Mục lục
[Dịch] Vô Thường (Đường Môn Cao Thủ Tại Dị Thế)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mắt trái của Đường Phong lúc này đã biến thành màu u lam, đối phó với chiêu cuối cùng của Bố Liên Chu, Đường Phong phải vận dùng đến lực lượng cương tâm hệ băng cùng với lực lượng của Duệ kim khí. Hai loại lực lượng bất đồng này phối hợp với nhau. Đây mới chính là lần đầu tiên Đường Phong vận dụng đến thực lực cường đại nhất của mình.

Tứ Quý Kiếm Pháp --- Đông Kiếm!

Ngạo tuyết, khu trừ tà mà!

Chiêu cuối cùng được khởi động, mi mắt Bố Liên Chu nhíu lại, hắn phát hiện thấy Đường Phong rõ ràng chỉ cầm kiếm đứng ở nơi đó, phảng phất như biến thành một tòa tuyết sơn nguy nga. Trong nháy mắt đại trận máu tươi của chính mình đánh vào tòa tuyết sơn này lại không có tí sứt mẻ nào cả.

Ngược lại đám máu tươi của mình vừa xông vào khu vực của đối phương thì bị hàn ý đông lạnh ăn mòn linh hồn, máu tươi bị đông lạnh thành những khối băng, Độc Ảnh Kiếm trên tay Đường Phong chỉ vung lên nhẹ nhàng, vô số máu tươi đóng băng bị hóa thành bột mịn.

Một mực phòng thủ nãy giờ, rốt cuộc Đường Phong cũng bước ra, mang theo kình khí cùng hàn ý vô tận không gì phá được, lao đến mục tiêu là Bố Liên Chu đang ở cách khoảng ba mươi trượng.

Tràng diện tráng lệ xuất hiện, một thân hàn khí của Đường Phong cấp tốc xông lên phía trước, đại trận máu tươi dĩ nhiên lại bị đông kết có thể nhìn thấy được bằng mắt thường, cùng với lúc đó thân ảnh của Đường Phong đã đi tới gần Bố Liên Chu.

Ngắn ngủi thời gian ba hơi thở, Đường Phong đã đi được một nửa cự ly, rốt cuộc trong mắt Bố Liên Chu cũng xuất hiện một tia khiếp sợ, máu tươi lại phun ra ngoài rất nhiều, máu tươi vừa xuất hiền liền hóa thành lợi khí bắn thẳng vào Đường Phong.

Nhưng mà có thêm nhiều máu tươi cũng không thể nào ngăn trở được bước tiến của Đường Phong đang đi tới, máu tươi bị hàn khí bao vây đóng băng lại cùng với kim mang từ thanh kiếm phóng ra đi tới đâu là tan tành tới đó.

Khi còn cách Bố Liên Chu khoảng ba trượng, thân ảnh Đường Phong đột nhiên biến mất, mọi người chỉ thấy được một đoàn u lam cùng với quang mang màu vang xẹt qua thân thể Bố Liên Chu, ngay sau đó thân thể Bố Liên Chu rung lên, máu tươi từ cánh tay đang phun ra không còn hóa thành lợi khí được nữa mà trực tiếp chảy xuôi xuống mặt đất.

Phía sau Bố Liên Chu không xa, Đường Phong đang đứng ở đó, trên Độc Ảnh Kiếm lờ mờ hàn khí nhỏ xuống vài giọt máu tươi.

Gió đêm thổi tới, mái tóc Đường Phong phất phơ, quần áo Bố Liên Chu cũng lay động.

- Rầm…

Một tiếng giòn giã vang lên, phảng phất như một tấm gương cực lớn bị vỡ, đại trận máu tươi do máu của Bố Liên Chu kết thành cách hắn không xa đã bị đông lạnh thành băng rồi vỡ tan, máu tươi của hắn còn chưa rơi xuống mặt đất đã hóa thành huyết vụ.

- Phụt…

Một âm thanh lại vang lên, trong ngực Bố Liên Chu phun ra một đoàn máu tươi, bờ môi của hắn cố gắng nhúc nhích không biết đang muốn nói cái gì, không thể phát ra thanh âm, ngã xuống mặt đất, máu tươi nhanh chóng bao trùm nhiễm đỏ cả người hắn.

Phía trên vai, bắp đùi, hai tay của Đường Phong lúc ngăn chặn máu tươi của Bố Liên Chu bị dính vào đột nhiên tuôn ra máu. Khi đột phá được đại trận của Bố Liên Chu, cho dù hai loại lực lượng cương tâm này cùng xuất ra nhưng vẫn không thể hóa giải được hoàn toàn công kích của Bố Liên Chu, những giọt máu tươi này là kết quả xảy ra sau khi một cỗ năng lượng tà dị khởi động tuôn trào, hẳn là do duyên cớ công pháp tu luyện của Bố Liên Chu.

