhỉ? Ở nơi này có linh mạch hình rồng, còn có tinh hồn, hơn nữa tinh hồn này, lại có cảnh giới Linh giai thượng phẩm!

Chẳng lẽ hắn muốn Hỏa Phượng Chi Huyết, chính là vì muốn cải tạo thân thể cho người này sao?

- Tình như thủ túc!

Tư Đồ lại nói ra những lời lẽ rất khí phách.

- Tuy tiểu Bạch là linh mạch hóa thân, nhưng lão phu với nó, chẳng khác gì là huynh đệ! Ai dám tổn thương nó, phải đạp lên thi thể của lão phu trước đã!

- Chẳng phải ngươi đã chết rồi sao? Làm thế nào mà đạp bây giờ?

Hỏa Phượng cau mày.

Tư Đồ lại cả kinh, nói:

- Tiểu nữ nhân, nhãn lực không tệ, lại có thể nhìn thấy bản chất của lão đại ta! Niệm tình ngươi là bằng hữu của đại thiếu, hôm nay lão phu tạm thời không làm khó dễ ngươi, ngươi nên rời đi đi, nếu lão phu động thủ, đại thiếu cũng không ngăn được, miễn cho việc ta làm ngươi bị thương, khi đó mọi người rất khó nhìn mặt nhau.

Hỏa Phượng không kiên nhẫn nhìn Đường Phong liếc, lại phát hiện con mắt của Đường Phong đang nhìn nơi khác, giống như không muốn nhúng tay vài việc này.

- Tránh ra, dù là đại thiếu nhà ngươi ngăn cản phía trước, bổn phu nhân cũng không khách khí! Ta muốn linh khí của nó!

Hỏa Phượng đi về phía trước một bước.

- Nữ nhân không biết trời cao đất rộng! Nếu như thế, đừng trách lão phu hạ thủ không lưu tình!

Tư Đồ không cam lòng yếu thế, cũng tiến về phía trước một bước.

Tưởng tượng việc lấy linh khí của Bạch Ngọc Long, tư tưởng không giống nhau, hai đại cao thủ không hài lòng với nhau, tự nhiên là phải đánh.

Chiến đấu lập tức bộc phát, nhưng lại chấm dứt nhanh như thiểm điện.

Chỉ có vài tiếng va chạm trầm đục phát ra, Tư Đồ giống như giẻ rách bị Hỏa Phượng ném ra ngoài, rơi xuống bên cạnh Đường Phong, mặt mũi bầm dập, bộ dáng rất thê thảm.

Tư Đồ cảnh giới Linh giai thượng phẩm lúc này hoàn toàn là bị miểu sát, thậm chí còn không biết rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, hắn đã bại trận.

Sắc mặt ửng hồng từ mặt đất bò dậy, trong ánh mắt của Tư Đồ khi nhìn Hỏa Phượng là hoảng sợ và sợ hãi. Dù vừa rồi hắn vẫn chưa bộc phát toàn bộ thực lực, dù là khinh địch, nhưng cũng không thể dễ dàng bị người ta đánh bại như vậy.

Đối mặt với hồng sam nữ tử này, Tư Đồ có cảm giác như hắn vừa rồi mặt với sát thần Thọ đồng tử năm xưa. Thọ đồng tử năm đó cũng như thế, đánh bại hắn rất thoải mái dễ dàng.

- Đại thiếu, nữ tử này... Rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào?

Tư Đồ vuốt đôi má, ánh mắt âm trầm bất định nhìn Hỏa Phượng hỏi.

- Hắc...

Đường Phong vỗ vỗ bả vai của hắn:

- Nhìn thì biết rõ thôi.

Mặt mũi của Tư Đồ tràn đầy thần sắc không cam lòng, nhưng hắn lại khiếp sợ thực lực của Hỏa Phượng, cho nên không dám tiếp tục bới móc, sắc mặt rất khó coi.

Hỏa Phượng đối mặt với Bạch Ngọc Long thật lâu, lúc này mới có động tác.

Chỉ thấy nàng duỗi một tay rất nhẹ nhàng, thân thể bay lên giữa không trung, tay khoác lên cằm của Bạch Ngọc Long, Bạch Ngọc Long rất quỷ dị, không có bất cứ phản ứng nào, cũng không có biểu hiện quá kích nào, nheo mắt nhìn chằm chằm vào Hỏa Phượng, giống như nhìn thấy bằng hữu cũ nhiều năm không gặp.

- Phản đồ, thật tức chết lão phu mà!

Tư Đồ tức giận không thôi, hắn phát hiện Bạch Ngọc Long gần đây thấy ai cũng thân cận, thân cận với Đường Phong thì không tính, dù sao Đường Phong chưởng quản Thiên Cơ Ấn, nhưng lần đầu tiên gặp nữ tử này lại không bài xích, lúc này Tư Đồ có cảm giác như điểm trí mạng của mình bị người ta đoạt đi, rất đau xót.

- Bổn phu nhân muốn mượn lực lượng của ngươi dùng một lát, làm cho lực lượng của ngươi và bổn phu nhân vĩnh tồn!

Hỏa Phượng thì thào một tiếng.

Bạch Ngọc Long ngẩng cao đầu rồng lên, một tiếng Long ngâm thanh thúy truyền ra, xem như đáp ứng.

Trên mặt Hỏa Phượng xuất hiện nụ cười.

- Bé ngoan...

Thu hồi tay mình, đột nhiên thần sắc của Hỏa Phượng trở nên nghiêm túc, cương khí toàn thân lưu chuyển, cảm giác nóng bỏng truyền ra khắp thiên địa.

Cương khí lưu động, mang theo tiếng xé gió, Đường Phong nghiêng tai lắng nghe, thấy lửa trong thể nội của Hỏa Phượng đang căn như dây cung bị kéo căng, phát ra tiếng xèo xèo

không thôi.

Thời gian trôi qua, linh khí trên người Hỏa Phượng nồng đậm, phóng nhãn nhìn lại, nhìn Hỏa Phượng lúc này chẳng khác gì mặt trời đang thiêu đốt trên bầu trời, không người nào có thể nhìn thẳng vào.

Con mắt Đường Phong nhanh chóng híp lại, lúc này mới có thể nhìn được một chút.

Hỏa Phượng dùng cách nào để tu bổ lực lượng bổn nguyên, hắn cảm thấy rất hiếu kỳ, cho nên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.

Thần sắc Hỏa Phượng càng ngày càng gian nna, cường đại như nàng, trên trán đã phủ kín mồ hôi, mái tóc dính chặt vào nhau.

- Ân...

Một tiếng rên rỉ gian nan thống khổ từ nàng truyền ra, Đường Phong phát hiện trong miệng Hỏa Phượng, có một hạt giống như hạt đào, đó là một hỏa châu đang bốc cháy hừng hực từ trong miệng Hỏa Phượng nhổ ra.

Tròng mắt Đường Phong trong khoảnh khắc này cứng lại.

Nội đan Hỏa Phượng!

Viên hỏa châu đang bốc cháy này, ẩn chứa năng lượng Hỏa hệ đủ để hủy thiên diệt địa, còn cường đại hơn cả Hỏa Tinh mà ngày đó mình có được, thần thức không thể nào nhìn trộm được huyền bí bên trong, thần thức còn chưa tiến vào hạt châu, đã bị đốt cháy sạch sẽ.

Đây chính là nội đan của Hỏa Phượng.

Đường Phong không nghĩ tới, Hỏa Phượng lại dám mạo hiểm như vậy, dám thổ nội đan của mình ra.

Linh thú nội đan, tương đương với cương tâm của người tu luyện! Là lực lượng bổn nguyên của linh thú, cũng là vị trí yếu ớt nhất, cũng là thứ quý giá nhất. Linh thú, không có cách nào thổ nội đan ra khỏi cơ thể, trừ phi nó muốn chết. Nhưng Hỏa Phượng đã cường đại đến trình độ có thể tự do điều động nội đan.

Một khỏa nội đan như vậy, nói nó có giá trị liên thành cũng có chút không xứng đáng.

Không thể đo lường, không cách nào đánh giá được giá trị của nó như thế! Đây mới là Nội đan Hỏa Phượng, nếu thả nó ra ngoài, đủ để cho nhân loại cả đại lục tiến hành chém giết cướp đoạt.

Đường Phong ngây ngốc, Tư Đồ cũng ngây ngốc. Ánh mắt của hắn cao hơn Đường Phong rất nhiều, có lẽ nào lại không nhìn ra Nội đan Hỏa Phượng cường hoành cơ chứ?

Nhưng cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa nhìn ra thân phận chân thật của Hỏa Phượng, mấy giây trước đó hắn mới biết nữ tử này chính là linh thú hóa thân.

Tinh tế quan sát một lúc, Đường Phong phát hiện Nội đan Hỏa Phượng này, trong đó bị khuyết thiếu một chút.

Điểm khuyết thiếu này nhỏ đến mức không thể nhìn ra, nhưng nếu dụng tâm mà quan sát, sẽ nhìn thấy có khe hỡ nhỏ. Nếu không phải Đường Phong biết trước, biết rõ lực lượng bổn nguyên của Hỏa Phượng đã bị hao tổn, chắc chắn sẽ không chú ý tới điểm này.

Làm thế nào để tu bổ nơi khuyết thiếu này?

Sau khi nội đan xuất hiệt, bên ngoài cơ thể Hỏa Phượng xuất hiện một hư ảnh Phượng Hoàng đang giương cánh bay lượn trên trời cao, đây chính là hình dáng bản thể của Hỏa Phượng, sau đó là một tiếng Phượng gáy thanh thúy vang lên, nội đan bị Hỏa Phượng đưa tới trước mặt Bạch Ngọc Long.

Hình như đã thương lượng tốt, Bạch Ngọc Long mở miệng ra, sau đó nuốt nội đan của Hỏa Phượng vào trong miệng.

- Ngang...

Mạnh như linh mạch hình rồng, sau khi nuốt Nội đan Hỏa Phượng, Bạch Ngọc Long cũng không thể khống chế phát ra một tiếng Long ngâm, linh khí cường hoành lan tràn ra bốn phía, hơn nữa làn da vốn màu trắng của Bạch Ngọc Long, đang dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy biến thành màu hồng.

Hỏa Phượng vỗ về đầu rồng, sắc mặt tái nhợt, giống như đang nói cái gì đó, hư ảnh Phượng Hoàng sau lưng của nàng cũng mở rộng cánh ra, bao trùm Bạch Ngọc Long vào bên trong.

Bạch Ngọc Long cũng dần an tĩnh lại, linh khí như thủy triều bắt đầu khỏi động, Đường Phong có thể cảm giác được, linh khí tinh thuần trên người Bạch Ngọc Long, đang rót một cách điên cuồng vào trong Nội đan Hỏa Phượng, dùng để tu bổ vết rách nhỏ bé kia.

- Xiu...

Tiểu Hắc Phượng cũng được đưa vào Sơn Hà Đồ, lúc này thoát ra, trực tiếp bay lên đầu Bạch Ngọc Long, bờ mông nghiêng một cái, yên tĩnh ngồi trên đó, vẻ mặt dương dương tự đắc.

Linh khí ửng đỏ như sợi tơ, kết nối với thân thể của tiểu Hắc Phượng, rót vào trong cơ thể nó.

- Đại thiếu... Nữ tử này... Là Hỏa Phượng?

Hàm răng của Tư Đồ đang va vào nhau, vang lên tiếng cạc cạc.

- Ừ!

Đường Phong gật đầu.

Tư Đồ trợn trắng mắt, thiếu chút nữa bất tỉnh. Vừa rồi hắn đã đắc tội một con thượng cổ linh thú Hỏa Phượng Hoàng, điều này đã vượt qua điểm mấu chốt trong tâm lý thừa nhận của hắn. Dù hắn không mất đi thân thể, đối mặt với một con thượng cổ linh thú, hắn cũng chỉ có cách chạy trốn, chớ đừng nói đến hiện tại chỉ là một tinh hồn mà thôi, hắn lúc này không thể nào phát huy ra toàn bộ thực lực.

- Xem ra cần hao phí không ít thời gian.

Đường Phong sờ cằm, nói.

- Xem ra, ta cũng phải đi tu luyện.

Trong Sơn Hà Đồ tuyệt đối an toàn, hơn nữa vị trí đặt Sơn Hà Đồ là căn nhà gỗ của Hỏa Phượng, nơi này chính là cấm khu đối với người của Thiên Thánh Cung, trừ phi Huyết Thiên Hà của Huyết Vụ Thành tự mình tiến đến, bằng không sẽ không có người nào phát hiện ra Sơn Hà Đồ.

Thời gian không thể lãng phí vô ích, nhân cơ hội này, Đường Phong cũng phải tu luyện.

Thản nhiên bay lên người Bạch Ngọc Long, khoanh chân ngồi xuống, Đường Phong vận chuyển Linh Quyết, bắt đầu tu luyện Linh Quyết.

Cho tới bây giờ Đường Phong chỉ mới tu luyện tới tầng một của Linh Quyết mà thôi, không phải tư chất Đường Phong ngu dốt, mà là do hắn không có thời gian để ngồi xuống tu luyện.

Vận chuyển công pháp Linh Quyết, linh khí tinh thuần của linh mạch hình rồng tiến vào trong cơ thể, dựa theo lộ tuyến vận chuyển của Linh Quyết, đang lắng đọng từng chút.

Rất nhanh, Đường Phong nhanh chóng phát hiện, lần hấp thu linh khí này, chẳng những tinh thuần, mà còn bao hàm nhiệt độ nóng bỏng. Lửa này cũng không phải là lửa, mà là Hỏa Phượng Hoàng Niết Bàn Chi Hỏa, có sinh mệnh lực, mạnh mẽ vô cùng. Điều này không khó giải thích, Nội đan Hỏa Phượng đã bị Bạch Ngọc Long nuốt, cho nên linh khí của nó hiện giờ cũng ẩn chứa tính chất của Hỏa Phượng.

Chẳng quan tâm mừng rỡ, Đường Phong vẫn vận chuyển Linh Quyết, một bên vận dụng lực lượng Hỏa hệ cương tâm, dùng Hỏa hệ cương tâm hấp thu Niết Bàn Chi Hỏa.

Đường Phong vốn cho rằng lần trước Hỏa hệ cương tâm của hắn đã thôn phệ Hắc Viêm của Hắc Phượng, hiện tại muốn hấp thu cũng dễ dàng hơn nhiều. Nhưng khi bắt đầu hấp thu, Đường Phong mới phát hiện mình đã đánh giá thấp Niết Bàn Chi Hỏa.

Quá mạnh mẽ cường hoành, dù là lực lượng Hỏa hệ cương tâm, nó cũng rất nóng bức và cuồng bạo không cách nào thừa nhận được! Dưới sự bất đắc dĩ, tốc độ Đường Phong hấp thu chậm dần, dù không có hiệu suất gì, nhưng cũng phải cam đoan là mình phải an toàn, nếu không sẽ bị lửa của Nội đan Hỏa Phượng thiêu chết.

Điều này cũng không phải nói lửa của Hỏa Phượng cao hơn lửa của Hắc Phượng rất nhiều, mà là tình huống bất đồng, lần trước Hắc Phượng nhổ ra Hắc Viêm cũng không phải là lực lượng bổn nguyên.

- Xú tiểu tử, dám đoạt bổn nguyên chi hỏa của bổn phu nhân!

Không bao lâu, Hỏa Phượng đã phát giác ra động tác của Đường Phong, vội vàng truyền âm cho hắn.

- Hắc hắc, phu nhân không muốn sao?

Đường Phong vừa hấp thu Niết Bàn Chi Hỏa, vừa trả lời.

- Hiện tại tiểu Bạch mang trên người lửa của ngươi, ta không hấp thu sẽ bị chết cháy.

- Tùy ngươi!

Hỏa Phượng không có để ý, chỉ cần nội đan chữa trị hoàn tất, tổn thất chút bổn nguyên này sẽ nhanh chóng được bồi bổ trở lại.

- Nhưng ngươi đừng ham hố, bổn nguyên chi hỏa của bổn phu nhân giống như rượu ngon, vừa bắt đầu như cam lộ, có thể tác dụng rất lớn, nhưng nếu ngươi xem thường nó, người bị hại chắc chắn là ngươi.

- Ghi nhớ lời chỉ dạy của phu nhân!

Đường Phong trả lời một tiếng, càng cẩn thận hơn. Hỏa Phượng

cố ý truyền âm cho mình, chắc là sợ mình tham công làm liều, nóng lòng cầu thành.

Hai đại công pháp đang vận chuyển trong cơ thể, cương khí giống như dòng sông nhỏ, tiếng chảy róc rách vang lên, ngay sau đó là lực lượng cương tâm cũng được tăng cường, dù Đường Phong đã cẩn thận khống chế tốc độ của Niết Bàn Chi Hỏa, nhưng cũng thu hoạch được rất nhiều.

Linh mạch hình rồng tản mát ra linh khí, giống như biển cả gầm thét, điều kiện tu luyện Linh Quyết cực kỳ hà khắc, nhưng dưới linh khí như vậy, cũng tự hành vận chuyển mà không cần điều động, cho nên Đường Phong không tốn quá nhiều tâm tư điều khiển.

Đường Phong dứt khoát chuyên tâm thôn phệ Niết Bàn Chi Hỏa. Dưới điều kiện như thế, Đường Phong tu luyện một giờ, hoàn toàn tương đương với một người tu luyện ở một Linh Mạch Chi Địa có linh khí nồng đậm như vậy suốt một ngày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK