- Ta coi hai vị là bằng hữu mới nói điều này cũng hi vọng hai vị nghe tai này ra tai khác, dù sao ta không phải chỉ có một mình, sau lưng ta còn cả một gia tộc, nếu có người để ý thì gia tộc của ta sẽ không dễ chịu lắm.
Cửu Thiên biến chắp tay nói.
- Điều này là tất nhiên.
Đường Phong gật đầu.
- Ta thật hối hận khi nghe thấy mấy thứ này.
Thiết Đồ bĩu môi, vẻ mặt không vui.
Chính sự cũng nói xong rồi, ba người hàn huyên một lúc rồi tự động tản ra.
Trên đường trở về phòng, hắn đụng phải không ít người của Đại Tuyết cung, rất dễ phân biệt những người này bởi vì bọn hắn nhìn Đường Phong với ánh mắt cừu hận.
Đường Phong quay mặt làm ngơ, hiện tại bọn họ chỉ có thể dùng ánh mắt trừng trừng nhìn mình nếu có người dám dùng thủ đoạn xấu xa đối với mình thì tên vừa mới chết chính là kết quả cuối cùng của bọn hắn.
Đường Phong dám khẳng định, nếu vừa rồi mình thỏa hiệp với Không Dư Hận thì chuyện đó ngày sau còn phát sinh nữa, người tốt bị lấn át, ngựa tốt bị người cười, đó là chân lý thực tế.
Sau khi dùng qua bữa ăn trong phòng, Đường Phong không đi ra ngoài nữa mà đem đồng bài ở cửa lật ra, đợi ở trong phòng tu luyện Vô Thường quyết, từ sau khi tân chức Huyền giai trung phẩm đây là lần đầu tiên Đường Phong tu luyện tiếp, nhưng kết quả làm cho Đường Phong vui mừng liên tục.
Ở bờ biển tấn chức, làm cho Đường Phong có thể cảm giác một chút đến các loại năng lượng có thuộc tính bất đồng, vốn Đường Phong còn tưởng năng lực này không có chỗ tốt gì đối với mình, nhưng sau khi tu luyện, chỗ tốt hiện ra thật quá lớn.
Cảm giác có thể tận tay cầm lấy nhưng năng lượng này vậy. Nhìn quỹ tích di động của chúng dễ dàng hơn rất nhiều, ít nhất hiện tại Đường Phong tu luyện thì dễ dàng hơn không ít so với dĩ vãng.
Quá khứ trong lúc tu luyện, Đường Phong chỉ bởi vì cần mà tu luyện, chỉ có thể cảm nhận được cảm giác thư sướng khi cương khí vận chuyển trong kinh mạch. Mà hiện tại hắn có thể cảm nhận được nhưng năng lượng từ ngọai giới tiến vào bên trong thân thể của mình, hơn nữa khi vận chuyển Vô Thường quyết có một chút cương khí lắng đọng ở trong đan điền trở thành một bộ phận của bản thân.
Trước kia Đường Phong tu luyện chỉ biết kết quả, mà hiện tại còn biết cả quá trình, khác biệt trong đó, chỉ có tự thân mình mới có thể trải nghiệm được, căn bản không thể diễn tả bằng ngôn từ, chỗ tốt mang tới tự nhiên không ít.
Huống hồ Đường Phong đang mặc Bất Phôi giáp, nguyên bản có thể giúp người tu luyện tụ tập năng lượng, kể từ đó Đường Phong cảm thấy năng lượng xung quanh chen nhau tiến vào từng bộ phận thân thể, kinh mạch. Năng lượng tràn vào cũng gián tiếp khởi động Vô Thường quyết,hiện tại vận công một chu thiên nhanh hơn một chút so với dĩ vãng.
Có thể nói , tốc độ tu luyện hiện tại của Đường Phong nhanh hơn người khác năm, sáu lần. Trải qua hai lần rèn luyện thân thể tiếp nhận năng lượng làm cho người khác không cách nào tưởng tượng được. Thân thể cường đại, có thể dung nạp năng lượng càng lớn, bây giờ nhu cầu năng lượng của Đường Phong đối với ngoại giới vĩnh viễn không cần dừng lại, trừ khi dung lượng trong thân thể đạt tới cực hạn. Nhưng diều này vô cùng khó khăn.
Dần dần Đường Phong hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện, cảm thụ được mỗi tia năng lượng tiến vào thân thể, nổi lên biến hóa như thế nào.
Thời điểm khi hắn mở mắt ra lần nữa, chỉ cảm thấy cả người thư sướng, tâm tình cùng tốt không thể nào tốt hơn, cảnh giới mặc dù không tăng lên bao nhiêu nhưng năng lượng nhận được muốn tinh thuần hơn mấy lần so với dĩ vãng.
- đã bao lâu rồi?
Đường Phong đứng dậy thư giãn gân cốt, cảm thấy bụng hơi đói.
- Hai ngày rồi.
Linh Khiếp Nhan mở miệng nói.
- Phong ca ca, bây giờ ngươi có thể cảm nhận được linh khí ở ngoại giới sao?
Thông qua quan sát Linh Khiếp Nhan kết luận, bởi vì lần này Đường Phong tu luyện so với dĩ vãng vô cùng bất đồng, dĩ vãng khi hắn tu luyện chỉ chú trọng tình huống bên trong cơ thể, nhưng lần này hắn tập trung rất lớn đến ngoại giới.
- Ừ.
Đường Phong gật đầu nói.
- Lần trước ở bờ biển ta có thể mơ hồ cảm ứng được rồi, nhưng cảm thấy không có chỗ dùng nên không nói với ngươi.
- Ai nói không có chỗ dùng?
Linh Khiếp Nhan hận không thể gõ vào đầu Đường Phong một cái, người tu luyện trừ khi cương tâm có thể vận dụng riêng một loại năng lượng, nếu không chỉ khi đạt tới thiên giai mới có thể cảm ứng được. Cảm ứng thiên địa linh khí là ông trời cấp cho một một cái năng lực.
Thí dụ như Mạc Lưu Tô, cương tâm của nàng là Thường Thanh Đằng, như vậy chỉ có thể cảm ứng được Mộc hệ linh khí, nàng căn bản không thể cảm ứng được nhưng thứ khác.
Đường Phong cười ngượng ngùng.
- Ta không phải là không có kinh nghiệm về phương diện này ư. Nhưng mà hiện tại ta đã biết rồi, cảm nhận năng lượng có chỗ tốt rất lớn, bây giờ năng lượng đã tinh thuần rất nhiều.
- Đây chỉ là một trợ giúp rất nhỏ mà thôi.
Linh Khiếp Nhan nói làm cho Đường Phong rất hiếu kì.
- Còn trợ giúp nữa sao?
- Chuẩn bị cái gì?
Đường Phong nghi ngờ hỏi.
- Còn nhớ ta luyện chế hai khỏa ngưng cương đan cho Manh Manh sao?
Linh Khiếp Nhan mở miệng hỏi.
- Dĩ nhiên là nhớ, nhưng không phải ngưng cương đan không có tác dụng với ta sao?.
Đường phong vừa nói xong, giọng nói cũng biến đổi.
- Đúng rồi, lúc đó các ngươi còn nói tới, Linh lung biến cương đan, chẳng lẽ là cái này?
- Đúng là cái này.
Linh Khiếp Nhan đáp.
- Tác dụng lớn nhất của Linh lung biến cương đan chính là để cho thuộc tính của cương tâm diễn sinh ra một thuộc tính khác nữa.
Những thứ này lúc trước Đường Phong đã nghe Linh Khiếp Nhan cùng Tiếu thúc nói chuyện, giờ phút này nhớ tới, làm cho trong lòng hắn cuồng biến.
Thật sự, hắn đặc biệt hâm mộ nhưng người có thể sử dụng cương tâm năng lượng của mình trong chiến đấu, vô luận là Niết bàn chi hỏa của Tần tứ nương hay cách không kình khí của Tiếu thúc, còn có Kim quang của Thiết Đồ, có cương tâm năng lượng lực chiến đấu đề thăng rất nhiều.
Nhưng cương tâm năng lượng của mình chỉ có tác dụng khắc chế âm hồn, ngoài tác dụng đó ra không còn gì cả, điều này làm cho Đường Phong có chút tiếc hận, mà hiện tại có cơ hội có thể thay đổi tình huống đó, chính là Linh lung biến cương đan.
Loại đan dược này cũng làm cho hai đại Sát thần ngấp nghé không thôi, lúc đó còn hỏi Linh Khiếp Nhan có thể luyện chế hay không, nhưng bị Linh Khiếp Nhan hồ lộng liền quên luôn.
- Tại sao chỉ khi cảm ứng được linh khí mới có thể phục dụng Linh lung biến cương đan?
Đường Phong mở miệng hỏi.
- bởi vì khi dùng loại đan dược này, sẽ sinh ra cương tâm mà bản thân ngươi không có. Nếu như ngươi không cảm ứng được đồng chúc tính linh khí, cho dù ăn vào, năng lực cũng tăng lên không lớn, nhưng nếu có thể cảm ứng thì bất đồng, ngươi có thể cảm ứng dĩ nhiên là có thể hiểu cách sử dụng.
Linh Khiếp Nhan giải thích.
- Phong ca ca ngươi có muốn ta giúp ngươi luyện chế không?
- Muốn dĩ nhiên là muốn.
Đường Phong gật đầu như gà mổ thóc, hai mắt bắn ra quang mang.
- Hiện tại có thể luyện chế sao? Nhưng ngươi có thân thể để dùng sao?
-o0o-
Hiện tại Linh Khiếp Nhan chỉ là một luồng tinh hồn ký sinh trên Bất Phôi giáp cùng trung tâm cương tâm của mình, vừa không có Khiếu Thiên Lang bên cạnh.
- Ta có thể dùng thân thể của ngươi, chỉ cần ngươi buông ra quyền chỉ đạo thân thể là được, bởi vì ta đã nhận ngươi làm chủ nhân nên theo cách nào đó chúng ta là cộng sinh thể.
Linh Khiếp Nhan nghĩ trong chốc lát nói.
- Nhưng mà hiện tại không đủ tài liệu.
- Thiếu tài liệu gì?
- Tài liệu luyện chế ngưng cương đan với Linh lung biến cương đan phần lớn là giống nhau, cho nên hầu hết tài liệu đều có trong không gian thần kì kia của ngươi, nhưng vẫn thiếu hụt ba loại tài liệu, hơn nữa ba loại này cũng không dễ tìm.
Linh Khiếp Nhan dừng một chút rồi nói.
- Nhưng mà trước hết nói cho ngươi biết tên của ba loại tài liệu để xem ngày sau có cơ hội thì thu thập một chút. Ba loại theo thứ tự là Xà triền đằng, ngũ liễu căn, Túy ngư thảo. Xà triền đằng giống như một con rắn bị khô thoạt nhìn có chút lạ, về phần Túy ngư thảo đều ở trong nước, quan trọng là ngũ liễu căn nhất định phải có năm khúc dùng để luyện dược, loại này mấy thập niên sẽ sinh ra một khúc, nếu thiếu là không dùng được.
Đường Phong lặng yên ghi nhớ tên các loại dược liệu, theo hiểu biết của hắn bà loại này hắn cũng chỉ nghe nói, không phải hắn thiếu hiểu biết mà là bất đồng thế giới, thế giới của hắn trong kiếp trước không có đồ này nên không thấy ghi lại trong điển tịch.
- Ta nhớ kĩ.
Đường Phong gật đầu.
- Nếu như có thể tìm được ba loại tài liệu ta sẽ giúp ngươi luyện chế Linh Lung biến cương đan. Dù sao nhưng viên nội đan ngươi cũng lấy ra rồi, nếu như không dùng thì lãng phí.
Nội đan trên tay Đường Phong lần trước bị Linh Khiếp Nhan dùng mất một viên cấp sáu, bây giờ còn dư lại bốn khỏa đỉnh cấp nội đan, và mấy viên cấp sáu cùng cấp năm.
Nếu dùng cho mình dĩ nhiên không dùng mấy viên cấp năm mà đến lúc đó trực tiếp dùng mấy viên đỉnh cấp kia. Không biết sau khi dùng Linh lung biến cương đan sẽ làm cho thực lực của mình tăng lên như thế nào.
nghĩ đến đây Đường Phong vội vã ra ngoài không quản bụng có đói hay không.
Hắn muốn đến dược phòng của Ô Long Bảo xem có ba loại này hay không.
Mấy ngày tới đây Đường Phong chỉ ra cửa một lần, mặc dù cô bé lần trước đã nói vị trí dược phòng với hắn nhưng đi tới đi lui hắn cũng lạc đường, bất đắc dĩ hắn lại phải tìm hắc y nhân để hỏi thăm vị trí.
Dược phòng của Ô Long Bảo lớn hơn Đường Phong tưởng tượng, vốn hắn nghĩ phương viên mấy trăm dặm quanh đây không có người thì trong dược phòng không có nhiều thuốc lắm nhưng khi đi tới Đường Phong mới biết mình sai lầm cỡ nào.
Ô Long Bảo là một cỗ thế lực không nhỏ, ít nhất nó cường đại hơn so với Thiên Tú, dược thất cũng khổng lồ vô cùng, người còn chưa đi vào, đủ loại hỗn hợp mùi thuốc cùng đã đập vào mặt, đưa mắt nhìn, thuốc trong tủ cũng rực rỡ muôn màu, chắc chắn có không ít dược liệu.
Đường Phong kích động trong lòng, âm thầm cầu nguyện bên trong có dược liệu mình cần, nhưng trước mặt đột nhiên hoa lên có một lão già áo đen bạc đầu đứng chắn trước mặt mình đánh giá Đường Phong một chút rồi đưa tay ra cười nhìn Đường Phong.
- Để làm gì?
Đường Phong nghi ngờ không dứt.
- Muốn đi vào sao? Trước hết đưa ta một trăm lượng.
lão nhân đầu bạc vừa nói xong thì Đường Phong xúc động chỉ muốn vả vào miệng lão.
- Thần kinh.
Đường Phong liếc nhìn hắn rồi vòng qua bước vào phía trong.
Đi ra một bước, đối phương lại vừa xuất quỷ nhập thần chắn trước mặt mình, lão già vẫn như cũ đưa bàn tay to ra ngăn cản.
Đường Phong nhướng mày, không nghĩ tới lão này thoạt nhìn xấu xí, nhìn bộ dạng giống như kẻ ham tài, nhưng thực lực cũng không thấp, đột nhiên vọt đến trước mặt mình, thân pháp như vậy không có chút bản lãnh thì không thể làm được, hơn nữa lúc hắn di động cũng không có chút cương khí ba động nào, phảng phất giống như là tùy ý vừa vặn chặn lại đường đi của mình.
Bạch Hồ lão nhân cười gian nói:
- Bất kỳ người nào muốn vào dược thất, trước tiên phải bỏ ra một trăm lượng làm lộ phí, không có ai có thể ngoại lệ, nếu là không có nổi số tiền này, vậy thì xin mời trở về đi.
Đường Phong hận đến nghiến răng nghiến lợi, cả giận nói:
- Không phải nói mua dược liệu cần phải trả tiền sao? Làm gì đi đường cũng phải mất phí?
- Nơi này ta là lão đại, quy củ tự nhiên tùy ta định đoạt, không phục sao? Không phục thì cút ngay.
Bạch Hồ lão nhân vung tay lên, một cỗ lực đạo mạnh mẽ trực tiếp hướng mặt mà đến, đem Đường Phong đẩy lùi về phía sau này một khoảng cách.
Trong lòng Đường Phong một trận run sợ, hít sâu một hơi, thầm nghĩ hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, thân ở dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu, đưa tay lấy lục lọi trong túi một trận, lấy ra ngân phiếu một trăm lượng, đi đến phía trước đưa cho Bạch Hồ lão nhân, oán hận nói:
- Cầm lấy mà đi mua quan tài!
Bạch Hồ lão nhân không chút phật lòng, đem ngân phiếu đặt ở trước mặt cẩn thận xem xét, nét mặt già nua cười tươi như hoa:
- Hắc, là Lý Đường thông dụng ngân phiếu, không tệ không tệ a. quả nhiên là nhà giàu.
Nhưng ngay sau đó hướng Đường Phong khoát tay một cái nói:
- Vào đi.
- Thật là xui!
Khuôn mặt Đường Phong buồn bực, trực tiếp đi vào dược thất.
Bạch Hồ lão nhân nhìn bóng lưng hắn một chút, trong lòng nghĩ thầm lão nhân gia ta quanh năm suốt tháng toàn đợi ở cái địa phương này, trừ đi lừa bịp tống tiền nhưng người như các ngươi, cũng không có thêm lạc thú nào nữa rồi.
Đi vào bên trong dược phòng, Đường Phong ngoài ý muốn phát hiện một dược thất lớn không có ai, bên trong trống rỗng, trừ tủ thuốc màu sắc rực rỡ bên ngoài, căn bản không thấy được dấu vết có người từng sống qua, ngay cả bên trong phòng luyện dược cũng là một mảnh yên tĩnh.
Nhìn giống như Ô Long Bảo thật chưa có người nào tới nơi này, đoán chừng việc này cùng Bạch Hồ lão nhân canh cửa có chút quan hệ, đi vào mất một trăm lượng, nghĩ từ bên trong này mua chút dược liệu, hoặc là tìm luyện dược sư luyện chế đan dược, không biết cho lên giá phí bao nhiêu.
Bất quá, cái dược thất này thật sự là to lớn vô cùng, hơn nữa bên trong chứa dược vật cũng tương đối đầy đủ, chỉ là bài trí có chút không đúng quy cách dược liệu không có phân chia chỉnh lý thống nhất, cũng không giống Thiên Tú dược phòng, mỗi một chủng dược liệu, ở trên tủ thuốc đều có bảng tên, bên trên có ghi loại này dược vật tên gì có tác dụng gì, giúp cho người ta vừa nhìn cũng biết bên trong rốt cuộc là cái loại gì.
Đường Phong nhất định phải đem từng cái tủ thuốc mở ra, mới có thể phân biệt được thành phần dược liệu trong tủ thuốc.
Nghĩ lại, dược phòng lớn như thế này mà tìm kiếm ba loại dược liệu, không thể nghi ngờ là mò kim đáy biển a. Nhất thời Đường Phong chỉ cảm thấy đau cả đầu.
Trong lúc đang tìm kiếm Bạch Hồ lão nhân đột nhiên quỷ dị xuất hiện bên người Đường Phong, ở nơi này bên trong dược phòng vô cùng trống vắng, bên cạnh đột nhiên không có chút dấu hiệu nào liền xuất hiện một người, khiến Đường Phong nhất thời bị sợ hết hồn.