Một đạo nhân ảnh liền đến trước mặt Bố Liên Chu, vội vã nâng Bố Liên Chu lên, đưa tay điểm vài cái trên hai tay và trên ngực hắn vài cái, ngắt đứt dòng máu đang chảy ra.

- Yên tâm, hắn còn chưa chết, một kiếm cuối cùng còn chưa đánh vào chỗ hiểm.

Đường Phong vẩy máu trên thân Độc Ảnh Kiếm, nghiêng người nhìn lại.

Người đến này là người của Bố gia, sau khi nghe được những lời này không khỏi thở ra một hơi, nghiêng đầu nhìn Đường Phong với ánh mắt oán hận, sau đó cấp tốc ôm Bố Liên Chu đi.

Đường Phong xoay người, toàn thân đẫm máu hướng lên đài chỗ Bố Trường Hải đang ngồi chắp tay nói:

- Đa tạ.

Bố Trường Hải hướng Đường Phong mỉm cười gật đầu nhưng mà tay vịn của ghế hắn đang ngồi bị bóp nát bấy.

Gió thổi hiu hiu, toàn bộ những người đang có mặt tại Bố gia trang đều trầm lặng, tất cả đều khiếp sợ nhìn ngây ngốc về phía Đường Phong vì thực lực mà hắn vừa mới hiển lộ ra ngoài.

Cũng may mà chủ sự lôi đài vẫn còn nhớ được chính sự, thấy Bố Liên Chu sau khi bị ôm đi liền lẻn đến bên cạnh Đường Phong, ho khan một tiếng, nuốt một ngụm nước bọt rồi nâng cao giọng run run tuyên bố:

- Đường gia, Đường Phong thắng!

Thắng! Đường Phong thắng! Tuy rằng kết quả đã hiện ra trước mắt nhưng mà không có ai có thể hoàn hồn lại.

Bố Liên Chu được xưng là người trẻ tuổi xuất sắc nhất trong toàn bộ Linh Mạch Chi Địa, thế mà khi đánh với một Thiên Giai hạ phẩm từ trong thế tục đến dĩ nhiên lại thất bại.

Thua quang minh chính đại, bị thua không thể nào quên được.

Đường Phong không hề sử dụng bất kỳ thủ đoạn không bình thường nào, bằng vào thực lực của chính mình chính diện đánh bại Bố Liên Chu, hắn thực sự là một Thiên Giai hạ phẩm sao? Hắn thực sự đến từ thế tục sao?

Thiên Giai hạ phẩm ở trong thế tục làm sao lại có thể có lực lượng khủng bố như vậy?

Cho đến lúc này mọi người mới hiểu được, ở trong tỷ thí hạng một và hạng hai Đường Phong có thể đạt được thành tích tốt như vậy không phải dựa vào vận khí mà là thực lực của hắn.

Ba lần ở trong lôi đài chiến hắn gặp ba nữ nhân, mặc dù không trực tiếp chiến đấu nhưng mà ba người kia tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, lẽ nào họ biết thực lực của hắn cho nên mới chịu thua?

Ngay cả bài danh cá nhân đệ nhất của lần Đại bỉ này đã được xác định là Đường Phong không thể nghi ngờ nhưng mà trước đây vẫn có rất nhiều người nghi ngờ, cho rằng thực lực của Đường Phong đạt được danh hiệu này không đúng với sự thật, nhưng mà hiện giờ nhìn lại, bài danh cá nhân đệ nhất này ngoại trừ Đường Phong ra thì còn có ai có thể đạt được?

Ở trước mặt Đường Phong, Bố Liên Chu không có tư cách thắng. Ngày hôm nay, tên của người thanh niên cường đại nhất Linh Mạch Chi Địa sắp bị sửa đổi.

- Đường Phong!

Trầm mặc một lát, ở trong đám người xem không biết ai tâm tình kích động hô to một tiếng tên Đường Phong.

Một tiếng hô lên này giống như là ngòi dẫn, trong nháy mắt đoàn người hô to vang lên, nhiệt tình cao vút, những người xem náo nhiệt này đều không quan tâm Đường gia và Bố gia ai mạnh ai yếu mà bọn họ chỉ đến xem náo nhiệt mà thôi.

Đường Phong mang đến cho họ nhiều chuyện đặc sắc như vậy tự nhiên chấn động thâm tâm bọn họ, đương nhiên thỏa mãn được nguyện vọng của bọn họ.

Tiếng quát tháo sùng bái và kích động càng ngày càng to, cả mặt đất đều rung hết lên, hai tiếng Đường Phong được đoàn người hô lên khí thế vạn phần vang tận trời xanh.

Trong cảnh tưng bừng náo nhiệt kia, Đường Phong im lặng đi ra ngoài, lại nói đến lần này hắn tham gia thi đấu không phải để đoàn người kia hô vang sùng bái mà chỉ vì khối linh thạch đỉnh cấp kia, hôm nay nguyện vọng đã đạt được, không cần thiết phải đứng lại cho người ta xem nữa.

Hơn nữa thương thế lúc này cũng không quá nghiêm trọng, chẳng qua toàn là ngoại thương, điều dưỡng mấy ngày là có thể khôi phục, nhưng mà kình khí tà dị mà Bố Liên Chu đánh vào trong thân thể của mình lại phải tiêu trừ dần dần theo thời gian.

Thoát ra khỏi đoàn người đang náo động, Đường Phong đi đến chỗ tiếp ứng của Đường gia, năm sáu người đang ở đó liếc nhìn nhau nở ra một nụ cười.

Lần Đại bỉ này, Đường gia toàn thắng, không chỉ chiếm được bài danh cá nhân đệ nhất kia mà ngay cả gia tộc đệ nhất cũng chạy không thoát khỏi lòng bàn tay được, hiện giờ còn chưa thống kê kết quả nhưng mà chỉ bằng vào biểu hiện ưu tú mà Đường Phong cùng Đường Tuấn thì việc này không cần thiết phải lo nghĩ nữa.

Hai bảng đều đệ nhất, đây là chuyện tình vinh quang cỡ nào? Bao nhiêu năm qua Đường gia ở trong Đại bỉ của các gia tộc chưa bao giờ đạt được thứ hạng cao như vậy, lần thứ tự cao nhất cũng chỉ là gia tộc thứ sáu mà thôi.

Đệ nhất cũng có nghĩa là sẽ được rất nhiều linh thạch tốt, cũng có ý nghĩa rằng trong vòng mười năm nữa gia tộc có thể phát triển thỏa thích, bồi dưỡng đệ tử ưu tú. Để cho Đường

gia càng ngày càng cường đại hơn, có thể nói năm người Đường gia lần này tham chiến đều là anh hùng, nhất là Đường Phong, lần này trở lại Đường gia, địa vị sợ rằng sẽ đề thăng một mạch thẳng tắp.

Đường Điểm Điểm kích động đến phát khóc, Đường Tử Thư phải an ủi một lúc thì mới dịu xuống được.

Chẳng qua sau khi cười nói xong, thần sắc Đường Tử Thư có chút nghiêm túc, muốn nói gì đó nhưng mà lại thôi, Đường Tuấn và Đường Phong đều bị thương, hiện giờ là buổi tối, hai người chỉ có thể về phòng chữa trị vết thương trước, chờ đợi Đường Đỉnh Thiên và Diệp Dĩ Khô trở về.

Một đêm trôi qua, Đường Phong không chỉ đánh bại mà còn hóa giải kình khí tà dị của Bố Liên Chu đánh vào thân hình mình, thương thế bản thân cũng đã hồi phục được bảy tám phần. Những thương thế này cũng không quá nghiêm trọng, chẳng qua là do bị máu tươi của Bố Liên Chu hóa thành lợi khí tàn phá mà thôi, lấy tố chất thân thể hiện giờ của Đường Phong muốn khôi phục cũng không khó.

Chẳng qua hắn lại cố ý tỏ ra một bộ dáng tiều tụy. Dù sao đánh thắng được Bố Liên Chu nhưng bản thân lại không có vấn đề gì, những chuyện này mà đồn ra ngoài thì làm cho người nghe cảm thấy có chút thái quá.

Sau một đêm, những cao thủ Linh Giai của các gia tộc đều mang thành tích công tác do đệ tử tham chiến thống kê lại.

Cá nhân đệ nhất, dĩ nhiên là thuộc về Đường Phong, trong trận chiến cuối cùng, Đường Phong thu được một trăm bốn mươi đồng tiền, trận tỉ thí thứ hai hắn được một trăm chín mươi bảy đồng, trận tỉ thứ ba Đường Phong đánh thắng tổng cộng một Thiên Giai trung phẩm và năm Thiên Giai thượng phẩm, thành tích đó là một trăm bảy mươi đồng.

Tổng ba hạng gộp lại, hắn đạt được năm trăm mười hai đồng. Thành tích này làm cho người xem đều hết hồn.

Bố Liên Chu chênh lệch mười tám đồng so với Đường Phong đành phải xếp thứ hai.

Về phần đệ tam, nguyên bản Trang gia Trang Tú Tú bởi vì phát huy thất thường ở hạng tỉ thí thứ hai, sau đó lại bỏ quyền ở lôi đài chiến nên lỡ mất dịp tốt, bị Đường Tuấn dùng

ba trăm bảy mươi lăm đồng chiến thắng.

Về phần thưởng cá nhân chỉ có thưởng cho ba người đứng đầu, những người khác không hề có một phần thưởng nào cả, cho dù có cũng chỉ là phần thưởng từ cống hiến của gia

tộc mà thôi.

Mà ở trong bài danh của các gia tộc, do Đường Phong cùng Đường Tuấn biểu hiện quá xuất sắc cho nên lần này Đường gia đoạt được đệ nhất không có gì phải suy nghĩ, còn Bố gia xếp thứ hai và Trang gia xếp thứ ba.

Đại bỉ lần này đã triệt để phá bỏ cục diện vô địch của hai nhà Bố, Trang, lần này Đường gia bất ngờ hiện ra tư thế cao chót vót đến không ngờ, giống như là lộ núi không lộ nước, chẳng qua chỉ cần người nào có mắt nhìn thì sẽ phát hiện được, lúc này Đường gia có thể đạt được thành tích gia tộc đệ nhất hoàn toàn là do Đường Phong ban tặng.

Thực ra năng lực của Đường Tuấn cũng rất cao nhưng mà nếu như không có Đường Phong chống đỡ tràng diện thì bài danh gia tộc đệ nhất cùng với cá nhân đệ nhất cũng không có khả năng thuộc về Đường gia.

Kết quả như vậy làm cho người khác vô cùng khiếp sợ, nghe đồn rằng những cao thủ Linh Giai hai nhà Bố, Trang khi làm công tác thống kê đều không vui vẻ gì cả, dù sao phần thưởng đến trước mặt rồi lại bị người khác chộp đi, dù là ai cũng không cao hứng nổi.

Tranh đoạt của các gia tộc trong Đại bỉ không chỉ có hư danh mà chính là tài liệu để tu luyện – Linh thạch! Lần này Đường gia ôm cả gia tộc đệ nhất lẫn cá nhân đệ nhất và

thứ ba, có thể nói lần này kiếm được rất nhiều.

Cá nhân đệ nhất, Đường Phong được thưởng một khối linh thạch đỉnh cấp, một khối linh thạch cao cấp, ba mươi khối linh thạch cấp thấp, tuy rằng Đường Tuấn không được thưởng cho linh thạch đỉnh cấp nhưng mà cũng được ba mươi khối linh thạch cấp thấp... Những linh thạch này cũng đủ cho hắn tu luyện thời gian rất dài rồi.

Về phần Đường gia, lúc này thu được tổng số lượng linh thạch có hơn tám trăm khối.

Số lượng linh thạch này đối với Đường gia hiện giờ mà nói chính là một con số thiên văn, nếu như là trước đây thì cũng phải vài chục năm mới có thể thu được.

Bỏ qua Đường gia, hai nhà Bố Trang cũng đã đạt được số lượng linh thạch của mình, ngoài những gia tộc này ra, Lâm gia cũng cướp được thứ tự trước mười gia tộc đầu tiên, cũng đều chiếm được số linh thạch tương ứng.

Đối thủ một mất một còn của Đường gia là Chung gia hiện giờ thiếu chút nữa là không có gì trở về. Trước khi Đại bỉ ba tháng, đệ tử tham dự của gia tộc bị Đường Phong giết chết bốn người bên trong mật địa Chung Linh Cốc, chỉ còn có một người duy nhất là Chung Lộ.

Tuy rằng Chung Bố quay lại gia tộc tìm được bốn người thay thế nhưng mà thực lực bốn người này so với bốn người kia kém nhau không chỉ nửa điểm.

Tuy rằng ở hạng tỉ thí lần thứ nhất mỗi cá nhân của Chung gia đều sống sót, ít nhiều cũng có thu được thành tích. Ở hạng tỉ thí lần thứ hai cũng vậy, lần thứ ba lôi đài chiến, ba người Thiên Giai trung phẩm đã bị loại, Chung Lập ở vòng thứ hai bị Đường Điểm Điểm đánh bại, nếu không phải Chung Lộ gánh được tràng diện thì Chung gia chắc chắn phải quay về tay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK